Chỗ Nào Không Đúng

Chương 135: Đan nhân




Nội tâm Giản Thành thực hỏng mất.


Mặc kệ là Sầm Kiến Tuyết có mấy chồng trước, hắn hiển nhiên không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng.


Rốt cuộc thì hắn chính là đã chết a!! Sau khi hắn chết, Sầm Kiến Tuyết khẳng định lại sẽ tìm một chỗ dựa mới = =


Giản Thành nghiến răng, trong lòng dâng lên một cỗ nhục nhã, ảo não cùng phẫn nộ.


Hắn nghĩ xoay người đi, nhưng mà trong lòng đặc biệt tò mò, khó chịu giống như mèo cào.


Chồng trước của Sầm Kiến Tuyết rốt cuộc là ai? Hắn xem như là nhận quả phụ của gia chủ Tô gia Uyển thành, vậy Tô gia gia chủ đâu? Sầm Kiến Tuyết có thể lấy thân tái giá trở thành phu nhân gia chủ Tô gia, có thể thấy được nàng thủ đoạn phi phàn, vậy nàng trước đây rốt cuộc là cái dạng gì đâu?


Giản Thành giống như là gót chân sinh là ra đứng trước cửa viện, không đi được.


Còn có tu sĩ vóc dáng thấp kia, hắn họ Lưu sao? Lúc trước ở Vọng Đoạn sơn còn tính là vui vẻ, cũng tưng đi theo hắn cùng nhau đào hầm ngầm ma môn, xem như chiến hữu đồng cam cộng khổ, có nên đi ôn chuyện hay không?


Giản Thành rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn là quyết định tiếp xúc một chút.


Hắn một lần nữa biến về bộ dạng lão nhân khi ở Vọng Đoạn sơn, sau khi ngụy trang tốt, rất có kiên nhẫn ngồi xổm ở trên một cái cây đại thụ gần đó, yên lặng chờ đợi.


Buổi tối, mặt trăng vừa lên, tu sĩ vóc dáng thấp kia rời khỏi sân, bước đi vội vàng mà xuyên qua rất nhiều ngõ nhỏ giữa các ngôi nhà, Giản Thành lập tức đuổi kịp.


Khi tu sĩ vóc dáng thấp kia chuyển tới đường cái, Giản Thành lập tức lộ ra thân hình, làm bộ vừa mới đến bình kinh, chậm rãi tản bộ.


Tu sĩ vóc dáng thấp kia tiến vào một quán trà, cùng điếm tiểu nhị nói hai câu, sau đó gọi một bình Bích Loa Xuân, một bên cắn hạt dưa, một bên không dấu vết quan sát những người khác.


Giản Thành bước chân vừa chuyển, cũng đi theo vào quán trà, cũng là bộ làm tịch nhìn về phía tu sĩ vóc dáng thấp, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc, sau đó nhếch miệng mỉm cười.


"A nha! Thật là khéo a!" ngữ khí Giản Thành lược hiện phù hoa, hắn lay động một bước đi đến trước người tu sĩ vóc dáng thấp: "Đạo hữu, hồi lâu không thấy a!"


Tu sĩ vóc dáng thấp kia đầu tiên là hoảng sợ, sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Giản Thành, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, ngay sau đó vui sướng nói: "Thành lão đại? Ngài tới bình kinh khi nào?"
Giản Thành ha ha cười, ngồi ở bên cạnh tu sĩ vóc dáng thấp, hắn cười tủm tỉm nói: "Lão đạo một kẻ tán tu, bốn biển là nhà, tất nhiên là đi khắp nơi a ~ nhưng thật ra ngươi............."


Hắn đánh giá tu sĩ vóc dáng thấp, một bộ dáng quan tâm: "Ngươi ở bình kinh bên này kiếm ăn sao? Sao lại đến nơi ở của người phàm tục mở quán trà?"


Giản Thành trang điểm kiểu phong trần mệt mỏi, còn có vẻ có chút nghèo túng, rõ ràng là xông pha giang hồ, lấy ăn mặc của hắn đến quán trà của người phàm tục uống chén nước thực bình thường, nhưng thật ra tu sĩ vóc dáng thấp này cư nhiên có tâm tình nhàn nhã ở chỗ này uống trà cắn hạt dưa, còn sắc mặt thì đau khổ, hiển nhiên là gặp chuyện.


