Hôm sau, Nghiêm Noãn còn phải đi show diễn của Vien, không về nước kịp mà cũng không thể ở đây một mình. Thượng Dương cắn răng, khó khăn đưa ra quyết định: “Chị về nước xử lý, A Tinh ở lại với em. Em phải cẩn thận trong mọi chuyện.”
Nghiêm Noãn gật đầu. Nếu không khống chế dư luận ngay từ đầu, cứ để nó bùng phát thì tới lúc thanh minh cũng vô dụng, điều này cô rõ hơn bất cứ ai. Giờ không còn cách nào khác.
Trở về khách sạn, Nghiêm Noãn và A Tinh chẳng buồn ăn cơm, chờ đến mười hai giờ theo giờ thủ đô, canh me ứng dụng cập nhật video mới của chương trình.
Hai người nhìn chằm chằm, mắt không buồn chớp, ngay cả quảng cáo giữa giờ cũng không buông tha.
A Tinh càng xem chương trình thì càng tức. Với tư cách là người đã xem bản gốc, thấy chương trình bị cắt nối biên tập thành dạng này, lửa giận bốc phừng phừng.
Thế thì chẳng cần phải nói đến Nghiêm Noãn, người trực tiếp trải nghiệm chuyện ma quỷ ở trường học. Sự thật bị bóp méo, bị cắt nối biên tập đến biến dạng khiến cơn tức của cô lên đến tốt đỉnh.
“Thật quá đáng! Sao bọn họ có thể cắt như vậy? Đây là hoàn toàn bôi đen chị!”
A Tinh cảm giác mình sắp tức điên rồi!
Nghiêm Noãn cắn răng, sắc mặt nặng nề.
Tổ biên tập chương trình rất giỏi! Có mấy cảnh bị cắt hơn nửa, có cái thì trực tiếp xóa nửa đoạn sau. Ở tập đầu tiên, mọi thứ biến cô thành người thích hành động một mình, quái gở, thích mở miệng chế nhạo đồng đội, gặp chuyện thì ra vẻ sợ hãi.
Mấy cảnh cô tìm ra lời giải đều bị cắt. Hơn nữa, bọn họ còn lưu lại cảnh cô bị dọa khóc khi bị nhốt trong phòng tối dưới lòng đất chứa thi thể, còn ghép vào rất nhiều từ ngữ hài hước và nhạc nền nhẹ nhàng. Trước đó, khán giả đã xem một đoạn phóng vấn của nhân viên giả làm ma quỷ rồi mới đến đoạn này nên nỗi sợ hãi cũng giảm đi, đương nhiên sẽ không cảm thấy kinh khủng. Nhưng để bọn họ tự mình trải nghiệm thử, có ai không sợ đến mức tè ra quần?
Thượng Dương không chờ nổi đến lúc về nước, đứng ở sân bay gọi điện thoại cho lão Hoàng luôn, vào thẳng vấn đề.
“Hoàng Ý Sơn, ông có ý gì? Bấy lâu nay chúng ta hợp tác bao nhiêu lần, ông nói rõ cho tôi biết, đây, là, ý, gì?”
“Em gái à, cô gấp cái gì? Tôi cũng biết cô muốn tìm tôi.”
“Em gái cái gì mà em gái! Ai là em gái của ông?”
Lão Hoàng đã chuẩn bị từ trước, vừa xoa dịu tình hình vừa giải thích: “Được được được! Cô bình tĩnh, nghe tôi nói được không? Nghiêm Noãn là điểm sáng của chương trình chúng tôi. Cắt nối biên tập là chuyện ra sao cô biết rồi đấy, phải vừa có sức truyền bá lẫn tạo được điểm nhấn. Cô yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ đăng phần bị cắt, đắp nặn ra sự chuyển biến hình tượng của Nghiêm Noãn, càng về sau càng xuất sắc. Thế không tốt sao? Hơn nữa, đây là ý định bên nhà đài.”
