Thái độ của fan nhắc về việc cãi vã này đúng là rất bình thường, bất cứ lúc nào chiến tranh trên internet cũng có thể nổ ra, căn bản là sẽ không có minh tinh nào tham dự trong đó, nếu không sẽ rất ảnh hưởng đến độ hảo cảm với người qua đường, làm giảm hình tượng của mình trước mặt công chúng.
Đồng lý, chuyện vừa bắt đầu, cho dù trong lòng rất mất hứng, Quý Nguyên cũng không có ý định tham dự. Công việc hai ngày này của anh rất bận, vừa đúng hai ngày này không có nội dung của anh, lại đúng lúc phải học để thi cuối kì, thời gian học tập quá mức,anh rút ra hai ngày trở về trường học, nghe một chút trọng điểm lại hỏi giáo sư một vài vấn đề.
Chu Diễn lái xe cùng anh đi tới trường học, buổi sáng hai người chia nhau đi học tiết của mình, buổi trưa Quý Nguyên gọi cho mấy người bạn cùng phòng trước kia cùng nhau ăn cơm trong phòng bao nhỏ của nhà ăn ở tầng cao nhất của căng tin.
Mặc dù bây giờ Quý Nguyên rất dễ dẫn tới sự bao vây trong trường học, nhưng khách quan mà nói tình huống này đã tốt hơn rất nhiều, ít nhất cũng không ảnh hưởng đến việc anh đi học. Cũng có người muốn xin chứ kí và chụp ảnh với anh, dưới tình huống không gây ảnh hưởng đến việc học tập, Quý Nguyên cũng đều sẽ đáp ứng.
Quý Nguyên và mấy bạn cùng phòng anh đã có một đoạn thời gian không gặp, nhưng bọn họ cũng đều biết Chu Diễn. Lần trước Chu Diễn tới trường học tìm Quý Nguyên, bọn họ đều nhớ. Chờ Chu Diễn tới đây học, Quý Nguyên vẫn cùng mấy bạn cùng phòng chào hỏi, ban đầu là cảm thấy Chu Diễn là một đứa trẻ lần đầu tiên lên đại học, Quý Nguyên là nơi này không yên lòng chỗ kia cũng không yên tâm, dặn đi dặn lại mấy người đàn ông thô trong phòng ngủ giúp đỡ nếu có thể chiếu cố thì chiếu cố nhiều hơn, về sau nghĩ lại lại cảm thấy có chút trợn trắng mắt.
Năm nam sinh ngồi chung một chỗ khẩu vị cũng thật lớn, bởi vì nói là Quý Nguyên mời khách, lúc các bạn cùng phòng gọi thức ăn cũng không còn khách khí với anh.
"Trước kia thế nào một chút tôi cũng không để ý đến cậu còn có này tiềm chất đâu, một cái chớp mắt thế nhưng càng ngày càng đỏ rồi, "
"Đúng là, ăn chết cậu, cho cậu không thành thật."
"Không chỉ có là sự nghiệp thành công, trên mặt cảm tình cũng thành công hơn so với chúng ta." Một nam sinh ở dưới giường của Quý Nguyên nửa nói đùa, "Không mời khách thực không thể nào nói nổi, vốn là chúng ta cũng đã thương lượng xong, nếu như chuyến này người này trở lại mà không mời khách, vậy chúng ta sẽ ngày ngày đi đến nhà ăn trường học bắt bớ Chu Diễn, quét đi phiếu cơm của cậu ấy."
Quý Nguyên uống một ngụm nước, giơ phiếu ăn cơm trên tay lên: "Mình không mang phiếu ăn cơm của mình, dù sao lần này quét cũng là của Chu Diễn ."
"Oa tiểu tử cậu, này cũng không quên nghiền ép em trai?"
Mặc dù các bạn cùng phòng biết Quý Nguyên nói yêu thương hơn nữa còn xuất quỹ rồi, nhưng cũng không biết bạn trai của Quý Nguyên chính là Chu Diễn. Bọn họ vẫn chỉ coi Chu Diễn là em trai nhà hàng xóm của Quý Nguyên thôi, vì vậy lúc bắt đầu đùa giỡn có phần mặn nhạt đều không chê.
"Cái người Quý Nguyên này quá không thành thật, buổi tối lúc nói chuyện phiếm khi chúng ta mới vừa vào đại học, chính cậu ta còn nói mình thích ngực lớn đấy."
