Chờ Em Cô Nhé

Chương 12




Ann hốt hoảng khi nhớ ra rằng đêm qua cũng trên chiếc xe này, cô đã hôn Yuka tới tấp, chỉ nhớ được tới đó, cô cố gắng nhớ tiếp đã xảy ra chuyện gì thì ôi không cô không thể nhớ thêm gì nữa. Nghĩ mình thật tệ khi say xỉn phiền Yuka đưa về, lại còn hôn Yuka, cô có chút hối hận quay sang nói.

- Yuka, tối qua..chị đã làm phiền..em nhiều đúng không?

- Chị không nhớ gì sao?

Yuka nói bông đùa trả lời cô. Nghe Yuka hỏi vậy, cô càng hoang mang hơn, cô không biết phải làm sao nếu Yuka tránh mình tại sao lại hôn cô ấy tùy tiện như vậy. Cô thành khẩn luôn.

- Chị xin lỗi..tối qua..chị đã làm em sợ..

- Chị nhớ gì rồi sao?

- Chị xin lỗi..chị không nên tùy tiện..hôn em như vậy..chị thật tệ quá..

- Hôn à? À..Ờm..đúng rồi, chị nhớ lại rồi đó!

Yuka thấy Ann chỉ nhắc đến chuyện bị hôn, cô cũng hơi bất ngờ thì ra chỉ nhớ tới cảnh hai người hôn nhau thôi, còn cái chuyện Ann đã lấy đi sự trong trắng của mình thì cô lại không thể nhớ nổi. Thấy vậy, Yuka cũng thuận theo chiều gió, cô cũng không muốn lấy chuyện đó ra để lợi dụng chiếm lấy tình cảm hay uy hiếp Ann phải yêu mình, vì cô yêu Ann và thứ cô cần là trái tim Ann. Cô được nước lấn tới chọc ghẹo Ann trong khi vẫn đang chăm chú lái xe.

- Vậy giờ chị tính sao?

- Chị..chị..Yuka à..chỉ là do chị say quá nên..em đừng suy nghĩ lung tung..

- Em không biết, chị phải đền đáp lại sự mất mát đã gây ra cho em chứ!

- Thôi được rồi..vậy em muốn gì..chị sẽ đáp ứng..

- Hì, chị nhớ nhé. Đợi khi nào nghĩ ra em sẽ nói cho chị biết

Ann bí xị, buồn rầu hiện rõ trên khuôn mặt. Yuka thì hớn hở vì đã đưa được Ann vào lưới tình của mình.

- --

Hôm nay, Yuka đến trường gặp Harry, vào trường cô đi bộ tới dãy ký túc xá, đi qua chỗ Ann, cô khẽ nhìn lên, thầm nghĩ ""Không biết chị ấy đang làm gì lúc này nhỉ?"". Nghĩ vậy, cô tính lát nữa sẽ gặp Ann sau, cô tiến đến dãy nhà dành cho nam sinh. Khuất lấp sau hành lang, cô nghe tiếng của Harry, định bước tới nhưng cô lại dừng lại khi nghe anh đang nói chuyện với ai đó. Cô đứng nép vào bức tường, liếc mắt nhìn qua, là một người đàn ông mặc áo đen trông có vẻ rất gian tà.

- Anh làm tới đâu rồi?

- Tôi vẫn đang điều tra và theo dõi, chưa có gì tiến triển cả.

- Được rồi, hãy tiếp tục làm theo kế hoạch đi

- Nhưng tôi nói trước Harry, anh hãy cẩn thận, gia đình đó có thế lực rất mạnh đấy

- Tôi biết rồi. Anh đi đi

Nói rồi, người đàn ông kia bước vụt đi. Yuka vẫn đang thơ thẫn, lo lắng không biết là Harry đang làm gì với người người đàn ông kia. Cô bước tới, như không có chuyện gì xảy ra.

- Anh Harry, đợi em với..

Nghe tiếng Yuka, Harry đang đi quay ngoắt lại, ngạc nhiên.

- Ủa, Yuka? Em tới khi nào vậy?

