Trên đường về nhà, Gia Đường thỉnh thoảng lại nhìn qua Bạc Hà, “ Đừng mất hứng, hộ khẩu của ngươi chúng ta có thể làm lại, rất dễ dàng” Hắn một tay lái xe, một tay nắm lấy tay Bạc Hà. “Tin ta đi ! Không ai có thể làm cho ngươi rời khỏi ta”
Bạc hà gật đầu, nàng mặc dù muốn kết hôn, nhưng vấn đề làm cho nàng phiền não chính là sự xuất hiện của Lê Mặc Thân hôm nay, nàng cùng hắn không có gì, vấn đề là hắn nói nàng chính là người làm hắn khuynh tâm ba năm trước. Nhưng hắn tại sao làm như vậy, cho dù nhận ra mình, thì tại sao không nói ra, hắn và Đái Tình ở chung một chỗ… Chẳng lẽ là muốn đến phá hỏng mối quan hệ của nàng và Gia Đường ?
“Nha đầu ngốc, vậy sao còn không vui ? Cười lên đi” Gia Đường vuốt vuốt tóc của nàng, thật lòng muốn cho nàng vui vẻ một chút, hắn tự trách mình, rõ ràng suýt chút nưa là có thê kết hôn, chỉ vì sơ ý của hắn làm cho mọi chuyện rối tung rối mù, để cho Bạc Hà phải khổ sở, chẳng lẽ cách làm việc của hắn không đúng ? Có lẽ chuyện này là do Đái Tình nhưng chính ai là người lựa chọn tin tưởng Đái Tình ? Tin tưởng Đái Tình thật sự có thiện ý với Bạc Hà, rốt cuộc làm cho sự việc thành thế này …
Gia Đường ngừng xe bên đường, xoay người ôm Bạc Hà, không ngừng tự trách chính mình : vẫn là ta không tốt, lúc nào cũng nói sẽ không xảy ra chuyện gì, rốt cuộc lại không để ý đến cảm giác của ngươi. Ta cho là ta sẽ làm cho ngươi, rốt cuộc lại làm cho ngươi khổ sở như thế …
Hắn tựa đầu lên vai Bạc Hà, “Cho ta chút thời gian, ta sẽ làm cho Đái Tình phải rời đi”
“Thật?” Bạc Hà nhìn thẳng vào mắt Gia Đường. Mặc dù sắc trời tối, trong xe lại không có mở đèn nhưng nàng biết, hắn rất chân thành …
“Ta lúc nào đã lừa gạt ngươi?”
Bạc Hà lần nữa úp mặt lên vai hắn, lại nghĩ đến những lời Chúc Hạo nói, nàng không thể ích kỷ như vậy, “ Có thể nghe ngươi nói như vậy ta rất vui, nhưng không cần thiết phải làm như vậy. Mấy ngày nay ta cũng rõ ràng thái độ của ngươi đối với nàng, như vậy đã đủ rồi. Nếu ngươi còn làm quá ta sợ sẽ mạo hiểm cả đài truyền hình, được không ?”
“Ngươi không vui, có đài truyền hình thì có ích gì ? Không có nó ta vẫn có thể nuôi ngươi”
Bạc hà nhàn nhạt cười, “Ngươi thật khờ! Bất quá ta vẫn còn muốn làm người chủ trì a” Thật ra thì lúc này, nàng cảm thấy làm nghề gì cũng không trọng yếu. Nàng chỉ hy vọng mỗi ngày an bình không bị Đái Tình quấy nhiễu, cuộc sống khoái hoạt làm tân nương của Gia Đường. Nhưng như vậy thì Gia Đường vui vẻ sao ? Bốn năm cố gắng mới có thành tựu như ngày hôm nay, nàng nỡ nào nhẫn tâm để tất cả công sức của hắn như đổ xuống biển đâu ? Đái Tình là hạng người gì bây giờ nàng rất rõ ràng, phụ thân Đái Tình là một lãnh đạo, mẫu thân trên thương trường cũng từng là một nhân vật có tiếng. Nếu thật sự Đái Tình muốn đối phó Gia Đường, chỉ sợ Gia Đường sẽ chịu không nổi …
Bạc Hà chợt nhớ tới một vấn đề rất trọng yếu, nàng từ trước vẫn rất tin cho Gia Đường, hắn không nói nàng cũng không hỏi. Nhưng cho đến bây giờ nàng cũng không biết cha mẹ Gia Đường như thế nào, cũng chưa từng gặp mặt cũng như nghe hắn nói qua. Hôm nay tình cờ gặp Lê Mặc Thân mới biết mẫu thân của hắn họ gì, không khỏi buồn cười, bất quá hắn không nói cũng là có nguyên nhân của hắn …