Lời này Quý Nguyên có nói qua hay không, anh cũng quên. Đây cũng là trí nhớ của tám trăm năm trước rồi? Anh lập tức cẩn thận liếc mắt nhìn người bên cạnh vẫn không nói lời nào, nhưng biểu tình ung dung của Chu Diễn, chú ý tới sắc mặt của đối phương lập tức có một chút vi diệu.
Lời vừa nói ra này, những bạn cùng phòng khác cũng ồ ồ cười vang theo, đồng loạt bắt đầu đùa giỡn Quý Nguyên. Rồi sau đó có một người lại quay đầu lại nói với Chu Diễn: "Chu Diễn, em cũng đừng học xấu theo Quý Nguyên, cái người anh này không được."
Chu Diễn cười, quay đầu nhìn Quý Nguyên: "Thì ra là anh thích ngực lớn sao?"
Trong ánh mắt kia đầy hung quang hận không được hóa thành lưỡi dao sắc bén bi¬ubi¬ubiu bay đến trên người Quý Nguyên.
Quý Nguyên uống một hớp Sprite, toàn thân cũng không biết là bởi vì uống nước lạnh hay là bởi vì ánh mắt của Chu Diễn, lập tức có cảm giác khí lạnh trong lòng bốc lên.
"Hiện tại anh thích ngực nhỏ." Lập tức sắc mặt của Quý Nguyên nghiêm túc nhìn Chu Diễn, cố gắng vãn hồi.
Bạn cùng phòng ở bên cạnh không biết nội tình, càng không biết ánh mắt giao chiến cùng sóng ngầm giữa hai người bắt đầu khởi động, vẫn còn cười ha ha.
"Cậu sợ cái cọng lông ấy, trước kia thích ngực lớn cùng hiện tại thích ngực nhỏ có mâu thuẫn gì, " bạn cùng phòng cùng anh nháy mắt, "Đúng rồi, lúc nào thì mang bạn trai cậu đến giới thiệu cho chúng tôi?"
"Quý Nguyên này vừa nhìn là thấy bị vợ quản nghiêm." Nhưng mà trong lúc nói chuyện mấy thẳng nam này không vòng qua được ngoặt đến, cho dù là biết đối tượng mà Quý Nguyên lui tới là đàn ông, nhưng khi nói chuyện trời đất vẫn sẽ không tự chủ được giả thiết người đó trở thành phụ nữ, nói xong câu này lại rất bát quái lại gần Quý Nguyên hỏi anh, "Ôi chao, ai, ôi, bình thường cô ấy, không phải, bạn trai cậu quản cậu rất nghiêm khắc sao?"
Trong phòng ngủ của Quý Nguyên còn dư lại ba người tất cả đều là cẩu độc thân, may là kể từ vào đại học tới nay lập tức vội vàng muốn giải quyết vấn đề độc thân của mình, nhưng đảo mắt đã là năm thứ ba đại học, như cũ vẫn là cả ngày chỉ có thể ở trong phòng ngủ uông uông uông sống qua ngày. Xuất phát từ đó, bọn họ đối với người đầu tiên thoát khỏi cô đơn là Quý Nguyên có chút tò mò với cuộc sống yêu đương.
Hai người đặt câu hỏi, còn dư lại một người khác chỉ cười: "Vừa nhìn là biết nghiêm khắc, bằng không thế nào trước kia thích ngực lớn hiện tại lại biến thành thích ngực nhỏ rồi hả?"
"Nói hưu nói vượn, ai nói bị vợ quản nghiêm hả." Quý Nguyên hạ tay xuống nắm lấy đồ uống, có chút sĩ diện, mặt khác lại cảm thấy bình thường đồ chó thật không quản anh cái khỉ gió gì, chỉ cần tránh khỏi lúc cậu muốn điên một chút, cuộc sống có thể nói là một đường vui vẻ, có thể coi cậu chủ như người hầu mà sai bảo đấy.
Nếu là đặt ở lúc bình thường, Quý Nguyên khẳng định mặt không đỏ tim không đập nói không sợ, nhưng bây giờ có hai chữ "Ngực lớn" phía trước vẫn bị nhắc đi nhắc lại, anh cũng không cần mắt nhìn thẳng sắc mặt của Chu Diễn ở bên cạnh, mà vẫn có thể biết dưới cái nụ cười giả tạo kia mặt của Chu Diễn đã đen thành cái dạng gì rồi.
Đồ chó không đáng sợ, nhưng đồ chó có bệnh nổi điên lại rất đáng sợ.
"Vậy là anh thích ngực lớn hay là ngực nhỏ?" Chu Diễn ở bên cạnh, giọng nói lành lạnh.