- Cũng mới thôi. Em mang bưu phẩm dì gửi tới cho anh

- À, vậy hả. Được rồi, đưa anh

Harry và Yuka có một người dì đang sống bên Canada, từ ngày hai anh em mất đi cha mẹ, dì rất quan tâm và thương hai đứa cháu tội nghiệp của mình, đã nhiều lần bà kêu hai anh em chuyển đến Canada định cư và ở cùng với bà để tiện chăm sóc nhưng hai người không muốn đi, thế nên năm nào bà cũng gửi rất nhiều đồ đạc, bưu phẩm cho hai anh em.

- Em ăn gì chưa? Đi ăn với anh luôn nhá?

- Dạ, cũng được, em đang đói đây, hì

Hai anh em cùng nhau ra cổng, Yuka nhớ ra mình vẫn chưa gặp Ann. Cô đứng lại, giọng nũng nịu.

- Anh! Em có thể gọi chị Ann đi cùng nhé?

- Ann à? Ừm..cũng được

Rồi Yuka hí hửng gọi điện cho Ann. Cuối cùng cả ba cùng ra ngoài ăn. Ngồi trên xe, Harry thì lái xe, dường như anh không hề biết hai người kia đang có mối quan hệ rất tốt. Anh chỉ tập trung lái xe. Ngồi phía sau, Yuka lâu lâu lại lén nhìn Ann. Còn Ann thì cứ ngồi im re, cô vẫn còn ngại vì chuyện tối qua.

- Sao nay chị căng thẳng thế?

- Không..chị đâu có...

Yuka cười tít mắt nhìn Ann, mỗi khi Ann ngượng ngùng như vầy, Yuka thấy Ann rất đáng yêu, cô ghé sát mặt qua tai Ann thì thầm.

- Chị đừng ngại, em với chị đâu phải người xa lạ nữa!

Ann đỏ tím mặt, không dám nhìn Yuka, cô quay mặt ra phía kính nhìn ra đường phố. Bữa tối của cả ba diễn ra thật ấm áp, rộn rã tiếng cười nói.

Xong bữa, Ann và Harry về lại trường, còn Yuka về nhà. Trên đường về, Yuka đang tâm trạng rất vui, cô chợt dừng xe, tấp vào lề đường khi thấy thấp thoáng bóng người đàn ông hồi nãy cô gặp đang nói chuyện với Harry, anh ta mặc chiếc áo đen đó, đội mũ lưỡi chai, chiếc mũ được cụp xuống che đi gần hết nửa khuôn mặt. Anh ta vừa bước ra từ một cửa hàng, đang nhìn liếm láo xung quanh, rồi bước đi rất nhanh qua các con đường và leo lên một chiếc xe đậu ở đằng xa, phóng vụt đi.

Ann nghĩ chắc chắn hắn ta là một người xấu, nhìn bộ dạng của hắn là biết ngay, lén la lén lút. Ann nhìn vào cửa hàng mà hắn vừa bước ra, cô càng nghi ngờ hơn vì đó là nơi bán vũ khí, có thể hắn đã vô đó để mua súng hay đạn dược gì đó dù cho việc sử dụng súng đạn tự do là chuyện bình thường tại đây nhưng cô cũng không khỏi lo lắng khi thấy hắn như một tên tội phạm đầy nguy hiểm, cô thầm lo lắng

""không biết anh Harry đang làm gì dính líu tới hắn nhỉ??? ""

- ---

Kat thức dậy khi ánh nắng đã chiếu vào căn phòng của cô. Hôm nay, Ella đã kêu cô sang nhà dùng bữa và ở lại nhà Ella chơi một bữa. Cô vươn vai, chuẩn bị mọi thứ đã xong, cô lái xe qua nhà Ella.

Đậu trước cổng dinh thự, cô bấm chuông, rồi một vài giây sau cánh cổng tự động được mở ra, cô bất ngờ. lái xe vào trong khuôn viên, đợi mãi không thấy Ella ra đón, cô cũng chẳng biết đi lối nào. Đang đứng hoang mang, láo ngáo, một bàn tay nhỏ bé, mềm mại đang bịt chặt mắt cô từ phía sau, cô biết ngay đó là Ella, cô mỉm cười, sờ lên bàn tay đó và nói.

