Cho Em Một Chút Ngọt

Chương 54




Ngày thứ 12 sau khi « từng » công chiếu, scandal đưa ra hiện tại bây giờ: « từng » cùng « nếu » có bao nhiêu giống nhau?

« nếu » là là tác phẩm hay nhất của nhà văn quá cố Thủy Thanh Nguyệt; tác phẩm gây ra chấn động trước đó, nhưng sau năm năm, đã bị mọi người lãng quên theo thời gian.

Không ít scandal dựa vào độ hot của « từng » tùy thời mà động, mang theo rất nhiều từ khóa liên quan lên hot search:

#« từng » của Tống Thanh Y là tác phẩm sao chép

# « từng » sao chép « nếu »

........

Scandal này được đưa ra vào ban đêm,đó là khoảng thời gian lượng truy cập cao nhất, kết quả khi rà xoát toàn bộ hot search đều là từ khóa của bộ phim điện ảnh « từng ».

Có không ít người đã xem « từng », hơn nữa còn chân tình viết bình luận.

Công chúng quan tâm nhất đến những gì họ biết và tìm kím, vì vậy tin tức nhanh chóng được đưa lên, mục tìm kím liên tục trở nên sôi sục.

Một blogger phát weibo: Một số người trong nhóm họ đã đặt câu hỏi rằng tác phẩm mới « từng » của Tống Thanh Y đã sao chép « nếu » của nhà văn quá cố Thủy Thanh Nguyệt, đã "mạnh dạn" bưng cả nội dung gốc về tác phẩm của mình một cách "hồn nhiên" và trắng trợn đến cả từng bối cảnh khung hình, tạo hình nhân vật và thậm chí cả về nội dung lẫn cốt truyện.Đây có phải là vụ bê bối thứ hai nổ ra sau khi Tống Thanh Y trực tiếp lấy kịch bản của Vạn Tịch? Thật là một nhà biên kịch tràn đầy scandal? / hình ảnh / hình ảnh...

Nhiều ảnh chụp màn hình đã được gửi liên tiếp, về cơ bản là so sánh cả hai tác phẩm.

Từ bối cảnh của câu chuyện, đều xảy ra ở một nơi rất nhỏ trong thành phố. "Nếu" là một ngôi làng còn " từng" thì lại là một con hẻm dài.Về gia cảnh mà nói,các nhân vật trong phim đều mất ba mẹ,hoặc là nợ nần do dính líu vào một số tệ nạn khác, trước đó thậm chí ba mẹ chúng còn ở trước mặt cãi nhau, do đó khiến các cô bé và cậu bé có xu hướng bị tự kỷ và tạo nên một tính cách lạnh lùng thờ ơ.

Về chi tiết, tình cảm giữa nữ chính và nam chính, cũng như sự vướng mắc xen giữa của nữ phụ.

Một blogger khác cho biết: Ngoài các khía cạnh trên, "từng" gần như giống "Nếu". Tôi đã xem "Nếu" rất nhiều lần, vốn đã quên một số điều trong đó, nhưng tình cờ hôm nay tôi đã gặp lại một người bạn rất lâu của tôi, chúng tôi mua vé xem phim « từng ».Tôi đã vô cùng xúc động khi xem xong, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp. Sau đó, tôi xem lại "Nếu" của Thủy Thanh Nguyệt. Bây giờ, sao khi so sánh, quả thực chính là giống rập khuôn! Có phải tất cả các nhà biên kịch trong nước đã chết rồi hay không? Tại sao phải quay một số tác phẩm như vậy? Theo tôi được biết, scandal nổ ra từ nhà biên kịch này không phải 1 lần? Theo tin tức tôi được biết trước đó Biên kịch Tống đã từng nhờ Vạn Tịch viết giùm sau đó đăng kí bản quyền bằng tên của mình, tại sao ai cũng biết mà vẫn sử dụng tác phẩm của cô ấy? Đáng lẽ phải nên ngăn chặn một nhà biên kịch bẩn như vậy? Đối với những hành vi của Tống Thanh Y chỉ đơn giản là đạo nhái thôi sao?! Tôi thực sự không hiểu tại sao vẫn có ai đó chịu quay những tác phẩm như vậy!

