Chờ Tôi Có Tội

Quyển 4 - Chương 192




Sở Công an tỉnh.

Hơn hai mươi người ngồi trong phòng họp, bầu không khí vô cùng nghiêm túc. Trừ Đinh Hùng Vĩ dẫn theo Cảnh Bình, Vưu Minh Hứa và Hứa Mộng Sơn đến từ Cục cảnh sát bên dưới thì những người khác đều là những anh tài trong các lĩnh vực chuyên nghiệp của tỉnh sở.

Chuỗi vụ án với biệt hiệu “10” này vì có tính chất ác liệt, số tội phạm đông đúc nên đã được chính thức chuyển giao cho tỉnh lãnh đạo.

Một chuyên gia điều tra hình sự với kinh nghiệm phong phú đã trình bày một vài kết luận và phát hiện như sau:

Đầu tiên, đã xác nhận thân phận tội phạm.

Thân phận của sáu tên tội phạm mất mạng trong vụ nổ và bị bắn chết tại bãi đỗ xe đã được xác nhận toàn bộ. Trong đó có bốn người giống Cố Thiên Thành, đều là những tội phạm bỏ trốn vì tội giết người, đến từ đủ mọi tỉnh thành. Trong khoảng thời gian chạy trốn, họ còn phạm những tội gì khác thì vẫn cần tiếp tục điều tra.

Trong số sáu người có một người là cảnh sát, thuộc chi cục nào đó, cấp bậc còn khá cao. Điều này khiến tất thảy mọi người đều bàng hoàng. Theo tư liệu lúc sinh thời của người cảnh sát này, thường ngày anh ta biểu hiện cực kỳ ưu tú, đã bắt rất nhiều tội phạm. Tuy nhiên cũng có vết nhơ, là anh ta từng đánh nghi phạm, về sau sự việc này bị bỏ mặc. Anh ta cũng từng có một người cộng sự, người đó bị thương nặng do bị tội phạm đánh đập, không thể không rút khỏi đội cảnh sát. Vì chuyện này mà anh ta từng chán nản một thời gian, về sau thì lấy lại tinh thần, từ đó phong cách làm việc càng thêm nghiêm khắc.

Căn nhà họ ở cũng là do người cảnh sát này đứng tên để thuê, vậy nên mới luôn kín đáo, chưa từng bị cảnh sát rà soát.

Vì sao người cảnh sát này lại gia nhập vào đội ngũ của những phần tử tội phạm là điều đáng để suy ngẫm.

Nhưng cũng có thể suy đoán rằng, rất nhiều tài liệu nội bộ của cảnh sát đều bị người cảnh sát này tiết lộ cho tổ chức, thế nên họ mới có thể tác oai tác quái trong bóng tối lâu như vậy.

Trừ sáu người này ra, nhân viên giám nghiệm còn phát hiện được dấu vân tay của bốn người khác trong căn nhà đó. Qua đối chiếu kho vân tay đã xác định được hai kẻ trong số đó là tội phạm truy nã, một kẻ là nhân viên bình thường của một công ty, dấu vân tay của người còn lại quá mờ nên không thể xác nhận thân phận. Cảnh sát lập tức dựa vào thân phận để xác định tư liệu của ba kẻ đó, tiến hành vây bắt tại những địa điểm có khả năng xuất hiện song những nơi đó sớm đã vườn không nhà trống cả rồi.

Cũng có nghĩa là, hiện tại đã biết nhóm tội phạm có 10 người. Đã chết 6 người, 4 người đang chạy trốn. Không chắc chắn liệu chăng còn thành viên khác hay không.

“Thứ hai.” Chuyên gia điều tra hình sự nói, “Dựa trên tập ảnh tìm được tại hiện trường, chúng tôi đã thu được một phát hiện đáng kinh ngạc. Tất cả 12 người trong ảnh đều là tội phạm truy nã hoặc là nghi phạm quan trọng trong những vụ án hóc búa mà cảnh sát chưa thể phá giải.”

Ảnh chụp của 12 người xuất hiện trên màn ảnh phía trước. Trên mỗi một bức ảnh đều có dấu gạch chéo bằng bút đỏ to đùng.

“Qua xác minh, 6 người trong số đó đã tử vong, đồng thời thi thể của họ cũng đã được phía cảnh sát phát hiện. Hiện trường tử vong đều có đặc trưng của tự sát hoặc gặp chuyện ngoài ý muốn. Hơn nữa, vì đều là tội phạm truy nã hoặc nghi phạm quan trọng nên đã được kết án, không hề khiến nhân viên phụ trách giải quyết vụ án khi đó nảy sinh nghi ngờ.

Tôi đã cho người kiểm tra đối chiếu lại một lần tất cả những tài liệu liên quan tới 6 người này, đồng thời cũng đối chiếu với tài liệu của các thành viên tổ chức tội phạm trong án “10”, phát hiện thành viên của tổ chức này từng xuất hiện vào trước và sau thời gian án mạng xảy ra.”

Bên dưới rì rầm nghị luận.

Chuyên gia điều tra hình sự không bám theo tổ chức suốt dọc đường như nhóm Vưu Minh Hứa song lại có thể nghĩ đến cách điều tra đối chiếu theo chiều ngang khiến cô vô cùng khâm phục; kết quả điều tra cũng nằm trong dự đoán của cô.

Nói cách khác, đám người Cố Thiên Thành rất có khả năng đã dựa vào những tài liệu mà người cảnh sát nội gián kia cung cấp để giết từng tên tội phạm truy nã, sau đó ngụy tạo thành tự sát hoặc gặp chuyện ngoài ý muốn rồi mặc cho cảnh sát kết án.