- Mau bỏ cô ra, em đang là người có tội đấy biết chưa hả?

- Em sao? Em đắc tội gì chứ?

Ella ngạc nhiên, bàn tay đang bịt chặt mắt Kat cũng bị nới lỏng ra, Kat gỡ bàn tay Ella xuống, cầm lấy nó và hôn nhẹ lên mu bàn tay của Ella rồi quay mặt lại, nhìn Ella cười hạnh phúc.

- Tội làm cô nhớ em phát điên cả đêm hôm qua

- Vậy sao, vậy em đền cô nhé, chịu hông?

Nói rồi, Ella kéo mặt Kat lại gần, hôn cô đắm đuối, những nụ hôn giữa hai người lúc nào cũng nồng nhiệt như thuở mới yêu có khi còn mạnh mẽ hơn. Kat vì sợ có ai sẽ nhìn thấy nên được một lúc cô liền đẩy Ella ra, không cho hôn nữa, làm Ella hụt hẵng, mặt nhăn nhó, tay vẫn quàng lấy cổ Kat.

- Cô sao vậy hả? Em chưa xong mà!

- Mau dắt cô vào trong đi chứ, cô lạnh cóng rồi nè

Ella cũng đành buông ra, dắt Kat vào trong. Dinh thự lộng lẫy, xa hoa nhà Ella làm Kat không khỏi ngạc nhiên mà mắt cứ nhìn ngáo nghiêng mãi.

- Nhanh lên, em muốn tặng cô cái này

Ella kéo Kat đến phòng ăn, đẩy cô ngồi xuống chiếc ghế óng ánh lấp lánh rất đẹp giữa căn phòng. Rồi vào trong, bưng trên tay một chiếc bánh sinh nhật, đó là do cô tự tay làm lấy, nó không được hoàn hảo lắm nhưng cũng khá bắt mắt khiến Kat ngạc nhiên, mỉm cười, nụ cười như thiên thần.

- Tặng cô, là em tự làm, cô phải ăn hết đó

- Có phải em làm thật không đấy? Mà làm sao cô ăn hết được, em phải giúp cô chứ

- Vậy để em giúp cô nha!

Ella đặt chiếc bánh lên bàn, trèo tót lên đùi Kat, tay ôm cổ Kat, tay kia quệt lớp kem trên bánh đưa vào gần miệng Kat, Kat không ngần ngại suy nghĩ cô mút ngay lấy ngón tay đang phủ đầy kem của Ella. Mặt gian xảo.

- Cô cũng muốn đút cho em, baby à!

Ella mỉm cười khẽ gật đầu, Kat rút lấy quả cherry đỏ chót, đang chín mọng trên chiếc bánh, cắn giữ vào miệng mình rồi đưa sát đến miệng Ella, rất gần, cô đẩy nhẹ trái cherry vào miệng Ella và ngậm luôn lấy đôi môi nồng nàn của Ella mà hôn lấy hôn để. Cả hai cứ thế tình tứ nơi căn phòng ấm cúng, bên ánh lửa bập bùng.

Chiều đến, hai người dắt tay nhau ra bờ hồ nhà Ella, ngồi vào trong căn chòi nhỏ, Kat ôm Ella vào lòng, cả hai ngắm nhìn tuyết rơi, thật lãng mạng.

- Cô Kat? Em hỏi cô điều này nhé?

- Cô nghe đây!

- Trước em, đã có bao nhiêu người vậy?

- Ờ, cũng một số.. nhưng cô không quan tâm lắm

- Vậy.. em có gì khác biệt so với họ không?

- Em có tin không nếu cô nói là...có

- Em tin! Còn chuyện ba mẹ cô..

- À, họ đã mất trong một tai nạn máy bay

- Kat, em rất tiếc!

- Vì vậy đối với cô nỗi sợ hãi nhất chính là phải bay

Kat khẽ cười và nói. Ella thấy vậy, cô cũng muốn phá tan đi bầu không khí u uất này.

- Cô có tin là em đã có bằng lái máy bay không?

