Chỗ Nào Không Đúng

Chương 7: Không yêu nhau.




Tốc độ Trần Húc Chi thực nhanh, tốc độ của Giản Thành cũng không nhường một bước.
Sau khi mình gắn nhãn 'đoạt xá', Giản Thành nhanh chóng quyết định trốn chạy.
Không thể tiếp tục lưu lại Đại Nhật Tiên Tông, trước đó không nghĩ gây chuyện, là bởi vì Đại Nhật Tiên Tông có rất nhiều tài nguyên có thể mưu cầu, nhưng bây giờ hắn bị chưởng môn Đại Nhật tiên tông theo dõi, tiếp tục ở lại chỗ này quá nguy hiểm.
Giản Thành lập tức thu thập một chút đồ vật, nhớ tới bùa chú và tạp linh kiếm mình vừa đổi tới tay, lại nhịn không được đau lòng.
Lưu Tắc..........Hừ, tương lai còn dài!
Trước khi đi, Giản Thành bước chân vừa chuyển, lại chạy tới trong sân viện của ngoại môn đệ tử, tìm được Tây Xuyên.
Giản Thành rất quen thuộc Tây Xuyên.
Nội môn Đại Nhật tiên tông có ba ngọn núi, ba phong Đại Nhật, Tinh Hải cùng với Huyễn Nguyệt.
Trưởng bối trong gia tộc Tây Xuyên trước kia từng là đệ tử của Huyễn Nguyệt phong Đại Nhật Tiên tông, bất quá sau này vì chút sự tình mà ngã xuống, nhà của Tây Xuyên chỉ là một gia tộc nhỏ, trưởng bối duy nhất có địa vị cùng tu vi ngã xuống, nhà của Tây Xuyên lập tức tan thành mây khói, chỉ để lại một độc đinh là Tây Xuyên.
Khi Tây Xuyên sắp đói chết, vị tiền bối ở Đại Nhật phong xuất quan, người này chính là tam sư đệ của Bạch Anh chưởng tôn, tam sư thúc của những đệ tử đồng lứa với Trần Húc Chi và Hoa Điệt.
Vị tam sư thúc này từng nhận ơn của trưởng bối của Tây Xuyên, lần này biết được hậu duệ của ân nhân sinh hoạt gian nan, liền thuận tay giúp đỡ một phen.
Người biết việc này đều khen ngợi tam sư thúc tri ân báo đáp, nhưng Tây Xuyên lại không cho là như vậy.
Thế giới này chính là có một ít người như vậy, cho rằng tất cả bất hạnh cùng khốn khổ của bản thân mình đều là do người khác.
Khi Tây Xuyên bị đưa đến ngoại môn, nhịn không được nghĩ ------nếu trưởng bối nhà ta có ân với ngươi, ngươi vì sao không giúp đỡ ta từ sớm? Chờ khi ta tan cửa nát nhà rồi mới đến, có rắp tâm gì? Có phải hay không bởi vì lúc này mới cứu ta, đối với ngươi mà nói là nhẹ nhàng đơn giản nhất?
Tây Xuyên hận Đại Nhật Tiên tông.
Giản Thành biết rõ điểm này, đời trước liền lợi dụng Tây Xuyên làm nội ứng, đem toàn bộ Đại Nhật Tiên Tông thu vào trong túi.
Đối với Tây Xuyên mà nói, chỉ cần có thể làm cho Đại Nhật Tiên Tông xui xẻo, chỉ cần có thể đem căm hận trong lòng phát tiết ra ngoài, hắn nguyện ý làm bất cứ điều gì.
Nghĩ đến đây, bước chân Giản Thành nhanh hơn, đi vào trước một sân viện, sau khi nhìn trái phải không có ai chú ý, hắn lập tức trốn vào trong sân này.
Đi vào, một người sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm Giản Thành.
Người này mặc một bộ trường y màu lam, tóc dài cột lung tung ở sau đầu, nhìn qua thực suy sút, gã chính là Tây Xuyên.
"Ngươi muốn mua cái gì? Không có khả năng lại tiện nghi!"
Giản Thành cười cười: "Ta lần này dùng tin tức để đổi đồ vật."
Tây Xuyên khinh thường nói: "Chỉ bằng ngươi?"
