Chỗ Nào Không Đúng

Chương 67: Mấu chốt




Giản Thành đi vào phòng bếp.


Bởi vì lần trước hắn ở chỗ này được đến viên đỉnh ba chân, cho nên lần này hắn trở về muốn nhìn xem có cướp đoạt được thêm thứ gì tốt.


Lừa đi sư huynh đệ đồng môn ngẫu nhiên gặp được trên đường rồi, Giản Thành nhìn chung quanh phòng bếp một vòng, không có phát hiện thêm cái gì, trong phòng bếp trống rỗng, trừ bỏ bệ bếp cùng cái giá bên cạnh, không có vật gì khác.


Giản Thành trở tay bày trận pháp ở cửa phòng bếp cùng cửa sổ, lấy năng lực trận pháp của hắn, tất nhiên không có ai có thể vọt vào.


Sau khi xác định an toàn, Giản Thành lấy ra đỉnh ba chân.


Trải qua ôn dưỡng mấy ngày nay, cái đỉnh ba chân này đã lộ ra tướng mạo sẵn có, chỉnh thể hiện ra huyễn quang mỹ lệ màu đen cùng màu lục đan chéo, không có ba chân, không có tai đỉnh, dù cho chỉ là một viên đỉnh giống như một cái nồi, nhưng hiện tại mặc cho ai nhìn thấy viên đỉnh này, đều sẽ không nhận sai thành nồi.


Viên đỉnh ba chân biền thành nhỏ bằng bàn tay, nhìn qua tinh tế nhỏ xinh, vách ngoài của đỉnh có ẩn ẩn hoa văn thần bí lưu động, Giản Thành còn chưa chân chính tìm hiểu thấu, dù sao cũng thiếu ba chân cùng tai, phù văn bên vách ngoài cũng có nhiều tàn phá, nhìn không ra tướng mạo sắn có, nhưng dù vậy, Giản Thành vẫn nắm giữ vài loại cách dùng.


Công năng áp chế Thiên Chu Tinh trước đó chỉ là một trong số đó.


Giờ phút này Giản Thành hơi hơi thúc dục đỉnh ba chân, viên đỉnh nho nhỏ nhẹ nhàng bay đến giữa không trung, hoa văn bên vách ngoài rơi xuống, huyễn quang đảo qua hết thảy trong phòng bếp, cuối cùng dừng lại trên bệ bếp.


Giản Thành nhìn về phía bệ bếp.


Hắn đứng không nhúc nhích, kinh nghiệm phong phú như hắn, mới sẽ không dễ dàng tới gần nơi có khả năng có nguy hiểm.


Giản Thành trở tay rút ra Hòe Hoa kiếm Trần Húc Chi trước đó đưa cho từ trong túi càn khôn.


Phẩm chất Hòe Hoa Kiếm cũng không cao, nhưng thanh kiếm này là linh kiếm đầu tiên mà Trần Húc Chi sau khi bước vào con đường tu luyện nghiêm túc ôn dưỡng sử dụng, linh tính cực cao, Giản Thành dùng phi thường thuận tay.


Hòe Hoa Kiếm hơi hơi run rẩy trong không trung, trong chớp mắt liền nhiều ra hai đạo ảo ảnh, thêm vào trường kiếm bản thể, ba đạo bóng kiếm hình thành một đạo kiếm trận đan chéo, không mang theo một tia dao động linh lực đánh vào trên bệ bếp.


Giây tiếp theo một tiếng kêu rên vang lên, ngay sau đó ầm một cái, có tiếng thứ gì ngã xuống.


Giản Thành nhìn cửa động đột nhiên xuất hiện bên bệ bếp, tê một hơi.


Phế tích này có độc a! Vì sao một cái phòng bếp lại nhiều thứ huyễn hoặc như vậy?


Giản Thành theo bản năng thao túng Hòe Hoa Kiếm tiến vào cửa động, muốn thử bên trong là cái gì.


Nhưng mà hắn trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, nháy mắt Hòe Hoa Kiếm đi vào cư nhiên linh lực bị chặt đứt!!