Quý Nguyên trừng mắt liếc cậu một cái: "Em đùng có ồn ào vớ vẩn, " anh đẩy cái ghế ngồi ra đứng lên, "Mình đi vệ sinh, nếu món ăn lên trước cậu cứ ăn, đừng chờ mình."
Mỗi khi anh khẩn trương rất dễ buồn tiểu, tật xấu này Chu Diễn rất rõ ràng, nhưng mà trong cuộc sống bình thường trường hợp thật sự làm cho Quý Nguyên khẩn trương đã ít lại càng ít.
Phí của phòng ăn ở tầng cao nhất cũng tương đối cao, bình thường học sinh cũng không quá nhiều, đặc biệt là đúng giữa trưa này, phòng ăn bên ngoài cũng chỉ có một hai bàn người đang ăn cơm. Quý Nguyên đi vòng qua bên hành lang lên nhà vệ sinh nam, đẩy cửa ra đi vào đi tiểu. Nhà vệ sinh nam hàng năm trống trải, bên trong quét dọn cũng coi là sạch sẽ, nhưng mà bên trong không có một người.
Quý Nguyên rửa tay vừa định đẩy cửa đi ra ngoài, cửa trước bị người ở bên ngoài kéo ra, động tác trên tay Quý Nguyên dừng lại, vốn là nghĩ đứng ở bên cạnh nhường một vị trí cho người ta, không ngờ cửa vừa mở ra đối diện lại là khuôn mặt của Chu Diễn.
Sắc mặt nhìn không ra là đang tức giận, nhưng mà tuyệt đối không phải là tâm trạng tốt đẹp gì.
"Em cũng đi vệ sinh à, " trái tim của Quý Nguyên nhảy dựng lên, thầm nói không tốt.
Cảnh tượng này cũng giống với lần đầu tiên anh gặp lại Chu Diễn, cộng với việc hiện tại cả người Chu Diễn đang tản ra khí thế không hờn không giận, tại đây Quý Nguyên bỗng cảm thấy mình lạnh.
Trên miệng anh cười ha hả, bước chân nghiên nghiên đi sang phía bên cạnh, tự hỏi hiện tại tỷ lệ mà mình muốn từ cái khe cửa cái kia chạy ra ngoài mà không bị Chu Diễn bắt trở lại lớn đến bao nhiêu. Nhưng mà thực tế lại dáng cho anh một đòn cảnh cáo, Chu Diễn chộp ngay lấy tay anh, kéo cả người anh vào trong phòng bên cạnh của nhà vệ sinh, hơn nữa động tác rất nhanh lạch cạch một tiếng đã cắm chốt cài cửa của phòng bên vào rồi.
Bên trong tối om thiếu chút nữa Quý Nguyên bị cậu đẩy giẫm vào bệ vệ sinh.
"Có phải em muốn ăn đồn hay không hả?" Quý Nguyên đang cố gắng tự động viên mình trong lòng, mưu toan lấy hung hăng kiêu ngạo tới dọa Chu Diễn. Bởi vì giữa mày có thể quá hung ác, giống như là mèo muốn cào người chủ.
Chu Diễn đưa tay nâng lên, đè vào ngực Quý Nguyên vuốt vuốt, giọng nói ý vị không rõ: "Thích ngực lớn hay sao?"
Quý Nguyên sợ có người bên ngoài chợt đi vào, một lát nghe thấy đoạn nói chuyện của bọn họ mà bị dọa chết, vì vậy hạ thấp giọng nói: "Cũng là chuyện của tám trăm năm trước rồi, anh cũng quên mình nói qua cái gì."
Thật sự là Quý Nguyên không nhớ rõ mình có từng nói qua cái câu thích ngực lớn như vậy hay không, suy nghĩ kỹ một chút có thể là có. Dù sao trước kia tình cảm của anh với Chu Diễn tương đối mơ hồ, có thể mình cũng không hiểu nhiều lắm, cong cũng không phải là hoàn toàn. Khi nói chuyện phiếm lúc nhập học Đại học cũng có thể nói qua câu thích ngực lớn.
Mặc dù chuyện nhỏ như vậy, nhưng đụng phải chó dấm vương vậy thì không giải thích thành đại sự rồi.
Quý Nguyên thấy Chu Diễn không lên tiếng, sắc mặt cũng không có chuyển biến tốt bao nhiêu. Anh lại ngẩng đầu lên, trong bụng nhất định, đưa tay chọc chọc cơ ngực của Chu Diễn: "Ngực của em vốn là rất lớn a."