Vốn dĩ tôi không chú ý đến cô gái này,nhưng hiện tại bây giờ không thế nào không chú ý cô ta, đụng đến Thủy Thanh Nguyệt, tôi quyết sẽ cùng cô gây chuyện! Chuyện này nhất định phải cho tôi một lời giải thích!.

Tìm kiếm nóng ban đầu trên hot search là doanh thu phòng vé « từng » đột phá kỉ luật 35 vạn, sau đó qua ba giờ bị thay thế bởi tìm kím: #« từng » sao chép « nếu ».

Điều này đã gây ra một sự bùng nổ công khai trên hot search tìm kiếm,trên trang chủ chứa đầy những bình luận khác nhau:

[thật vất vả chân tình thích một bộ phim, kết quả là như vậy? Như vậy? Còn có thể tiếp tục thích? Thật sự rất thích tác phẩm Thủy Thanh Nguyệt, nhưng vẫn chưa dám xem « nếu », nghe nói là một tác phẩm nhớ mãi không quên, nhất định phải đi xem cho biết.]

[Hóa ra tôi không phải là người duy nhất cảm thấy rằng hai tác phẩm này rất giống nhau, nhất là nhân vật nữ chính, mẹ kiếp, quả thực chính là rập khuôn. ]

[Các nhà biên kịch ban đầu đã chết rồi sao? Không thể viết mà tự sao chép?]

[ chẳng lẽ không ai nhớ Tống Thanh Y là người đầy scandal sao? Làm sao còn để lập lại việc này, cô ta ép Thượng Nghiên bức đến bây giờ vẫn còn ở ẩn, lấy tác phẩm Vạn Tịch mà còn mặt mũi đòi bắt đầu lại từ đầu? Thật là dễ như vậy sao! Nôn! Chẳng lẽ trên mạng đều hồ đồ sao? Nửa năm trước tin tức còn ồn ào, hiện tại không lẽ nói quên liền quên? ]

[ trước kia trực tiếp lấy tác phẩm người khác, hiện tại, cũng có tiến bộ,trực tiếp sao chép. ]

...

Tống Thanh Y nhìn hot search đã là hơn mười giờ đêm, dư luận bắt đầu điên cuồng phát tán, mở weibo, vô số điểm đỏ, hơn 1 vạn tin nhắn được gửi đến, về cơ bản đều là đang mắng chửi cô, giống như trước kia vô cùng "Rầm rộ".

Khi đó tuôn ra một luồn tin tức viết giùm,lấy tác phẩm,..v..v..còn có nhiều blogger truyền ra cô là tiểu tam, cho nên các fans trên mạng đều qua weibo cô mắng, gửi tin nhắn, mắng đủ loại lời nói khó nghe, kêu cô đi chết, đó là lần đầu tiên cô nhận ra mắng chửi người khác cũng có thể có nhiều loại như vậy.

Khi một lần nữa nhìn đến, tay cô khó hiểu run lên, run tay mở ra mấy cái tin nhắn.

- Tôi thực sự thích chị rất nhiều, dù sao mỗi tác phẩm của chị đều chạm đến tâm và trái tim của tôi, sau tất cả, thích chị nhiều năm như vậy tôi thật sự vô cùng mệt mỏi, lần trước là scandal viết giùm, lấy kịch bản Vạn Tịch, lần này lại là sao chép, tôi còn không biết trên người chị còn có bao nhiêu scandal nữa, tôi chỉ là một người hâm mộ nho nhỏ, bị thu hút bởi tài năng của chị, và mong muốn được như chị. Thích chị quá mệt mỏi, cũng hy vọng chị hãy tự suy nghĩ về những chuyện xảy ra.

- Biên kịch Tống! Cô như thế nào ngay cả tác phẩm người khác cũng sao chép? Sao cô không nhanh chóng đi chết đi!

- Dùng tác phẩm của một tác giả đã mất để kiếm tiền cô hiện tại có lương tâm sao? Thật là làm người ta ghê tởm!!

Chỉ nhìn mấy cái, tâm Tống Thanh Y giống như rơi vào hầm băng.

