Chờ Em Cuối Con Đường

Chương 1




Bởi vì gặp nên mới yêu, bởi vì yêu nên mới chờ đợi.

Yêu em là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời anh.( Tiêu Tử Hàn)

_____________________________________

-Còn ba tuần nữa là đến kì thi Đại Học, các em về ôn tập và nghỉ ngơi thật tốt. Chúc các em may mắn. Chúng ta nghỉ.Trần An em ở lại cô có chuyện muốn nói với em.-cô Mai chủ nhiệm dặn dò.

-Vâng, thưa cô.

-An An à, ba năm cô dạy em cô thấy lực học của em rất tốt, thi vào trường top đầu ngành kinh tế không thành vấn đề. Tại sao em không đăng kí thi Đại Học.

-Thưa cô không phải em không muốn thi Đại Học, em đã có dự định cho riêng mình.Em thích học vẽ, em đã đăng kí một trường kiến trúc ở Mĩ rồi ạ.-An lễ phép.

-oh, vậy chúc em thành công. Có dịp về nhớ tới thăm cô và các bạn...Vậy cô không làm phiền em nữa.

-Dạ, vâng.

Trần An là con gái của Trần Mạnh, ông là một doanh nhân thành công trong lĩnh vực xe hơi.An An ước mơ làm một kiến trúc sư nổi tiếng, điều này khiến cho Trần Mạnh rất hãnh diện, ông ủng hộ con gái sang nước ngoài du học nhưng trước tiên phải qua được kì thi khảo sát tuyển chọn đã. Điều này là lí do khiến An An phải nghĩ ngợi nhiều ngày để sáng tạo ra bài nộp vào vòng sơ khảo.

Vừa đi cô vừa suy ngẫm về đề tài mình sẽ vẽ trong tác phẩm của mình.

-An An...Tuấn Vũ hét lên 

-Này cậu muốn mình đau tim mà chết à.

-Đâu có, An à cậu đã tìm được đề tài gì cho tác phẩm dự thi chưa.

-haiz mình vẫn chưa.

- Hay cậu về làm con dâu ba mình đi, mình bảo ba nhờ người cho cậu vào trường đó luôn, khỏi phải thi.

-Này...cậu không làm được gì khác ngoài nhờ ba à.Với lại đừng mơ mình làm con dâu ba cậu.Mình đi trước đây.

Tuấn Vũ thở dài, thế là cậu lại bị từ chối rồi, có lẽ lần sau phải nghiêm túc hơn, "dù sao mình bám theo cậu ấy như thế cậu ấy cũng chẳng chạy mất được đâu".Cậu nghĩ lần sau phải thành thật hơn vậy.

____________________

-Thưa ba mẹ con mới về.

-An An về rồi à,vào thay quần áo rồi rửa tay ăn cơm nha con.- tiếng mẹ An - bà Tô Mai từ bếp vọng lại.

-Dạ, ba đâu mẹ.

- Ông ấy trên phòng, con tiện gọi luôn ba con xuống ăn cơm.

- Vâng.

Trên phòng ông Mạnh.

- Ba ơi ba xuống ăn cơm.

-An An con vào phòng ba muốn hỏi chút chuyện.

-Dạ.

-An An chuẩn bị đi Mĩ thế nào rồi con, có cần ba giúp gì nữa không?

-Dạ con xong hết rồi ba, giờ chỉ chờ bài sơ khảo của con nộp đến và thông qua nữa là xong ạ.Mà anh con khi nào về vậy ba.

- Tốt lắm, vậy con phải cố gắng nha.

À anh con đang học y nâng cao ở Anh, chắc 1 tháng mới về.

-haiz nếu mà con đậu thì chắc chẳng được gặp anh Trần Hạo trước lúc sang Mĩ rồi.

- Đừng buồn, ba sẽ gọi điện kêu nó về sớm. Nào chúng ta xuống ăn cơm thôi.

-Ba à con chợt nghĩ ra về nhà bà nội có rất nhiều cảm hứng cho con vẽ tranh, con muốn về đó để tìm đề tài cho bài dự thi, ba cho con về nhà nội nha.

- Ừ được rồi, để mai bác Mạc đưa con đi, nhớ phải cẩn thận đấy.

-Vâng thưa ba.