Hòe Hoa Kiếm không còn linh lực thao túng, tất nhiên tự động rơi xuống động, phát ra tiếng vang thanh thúy leng keng leng keng , cuối cùng xoạch một cái, tựa hồ chạm đáy.


Giản Thành: ".................."


Hắn cực kỳ giận giữ.


Đây là linh kiếm Trần Húc Chi cho hắn!!!


Giản Thành vọt tới cửa động cẩn thận quan sát, ở bên cạnh cửa động tìm được trận pháp giam cầm linh lực, nháy mắt trận văn lọt vào tầm mắt, trong đầu tự động bắt đầu phân tích công hiệu cùng cách dùng của trận văn này, đồng thời phù văn giải trận ứng đối cũng hiện ra, Giản Thành lập tức bắt quyết, trực tiếp lấy máu bản thân làm tàu liệu bắt đầu giải trận, một bên phân tích một bên giải trận, một phút đồng hồ sau, trận pháp giam cầm linh lực bị phá!!


Nháy mắt trận pháp bị phá giải, một hắc ảnh vọt ra từ trong động, nhưng Giản Thành sớm nóng vội vọt tới của động, mắt nhìn thấy một hắc ảnh vọt tới trước mặt, Giản Thành phản xạ có điều kiện, không chút nghĩ ngơi một chân đạo ra, đá hắc ảnh lại vào động!


Hắc · Cung Thiên Trọng · ảnh: "......................."


Bùm một tiếng, cùng với lần thứ ba ngã vào động, nội tâm Cung Thiên Trọng cơ hồ hỏng mất.


Nhưng mà không đợi Cung Thiên Trọng lại một lần bò dậy, một hắc ảnh xuất hiện trên đỉnh đầu, đối phương cư nhiên chủ động nhảy vào huyệt động?!


Phẫn nộ trong lòng Cung Thiên Trọng lập tức vọt lên ót, hắn giờ phút này cũng không rảnh lo che dấu tung tích, trực tiếp đánh ra Đoạt Phách Huyền trong Tam Bí Huyền, không chút khách khí xông thẳng tới hắc ảnh!


Tam Bí Huyền tàn nhẫn nhất cay độc nhất trong Cửu Huyền Thuật vừa ra, nhất định cho thằng nhãi này nhấm nháp một chút thống khổ đoạt hồn giảo phách!


Nhưng Giản Thành dám trực tiếp nhảy xuống, có thể không làm tốt phòng hộ sao? Hắn chính là phóng lớn viên đỉnh ba chân, chính mình ngồi trên đỉnh nhảy xuống!


Viên đỉnh giống như nồi hầm thẳng tắp rơi xuống, Đoạt Phách Huyền va chạm đày của viên đỉnh, thanh âm trầm thấp phát ra trong ám đạo động nhỏ hẹp, ong---- !


Nháy mắt sóng âm vang lên, Giản Thành ở trên đỉnh nhưng thật sự không bị gì, nhưng Cung Thiên Trọng không chỉ có bị cỗ sóng âm này trực diện công kích, còn chịu phản phệ của Đoạt Phách Huyền, trực tiếp phun một búng máu, cả người đều uể oải không dậy nổi.


Sau khi phun ra máu có ẩn chứa linh lực âm lãnh, viên đỉnh ba chân phảng phất như cảm nhận được gì, dưới tình huống Giản Thành không thao túng, cư nhiên tự mình biến lớn!


Viên đỉnh càng lúc càng lớn, đúng khí thê thái sơn áp đỉnh, trực tiếp đè ép xuống, trấn áp Cung Thiên Trọng đến động cũng không thể động, sau đó tầm mắt hoa một cái, Cung Thiên Trọng bị cái đỉnh này tự động nuốt vào trong nồi................... nga, không đúng là đỉnh, vừa lúc mắt đối mắt với Giản Thành.


Giản Thành: "....................."


Cung Thiên Trọng: ".................."


Giây tiếp theo Giản Thành kinh ngạc nói: "Cung Thiên Trọng? Ngươi sao lại ở đây?!"


