Chinh Phục Tứ Đại Ác Ma

Chương 25: Chuyến du lịch!!! (2) – Bất ngờ!!!




Trong khi Nam và Ngân cãi nhau thì một con người bên trong căn phòng đỏ sẫm kia đã nghĩ cho mình một kế hoạch vô cùng hoàn hảo. Nhưng liệu kế hoạch đó có thể chinh phục trái tim của nàng không???????? (Chắc mọi người cũng biết là ai rồi nhỉ ^^)

- Ê! Bọn mày qua phòng tao có chút việc. – Kiệt.

- Ok. – Nam, hắn, Thiên. Tại phòng của Kiệt….

- Có việc gì mà nhắn tin kêu bọn tao qua đây vậy?????? – Thiên.

- Bọn mày đã hứa là giúp tao đúng không????? – Kiệt không bận tâm đến câu hỏi của Thiên mà lại hỏi ngược lại.

- Ừ. Sao??????? – Nam.

- Ừm. Vậy thì tối nay, bọn mình sẽ đi dạo ở bãi biển cùng 4 người kia và bọn mày sẽ phải ……………………….. – Kiệt phổ biến. (T/g: Nói nhỏ quá à!!! Nói to lên t/g mới nghe được chớ!!!! Kiệt: Nhỏ kia!!! Trật tự để ta nói với bọn này!!! Muốn ăn đòn không?????? *giơ nắm đấm* T/g: Muốn đánh ta hả???? Giỏi thì đánh đi. Ta cho ngươi đơn phương đến hết truyện bây giờ!!!! *vênh mặt* Kiệt: Thôi thôi em xin trụy. Trụy làm gì thì làm chứ đừng để em cô đơn nhé!!! *hối lỗi, năn nỉ* T/g: hì hì… *cười nham hiểm*)

6h30’ ngày hôm đó………

- Mấy anh chị xuống măm măm ạ!!!!!!!! – Bảo hét lên.

- Ok. – Đồng thanh.

- Hôm nay măm gì thế????? – Giang hí hửng.

- Cái gì cũng có chị ạ!!!! – Hằng vừa bê tô canh nóng hổi vừa nói. (tại bình thường biệt thự chỉ có 4 người nên cũng chẳng thuê giúp việc hay quan gia, cứ 1 tuần lại có 4 - 5 người đến dọn dẹp là được. Và tất nhiên đồ ăn thì Ly hoặc Hằng nấu.)

- Oa. Ngon quá!!!! Hằng nấu hả em?????? – Nam.

- Vâng. Mọi người cứ ăn tự nhiên nhé!!!!!! – Hằng.

- Gì chứ ăn là chị ô tê luôn. – Ngân.

- Mọi người ăn ngon miệng!!!!!! – Tất cả đồng thanh rồi ăn như chưa từng được ăn. (Ly, Hằng, nó, Giang, Ngân và Trà đều nấu ăn rất ngon. Đầu bếp có khi còn thua 6 người này ý!!!! *chả biết cái này đã nói với mọi người chưa ^^*)

- Wow. Ngon quá!!!! Lần đầu được thử tay nghề của em đấy. – Thiên.

- Em nấu thì cũng bình thường thôi ạ. Chị Giang của anh nấu mới ngon. – Hằng đánh mắt qua Giang như ngầm nhắc Thiên rằng Giang đang ghen đấy.

- Thật hả?????? Vậy hôm nào em yêu nấu cho anh ăn nhé!!!!! – Thiên cố gắng làm nguôi cơn giận của Giang.

- Ok. – Giang cười đưa tay lên ra dấu hiệu ok. Ghen với ai chứ ghen với Hằng thì ghen làm gì, chỉ tổ tốn công.

- Ê. Tí nữa đi dạo biển đi. Lâu lắm rồi chưa được thưởng thức vẻ đẹp của biển khi trời tối. – Hắn lên tiếng.

- Ý kiến hay đấy!!! Mấy cô có đi không?????? – Nam.

- Thôi mệt lắm!!! Bọn tôi chẳng đi đâu. – Trà.

- Thôi đi đi. Tao cũng muốn đi mà. – Giang năn nỉ Trà. (Nó, Giang, Ngân, Hằng và Ly đều đã biết kế hoạch của Kiệt.)

- Thế bọn mày đi đi. Tao ở nhà. – Trà.

- Thôi đi đi. Ở nhà chán lắm!!!! – Ngân.

- Đã bảo là tao không đi mà. – Trà vẫn kiên quyết.

- Đi đi. Có khi ra biển mày lại thấy dễ chịu hơn là ở nhà đấy!!!! – Nó.

- ……………….Thôi được rồi. Ra thì ra. – Sau một hồi đắn đo suy nghĩ thì Trà cũng phải lết cái xác đi cùng mấy con người kia.

12 người bước từng bước chẫm rãi trên con đường đầy cát vàng đó. Rồi………

- A! Bên kia có shop quần áo đẹp quá!!! – Ngân vừa reo lên vừa chỉ về phía shop quần áo đó.

