Chinh Phục Trên Đầu Lưỡi

Chương 289




Lãng Tư Duệ thậm chí không ngẩng đầu lên, nhưng dường như biết Thẩm Giáng Niên đang nghĩ gì, "Tôi sợ cô cô đơn, nên mới nói cô ấy cũng vào làm việc, nhưng lỡ không thấy người, thì cô lại tò mò cho nên nói cho cô biết, để cô yên tâm làm việc ở đây, không bao lâu thì hai người có thể làm việc cùng với nhau."

Thẩm Giáng Niên cũng không giải thích nhiều, cùng Lãng Tư Duệ xem lại tài liệu hội nghị, "Tôi đã sửa ở đây, cô cũng nên sửa lại." Lãng Tư Duệ dùng đầu bút khoanh tròn timeline, sau đó hỏi lại: "Tất cả khách mời tham gia đều nhớ kỹ rồi, phải không?" Thẩm Giáng Niên nghiêm túc nói: "Đúng vậy."

"Suốt hội nghị, cô đi theo tôi là được."

"Vâng."

"Ngoại trừ bài phát biểu của tôi, diễn đàn và lễ ký kết của Lãng Phù Ni, điểm mấu chốt là..." Lãng Tư Duệ dừng lại, Thẩm Giáng Niên chăm chú nhìn cô, "Bữa tiệc tối." Thẩm Giáng Niên gật đầu, ra hiệu cô đang nghe, "Bữa tiệc tối rất quan trọng. Không chỉ có các doanh nhân địa phương nổi tiếng ở Thượng Hải, mà còn có những người từ nơi khác đến, quan trọng nhất...." Lãng Tư Duệ lật sang trang của bữa tối, "Lần này, nghe nói sẽ có vị khách quý đến tham dự, nhưng giờ vẫn chưa công bố." Lãng Tư Duệ rầu nói, "Bởi vì chưa công bố, nên đến giờ tôi còn chưa nghĩ ra được phải chuẩn bị thế nào."

"Có manh mối nào không?"

"Không có chút manh mối nào." Lãng Tư Duệ xoa xoa lông mày, "Chắc cô không biết, mỗi lần Hội nghị thương mại Thượng Hải tổ chức đều sẽ có một vị khách bí ẩn, lần đầu tiên tổ chức là cựu lãnh đạo quan trọng của nước kia, còn lần thứ hai thì mời lãnh đạo đang nhiệm kỳ đến, dựa theo hai lần mời trước, chắc nhân vật được mời đến lần này, cũng là một vị có máu mặt." Sau lời nói chung của Lãng Tư Duệ, Thẩm Giáng Niên biết được, vị khách bí ẩn này sẽ xuất hiện ở ngay diễn đàn, dựa vào số ghế để chọn một người ngẫu nhiên cùng ăn tối, "Hai lần trước, đều chọn 1 người, trong bữa ăn đó nói gì, làm gì sẽ không công khai ra bên ngoài, nhưng mà hai công ty lần trước được chọn, rất nhanh đã có được dự án rất có giá trị." Lãng Tư Duệ kết luận, "Nói vậy thì bữa ăn này chắc chắn rất đáng giá."

"Phần này thì sao?" Thẩm Giáng Niên không biết mình có thể chuẩn bị những gì.

"Cứ tham gia bình thường đi, bên chúng ta thêm một người coi như tăng thêm một cơ hội trúng."

"Vâng."

"Nghe nói lần này Nhã Nại có 7 người tham gia, bên đó có ít nhất 7 cơ hội." Lãng Tư Duệ trầm ngâm, "Bên chúng ta, tính tôi, cô, Phương Văn, tổng cộng chỉ có 3 cơ hội." Sau đó than thở một tiếng, "Đành chịu, lần này Nhã Nại bung tiền nhiều nhất." Thẩm Giáng Niên phân tâm, Nhã Nại có 7 người, không biết trong đó có Thẩm Thanh Hoà hay không.

Khi hai người sắp xếp xong tài liệu họp thì trời đã tối, Thẩm Giáng Niên trở về phòng tắm rửa rồi đi ngủ sớm.

Ngày mai là ngày khai mạc hội nghị nên phải dậy sớm.

Sáng sớm, Thẩm Giáng Niên dậy sớm gửi tin nhắn hỏi Lãng Tư Duệ trên WeChat, Lãng Tư Duệ nhanh chóng trả lời: [Cùng nhau đi ăn sáng đi, đi thôi.]

Ở cửa hội nghị, Chu Phương Văn đã chờ sẵn.

