Cho Anh Được Yêu Em Lần Nữa

Chương 43: 43: Khoảng Khắc Đáng Nhớ





Cô nhìn vào bức ảnh thì có năm người, trong bức ảnh là bốn người bạn vô cùng đáng quý đã tạo nên hồi ức khi ở trường của anh.

Cậu trai tóc màu xanh lá cây đang bị ôm cổ ở phía bên ngoài đó chính là em trai cô, Mạc Lăng Tùng.

Cậu thanh niên tóc trắng đang ôm Mạc Lăng Tùng kia chính là thiếu gia của Cố gia, Cố Thành Vũ.

Chàng trai tóc màu cam với chiếc áo sơ mi đã bị cởi hai nút áo ra và cà vạt kéo thấp cùng miếng băng dán trên mặt kia cũng đang bị Cố Thành Vũ ôm như Mạc Lăng Tùng.

Nhưng khác là Mạc Lăng Tùng thì đang muốn cậu ta bỏ tay ra còn chàng trai ấy thì lại đưa tay lên cao tạo hình chữ V.

Chàng trai đó không ai khác chính là anh, Lâm Hải Thần.

Còn người tóc đen đang mặc mỗi chiếc áo sơ mi và để chiếc áo vest lên vai cùng với cặp kính đang quỳ một chân ở phía của Mạc Lăng Tùng là thiếu gia của Quý gia, Quý Thanh Phong.

Còn chàng trai tóc vàng với mái tóc cột ở đuôi đang ngồi ở phía Lâm Hải Thần là Quan Hạo, thiếu gia Quan gia.Trong bức ảnh họ ai cũng mang trên mình nụ cười hồn nhiên và có phần tinh nghịch trong chiếc áo sơ mi trắng, áo vest xanh có logo của trường và chiếc cà vạt màu đỏ.

Thêm ánh nắng của buổi chiều tà.

Cô nhìn vào thì rất dễ nhìn thấy anh, anh nói với cô:

   - Nếu bức ảnh gia đình của em là chụp trước khi anh trai em đi ra nước ngoài thì bức ảnh này của tụi anh lại ngược lại.

Bức ảnh này chụp vào buổi học gần cuối của tụi anh.

Cũng là lúc anh sắp tạm biệt họ để về nước trước để thực tập công việc ở ES.
Cô cười rồi nhìn sang anh:
   - Khi trước có lẽ anh cũng khá là cá biệt nhỉ.
Anh nghe cô nói vậy thì thắc mắc:
   - Sao em lại hỏi thế ?
Cô chỉ vào anh:
   - Đồng phục của mọi người ai cũng chỉnh tề, mỗi anh cởi nút áo và kéo thấp cà vạt xuống này, mặt còn có vết thương nữa.
Anh mỉm cười rồi giải thích với cô:
   - Không đâu, anh bị thương khi chơi thể thao đấy.
Cô vô tình lướt qua thì thấy được ảnh vô tình chụp anh đang ném bóng trong một trận bóng rổ.

Vì có lẽ lúc được chụp được tấm hình này anh cũng đã bắt đầu thi đấu được một thời gian nên có thể thấy được tóc anh hơi ướt vì mồ hôi.

Anh thấy tấm hình này thì nói với cô:
   - À đây là trận đấu bóng rổ của lớp anh và lớp kế bên.

Vì Quan Hạo không tham gia thi đấu nên đã chụp ảnh cho tụi anh.

Bức ảnh chụp chung của tụi anh khi nãy là chụp sau trận đấu này đấy.

Vết thương trên mặt anh là do trong lúc dọn dẹp nhà thi đấu không để ý mà đạp trúng bóng rồi trượt chân té.

Bức ảnh này cũng là sau khi anh về nước cậu ấy mới nhớ ra và gửi anh.
Cô nghe thế thì ngay lập tức cười lớn:
   - Em không nghĩ cũng có lúc anh bất cẩn như thế đấy.

Anh chỉ có hai bức ảnh này thôi sao.
Anh lắc đầu sau đó cất điện thoại:
   - Không đâu, nhưng anh lưu ở một mục riêng trên máy tính của anh và trong sổ ảnh trong phòng anh ở nhà ông rồi.


Lần tới khi chúng ta đến đó sẽ cho em xem.
Cô vui vẻ đồng ý với anh.

Sau khi xem nhưng bức ảnh đó của anh cô cũng hiểu được thêm một vài khía cạnh khác của anh.

Anh tinh tế nhưng đôi lúc lại hơi vụng về.

Anh chính trực nhưng đôi khi lại nói dối để mọi người không phải lo cho anh.

Có vài người nghĩ anh rất lạnh lùng nhưng cô biết anh cũng là một người rất dịu dàng.

Nhìn bên ngoài tuy anh ổn nhưng bên trong anh lại có phần nào cô đơn.

Khi nhìn anh trong bộ đồng phục thực sự rất khác với anh khi khoác lên mình chiếc áo vest.

Anh nhìn vào đồng hồ thì thấy đã gần nửa đêm, anh nói với cô:
   - Anh nghĩ chúng ta phải đi ngủ rồi, mai còn đi làm đấy.
Cô gật đầu sau đó đứng dậy đi về phía bàn học để cất ảnh đi.

Cô lên giường đắp chăn sau đó thấy anh đang ngồi ở sofa.

Cô thắc mắc:
   - Anh không đi ngủ sao ?
Anh mỉm cười:
   - Anh nằm đây được rồi, em ngủ đi.

Cô kéo chăn lên che gần hết mặt rồi nói với anh:
   - Anh lên đây nằm đi, dù gì giường cũng rộng mà.
   - Em chắc chứ ?
Khi thấy cô đã gật đầu anh cũng lên nằm cùng với cô.

Anh ôm lấy cô, lần này cô không để vạch chắn hay phản kháng gì.

Cô để mặc cho anh ôm cô.

Khi anh thấy cô đã ngủ anh nhẹ nhàng buông cô ra để cô không thức dậy.

Anh đứng dậy và đi ra ban công, anh lấy điện thoại ra mở đoạn tin nhắn của anh và cô lên.

Anh chọn một bức ảnh nhấn nút lưu và đặt tấm ảnh đó thành hình nền điện thoại của anh.

Đó là bức ảnh anh ôm và hôn lên trán ở ngoài vườn mà Thiên Minh Ngọc đã gửi cho cô.

Khi cô cho anh xem tin nhắn anh đã lén gửi tấm ảnh đó cho anh và xóa tin nhắn ở phía cô..