Di động không cẩn thận rơi xuống đất, nỗi sợ hãi quen thuộc lại xuất hiện, hạ thấp người run tay nhặt, còn chưa đụng di động, có một bàn tay thon dài giơ ra, đem di động cầm chắt trong tay.

Tống Thanh Y ngẩng đầu, nhìn thấy được ánh mắt lo lắng của Trình Dật.

Trình Dật mặc áo phông màu trắng, quần âu, giày Converse màu đen, dây buộc đều được nới lỏng,thở hổn hển nhìn cô.

Có lẽ là mới từ bên ngoài vội vàng chạy về, tay anh hơi run run, Tống Thanh Y nhìn anh cười một cái, có chút miễn cưỡng "Anh,tại sao lại trở về vào giờ này?"

Lời vừa ra khỏi miệng, nói không ra lời,trong đó còn hơi nức nở.

Cô bây giờ mới ý thức được, giọng mình vậy mà có bao nhiêu nghẹn ngào trong đó.

Rõ ràng cái gì đều không có làm, nhưng nỗi sợ hãi dâng lên từ sâu bên trong khiến cô bắt đầu sợ hãi.

Trình Dật thở ra một hơi, thấp giọng nói: "Không có việc gì thì tốt."

"Anh tại sao lại trở về?" Tống Thanh Y cũng thấp giọng nói: "Không phải còn đang quay sao?"

Trình Dật nổi tiếng nhờ đóng hai bộ phim Tống Thanh Y, độ nổi tiếng theo đó liên tục tăng lên, mấy ngày hôm trước có nhận quay một chương trình tạp kỹ, được ghi hình ở thành Bắc, hôm nay là ngày thứ hai quay, theo lý thuyết hẳn là sẽ trở về rất muộn.

Trình Dật thở dài, cầm điện thoại đưa cô, sau đó kéo tay cô qua, rõ ràng là mùa hè, tay Tống Thanh Y lại là một mảng lạnh lẽo, giống như bị đóng băng trong những ngày bên ngoài trời lạnh.

Trình Dật đặt điện thoại di động của mình lên bàn trà, xoa tay và đợi tay cô có chút nhiệt độ ấm áp mới nói: "Đã nhìn thấy hot search?"

"Không." Tống Thanh Y cúi thấp đầu, từ bên Trình Dật nhìn qua có thể nhìn thấy lông mi cô thật dài,cô khẽ nói: "Em chỉ nhìn mấy cái tin nhắn họ gửi cho em trong weibo."

Chỉ riêng những điều đó thôi cũng đủ khiến cô cảm thấy đau.

Tống Thanh Y thực sự rất thông minh, luôn có một sự nhạy cảm hơn những người bình thường rất nhiều, vì vậy ngay cả khi Tống Thanh Y không nhìn tìm kiếm nóng trên hot search, cũng có thể đoán ra tất cả.

Các nội dung trên đó hẳn là về vấn đề sao chép.

Trước kia tin tức viết giùm còn chưa có giải thích rõ ràng, bây giờ lại tuôn ra việc cô sao chép tác phẩm người khác, thật là hết đường chối cãi.

Trình Dật vỗ nhẹ vào mu bàn tay Tống Thanh Y, giong nói vô cùng bình tĩnh và ổn định "Yên tâm, có anh ở đây."

Tống Thanh Y nở một nụ cười cứng ngắc với anh: "Em muốn nhìn hot search một chút."

Trình Dật cầm điện thoại đưa qua, cúi người buộc dây giày "Tùy tiện nhìn xem một chút là được, không cần xem là thật."

Tống Thanh Y mở từ khóa trên hot search, liếc mắt nhìn thấy được tên của Thủy Thanh Nguyệt.

Đến trang chủ, xem tất cả chuyện đã xảy ra.

Tống Thanh Y rời khỏi weibo.

Trong phòng khách im lặng, cô ngồi trên sô pha im lặng không nói một lời.

Di động đặt ở một bên, chốc lát sau có một cuộc điện thoại gọi tới, Tống Thanh Y mắt nhìn màn hình, số lạ, tắt.

Cách vài giây sau, lại một số lạ gọi tới.

Lại tiếp tục tắt.