Nhã Nại và Lãng Phù Ni đều ngồi gần phía trước nên Thẩm Giáng Niên không khỏi chú ý tới, bên Nhã Nại do Tưởng Duy Nhĩ dẫn đầu, đến... 6 người.

Lãng Tư Duệ cũng chú ý tới, lẩm bẩm: "Hội nghị quan trọng vậy, mà Thẩm tổng cũng vắng mặt." Cô đứng dậy đi qua, nói đôi câu với Tưởng Duy Nhĩ rồi quay lại chỗ, Thẩm Giáng Niên không đi qua chào hỏi.

Quy trình của tất cả các hội nghị đều giống nhau một cách đáng kinh ngạc, Thẩm Giáng Niên không chỉ làm tốt công việc của mình mà còn ghi lại một số ý tưởng mà cô cho là hay. Chu Phương Văn thấy Thẩm Giáng Niên không có việc gì thì bắt đầu viết, lúc Lãng Tư Duệ tiến lên nói thì đặc biệt liếc nhìn, khoảng cách có chút xa, mơ hồ nhìn ra được có liên quan đến hội nghị nên mất hứng thú.

Đến phần diễn đàn, lúc bật mí khách mời ẩn danh thì đầy rẫy những mánh lới quảng cáo.

Khi bắt đầu phần tương tác MC kéo dài 10 phút, người MC liên tục đưa ra manh mối để những người có mặt đoán.

"Ngài ấy là người Bắc Kinh."

"Ngài ấy là hậu duệ của người Mãn Châu."

"Ngài ấy là Chính Hoàng Kỳ chính tông."

"Ngài ấy đã ba lần lọt vào Danh sách người giàu Hồ Nhuận."

"Ngài ấy cũng đã ba lần lọt vào danh sách người giàu của Forbes."

"Không chỉ vậy, ngài ấy còn hai lần đứng đầu thế giới trong danh sách lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, đồng thời giành vị trí thứ nhất trong Danh sách người phụ nữ giàu của Hồ Nhuận trong một năm."

"Ngài ấy à, là người đứng thứ 7 trong danh sách những người phụ nữ quyền lực nhất thế giới của Forbes".

......

Thẩm Giáng Niên nghe được... nên nói cái gì bây giờ? Cảm thán, đều là phụ nữ, sao người ta lại lợi hại đến thế? Quan trọng là, người lợi hại vậy mà cô đoán không ra, lén nhìn Lãng Tư Duệ, vẻ mặt nghiêm túc, giống như còn đang đoán.

"Ngài ấy bắt đầu kinh doanh từ vàng bạc đá quý, sau đó chuyển sang làm bất động sản. Hiện nay ở Bắc Kinh và Thượng Hải, có mấy tập đoàn bất động sản nổi tiếng, chắc chúng ta ai cũng biết...." MC dừng lại, "Câu lạc bộ tư nhân nổi tiếng quốc tế Bạch Quả....." Câu này vừa được nói ra, Thẩm Giáng Niên liền nghe được Lãng Tư Duệ thốt ra, "Không thể nào?!" Câu kia đầy ngạc nhiên, còn Thẩm Giáng Niên vẫn là vẻ mặt nghi hoặc, "Lãng tổng đoán được là ai à?"

"Ở Thượng Hải có chung cư đẳng cấp dành cho giới doanh nhân...." MC chưa nói xong, Lãng Tư Duệ quả quyết nói, "Là chủ tịch tập đoàn Quốc Tế Hoa Dương, Trần Cẩm Tô." Còn ở trên sân khấu MC nhiệt tình nói: "Xin tất cả mọi người nhiệt liệt vỗ tay chào mừng chủ tịch tập đoàn Quốc Tế Hoa Dương, Trần Cẩm Tô."

Khoé môi Thẩm Giáng Niên khóe môi giật giật, trời má! Người này không phải chỉ sống trong truyền thuyết thôi sao?

Dưới những tràng pháo tay như sấm, Trần Cầm Tô, mặc một bộ váy đơn giản và thanh lịch, bước chân chậm rãi đi đến giữa sân khấu, sau đó khom người chào. Khoảng cách đủ gần để Thẩm Giáng Niên có thể nhìn rõ người sống trong truyền thuyết, người thực ở ngoài đẹp hơn những bức ảnh cô từng xem trên mạng trước đó, toát ra vẻ tao nhã và quý phái tự nhiên, mỗi động tác đều theo một tiêu chuẩn.

"Hội nghị lần này đỉnh thật đó."

"Đúng vậy, thế mà mời được bà ấy."

"Không biết ai sẽ có cơ hội ăn tối với bà ấy đây."