- Thật sao!!

Thế rồi, hai người cứ ngồi tâm sự, nói chuyện, thấu hiểu nhau hơn nữa. Mùa đông tưởng chừng lạnh lẽo với cả hai nhưng giờ cả hai đều cảm thấy ấm áp hơn lúc nào hết vì nó đã được sưởi ấm bằng chính tình yêu của họ.

- --

Tối đến, Kat đang từ trong phòng tắm bước ra, Ella đã ôm chặt cô từ phía sau, người cô tỏa ra một mùi thơm thật dễ chịu làm Ella cảm thấy thoải mái làm sao mỗi khi gần gũi Kat. Ôm và hít hà Kat một lúc lâu, Ella mới lên tiếng.

- Em có thứ muốn cho cô xem, nhưng cô phải đeo cái này vào đã

Ella lắc lư chiếc khăn dài, bản to trước mặt Kat. Sau đó, dùng tay quấn chiếc khăn lên mắt Kat, che lại.

- Cô không được nhìn lén đâu nha

Kat đang bất ngờ không biết Ella lại đang làm trò gì mà bịt mắt mình lại rồi dắt đi đâu không biết. Ella dắt tay Kat theo sau mình, vào một cánh cửa rất to.

"" Kéttt..kétt..""

Ella bấm nút để cánh cửa kia tự động mở, nó kéo được lên theo chiều dọc, nghe âm thanh có vẻ rất nặng nề. Rồi cô kéo Kat vào trong.

Đến nơi cần đến, Ella cầm bàn tay Kat đưa vào cái gì đó cho Kat có thể sờ và cảm nhận được vật đó.

- Đây là cánh quạt, nó sẽ giúp bộ máy dễ thở hơn, vẫn hoạt động rất tốt

Rồi lại kéo Kat chui qua cái mảnh sắt dài, đưa tay cô sờ xuống dưới.

- Đây là tua-bin, nó sẽ làm giảm áp lực lên thành động cơ

Kat vẫn cứ như con nai tơ, không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Cô muốn xem, cô có thể mở mắt ra không?

- Sắp xong rồi, còn vài bộ phận nữa thôi

Ella cứ như vậy, dắt tay Kat sờ lên tất cả các bộ phận máy móc, động cơ của chiếc phi cơ trong gara. Sau đó, cô mới chịu tháo sợi dây bịt mắt Kat xuống. Kat ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc máy bay ở đó, rồi đưa mắt nhìn ra xa, là một đường băng dài với sân bay rộng lớn ngay trong khuôn vườn nhà Ella, cô sững sờ, cô không thể nào tưởng tượng gia đình Ella quý tộc tới mức nào nữa.

- Cô sao vậy? Mau lên đây. Em cho cô xem cái này

Ella đã ngồi sẵn trong buồng lái, đợi Kat leo lên. Kat cũng nhanh chóng trèo vào xem, cô tò mò buồng lái như thế nào. Ngồi xuống ghế, Ella bắt đầu giải thích những động cơ, bộ phận có trong buồng lái. Kat nghe chăm chú và thấy ngưỡng mộ Ella, em ấy giỏi quá.

Giải thích xong xuôi, Ella cầm chiếc tai nghe to có gắn bộ đàm trên tay quay sang nhìn Kat dịu dàng nói.

- Cô đã sẵn sàng chưa?

Kat tỏ khõ sự ngạc nhiên trên khuôn mặt.

- Để làm gì???

- Bay!!!

Kat hỏi Ella một cách nghiêm túc, có chút hốt hoảng. Bay là nỗi sợ hãi lớn nhất đối với cô, biết như vậy nên khi thấy Kat hoảng hốt, có vẻ sợ hãi, Ella liền cầm tay Kat, hôn lên đó, một nụ hôn nhẹ nhưng chất chứa tình yêu.

- Cô đã kiểm tra hết động cơ rồi mà. Hãy tin em, nhé!!!