Tên gọi Thương Vũ mà Cung Thiên Trọng ngụy trang này đời trước cũng thoảng qua trước mặt Giản Thành, tu sĩ tên Thương Vũ đã sớm chết, Cung Thiên Trọng lợi dụng thân phận này hô mưa gọi gió trong tiểu tông môn kia, hố rất nhiều người, khi bị vạch trần rất nhiều người đều phẫn hận mắng, việc này Giản Thành có ấn tượng khắc sâu.


Cung Thiên Trọng lập tức phản ứng lại, có hai chứ không chỉ là một, giống như Thủy Nhu, hắn cũng nhận nhầm Giản Thành là tu sĩ ma môn.


Trừ bỏ tu sĩ ma môn, ai có thể lập tức nhìn thấu ngụy trang của hắn?


Cung Thiên Trọng an tĩnh xuống ----- hắn không an tĩnh cũng không được, cái đỉnh này nổi lên quang mang áp chế hắn, một tia linh lực cũng không thể sử dụng ---- hắn nói: "Huyễn Mộng Tông? Hay là Tà Tâm Tông?"


"................" Giản Thành đột nhiên cảm thấy chính mình có chút thực xin lỗi tu sĩ Huyễn Mộng Tông, xét thấy hắn trước đó hố Thủy Nhu, hắn nói: "Huyễn Mộng Tông."


Ngữ khí Cung Thiên Trọng như hòa cực kỳ: "Không biết đạo hữu xưng hô thế nào? Không nghĩ tới trong Huyễn Mộng Tông trừ bỏ Nhập huynh còn có trang tuấn kiệt khác."


Cung Thiên Trọng nói Nhập huynh chính là Nhập Dung, là đệ tử mạnh nhất một thế hệ này của Huyễn Mộng Tông.


Giản Thành ha ha: "Ta cũng không nghĩ tới Cung đạo hữu cư nhiên sẽ tự mình tới bí cảnh."


Cung Thiên Trọng tự giễu nói: "Một cái nhiệm vụ trước đó thất bại, nếu lần này lại thất bại, liền không có cơ hội xoay người."


Giản Thành trầm mặc, hắn đại khái biết một vài quy củ của ma tu, một cái nhiệm vụ trước đó thất bạ hẳn chính là thất bại của việc cướp lấy bí cảnh, cho nên đám ma tu nhận nhiệm vụ trước đó lần này đều tìm cơ hội tiến vào lập công chuộc tội.


Bất quá việc này đối với Giản Thành ma nói là không liên quan.


Hắn xoay người nhảy khỏi đỉnh ba chân, hơi hơi mỉm cười: "Cung đạo hữu, lên đường mạnh giỏi."


Không nói thêm điều vô nghĩa, trước xử lý lại nói!


Loại gia hỏa này còn giữ ăn tết sao?


Cung Thiên Trọng nghe xong đồng tử co rút, giống như Thủy Nhu, hắn không nghĩ tới gia hỏa trước mặt cư nhiên trở mặt như lật sách, căn bản không cho hắn cơ hội kéo dài.


Hắn lớn tiếng nói: "Ta biết mục tiêu hành động lần này ở đâu!!"


Quả nhiên, động tác Giản Thành dừng một chút.


Thủy Nhu nói ma tu bọ họ tiến vào tìm kiếm một loại linh dược, nhưng lại không biết mục tiêu cụ thể, hình như là sẽ tự xuất hiện ở thời điểm nhất định?


Linh lực phát động viên đỉnh ba chân cảu Giản Thành tạm thời dừng lại, giờ phút này bọn họ đã đáp xuống đáy hắc động, Giản Thành sau khi rơi xuống đất cũng bị xương cốt bên trong làm hoảng sợ, nhưng ngay sau đó liền phát hiện một vấn đề tương đối hố.


Hòe Hoa Kiếm của hắn rơi xuống trước đó đâu? Nhiều xương cốt như vậy, khe hở lớn như vậy, sẽ không rớt đến chỗ sâu nhất đi?


Giản Thành âm thầm thúc dục linh lực............. mẹ nó, không phản ứng.


Cung Thiên Trọng đã phát hiện Giản Thành tựa hồ đang tìm kiếm cái gì, trong lòng hắn vừa động, nghĩ đến linh kiếm vừa rồi nện trên đầu hắn, hắn thử nói: "Ngươi là đang tìm kiếm chuôi linh kiếm này sao?"