Giản Thành duỗi tay: "Cho ta một cái ngọc giản còn trống, ngươi có thể xem trước tin tức ta đưa ra."
Cặp mắt hẹp dài âm lãnh của Tây Xuyên nhìn chằm chằm Giản Thành, chậm rì rì lấy ra từ trong tay áo một cái ngọc giản trống đưa cho Giản Thành: "Vậy ta mỏi mắt mong chờ."
Giản Thành lấy ngọc giản qua, trong khoảng khắc để lại một ít tin tức, hắn đưa cho Tây Xuyên: "Sau khi xem tốt nhất phải hủy đi."
Tây Xuyên hồ nghi nhận lấy, mởi đảo mắt qua, tức khắc theo bản năng lùi về sau một bước!
Ngọc giản Giản Thành cho gã thế nhưng viết không ít cơ sở trận pháp của ngoại môn Đại Nhật Tiên Tông!!
Giản Thành khẽ nâng cằm, một đôi con ngươi thâm trầm hơi hơi nheo lại, khóe môi cong lên, tươi cười lạnh lẽo: "Ngươi cảm thấy tin tức này có giá trị bao nhiêu thứ?"
Sau lưng Tây Xuyên đột ngột nhiều thêm một tầng mồ hôi lạnh.
Trên mặt hắn hiện lên biểu tình kịch liệt, cuối cùng hắn cắn răng một cái, xoay người về phòng, lấy ra một cái túi càn khôn, trực tiếp nhét vào trong tay Giản Thành: "Ta chỉ có chừng đó."
Giản Thành mở túi càn khôn ra vừa thấy, bên trong có một lọ tụ khí đan hạ phẩm, năm tấm bùa chú có cách dùng khác nhau, hơn mười tấm bùa chú bị hỏng, cùng một thanh tạp linh kiếm.
Ha! Hắn biết Tây Xuyên không chỉ có một thanh tạp linh kiếm!
Giản Thành tiếp tục duỗi tay: "Không đủ."
Tây Xuyên cười lạnh: "Có tin hay không ta đem ngọc giản này của ngươi giao cho Giới Luật đường?"
Giản Thành lộ ra tươi cười ấm áp, hắn búng tay một cái, ngọc giản trong tay Tây Xuyên vỡ răng rắc thành hai nửa,
Sắc mặt Tây Xuyên tái nhợt.
Giản Thành mỉm cười: "Ta tin rằng ngươi đều đã nhớ kĩ."
Tây Xuyên không nói hai lời từ trong ống tay áo lấy ra hơn mười khối linh thạch, khổ hề hề nói: "Ta thật sự không có tiền tài dư thừa, ta còn muốn kiếm ăn trong tông môn a."
Giản Thành nhìn nhìn, mười lăm khối hạ phẩm linh thạch.
Chậc, có ít còn hơn không, Tây Xuyên một cái tép riu luyện khí tầng ba, giai đoạn hiện tại trên tay đích xác không có thứ gì tốt.
Chờ tương lai tu vi gã tăng trưởng, hắn lại đến xảo trá đi.
Lấy đi đồ vật, Giản Thành quay lại nhìn thoáng qua Đại Nhật Tiên Tông bao phủ trong sương, hắn giật nhẹ khóe miệng, trong mắt hiện lên màu sắc không rõ, cuối cùng xoay người rời đi.
Đại Nhật Tiên Tông, về sau cứ chờ xem đi.
---------------------------------------------------
"Cho nên nói, bất quá chỉ là một tên ngoại môn đệ tử, sư huynh thế nhưng lo được lo mất, làm chưởng môn nhiều năm như vậy, lá gan của huynh càng ngày càng nhỏ!"
Nói chuyện chính là một nữ tử mặc một thân váy đỏ rực, khuôn mặt nữ tử tú mỹ, nhưng hơi thở quanh thân dị thường đông lạnh, nàng diện vô biểu tình, bao phủ trong mắt một cỗ lệ khí, cằm khẽ nâng, có vẻ dị thường ngạo mạn.
Nữ tử đó đúng là đường chủ Giới Luật đường, Diệp Vô Cấu, nhân xưng Vô Cấu đường chủ.
Bạch Anh chưởng tôn hơn hơi nhíu mày: "Có thể làm cho ta cảm giác được nguy hiểm, đã nói lên tu vi của tu sĩ đoạt xá Giản Thành không dưới Nguyên Anh, một tu sĩ Nguyên Anh ẩn núp ở tông môn chúng ta, tất nhiên phải thận trọng."