"Có thể được rút thăm trúng, còn ngon hơn cả trúng số mấy trăm vạn."

"Hiển nhiên rồi, bây giờ Trần tổng cơ bản không gặp gỡ giới truyền thông và hiếm khi xuất hiện trước công chúng. Lần này thực sự rất hiếm có."

......

Có người khẽ thì thầm với nhau, Thẩm Giáng Niên loáng thoáng nghe được.

Cô không phải là người trong giới kinh doanh, nên cũng không có kích động như mấy người khác, nhưng mà có thể thấy được nhân vật trong truyền thuyết thì Thẩm Giáng Niên vẫn có chút xúc động, còn than thở, đều là người hết, mà giá trị của người ta hàng ngàn tỷ, nhìn lại bản thân thì kém quá kém.

Trong lúc diễn thuyết, Tưởng Duy Nhĩ và Lãng Tư Duệ đều có mặt, trước khi Lãng Tư Duệ lên sân khấu dặn dò Thẩm Giáng Niên: "Ghi âm toàn bộ." Thẩm Giáng Niên vâng một tiếng, "Vẫn còn ghi âm đây." Đồng thời Lãng Tư Duệ dặn dò Chu Phương Văn chụp hình cho tốt.

Về "Internet + N", Trần Cẩm Tô cũng tin đó là xu hướng chung và cũng tuyên bố Quốc Tế Hoa Dương cũng đã có kế hoạch tương ứng, đến cuối diễn thuyết, Trần Cẩm Tô nói: "Thời đại ngày nay đã không còn là thời đại đơn lập nữa, đến cả internet cũng được coi là một phần cuộc sống của chúng ta, thế nên Quốc tế Hoa Dương nhân cơ hội này, sẵn sàng kết bạn mới, cùng nhau khám phá thị trường mới." Cuối cùng, Trần Cẩm Tô còn tạo không khí hồi hộp cho hội nghị, "Tiệc tối năm nay, tôi thay mặt Quốc Tế Hoa Dương tặng hai món quà, bất kể là công ty nào được chọn, tôi tin chắc hai món quà này sẽ rất được hoan nghênh."

Khán đài vỗ tay không ngớt, bày tỏ đầy mong chờ.

Thẩm Giáng Niên vì sự xuất hiện của Trần Cẩm Tô nên không dám đi vệ sinh, khi diễn thuyết kết thúc, cô nói với Lãng Tư Tuệ một tiếng là cần đi vệ sinh.

"Đi nhanh về nhanh, Trần Cẩm Tô sắp rút thăm chọn người đi ăn tối, nếu trong 5 giây không đáp lại, sẽ bị huỷ bỏ tư cách." Lãng Tư Duệ nói vậy, làm Thẩm Giáng Niên có cảm giác bản thân giống như bị rút trúng.

Thẩm Giáng Niên không thích những hội nghị như thế này, dài dòng và nhàm chán... Nhưng đành chịu, là cô tự chọn con đường này. Thẩm Giáng Niên vừa đi ra ngoài, hít một hơi thật sâu, cảm giác thoải mái hơn nhiều. Vừa ngước mắt lên, nhìn thấy bảng trưng bày Lãng Phù Ni sắp xếp đối diện, không khỏi cau mày, nhìn như một bức tranh tuyệt đẹp nhưng lại không có tiêu điểm, khi đến gần nhìn kỹ hơn, mới nhận ra trọng tâm của bảng trưng bày là quảng cáo các mẫu mã mới.

Về thẩm mỹ của Chu Phương Văn, Thẩm Giáng Niên không dám gật đầu khen đẹp, cô lắc đầu rồi đi về phía nhà vệ sinh. Thẩm Giáng Niên đi vào trong, sẵn tiện nhìn đồng hồ, đã 11h30, hội nghị buổi sáng sắp kết thúc, trong lòng chợt nhẹ nhõm.

Ở bên ngoài, có tiếng cửa nhà vệ sinh đóng lại, chẳng mấy chốc, có tiếng nước chảy, tiếng nước trong giây lát liền dừng lại. Thẩm Giáng Niên không dám lãng phí thời gian, liền dùng tốc độ nhanh nhất đi ra, đi thẳng tới bồn rửa mặt, liếc mắt liền nhìn thấy người đứng cạnh bồn rửa mặt.

Thế giới thật nhỏ bé, Thẩm Thanh Hoà đang đứng trước gương, soi gương và đeo khuyên tai. Khi ánh mắt chạm nhau trong gương, nhịp tim của Thẩm Giáng Niên đập nhanh hơn một chút, cô vẫn là đứa thiếu nghị lực thế đó, bắt đầu khẩn trương.