Cảm thụ được thân thể gầy ốm trong cánh tay, tâm Gia Đường cảm thấy đau. Là một nam nhân, vì lúc đầu cha mẹ không cho hắn đi học ở trường trung học bình thường, hắn đối kháng với cha mẹ cũng không vô lực như lúc này. Bây giờ lại phải chọn giữa hoàn thành lý tưởng của Bạc Hà và cùng Bạc Hà vui vẻ, hắn không biết lựa chọn làm sao … Vì, cho dù là
Lúc hai người còn đang trầm mặc, điện thoại của Gia Đường lại reo lên, thanh âm cấp bách của Giơ Cao Vũ truyền đến, ” Ty Kế tâp đoàn đã hoàn toàn rút lui đầu tư , bọn họ đã hoàn toàn chuyển sang sân khấu X. Ta cùng mọi người đã bắt đầu họp khẩn cấp để bàn bạc, ngươi mau tới đi “
…
Gia Đường cúp điện thoại, quay đầu nhìn thoáng qua Bạc Hà, hắn không muốn vì chuyện này mà làm cho nàng quan tâm , tránh cho nàng tự trách mình, mặc dù đó cũng không phải vấn đề của nàng, nhưng với những gì Gia Đường hiểu ở nàng mà nói, hắn biết rõ nàng sẽ đem hết trách nhiệm để lên người mình
“Ta Đưa ngươi về nha trước, bên trong đài truyền hình có chút chuyện, ta phải đi một chuyến” Theo tiếng nói, hai người đã bắt đầu rời khỏi xe
“Chúng ta đi cùng”
“Không được, ngày mai ta sẽ dẫn ngươi đi, ngoan” Không khỏi phân trần, hắn trực tiếp đem xe lái về nhà, làm sao cũng không muốn cho Bạc Hà biết …
Bạc Hà chán đến chết nằm trên giường, nghĩ đến ban ngày gặp “Lão sắc lang” kia mang đến cho nàng biết bao nhiêu là phiền toái, nhưng là tại sao Gia Đường không cho nàng đi chung ? Chẳng lẽ … Đái Tình cũng sẽ đi? Hắn không muốn để mình phiền lòng … Hay là … ?
Không muốn tiếp tục nghĩ tới nữa, nàng tự khắc chế thói suy nghĩ lung tung của chính mình … Hay là … suy nghĩ tới ngày mai xem sao, sẽ được chân chính làm một người chủ trì. Nhưng trong lòng một chút hưng phấn cũng không có, có thể là hai ngày nay có quá nhiều chuyện xảy ra, nàng cũng chỉ mới trở về bốn ngày mà thôi .. Cứ nghĩ, sống như nàng hai mươi mấy năm nay cũng thật là vô dụng …
Cầm lấy điện thoại đinh gọi cho Nguyễn Nguyệ, giải quyết chuyện buồn bực trong lòng, ai ngờ vừa mới cầm lên thì điện thoại reo không ngừng, hai chữ “Chúc Hạo” nhấp nháy trên màn hình, cũng được …
“Hello” Bạc Hà vô lực đáp lời, ở trước mặt Chúc Hạo có thể buông lỏng, không cần phải nguỵ trang, cảm giác thật thoải mái hơn khi ở cùng so với Gia Đường
“Sao vậy ? Thanh âm giống như sắp chết vậy ? Có phải tình yêu lại có gì không tốt nữa không ?”
Khẩu khí nàng bắt đầu đứng lên, ” Ai nói không tốt ? Chẳng qua là muốn gọi cho Nguyễn Nguyệt, không ngờ ngươi lại gọi tới trước …”
Chúc Hạo ở bên kia điện thoại lắc đầu, hắn đoán không lầm, mấy hôm nay Bạc Hà quả thật không sống tốt lắm, bởi vì đối với tính cách của nàng mà nói, chỉ khi có chuyện buồn mới đi tìm những người bạn này, còn khi vui vẻ cùng Gia Đường thì không hề thấy tăm hơi đâu, quả thật là có chuyện rồi …
“Nếu không có thì … Các ngươi muốn đi ra ngoài uống nước một chút không ?”