“Chuyển biến? Ông đã thương lượng với chúng tôi chưa? Đài các ông làm ăn như thế à? Còn nữa, trong hợp đồng ghi rõ việc cắt nối biên tập chúng tôi không can thiệp nhưng các ông ác ý bẻ cong sự thật như vậy. Tôi nói cho ông biết, chúng tôi có thể kiện!”
“Ôi! Thượng Dương, cô nói như vậy là không đúng rồi. Kiện cái gì chứ? Thật ra, mọi người đều cùng một mục đích, muốn chương trình ăn khách hơn, khách mời nổi tiếng hơn mà. Cô ngẫm mà xem, giờ các topic thảo luận có ai nổi bằng Nghiêm Noãn nhà cô? Chúng tôi phát hậu trường sau khi chương trình phát sóng, sau đó đăng một bài dẫn dắt, hướng gió sẽ thay đổi rất nhanh. Mọi người hợp tác với nhau, đừng có hơi tí là đòi kiện. Không tốt đâu.”
Thượng Dương cười lạnh, “Ông nói nghe nhẹ nhàng thật đấy! Giờ tôi không muốn nói mấy chuyện với ông. Tôi sẽ về ngay lập tức. Nếu ông không cho tôi một câu trả lời hợp lý thì tôi không để yên đâu!”
Ngồi trên máy bay mà Thượng Dương không tài nào bình tĩnh nổi, đầu chỉ muốn nhanh chóng tìm cách tính sổ với lão Hoàng, với tổ chương trình.
Chị ta đâu biết ngay chín giờ sáng hôm sau, không đợi máy bay hạ cánh, weibo giải trí Khải Trình đã đăng bài thanh minh, chĩa thẳng mũi nhọn về phía truyền hình Tinh thành.
Bài thanh minh nghiêm khắc trách móc chương trình không biết điểm dừng, chỉ vì muốn lên hot topic trên weibo mà ác ý cắt nối biên tập nội dung chương trình, hủy hoại hình tượng nghệ sĩ Nghiêm Noãn của công ty, trực tiếp đăng lên ảnh hợp đồng bổ sung phần thứ hai có chữ ký bên phòng làm việc Nghiêm Noãn và chương trình, nói cực kỳ ngắn gọn rằng tổ tiết mục gây ra chuyện kinh khủng, tạo thành tổn thương nghiêm trọng đến thể xác và tinh thần của nghệ sĩ.
Bọn họ yêu cầu truyền hình Tinh Thành đứng ra công khai xin lỗi với Nghiêm Noãn, đăng bản gốc của tập đầu. Nếu không, giải trí Khải Trình sẽ truy cứu trách nhiệm bằng pháp luật đến cùng.
Phần thanh minh dưới dạng hình ảnh này không phải phòng làm việc đăng lên mà do chính công ty giải trí Khải Trình đăng. Nội dung hợp lý và có cơ sở, sức ảnh hưởng không cần nói cũng biết.
Trong ba tiếng ngắn ngủi, lượt chia sẻ trên weibo vượt qua trăm nghìn. Quả nhiên, giải trí Khải Trình có chuẩn bị mới ra sân. Đến giữa trưa, nhiều bên truyền thông uy tín cùng nhau đưa tin về việc này.
Trước đây, chương trình truyền hình thực tế của truyền thông tinh Tinh Thành nhiều lần cắt nối biên tập bóp méo cách xử sự của nghệ sĩ để tạo độ hot, đã có nghệ sĩ ám chỉ điều này trên weibo. Nhưng chương trình có truyền thông Tinh thành làm chỗ dựa, không dám đối đầu thẳng, cũng chẳng dấy lên ngọn sóng lớn ở bên cư dân mạng.
Lần này, giải trí Khải Trình thẳng tay làm việc, phản ứng nhanh chóng, ý đồ bao che khuyết điểm thể hiện rõ ràng, làm mọi người rất kinh ngạc.