Đợi đến khi di động hiển thị cuộc gọi thứ ba, Tống Thanh Y không chút do dự tay nắm điện thoại, sau đó là một tiếng vang lớn,ném trên bàn trà, lúc sau chậm chạp đem chân cả người co lại, cả người hướng trong góc lui.

Trình Dật nhìn cô thật lâu sau "Có cái gì muốn nói sao?"

Tống Thanh Y lắc đầu, cả người đều sinh khí.

Cho dù cô có nhuộm tóc màu xanh, nhưng không còn sự kiêu ngạo lúc trước, nhìn qua giống như một ngọn cỏ chết.

Trình Dật không ép cô, chỉ dịu dàng hỏi: "Bây giờ em định làm như thế nào?"

Tống Thanh Y như cũ lắc đầu, nói: " Hãy để em tự mình suy nghĩ."

Trình Dật cùng Tống Thanh Y ngồi trên sofa, không nói gì.

Trình Dật đang thu âm cho một chương trình tạp kỹ. Bắt đầu ghi hình vào lúc hơn 2 giờ chiều và kết thúc vào lúc hơn 12 giờ đêm. Hiện tại là giờ nghỉ giải lao Trình Dật liếc nhìn điện thoại di động,kết quả phát hiện hot search.

Khi nhìn thấy hot search phản ứng đầu tiên của anh chính là Tống Thanh Y hiện tại bây giờ thế nào?

Đang trên đường từ phim trường trở về, trong đầu Trình Dật không ngừng xuất hiện cảnh tượng cái đêm mưa kia, cô liều mạng chạy xuống xe, mặc váy dài màu trắng ngồi xổm trên mặt đất, sờ chú chó vô cùng bẩn thỉu, ngẩng đầu lên khóc cùng anh nói: Em là người vô cùng tệ và xấu,anh nên cách xa em một chút.Em không xứng được nhận nhiều thứ tốt đẹp như vậy.

Từng câu từng chữ đều đâm vào trong lòng anh.

Tim của anh căng thẳng trong suốt quãng đường về nhà, thẳng đến khi trở về nhìn cô, lúc này mới an lòng.

Trình Dật đưa tay sờ mặt cô "Không muốn cười thì đừng cười, một chút cũng không đẹp."

Tống Thanh Y nghĩ ngợi "Khi còn nhỏ ba mẹ em luôn nói, chê em phiền,hay khóc nhè, cho nên em thường sẽ cười với bọn họ như vậy. Sau này trải qua quá nhiều khổ sở, tự giam mình trong phòng, ai cũng không biết,không thấy."

Trình Dật dịu dàng nói: "Anh ở đây."

Tống Thanh Y lắc đầu "Một ngày nào đó có lẽ sẽ liên lụy đến anh thôi."

"Cho nên?" Trình Dật nghiêm túc hỏi Tống Thanh Y "Muốn anh mặc kệ em sao?"

Tống Thanh Y im lặng không nói.

Có ai nguyện ý bị bỏ rơi chứ?

Nhất là khi mình bị tổn thương cùng sợ hãi.

Nhưng cô lại không nghĩ vì mình mà liên lụy đến Trình Dật.

Trình Dật nở nụ cười"Anh mới không phải Trần Đạc."

Tống Thanh Y ngẩng đầu nhìn anh,thấy mình trong đôi mắt sặc sỡ Trình Dật, là một kẻ hèn nhát, kinh hoàng và đang từ từ từ bỏ chính mình.

Trình Dật cười nói: " Nhưng anh đã đáp ứng với ông nội sẽ phải đối xử thật tốt với em, bằng không sẽ tự mình hủy hai chân."

Tống Thanh Y bỗng nhiên nói: "Như vậy người nhát gan là em rồi?"

Trình Dật cúi xuống, đưa tay xoa tóc cô "Em có thể ở trước mặt anh nhát gan cả một đời, nhưng có một số việc, vẫn phải chính mình làm."

"Tỷ như, những kẻ xấu đã bắt nạt em,em phải tự mình chống lại."

"Bằng không, họ sẽ vĩnh viễn không biết được nỗi đau khi bị người khác chèn ép những thứ mình không làm lên bản thân em."