Trong yến hội có tổng cộng bốn người, trừ bỏ Bạch Anh chưởng tôn cùng Vô Cấu đường chủ, đối diện còn ngồi hai vị tu sĩ, bọn họ một nam một nữ, phân biệt là phong chủ Tinh Hải phong và phong chủ Huyễn Nguyệt phong.
Phong chủ Tinh Hải phong dường như tán đồng gật đầu: "Ta nghe môn hạ đệ tử Minh Hà hội báo, hồi quang thuật hiện ra thủ pháp của Giản Thành lúc bắt hỏa hổ, đích xác không phải một kẻ mới bước vào luyện khí có thể làm được."
Phong chủ Huyễn Nguyệt phong là một vị nữ tử, có quan hệ tốt vơi Vô Cấu đường chủ, nghe được Tinh Hải phong chủ nói như thế, không khỏi nhìn thoáng qua Vô Cấu đường chủ, nàng uyển chuyển nói: "Nếu chưởng môn cho rằng như vậy, không bằng mọi người cùng tới cửa bái phỏng một phen, nếu vị đạo hữu kia tính toán làm lại từ đầu, chỉ cần không nguy hại đến Đại Nhật Tiên Tông, lưu lại thì cũng có sao đâu?"
"Tuy rằng hắn đoạt xá Giản Thành.........nhưng Giản Thành kia bất quá chỉ là một tạp dịch, không được xem là đệ tử của tông môn, chưởng môn sư huynh, ngài nói xem?"
Bạch Anh chưởng tôn thong thả gật đầu: "Nếu xác nhận hắn thực sự là tu sĩ Nguyên Anh đoạt xá, vẫn cần phải thăm dò nền tảng, cho dù là tán tu, nếu đã làm qua nhiều việc ác, Đại Nhật tiên tông ta cũng không thể thu lưu, vạn nhất hắn dạy hư đệ tử tông môn ?"
ngẫm lại nữ nhi của mình, trong lòng Bạch Anh chưởng tôn lại tức giận.
Vô Cấu đường chủ cười nhạo nói: "Như vậy, nghe nói nữ nhi của huynh rất thân thiết với tạp dịch kia? Trách không được, nếu là ngày xưa, ai lại đi chú ý một cái tạp dịch?"
Bạch Anh chưởng tôn nhìn Vô Cấu đường chủ thật sâu, bất đắc dĩ nói: "Mặc kệ là như thế nào, phát hiện, hiện tại chúng ta nên thảo luận làm cách nào để xử trí Giản Thành."
Phong chủ Tinh Hải phong đánh cái ha ha: "Nếu Linh Nguyệt sư muội nói như vậy, kia chúng ta liền đi xem Giản Thành kia đi."
Bốn vị đại năng Nguyên Anh đồng thời đi đến nơi ở của Giản Thành ở tạp dịch viện ngoại môn, sau đó phát hiện Giản Thành đã chạy.
Bạch Anh chưởng tôn mặt trầm như nước: "Hắn quả nhiên có ác ý đối với Đại Nhật Tiên Tông chúng ta!"
Linh Nguyệt chưởng tôn cả Huyễn Nguyệt phong nói: "Cũng không nhất định, sau khi đoạt xá tu vi hoàn toàn không có, muốn đối mặt cùng với bốn tu sĩ Nguyên Anh chúng ta, hắn cũng sẽ tâm sinh nhút nhát, lựa chọn rút lui cũng là một việc bình thường."
Phong chủ Tinh Hải phong nhìn chưởng môn lại nhìn Vô Cấu đường chủ tựa hồ tức giận, nhỏ giọng nói: "Như vậy phát lệnh truy nã sao?"
Bạch Anh chưởng tôn gật đầu: "Không sai, phát truy nã đi, báo cho các đệ tử đang đi du lịch gặp được Giản Thành phải chú ý."