Chư thiện dĩ tử, chư ác phụng hành.

Chuyên gia điều tra hình sự nói: “Còn có 4 người đều đã mất tích một khoảng thời gian. Hai người còn lại đều là nghi phạm quan trọng, vẫn còn sống.”

Mọi người lại xì xào tranh luận.

Vưu Minh Hứa nghĩ, 4 người mất tích e là đã lành ít dữ nhiều. Hai người còn sống bị liệt vào kế hoạch săn mồi, song họ chưa kịp ra tay.

Khuôn mặt của vị chuyên gia xuất hiện chút xúc động bởi dù sao trong sự nghiệp của phần lớn cảnh sát hình sự đều là lần đầu tiên nghe tới có một tổ chức tội phạm như vậy. Ông ta nói một cách vô cùng nể phục: “Ban đầu vụ án này được chi cục cảnh sát Nhạc Lộc điều tra, tôi cũng đã thảo luận chi tiết với Đinh Hùng Vĩ, đồng thời cũng lắng nghe ý kiến của chuyên gia tâm lý học tội phạm có liên quan…”

Vưu Minh Hứa hơi ngẩng đầu.

Hôm nay vị chuyên gia tâm lý tội phạm nào đó không đến tham gia hội nghị, cũng không liên lạc với cô. Cho đến hiện tại cũng chẳng có ai nhắc đến anh.

“Chúng tôi cùng cho rằng có thể mạnh dạn tiến hành suy luận và xác định tính chất của tổ chức này:

Đây là một tổ chức “kẻ trừng phạt” do một nhóm tội phạm vô cùng tàn ác lại tự xưng là chính nghĩa tạo thành. Họ có tổ chức, có kỷ luật, sống cuộc sống đoàn thể, tin tưởng và làm theo một giá trị quan lệch lạc. Họ nhất định có quy luật tiềm tàng đi khai quật, bồi dưỡng thành viên cho tổ chức, đồng thời xác định mục tiêu cần tiêu diệt. Họ có kế hoạch chu toàn, kín kẽ, hành động nhanh nhạy, năng lực tấn công bất ngờ của cá nhân mạnh, năng lực phản trinh sát tốt, hiệu quả hành động cao. Họ là một nhóm “kẻ chấp pháp” trái pháp luật.

Trong xã hội pháp chế tuyệt đối không cho phép xuất hiện một tổ chức như vậy. Họ u ám, giá trị quan vặn vẹo, buộc phải trừ khử. Tôi tin rằng lần tấn công bất ngờ này của chi cục Nhạc Lộc vô cùng thành công, đã tạo một đòn đánh nặng nề cho tổ chức. Chúng ta buộc phải thừa thắng xông lên. Ta đã phát hiện hang ổ là địa điểm sống của ba phần tử tội phạm. Cũng có nghĩa là, họ ít nhất còn có hai hang ổ tương tự. Tỉnh sẽ chú trọng đôn đốc phá vụ án này, điều động lượng lớn cảnh sát, tiến hành tiến đánh, truy bắt, nỗ lực đưa toàn bộ thành viên đào thoát của tổ chức về quy án! Ngăn chặn những vụ án “tự chấp pháp” tương tự xảy ra!”

———

Sau khi tan họp, trở lại chi cục Nhạc Lộc, Đinh Hùng Vĩ tiếp tục mở một cuộc họp riêng với ba người nhóm Vưu Minh Hứa. Nội dung trọng tâm chính là ông cũng vừa được Phó giám đốc Sở công an tỉnh nói chuyện riêng. Vụ án lần này được chuyển giao cho tổ chuyên án của tỉnh phụ trách. Họ làm việc rất xuất sắc, tạm thời kết thúc tại đây.

Nhưng thực chất công việc của họ vẫn chưa kết thúc.

Quan hệ giữa tổ chức “kẻ trừng phạt” với La Vũ, với tập đoàn Khải Dương vẫn là một điểm nghi vấn chưa được hóa giải. Tập đoàn Khải Dương lại có nghi phạm dính dáng đến hoạt động buôn bán ma túy, song vẫn chưa có chứng cứ nào. Còn Cảnh Bình được phái tới đây để điều tra ma túy không thể để người khác biết, sợ sẽ đánh rắn động cỏ, để lộ tin tức, nên ban nãy trong tỉnh không nhắc đến việc tạm thời vẫn để ba người họ âm thầm điều tra vụ án theo tuyến này. Bên cạnh việc điều tra đường dây ma túy, một khi phát hiện tin tức liên quan đến tổ chức “kẻ trừng phạt”, họ phải lập tức hồi báo cho cấp trên.

Điều này cũng nằm trong dự liệu của ba người. Họ chưa tìm được phần tài liệu quan trọng đã bị mất ở chỗ Quách Hưng. Điểm đáng ngờ của La Vũ cũng tạm thời chưa được làm rõ.

Vì chuyện này, Đinh Hùng Vĩ còn đặc biệt thu xếp một phòng riêng để làm văn phòng cho ba người, bảo họ lập tức chuyện đồ đạc sang phòng đó.

Thế nên buổi chiều hôm nay, ba người chuyển đồ đạc sang căn phòng nhỏ nằm tại góc hành lang vắng lặng, người không biết chuyện còn tưởng ba vị “đại thần” bị lãnh đạo cho đi đày nữa.