- Ê. Cô thích lắm hả!? Vậy tôi đi với cô. – Nam.

- Gì kì vậy? Mọi khi tôi cứ nhắc đến chữ shop là anh lại hâm hâm cơ mà. Sao hôm nay lại tốt đột xuất thế? – Ngân vờ.

- Nói nhiều. Đi thôi. – Nam kéo Ngân đi luôn.

Cùng lúc đó….

- Au ui. Anh ơi em đau bụng. – Ly nói với Huy.

- Em sao vậy? A. Ở kia có hiệu thuốc, em với anh ra đó mua nhé!!!! – Huy nói rồi cũng kéo Ly đi luôn.

- Anh ơi em khát… - Giang.

- Ừ. Mình ra kia mua nước nhé!!!! – Thiên.

- …………………. – Và rồi mọi người cứ kiếm cớ rút dần cho đến khi chỉ còn Kiệt và Trà đi với nhau.

- Ơ. – Trà ngơ ngác khi mọi người cứ đi dần.

- Trà này!!!! – Kiệt nói.

- Hở????? Hả???? – Trà giật mình.

- Cố lên Kiệt ơi!!! Mày làm được mà!!! – Kiệt nghĩ. – Trà làm bạn gái tớ nhé!!!! – Vừa nói, Kiệt vừa lấy từ sau lưng ra một bông hoa hồng đỏ. (chả hiểu ông này mang hoa đi lúc nào ~.~)

- Ơ…. Xin lỗi Kiệt… Nhưng Trà không thể… - Trà vừa nói, vừa quay người bước đi.

Bông hoa từ trên tay Kiệt đã rơi xuống mặt cát từ lúc nào… tai Kiệt như ù đi… Trà vừa nói gì cơ??? Trà từ chối Kiệt????? Từ chối sự chân thành từ trái tim của Kiệt??????? Tại sao vậy????? Tại sao??????

- Không được!!! Mày không thể để cô ấy ra đi trước mặt mày như vậy được!!!! Phải đuổi theo để hỏi tại sao… tại sao cô ấy lại đối xử với mày như vậy!!!!! – Nghĩ là làm… Kiệt chạy đến, ôm vào eo Trà. Một giọt nước mắt nhẹ rơi trên khuôn mặt đậm chất lãng tử kia. Người ta nói “Khi người con trai rơi nước mắt…. là khi mà họ đã quá đau khổ!!!”. Nén cảm xúc trong mình lại… Kiệt cất tiếng hỏi. – Tại sao vậy Trà?????? Tại sao Trà không chịu đón nhận tình cảm mà Kiệt dành cho Trà??????

- Không phải là Trà không đón nhận… Mà vì Trà sợ… Trà sợ Kiệt không yêu Trà thật lòng… Trà sợ Kiệt chỉ coi Trà là thứ đồ chơi của Kiệt… Khi có hứng thú thì chơi còn khi chán thì lại bỏ… Trà sợ cảm giác đó lắm!!! Sợ lắm!!!! Kiệt có biết không???? – Trà gỡ tay của Kiệt ra khỏi vòng eo của mình, xoay người lại nói với Kiệt, giọng nói to dần như gào lên rồi lại nhỏ đi, những giọt nước mắt tuôn rơi trên đôi má trắng hồng kia. Nói xong Trà ngồi thụp xuống bãi cát khóc…

- Kiệt xin lỗi!!! Là Kiệt đã sai… Kiệt sai khi để Trà phải chịu cảm giác lo sợ như vậy… Tha lỗi cho Kiệt được không… Thật sự… Tình cảm Kiệt dành cho Trà không phải là thích thì tán mà chán thì bỏ mà là tình cảm từ sâu trong trái tim Kiệt… Tình cảm mà Kiệt đã ấp ủ từ khi gặp và nói chuyện với Trà… Vì vậy… hãy làm bạn gái của Kiệt được không?????? Xin Trà đó!!!! – Kiệt quỳ xuống, đỡ Trà dậy và lau nước mắt cho Trà.

- Ưm… - Nghe xong, Trà vừa khóc vừa gật đầu… trong lòng thấy ấm áp lạ thường.

- Yeah!!!!! Trà đồng ý rồi!!!! – Kiệt vui mừng hét lên còn Trà dù nước mắt vẫn rơi nhưng trên môi vẫn hiện hữu một nụ cười của hạnh phúc.... niềm hạnh phúc khi được ở bên người mình yêu thương…

Hai người cứ thế ngồi nói chuyện với nhau đến tận 11h30’ mới về biệt thự mà không hề biết rằng trong căn biệt thự kia… 8 con người với 8 bộ mặt nham hiểm đang chờ ở nhà. Họ đâu biết rằng 8 người này đã chứng kiến toàn bộ cuộc tình lâm li bi đát của họ từ đầu đến cuối…