"Đừng chọc ta cười, một tu sĩ Nguyên Anh đoạt xá, dù cho mới tới luyện khí tầng một, phỏng chừng không bao lâu tu vi sẽ tăng lên, để cho đệ tử đi tìm Giản Thành, chẳng phải là bánh bao thịt đánh chó?" Vô Cấu đường chủ vung tay áo, hồng tụ nhẹ nhàng, trong chớp mắt thân ảnh lia liền biến mất: "Ta tự mình đi nhìn xem, gia hỏa kêu Giản Thành kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, thế nhưng làm cho huynh tâm sinh sợ hãi ~"
Bạch Anh chưởng tôn trợn mắt há mồm: "Từ từ, Vô Cấu! Ngươi biết Giản Thành trông như thế nào sao?"
Không ai trả lời hắn, hoặc nói tốc độ của Vô Cấu đường chủ thực mau, trong thời gian ngắn đã rời đi sơn môn.
Bạch Anh chưởng tôn tức giận không được, cũng phất tay áo rời đi.
Bất quá Vô Cấu đường chủ là rời đi tông môn, Bạch Anh chưởng tôn là về Lãm Nhật Các của mình, hắn muốn an bài nữ nhi ngay lập tức bế quan!
Nhìn hai người một trước một sau bế quan, Phong chủ Tinh Hải phong cùng phong chủ Huyễn Nguyệt phong hai mặt nhìn nhau, hai người đồng thời thở dài: "Trước kia rõ ràng là một đôi thần tiên quyến lữ......"
"Đúng vậy tình cảm cảm của sư huynh sư tỷ trước đây tốt như vậy lại..........."
"Chậc, đều là chuyện trước đây, chớ có nhắc lại."
"Chuyện của tạp dịch kia?"
"Để cho sư huynh cùng sư tỷ xử lý đi, chúng ta cứ coi như không biết."
"Cũng đúng."
----------------------------------------------------
Sau khi Giản Thành rời khỏi Đại Nhật tiên tông, lập tức cải trang giả dạng, thay đổi diện mạo.
Hắn đã từng trở thành tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông, tất nhiên biết rõ cách thức Đại Nhật tiên tông truy bắt phản đồ tông môn, tin tức hắn mất tích căn bản không có khả năng dấu xuống, phỏng chừng Giới Luật Đường rất nhanh sẽ xuất động.
Mấy chấp sự trong Giới Luật Đường đều là tu sĩ Kim Đan, đội trưởng là Trúc Cơ kỳ, đội viên bình thương có Trúc Cơ cũng có luyện khí. Giản Thành không lo lắng đội trưởng cùng đội viên phía dưới, dù cho chấp sự Giới Luật Đường xuất động, hắn cũng có nhiều bí thuật để tránh né, hắn chỉ lo lắng chính là đường chủ Giới Luật đường tự mình xuất động.
Từ khi hắn trở lại quá khứ, cho đến tận bây giờ, hắn chưa gặp lại đường chủ Diệp Vô Cấu của Giới Luật đường.
Bất quá dù cho hiện tại Diệp Vô Cấu đứng ở trước mặt hắn, hắn chỉ sợ rất khó để đối mặt với nàng.
Bởi vì trước khi chết, người cùng hắn triền miên chính là Diệp Vô Cấu.
Chính là Diệp Vô Cấu một tay tiêu diệt thần hồn của hắn, giết hắn.
Giản Thành trước đây từng yêu Diệp Vô Cấu bao nhiêu, hiện tại ngẫm lại liền có bấy nhiêu........hận sao? Không, thật đáng buồn là hắn như cũ không hề hận nàng.
Mặc kệ tương lai hắn có thêm bao nhiêu nữ nhân, nữ nhân mà hắn yêu nhất, từng vì nàng mà động tâm, từng trằn trọc cầu mà không được..........như cũ chỉ có duy nhất một mình Diệp Vô Cấu.
Cho nên khi hắn tử vong sau đó mở mắt ra, trong lòng cảm thấy mờ mịt cùng bi thống nhiều hơn là căm hận cùng phẫn nộ.
Đối với nữ thần mối tình đầu có khả năng là không yêu hắn, những năm tháng đó đều là lừa gạt hắn cùng giết hắn, hắn có thể làm sao bây giờ?
Đương nhiên là tha thứ nàng a!
.............kiều quy kiều, lộ quy lộ, vĩnh biệt mãi mãi, không còn gặp lại.
Như thế, liền có thể không còn yêu nhau.
============================
Tác giả có lời muốn nói: 
Giản Thành: Nguyên lai trên đầu ta đã trở thành đồng cỏ xanh xanh.