Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 219: Xuân cung đồ miễn phí




Tục ngữ nói, lòng hiếu kỳ có thể giết chết một cái mèo. Hiện tại, cô chính là con mèo đó, vì nhất thời hiếu kỳ, nên đã làm chuyện mạo hiểm.

Gần đây đường làm quan của Vũ phi rộng mở, bởi vì mời vị tiểu thư thần bí kia tiến cung dùng cơm, nàng ta liền gặp may. Vương liên tục qua đêm ở chỗ nàng ta, nếu không thì là triệu nàng ta thị tẩm, đây chính là chuyện chưa từng có, nàng ta thật sự cảm kích vị tiểu thư kia.

"Vương..." Vũ phi thì thầm uyển chuyển, mặt mày hàm xuân, chỉ cần nhớ kỹ tên này, nàng ta liền cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy mỹ mãn, không còn cầu gì.

Mặc Nhật Tỳ lạnh lùng nhìn nữ nhân đang hạ giọng cầu xin ở dưới thân mình, trong lòng không có nửa điểm gợn sóng, càng không thèm để tâm. -lequdo-Chẳng qua là hắn chỉ muốn phát tiết dục vọng theo bản năng mà thôi, nữ nhân cùng lắm là món đồ chơi, gọi thì đến, đuổi thì đi.

Vũ phi cũng không ngại Vương lạnh lùng, bởi vì Vương đối với bất kỳ phi tử nào cũng đều như vậy, chưa bao giờ gặp qua vẻ mặt khác của hắn, ngay cả tươi cười cũng rất hiếm, cho nên nàng ta không ngại khi người nam nhân phía trên có vẻ mặt đó.

Sau một hồi đấu tranh, rốt cục Lý Quả cũng run rẩy lén lút bò vào trong phòng, nâng mắt nhìn qua, đằng sau màn trướng, hai thân thể như ẩn như hiện dưới ánh nến lờ mờ, khó bề phân biệt, tiếng thở dốc không dứt bên tai.

Tạo nghiệt mà! Cô dám chắc sẽ bị đau mắt hột đây, vậy mà đi nhìn lén xuân cung đồ sống của người khác, cô không hề có loại ham mê đặc biệt ấy đâu, cô bị ép đó. Được rồi, cô thừa nhận, cô có chút tò mò, thậm chí là hơi hưng phấn.

Thế nhưng, cô chỉ thấy bóng lưng cường tráng của người đàn ông kia, lại không thấy rõ mặt, không biết người phụ nữ dưới thân anh ta là ai vì bọn họ đều đưa lưng về phía cô.

Quay lại đi, quay lại cho tôi xem với! Cô kích động điên cuồng gào thét ở trong lòng, cô biết là bọn họ không thể nghe được, cho nên cô lại lén lút thay đổi một vị trí, như vậy sẽ dễ dàng thấy được một chút.

Nhưng mà, cô chẳng hề hay biết, ngay tại lúc cô đang hò hét trong lòng, tâm Mặc Nhật Tỳ vừa động, lập tức cảm nhận được trong phòng có thêm một người. Hắn lặng yên không một tiếng động hướng về phía góc dưới nào đó trong bóng đêm, vừa khéo là lúc Lý Quả di chuyển, cho nên cô không hề phát hiện ra.

Cuối cùng cô đã tìm được vị trí tốt, bắt đầu hưng trí bừng bừng xem biểu diễn, cái nhìn này không quan trọng, trên giường lớn đôi nam nữ đã thay đổi vị trí, biến thành nam dưới nữ trên, mà nữ nhân kia đang mềm mại không xương lay động ở trên người nam nhân.