Kat được an ủi, động viên từ Ella cô cũng đã bớt căng thẳng, nhìn Ella trìu mến rồi khẽ gật đầu. Ella cười khi thấy Kat đã đồng ý, cô liền đeo chiếc tai phone vào tai Kat. Ella không thể cưỡng lại nét dễ thương khi Kat đeo thêm chiếc tai phone lên đầu nên đã khen cô ngay tức khắc.

- Cô trông dễ thương quá!!

Ella sau đó cũng đeo chiếc còn lại vào đầu mình, nhìn Kat một lần nữa và hỏi trong nụ cười.

- Sẵn sàng?

Bây giờ Kat đã tự tin hơn, cô gật đầu đáp trả, rồi hít một hơi sâu và bắt đầu Ella cho cho chiếc phi cơ cất cánh, bay vút lên trời xanh..

Tình yêu của họ cũng như vậy ngày một mạnh mẽ bay cao hơn, vượt qua tất cả những cơn gió, những đám mây đen khắp nơi trên bầu trời mà tìm đến với nhau.

- ---

- Anh à, em đã chuẩn bị xong hết cho chị chưa?

- Dạ, xong rồi, hehe. Chị ở đây đợi nha

Nói rồi, Anh bước đi, cô đến phòng Kat, đánh thức Kat dậy. Sau khi bay lượn khắp nơi với Ella, Kat trở về phòng và chợp mắt một lát.

- Chị Kat? Chị dậy chưa? Cô chủ đang đợi chị cùng đến dùng bữa tối

Kat vội vàng bật dậy khi nghe tiếng Anh đang gọi ngoài cửa. Cô nhìn đồng hồ.

- Ôi không! Đã hơn 10h rồi sao, mình chỉ vừa nằm xuống có một xíu thôi mà

Kat lật đật khoác đại chiếc áo choàng bên cạnh của Ella vào và nhanh chóng bước ra đi theo Anh. Anh dắt Kat qua một khu vườn nhỏ phía sau khu biệt thự. Cô bước trên những viên đá được xếp theo lối mòn vào tới một nơi thiên đường. Anh đứng lại trước cánh cửa đã được gắn rất nhiều hoa hồng và nói.

- Tới nơi rồi, chị vào đi. Cô chủ đang đợi chị ở trong đó

Anh che miệng cười tủm tỉm rồi nhẹ cúi đầu chào Kat và nhanh chóng rời đi. Kat vẫn còn đang ngơ ngác, cô khẽ run lên vì ngoài đây trời quá lạnh mà cô thì lại đang mặc phong phanh. Cô sờ tay lên những bông hoa gắn trên cửa thì ra đó đều là hoa thật cả. Cô thầm nghĩ.

- Chỉ là ăn tối thôi mà sao thấy căng thẳng quá vậy nè

Kat đẩy nhẹ cánh cửa vào phía trong, cô đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy một màu tối đen, cô thấy hơi lo sợ, cô đứng lại liền thấy dọc khắp căn phòng từng ánh đèn mờ le lói đầy màu sắc lần lượt được thắp lên thật lung linh, huyền ảo. Cô ngạc nhiên, sờ sững nhưng không khỏi cảm thấy thích thú. Cô cười dịu dàng, chân cô bước lên tiến gần vào phía trong theo ánh đèn lấp lánh, cô rụt rè từng bước, mỗi bước chân cô đi phát ra một nốt nhạc, nghe như từ một phím đàn piano. Bước đến giữa căn phòng, ánh đèn bỗng dưng vụt tắt hết, khiến tim cô đập nhanh hơn, cô nhìn xung quanh, từ đâu có tiếng dương cầm réo rắt vang lên. Những ánh đèn dần được thay bằng những ngọn nến lung linh [Chính là Anh, thật tội nghiệp cho cô bé phải mò mẫm phụ tá cho tiết mục của cô chủ trong đêm tối thế này].