Có một số nghệ sĩ âm thầm xem náo nhiệt, nghĩ: Quả thật cực kỳ có tiền, không sợ trời không sợ đất. Không cần chương trình xin lỗi mà trực tiếp nhắm vào Tinh Thành, để truyền thông Tinh Thành xin lỗi. Giải trí Khải Trình thật lợi hại!
Lúc này trên mạng dấy lên một trận gió tanh mưa máu, truyền hình Tinh Thành cũng không được yên ổn.
Chuyện cắt nối biên tập chương trình đúng là ý của truyền hình Tinh Thành, cấp trên cũng chẳng ý kiến gì, chỉ nghĩ đó là một nghệ sĩ danh tiếng không tốt, ngay từ đầu đã chẳng có ngoài vết nhơ. Những nghệ sĩ ấy giờ chỉ cần nổi là được. Cách thức nổi có quan trọng đâu?
Nếu chương trình cứ giải mã nhàm chán như bình thường thì có gì vui?
Những khán giả hiện giờ, ngoài miệng thì nói muốn xem cảnh hòa thuận và đẹp đẽ nhưng không phải vẫn ngầm thích xem các minh tinh cắn xé nhau sao. Chương trình không có điểm nhấn, chắc chắn không có rating.
Tổ chương trình ôm tâm tư này cắt nối biên tập, lãnh đạo thấy rating tối hôm qua phá kỷ lục, mức độ thảo luận vượt xa chương trình đang top 1, lòng cảm thấy vui mừng, còn nghĩ chương trình này năm nay có khi sẽ thành ắt chủ bài. Chẳng ngờ, sáng hôm sau giải trí Khải Trình lại hạ chiến thư!
Hai giờ chiều, truyền hình Tinh Thành tổ chức họp khẩn cấp hội nghị cấp cao. Bọn họ có thể đắc tội với Nghiêm Noãn nhưng không thể đắc tội với giải trí Khải Trình. Nói cách khác, bọn họ không đắc tội nổi với ông chủ Hoa Hưng Khải Trình.
Phó giám đốc đài truyền hình chủ trì hội nghị, vừa đến cũng không mắng ai, chất vấn ngay câu đầu: “Mấy người có biết tập đoàn Hoa Hưng Khải Trình hàng năm đầu tư cho truyền hình Tinh Thành chúng ta bao nhiêu không hả? Không nói tới chuyện khác, chỉ kể kênh khoa học công nghệ Tinh Thành thôi. Nếu không có Hoa Hưng Khải Trình nuôi, nhân viên kênh này về nhà luôn được rồi đấy! Ai làm chuyện ngu ngốc này, lập tức đứng lên cho tôi!”
Nhân viên tham gia cuộc họp câm như hến. Bầu không khí phòng họp lặng ngắt.
Cuộc họp kéo dài hơn một tiếng để thương lượng phương án giải quyết. Phó giám đốc không ngốc, gọi thẳng cho Trình Nghĩa Quang. Ông thường gặp Trình Nghĩa Quang, nghĩ chắc ông ấy chưa biết chuyện này nên thử xem có xoay chuyển tình hình được không.
Nén cơn giận, ông cười cười nói với đâu bên kia: “Lão Trình, là tôi….”
Phó giám đốc đài truyền hình vừa đi về phòng làm việc vừa nói chuyện điện thoại.
Trình Nghĩa Quang ở đầu kia điện thoại nghe vậy cũng nghĩ không cần phải làm to chuyện, nhưng tính tình Trình Sóc Xuyên thế nào, ông làm cha hiểu rất rõ. Cho nên, đề nghị của phó giám đốc ông không đồng ý ngay mà lấp lửng nước đôi. Trước mắt không để ý, chỉ nói để hỏi bên giải trí Khải Trình trước. Vì lợi ích của mình, mọi người đều thích tránh nặng tìm nhẹ. Điều này ông biết rõ.
Trình Nghĩa Quang dùng điện thoại nội bộ gọi tới phòng làm việc của Trình Sóc Xuyên, Trình Sóc Xuyên nghe giọng ông, giọng nói trở nên lạnh tanh:
“Chuyện gì?”