Quý Nguyên tập thể dục rèn luyện kiểu ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới (chắc là kiểu tập ba ngày lại nghỉ hai ngày), bình thường nếu như không phải là lúc cần lộ thịt cũng sẽ không cố ý đi rèn luyện cơ bắp. Vì vậy mặc dù trên người anh có đường cong của cơ bắp, nhưng cũng không khoa trương quá đáng, thân thể mềm dẻo bền chắc nhưng hoàn toàn không phải kẻ cơ bắp.
Nhưng mà Chu Diễn không giống vậy, cậu mặc quần áo vào không nhìn ra cái gì, sau khi cởi quần áo ra cơ bắp trên người tuyệt đối là rất đáng xem. Cơ ngực so với một vài cô bé vẫn lớn hơn nhiều.
Quý Nguyên chọc chọc, lại nhịn không được chọc chọc, có chút thích: "Thế nào lớn như vậy?"
Đâm một cái còn có thể nhảy.
Quý Nguyên thích thân thể của mình, dĩ nhiên trong lòng Chu Diễn vui mừng. Quý Nguyên mang một ít vẻ mặt mê mê nhìn mình chằm chằm ngực mình về điểm này hoàn toàn đánh tan chút khó chịu trong lòng Chu Diễn lúc trước, cậu nhỏ giọng hỏi: "Thích không?"
"Thích." Quý Nguyên gật đầu.
Chu Diễn hoàn toàn hài lòng không nói.
Lúc trước Quý Nguyên còn nhỏ giọng lời nói vừa nói sợ bên ngoài người hiểu lầm, hiện tại có chút ngu xuẩn ngu xuẩn muốn động, thấy Chu Diễn giống như không tức giận, lá gan lại lần nữa lớn lên, trên tay dùng sức xoa nhẹ hai cây trước ngực Chu Diễn.
Chu Diễn cầm lấy tay Quý Nguyên, cúi đầu hôn anh một cái: "Cởi quần áo để cho anh hảo hảo sờ?"
"Vậy em không sợ chết rét à." Sau khi Quý Nguyên kéo áo khoác của Chu Diễn cho tốt, suy nghĩ một chút lại cảm thấy không sờ có chút thua thiệt, vì vậy giả vờ làm bộ đứng đắn bổ sung một câu, "Trở về sờ tiếp cũng không muộn."
Hai người ở nhà vệ sinh lâu sợ bạn cùng phòng hỏi, cũng đi về như vậy.
Cơm nước xong, buổi chiều Quý Nguyên còn có một tiết, Chu Diễn cùng anh đi học.
Bạn cùng phòng vừa đi, lúc chỉ còn lại hai người, Quý Nguyên cảm thấy có thể giáo dục tốt Chu Diễn một phen, thuận tiện làm cho người ta một liều dự phòng.
"Anh cảm thấy hình như em suy nghĩ hơi nhiều, " Quý Nguyên nói, "Em cho rằng anh là nhân dân tệ chắc, đi đâu cũng có người thích anh sao?"
Dấm Chu Diễn ăn có đôi khi không giải thích được, Quý Nguyên cảm thấy loại tật xấu này không thể bồi dưỡng, nếu không về sau cả kinh sợ hãi sẽ mệt chết người.
Anh vừa nói như thế, Chu Diễn vẫn thật sự muốn nói ra suy nghĩ thật của mình: "Đương nhiên là chỗ nào cũng đều có người thích anh rồi."
Cậu chủ cảm thấy khắp thiên hạ đều muốn giành Viên Viên với mình, hơn nữa tuyệt đối không thừa nhận cái tật xấu này của mình.
Quý Nguyên bị giọng nói đương nhiên này của cậu đánh bại, chậc một tiếng nói: "Vậy làm sao hiện tại không ai tới đây cùng anh thổ lộ?"
Vừa dứt lời, trên ngã ba xa xa bên cạnh chợt có một cô bé chạy đến không biết đã đi theo bọn họ bao lâu, gương mặt hồng đến như quả táo, ăn mặc thật đáng yêu.
Thình lình ngăn trước người Quý Nguyên đầu cũng không dám ngẩng lên, nhưng mà giọng nói rất lớn: "Quý Viên Viên, em rất thích anh!"
Mặt Chu Diễn không thay đổi nhìn Quý Nguyên.
Hiện trường lịch sử giáo dục thất bại.
Quý Nguyên: tôi hận(:з" ∠)_