Kat vô cùng bất ngờ khi thấy đằng xa là Ella, cô ấy đang kéo dương cầm, thật lãng mạng và da diết làm sao. Ella trong màn đêm huyền ảo từ những ánh nến cô như một thiên thần với mái tóc uốn lọn dài được buộc một nửa giữa đầu, nửa kia xả xuống gợn sóng như một dòng sông, đêm nay cô mặc một chiếc váy xòe ngắn màu trắng, trông cô tỏa ra một vẻ đẹp kiêu xa, đánh gục mọi ánh nhìn của Kat. Tiếng đàn du dương của cô làm Kat chỉ có thể đứng yên đó mà thưởng thức. Ella thực sự là một cô gái tài đức vẹn toàn, ai trong hoàn cảnh này của Kat cũng sẽ phải đổ gục và muốn có được Ella ngay tức khắc.

Kat cứ đứng đó nhìn Ella mãi cho đến khi kết thúc tiếng nhạc. Ella bỏ cây đàn xuống bàn, mắt nhìn về hướng Kat và mỉm cười. Trái tim Kat lúc này thổn thức, nghẹn ngào, cô không biết phải làm gì lúc này, tự dưng cô lại khóc tại đây, nước mắt cứ rớt xuống liên tục mà cô chẳng hề để ý. Mỗi khi bên cạnh Ella, cô lúc nào cũng là người luôn chủ động, luôn nắm bắt mọi tình huống vậy mà hôm nay cô không hiểu tại sao cô lại mềm yếu như vậy.

Ella nhẹ nhàng bước tới sát bên Kat, nắm tay Kat, bàn tay Kat lúc này hơi lạnh nhưng tay Ella rất ấm áp. Ella đêm nay quá xinh đẹp, quá lộng lẫy. Cô gạt nhẹ giọt nước mắt đang lăn trên má Kat.

- Cô không thích nơi này sao? Em đã phải tốn rất nhiều công sức đó

Kat mắt vẫn còn đỏ hoe, long lanh, cô lắc đầu, miệng vẫn còn vương một nụ cười. Thấy Kat không nói được lời nào Ella lại tiếp tục, cô lấy ra một hộp quà nhỏ trước mặt Kat, cô bật nắp hộp quà ra, đó là hai chiếc nhẫn, nó rất đẹp, sáng lung linh. Một chiếc nọ được lồng vào một sợi dây chuyền. Kat rất xúc động và bất ngờ trước những hành động của Ella, cô không nghĩ Ella là một người lãng mạng như vậy. Cô bối rối nói.

- Em tính cầu hôn cô sao? Cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đâu Ella

- Vậy sao, cô làm em buồn rồi đó!

- Cô..cô..

- Em chọc cô thôi mà, hihi. Cô đừng căng thẳng như vậy, em chỉ muốn tặng quà cho cô thôi. Em sẽ cưới cô ngay lập tức mà không cần cầu hôn nếu cô đã sẵn sàng

Ella tinh ranh nói, thực ra cô cũng chưa sẵn sàng tự tin có thể chăm sóc được cho Kat suốt chặng đường còn lại của cuộc đời vào lúc này, cô muốn ít nhất cô cũng phải có được tấm bắng đại học trong tay thì cô mới dám cầu hôn Kat nhưng điều đó cũng không làm tình yêu trong cô nguội lạnh và lung lay vì cô yêu Kat, yêu bằng cả trái tim.

- Em đeo cho cô nhé. Như vầy sẽ không ai có thể biết được em đã là của cô

Ella cười nham nhở khi vòng tay qua cổ Kat và đeo chiếc dây chuyền có lồng chiếc chiếc nhẫn cặp vào cho Kat. Rồi cô cầm chiếc nhẫn còn lại đưa cho Kat và nói.

- Giờ tới lượt cô trao nhẫn cho em đi chứ!

Kat hơi nhăn mặt nhưng cô lại mỉm cười đeo chiếc nhẫn còn lại vào ngón tay của Ella rồi hôn nhẹ lên đó một nụ hôn. Tuy chỉ là một nụ hôn rất nhẹ nhưng có lẽ nó đã làm cho cả cô và Ella thấy hạnh phúc vô bờ bến.

- Em đồng ý!

Ella nói như thể mình đang cùng Kat trong ngày hôn lễ và đến lúc nói lời thề ước vậy khiến Kat cảm thấy xao xuyến trong lòng. Cô ôm lấy Ella vào lòng, ngập tràn hạnh phúc.

- Cô cũng đồng ý!