“Nghe nói công ty đăng thanh minh kêu Tinh Thành phải xin lỗi một nữ nghệ sĩ, chuyện này có hay không?”
“Có.”
Trình Nghĩa Quang khựng lại. Xem ra chuyện này là ý của con ông. Ông ngẫm nghĩ trong chốc lát rồi tiếp tục mở miệng: “A Xuyên, cha nghe phó giám đốc đài truyền hình Tinh Thành đấy cũng không phải chuyện gì lớn. Có nhất thiết phải để xôn xao dư luận không?”
“Ông gọi tôi một tiếng A Xuyên có nghĩa đang nói chuyện cá nhân phải không? Vậy tôi cũng đáp lại ông bằng chuyện cá nhân. Con dâu tương lai của ông bị người ta tùy tiện bôi đen. Ông thấy có cần thiết không?”
Trình Nghĩa Quang cảm thấy đầu choáng váng. Gì? Con dâu tương lai?
“Nếu ông đã giao giải trí Khải Trình cho tôi quản lý thì đừng nói là bảo vệ con dâu tương lai, cho dù chỉ bảo vệ nghệ sĩ của công ty, không phải nên làm như vậy sao? Nếu nghệ sĩ của công ty chúng ta đi ra ngoài đều vì lợi ích toàn cuộc mà phải nhân nhượng, mặc cho người khác chà đạp, vân vê nhào nặn, vậy ông không đem giải trí Khải Trình đổi thành công ty quan hệ xã hội, đưa một đám nữ quan hệ xã hội ra ngoài tiếp khách tốt hơn.”
Trình Sóc Xuyên không cho Trình Nghĩa Quang cơ hội phản bác: “Nói tóm lại, chuyện này tôi đã quyết định rồi, nếu ông không muốn phải làm căng với truyền hình Tinh Thành thì bảo bọn họ nhanh chóng viết bài thanh minh đi. Nếu không, tôi không không ngại tuôn ra vài vụ bê bối của truyền hình Tinh Thành.”
Nói xong, “cụp” một tiếng, Trình Sóc Xuyên cúp điện thoại.
Trình Nghĩa Quang đâu phải mới thấy dáng vẻ này của Trình Sóc Xuyên. Ông chịu đựng quen rồi. Dù sao mình cũng đã làm chuyện có lỗi, ông thừa nhận.
Câu phía sau ông nghe không lọt tai, bởi trong lòng cứ quanh quẩn mãi mấy chữ Trình Sóc Xuyên nói, con dâu tương lai.
Trình Nghĩa Quang nghe tiếng tim đập thình thịch. Con ông để ý đến con gái? Đây là chuyện tốt!
Có người từng nói với ông, đứa con trai này chắc xu hướng giới tính có vấn đề. Ông âm thầm quan sát, phát hiện Trình Sóc Xuyên quả thật không gần phụ nữ.
Đàn ông, có tiền có quyền, đâu thể không gần nữ sắc.
Ông rất lo lắng nhưng lại sợ với tính cách của Trình Sóc Xuyên, chuyện đã xảy ra sẽ không cản được. Thế nên cứ kìm nén việc tìm người yêu cho anh, rất sợ mình chọc một phát, mọi thứ nổ tung như bong bóng.
Giờ thì tốt rồi! Tảng đá lớn trong lòng ông rơi xuống.
Đúng rồi! Con dâu! Ông lập tức gọi điện thoại nội bộ, “Thư ký Chu, ông đi điều tra cho tôi nữ minh tinh tên Nghiêm Noãn. Tra được cái gì tra hết cho tôi! Ngay lập tức!”
“Còn nữa, liên hệ với các nhà truyền thông lớn tạo áp lực cho truyền hình Tinh Thành, chương trình Nghiêm Noãn tham gia tối hôm qua. Phải để bọn họ xin lỗi.”