Tu sĩ vóc dáng thấp do dự một chút, nhỏ giọng nói: "Ta họ Lý, Thành lão đại nếu không chê, có thể kêu ta một tiếng Lý lão đệ."


"..............." Ai nha! Vị này lẽ nào là bạn trai thứ hai của Sầm Kiến Tuyết? Hay là người thứ nhất? Dù sao cũng là Lưu Sầm Kiến Tuyết mà!


Trong lòng Giản Thành ha ha đát, miễn cưỡng đè nặng hỏa khí, còn cười nói: "Nguyên lai Lý lão đệ."


Lý tu sĩ thở dài nói: "Gần đây Tây Nguyệt Quốc có không ít việc lạ, không biết Thành lão ca có nghe nói không?"


Giản Thành tròng mắt vừa chuyển, nhớ tới công văn truy bắt ở trước cổng thành, hơi hơi nhíu mày nói: "Ta mới từ phường thị phụ cận lại đây, đối với chuyện phàm tục không hiểu biết nhiều lắm, bất quá ta thấy cửa thành bên kia có dán bố cáo, công văn truy bắt phạm nhân bên kia có vẻ nhiều."


Lý tu sĩ nhấp môi, hắn nhỏ giọng nói: "Tây Nguyệt Quốc này là nước phụ thuộc của ma môn bên kia, quốc chủ cũng không phải mặt hàng tốt đẹp gì."


Trong lòng Giản Thành vừa động, hắn hơi nghiêng thân, lộ ra thần sắc quan tâm: "Nguyện nghe kỹ càng."


Lý tu sĩ trầm mặc thật lâu sau mới nói: "Nếu là người khác hỏi, ta nhất định không dám nói, bất quá Thành lão ca cùng ma tu từng giao chiến, ngài tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý.


Trải qua Lý tu sĩ giảng giải, Giản Thành mới hiểu được Tây Nguyệt Quốc đã xảy ra chuyện gì.


Sau khi nghe xong, nội tâm Giản Thành tràn ngập phẫn nộ.


Ma môn thu đệ tử từ trước đến nay đều có cách nói trảm tục duyên, chuyện này nguyên do vẫn là năm đó Cung Thiên Trọng sau khi bị mang đi trảm tục duyên gây ra.


Gia tộc Cung Thiên Trọng ở Tây Nguyệt Quốc truyền thừa rất nhiều năm, cái gọi là làm hoàng đế cổng thành bằng sắt binh như nước chảy (铁打的营盘流水的兵 ) Cung gia tuy không lợi hại giống như những gia tộc đỉnh cấp như vậy, lại cũng đã truyền thừa được trăm năm, quan hệ thông gia rộng cả nước.


Cung gia một đêm hủy diệt, thân là hoàng đế Tây Nguyệt Quốc, tất nhiên muốn biết rõ chuyện là như thế nào.


Lại nói tiếp dù cho tiên phàm có khác, nhưng làm quốc gia chi chủ, nước phụ thuộc của ma môn Quy Nguyên Tông, hoàng đế đương nhiên biết tu sĩ tồn tại, thậm chí bên trong cung đình cũng cung phụng mấy tán tu.


Sau khi hoàng đến biết được chân tướng, trong lòng nhịn không được dâng lên một cỗ hoảng sợ cùng phẫn nộ.


Thế gia môn phiệt nói diệt liền diệt, như vậy đối với Quy Nguyên Tông mà nói, quốc chủ Tây Nguyệt Quốc nói đổi liền đổi không?


Một khắc kia, trong lòng hoàng đế không thể ngăn được sinh ra một loại ý tưởng, làm hoàng đế là không có tiền đồ, tu tiên mới có thể làm chi hoàng triều truyền thừa vạn năm!


Hoàng đế muốn tu tiên, đầu tiên liền bị ma tu Quy Nguyên Tông k.o rớt, nếu nói tông môn chính đạo sẽ còn khuyên nhủ hoàng đế một chút, như vậy ma tu liền trực tiếp xuống tay.