“Gia Đường không có ở nhà, chỉ có một mình ta a”
“Khó trách hắn tắt điện thoại, ta đến đón ngươi ra ngoài giải sầu nha ?” Tiếp tục như vậy chắc chắn nàng sẽ nổ ra mất
Do dự một chút sau, nàng vẫn là đáp ứng, bây giờ nàng cần tận hưởng sự hạnh phúc bên cạnh bằng hữu. Những chuyện xảy ra gần đây làm nàng thở cũng không được. Mặc dù cùng Gia Đường một chỗ rất là hạnh phúc nhưng chỉ cần nghĩ tới Gia Đường và Đái Tình cùng nhau … thì tâm tình nàng lại biến hoá đến khôn lường …
“Chờ ta một chút”
Cũng không lâu lắm, xe của Chúc Hạo dừng lại nhà Gia Đường, Bạc Hà đã sớm chuẩn bị xong, trực tiếp chạy ra bên ngoài, Chúc Hạo tựa như là thân nhân của nàng vậy, lúc trước, nàng luôn coi hắn như một biểu ca, … Sau khi trở lại, vị trí của hắn trong lòng nàng cũng chưa hề thay đổi …
“Sao lại cau mày thế ?” Lần trước thây nàng cũng là vẻ mặt này, lần này lại là bộ dáng này, thật không biết Gia Đường chiếu cô nàng ra làm sao. Trong lòng Chúc Hạo tuy rất tức giận nhưng cũng chỉ có thể dùng miệng để an ủi nàng, làm một người nghe trung thành của nàng, ngoài ra không còn biện pháp nào khác …
Bạc Hà đem chuyện buồn bực hai ngày nay kể sơ lược cho Chúc Hạo, không giống như lần trước, nàng không hề rơi một giọt nước mắt quý giá nào. Thật ra thì nàng vốn cũng không phải là người thích khóc, nếu không phải tình huống ngày đó phát sinh quá đột ngột, nàng cũng sẽ không có bộ mặt kia, cũng may Chúc Hạo vĩnh viễn cũng sẽ không cười nhạo nàng
“Ngươi phải tin tưởng Gia Đường, hiểu chưa? Hắn sẽ không làm tổn thương ngươi …”
“Ta tin … Nhưng mà ngươi nói xem, hắn sẽ không đổi tâm thật sao ? Đái Tình ở bên cạnh hắn lâu như vậy, thậm chí làm nhiều chuyện như vậy, mặc dù cách làm của nàng thật không đáng ủng hộ nhưng nói thật, nàng so với ta yêu hắn nhiều hơn, nếu như đổi thành Gia Đường với người khác, ta nhất định sẽ lựa chọn buông tay, thật ra thi … Ta tuy rất giận Đái Tình nhưng cũng không thể không bội phục sự dũng cảm của nàng”
Chúc Hạo hiểu được cảm giác của nàng, ở trước mặt người yêu, hắn chỉ là một tên hèn mọn. Huống chi người kia lại là người không nên yêu …
“Ngươi nghĩ một nam nhân dễ đổi tâm lắm sao ? Khi đã có một người bước vào trái tim hắn, những người khác sẽ không còn cơ hội chen vào …” Lời này tuy là nói cho Đái Tình nhưng hắn cảm nhận như đang nói với chính mình vậy, ” … Hết thảy những chuyện Gia Đường làm trong hai ngày này, ta tin tưởng ngươi rất rõ ràng. MẶc dù ngươi cảm thấy mất hứng nhưng cũng là vì hắn muốn tốt cho ngươi, đừng suy nghĩ lung tung” Hắn bất đắc dĩ thở dài
Bạc Hà chỗ hiểu chỗ không cũng gật đầu, chẳng qua là lời của Chúc Hạo thật kho lý giải, sao lại phức tạp như thế ? Bất quá … Nhìn bằng hữu của nàng cũng thật là tội nghiệp
“Nhưng là, lần này hắn nói muốn sa thải Đái Tình, nên làm cái gì bây giờ? Hậu quả có phải là rất nghiêm trọng hay không ?”
“Để cho Gia Đường giải quyết, hắn làm việc cũng có đạo lý của hắn. Hơn nữa hắn cũng là người không dễ vọng động, biết hắn muốn cái gì, tin hắn đi!”
Lần này thì Bạc Hà đã hiểu, chính là không nên nhúng tay vào quyết định của Gia Đường, lại lâm vào trong trầm tư, vạn nhất hắn vì nàng mà phá huỷ thành quả mấy năm nay, làm cho nàng làm sao yên tâm … Dù sao cũng là sự nghiệp bốn năm tay trắng gầy dựng nên, thành tựu hôm nay quả thật rất khó đạt được … Nên làm cái gì bây giờ ? Suy nghĩ của Bạc Hà gần như càng lúc càng xa …