Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa II

Chương 6: Đối đầu hiểm nguy




“Kít”



“Rầm”

Chiếc xe bị nổ lốp đâm vào vệ đường

- Hai người không sao chứ - Hoàng ngượng dậy nói

- Tao không sao. Bé có sao không? – Mình quay sang bên Bé

- Bé không – Bé trả lời

“Pằng”

- Cúi xuống – Mình nghe thấy tiếng bắn và di đầu Bé xuống

“Xoảng”. Cửa kính bị vỡ. Có người bắn tỉa.

- Hoàng. Có súng đó không? – Mình nói với Hoàng

- Tao có con này thôi này – Hoàng ném khẩu Px4 Storm

- Nó bắn tỉa đó mày – Mình nhìn cái khẩu súng rồi nhìn nó nói

- Có còn hơn không – Nó hiểu được ý của mình

Không nói lại được với nó nữa. Chọn ngay con xe này đi nữa. Chẳng có gì bên trong xe

- Ra khỏi xe đợi nó mời nữa à mày – Nó nói

- Không phải nhắc tao. Đi thôi – Mình che lấy Bé mở cửa

“Pằng”

“Pằng”

“Pằng”

Tên này là ai? Chỉ cần hơi nhỉnh đầu súng ra khỏi chỗ nấp là hắn có thể bắn ngay tại vị trí đó

- Tên này không phải vừa đâu – Mình nói với cả hai

- Ở đây không có sóng diện thoại. Đến tần số bộ đàm cũng không có – Hoàng lấy cả điện thoại và bộ đàm để trong xe cầm trên tay

- Chắc chắn có tín hiệu nhiễu sóng – Bé nói

- Hắn còn chọn chỗ này sao mà thoát ra được – Hoàng nói

- Chỉ còn có một cách thôi – Mình nghĩ ra một ý nghĩ điên rồ trong đầu

- Cách gì? – Hoàng hỏi

- Tao yểm hộ. Mày đưa Miêu Nhân đi tìm viện trợ - Mình nói

- Không. Có đi thì cùng đi – Bé cầm lấy tay mình nói

- Giờ Bé không đi tất cả cùng chết đấy. Bé đi tìm viện binh anh còn có cơ hội mà – Mình nhìn Bé nói

- Không. Bé ở lại với anh – Bé cầm tay mình lắc lắc. Đôi mắt bắt đầu hoen đỏ. Mình không thể cầm lòng được

- Hoàng. Mày đưa Bé đi. Nhanh – Mình quay sang quát Hoàng

- Cầm lấy – Hoàng đưa cho mình thêm 6 băng đạn nữa rồi kéo tay Bé

- Không – Bé hét lên

- Đi – Mình quát lớn

Mình nhảy ra khỏi xe đồng thời bắn loạn xạ lên bên trên

“Pằng”

“Pằng”

“Pằng”

Bé và Hoàng chạy thẳng về hướng của tổ chức. Bé vừa chạy vừa ngoảnh lại nhìn mình. Hàng nước mắt vẫn chảy. Mình quay trở lại chỗ xe để nấp

“Pằng”

“Pằng”

“Pằng”

Hắn ta không phải tay bắn tỉa bình thường. Những phát bắn sát mũi giày, ngang qua tai. Nếu không phải di chuyển nhanh chắc chắn đã chết dưới tay hắn rồi

“Pằng”

“Hắn bắn chảy thùng xăng rồi. Phải làm sao đây?” – Mình nghĩ trong đầu nhìn xung quanh và bất chợt thấy ánh sáng phản xạ trong chiếc gương chiếu hậu của xe.

“Hắn ở đấy” – Mình xác định được vị trí của hắn rồi

Nhảy về phía trước đầu xe. Ngắm về phái ánh sáng phản xạ

“Pằng”

“Pằng”

Không thấy bắn trả. Có lẽ đã chúng mục tiêu. Mình nhìn thấy bụi cây rung động

“Pằng”

“Pằng”

“Pằng”

Mình bắn liên tục vào bụi cây đó đến khi băng đạn hết. Thay băng đạn rồi chạy lên đó

Cái vách đá này trước là nơi luyện tập. Phải trèo lên trong vòng 2 phút nên thành quen rồi

Di chuyển về phía bụi cây. Mình nhìn thấy hắn nằm ở đó. Di chuyển lại gần. Đặt tay lên động mạch

- Chết rồi sao - Mình nói

Lột mặt nạ hắn ra.

.

.

.

.



.