Bọn họ xử lý lão hoàng đế năm đó, thay một người trẻ tuổi lên đài.


Bất quá có thể là bởi vì các tu sĩ xử lý hoàng đế quá dứt khoát, làm cho tân hoàng trong lòng sinh ra lòng sùng bái mãnh liệt, gã cư nhiên cũng muốn tu tiên a!


Tân hoàng còn có chút lý trí, gã biết thân là hoàng đế là không thể tu tiên, gã không thể nhưng con gã có thể a!!


Không biết gã nghe ai nói lung tung rối loạn lừa dối, thuyết phụ đặc thù đan dược có thể tăng lên chất lượng long tinh, có thể làm chi nữ nhân sinh ra hài tử có chứa linh căn, vì thế tân hoàng liền bắt đầu bốn phía luyện đan, mân mê loại đan dược thần kỳ này.


Đám ma tu sau khi biết được việc này cười mỉa, hoàn toàn không để trong lòng, các tán tu nhận bổng lộc từ hoàng đế cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, xui xẻo tất nhiên chính là quốc dân.


"Dược liệu của loại đan dược này là người." Trong thanh âm Lý ti sĩ lộ ra mãnh liệt phẫn nộ cùng áp lực cừu hận: "Tây Nguyệt Quốc là nước phụ thuộc ma tu, quốc nội tất nhiên có không ít đệ tử thiên phú tốt tiến vào Quy Nguyên Tông tu hành, phần lớn thân thuộc của họ đều bị đám ma tu giải quyết, còn một bộ phận thân nhân có huyết thống xa xôi bảo tồn hậu thế."


Ma môn trảm tục duyên chỉ là xóa đi huyết thống trực hệ, còn về mấy năm cô sáu bà tám dì cả, loại thân thích cách ba ngàn dặm này, ma môn tất nhiên lười động thủ.


"Những người thường đó dù cách xa những vẫn có quan hệ với tu sĩ, chính là nguyên liệu của loại đan dược này." Lý tu sĩ nói: "Hoàng đế là cho rằng như vậy, trong thân nhân của bọn họ có thể xuất hiện tu sĩ, đã nói lên huyết mạch bọn họ ẩn chứa tinh hoa thiên địa, nếu như thông qua đan lô luyện thành đan dược, khi ăn đan dược, là có thể tăng lên tinh hoa trong cơ thể, làm nữ tử thụ thai, cũng sinh được hài tử có linh căn."


Giản Thành nghe đến đó, thiết chút được chụp nát cái bàn trước mặt.


Lý tu sĩ cười khổ nói: "Những công văn vây bắt trước cổng thành đó, có một phần là tội phạm truy nã, nhưng còn một phần chính là người thân của tu sĩ có được tin tức, chỉ là bởi vì có mọt tia quan hệ huyết thống xa xôi với tu sĩ, đã bị vô cớ đuổi giết, thậm chế bị tống vào đan lo luyện chế thành đan dược cho người ăn, loại sự tình này......."


Giản Thành phẫn nộ mà gầm nhẹ nói: "Loại sự tình này thực quá đáng! Hoàng đế Tây Nguyệt Quốc nên giết!!"


Lý tu sĩ thở dài nói: "Ta ba mươi mấy năm trước trong lúc vô ý bước lên tiên đồ, trở thành tán tu, rời khỏi gia tộc, trong gia phả của gia tộc cũng xóa tên của ta, lần này ta nhận được tin tức của đại ca, hy vọng ta trở về có thể cứu người nhà, kết quả không nghĩ tới tới lúc về mới biết được, gia tộc của ta.......... đại ca ta tất bọn họ đều đã chết, tất cả đều đã chết, cái gì cũng không còn."


Giản Thành hơi há mồm, hoàn toàn không biết nên nói gì.


"May mà ta nghe được đại ca có một tiểu nữ nhi, gả cho Lưu gia, ta liền tính toán đi xem chất nữ trải qua như thế nào, ai ngờ....." Lý tu sĩ nghiến răng nghiến lợi nói: "Thời điểm ta tới, chất nữ đáng thương kia của ta đang bị người nhét vào trong xe ngựa vào kinh!"