Ánh mắt Giản Thành nhìn Cung Thiên Trọng thực không tốt.


Tâm Cung Thiên Trọng rốt cuộc trở xuống bụng.


Hắn nói: "Rời khỏi hắc động, thả ta ra ngoài, ta liền đem linh kiếm cho ngươi."


Giản Thành cười lạnh: "Cung Thiên Trọng, ngươi cho rằng ta không lấy được sao?" còn không phải là bị tiểu tử này nhặt đi rồi sao?


Cung Thiên Trọng lập tức nói: "Trước khi chết ta có thể bẻ gãy linh kiếm kia!" lúc này Cung Thiên Trọng cũng chỉ có thể đánh cược người đối diện thực coi trọng thanh kiếm kia.


Giản Thành nhấp môi, Cung Thiên Trọng là tu sĩ mạnh nhất thế hệ này của Quy Nguyên Tông, nắm giữ phần lớn bí pháp, dù là Giản Thành cung không đảm đảm bảo có thể trong khi Cung Thiên Trọng tự bạo bình yên lấy về Hòe Hoa Kiếm.


Cung Thiên Trọng vừa thấy có cửa, lập tức bắt đầu yếu thế: "Chúng ta đều là đệ tử ma đạo, ta có thể nói mục tiêu lần này cho ngươi, hơn nữa rời khỏi tranh đoạt đối với linh dược."


Giản Thành mở miệng: "Ngươi nói cho ta trước."


Cung Thiên Trọng nói: "Vậy ngươi thả ta ra trước."


Giản Thành không muốn buông tha cơ hội rất tốt để xử lý Cung Thiên Trọng, nhưng cũng không dám quá mức bức bách Cung Thiên Trọng, bởi vì Cung Thiên Trọng là tên bệnh tâm thần, đời trước sau khi Trần Húc Chi chết trên tay hắn, Cung Thiên Trọng cư nhiên trực tiếp tự sát, căn bản không thể nói lý!


Nhưng vào lúc này, đỉnh đầu truyền đến thanh âm những người khác.


"Thành sư đệ?" có người tựa hồ ở bên ngoài phòng bếp gọi Giản Thành: "Ngươi có ở bên trong.......... hửm? Trận pháp?"


Đó đúng là đệ tử Đại Nhật Tiên Tông trước đó đi đến với Giản Thành.


Trong lòng Giản Thành căng thẳng, nếu như bị Cung Thiên Trọng nắm lấy cơ hội làm loạn...........


Trong lòng Cung Thiên Trọng cũng căng thẳng, thì ra thằng nhãi này còn bố trí trận pháp bên ngoài!!


Ngay sau đó tên đệ tử kia liền nói: "Thành sư đệ lạo phát hiện cái gì sao? Được rồi ngươi tìm ở nơi này trước đi, ta liền không quấy rầy."


Tên đệ tử kia phi thường lễ phép tránh đi.


Giản Thành cùng Cung Thiên Trọng hai mặt nhìn nhau.


#Hài hòa thăm dò bí cảnh, bắt đầu từ ta#


Cung Thiên Trọng hít sâu một hơi, hắn phảng phất hạ ra quyết tâm cực lớn.


"Ta nói cho ngươi một bí mật mới, ngươi mở trận pháp phía trên ra."


Giản Thành cảm thấy thực bực bội, đây là nguyên nhân hắn phi thường muốn lập tức chưởng chết Cung Thiên Trọng.


Cung Thiên Trọng biết rất nhiều bí mật, mà những bí mật đó tám phần là những thứ Giản Thành muốn biết, một khi để cho Cung Thiên Trọng bắt được cơ hội, Giản Thành liền sẽ tâm sinh do dự, vô pháp lại chân chính xuống tay xử lý Cung Thiên Trọng.


Không đợi Giản Thành đáp ứng, Cung Thiên Trọng liền mở miệng.


"Linh dược tìm thấy ở bí cảnh, là mấu chốt để thông qua Huyết Cổ Ma Quật trong tương lai."