"Trong quá trình cư nhiên có ba gã tu sĩ luyện khí khống chế, tu vi ta thấp, nếu mang theo chất nữ thoát đi, chỉ sợ bọn chúng liền đuổi theo, cũng chỉ có thể một đường ẩn nhẫn, sau khi vào bình kinh, va gã tu sĩ kia rời khỏi đội ngũ, ta nhân cơ hội cứu chất nữ ra."


"Gần đây bình kinh chỉ cho phép tiến vào không cho ra, cửa thành đều có tu sĩ Trúc Cơ theo dõi, ta không có biện pháp mang chất nữ rời đi, chỉ có thể trước tiên tránh ở trong thành."


Lý tu sĩ nói xong, thần sắc hắn ảm đạm nói: "Hiện tại chỉ có thể trốn ngày nào hay ngày đó, tận lực tìm hiểu tin tức, tìm cơ hội rời khỏi bình kinh, lại không nghĩ tới ở chỗ này đụng trúng Thành lão ca!"


Giản Thành hít sâu một hơi: "Ta cũng là trong lúc vô ý đi tới bên này, không nghĩ tới nơi này cư nhiên còn xảy ra loại sự tình này........"


Hắn nhấp môi, yên lặng nhìn Lý tu sĩ: "Bất quá loại sự tình này nghe qua rợn cả người, nếu những tông môn chính đạo đó biết, chỉ sợ mỗi người cảm thấy bất an, rốt cuộc tu sĩ chúng ta đều có thân bằng, nếu phương pháp này truyền ra, vậy thân bằng của chúng ta phải tự xử thế nào?"


Lý tu sĩ cười khổ nói: "Hoàng đế Tây Nguyệt Quốc lựa chọn lý do phi thường xảo diệu, gã hiện tại có ba nhi tử trưởng thành, hắn dùng lý do nghi ngờ nhà ta có liên quan đến đoạt vị, nhòm ngó ngôi vị hoàng đến nên đem cả nhà đại ca ta đi xử trảm, người thường không để ý đại gia tộc hưng suy, mà mục tiêu hoàng đế lựa chọn đều là tiểu gia tộc, cho nên chưa gây ra gợn sóng quá lớn.............."


Ngón tay Giản Thành gắt gao nắm chặt thành quyền, hắn nhớ đến hành vi tương lai Cung Thiên Trọng đem toàn bộ Tây Nguyệt Quốc huyết tế, chẳng lẽ............. những thân nhân có huyết thống ba ngàn dặm của Cung Thiên Trọng đều bị người luyện thành đan?


Nghĩ đến đây, hắn nhịn không được hỏi: "Có bao nhiêu gia tộc bị diệt?"


Lý tu sĩ lắc đầu: "Số lượng cụ thể ta cũng không rõ lắm, bất quá..........." hắn lộ ra nụ cười lạnh: "Nhà chồng kia của chất nữ đáng thương nhà ta cũng gặp xui xẻo."


Giản Thành sửng sốt, chẳng lẽ này nói chính là Sầm Kiến Tuyết?


Hắn tòm mò hỏi: "Lý lão đệ nói lời này là có ý gì?"


Lý tu sĩ ha hả cười nói: "Chất nữ kia của ta lúc trước gả cho một Lưu gia môn đăng hộ đối, khi nhà ta lọt vào đại nạn, người Lưu gia thế nhưng chủ động đem chất nữ ta đưa lên qua, hoàn toàn không màng đến nàng đang mang thai, khi ta nghĩ cách cứu viện chất nữ nghe được một chuyện phi thường thú vị."


"Vị thái phu nhân của Lưu gia kia cũng là người thân của vị tu sĩ nào đó, chỉ sợ Lưu gia chính là mục tiêu tiếp theo của hoàng đến!"


Trong mắt Lý tu sĩ hiện lên trào phúng cùng hận ý: "Ta chờ cả nhà bọn chúng đều bị hạ tù."


===============


Tác giả có lời muốn nói:


Thái phu nhân chính là cô cô của Cung Thiên Trọng.