Chinh Phục Trên Đầu Lưỡi

Chương 278




Thẩm Giáng Niên hy vọng suy đoán của mình là sai, nhưng dựa theo mối quan hệ cạnh tranh giữa Lãng Phù Ni và Nhã Nại, việc bố trí gián điệp không phải là không thể. Hơn nữa, nhìn các công ty trong nước, công ty mà cô biết có sếp họ Thẩm và họ Tưởng, nếu xét về chức vụ, Tưởng là chính, Thẩm là phó, thì tạm thời cô chỉ biết có Nhã Nại.

Chuyện liên quan đến Nhã Nại, thật ra cô cũng có thể chọn nói cho Tưởng Duy Nhĩ biết.

Ở giữa lựa chọn nói cho Thẩm Thanh Hoà hay Tưởng Duy Nhĩ, Thẩm Giáng Niên không cần nghĩ nhiều đã chọn Thẩm Thanh Hoà. Mấy lần trước, thông qua Tưởng Duy Nhĩ liên lạc với Thẩm Thanh Hoà không được suôn sẻ, để tránh tiếp xúc với Thẩm Thanh Hoà, cô nhiều lần làm phiền Tưởng Duy Nhĩ, cô vẫn còn thiếu người ta ân tình.

Bây giờ đã quyết định không trốn tránh, thì đối mặt trực tiếp với Thẩm Thanh Hoà, còn có thể làm gì nữa? Thẩm Thanh Hoà cũng không có ba đầu sáu tay. Thẩm Giáng Niên, người đã không yêu Thẩm Thanh Hoà nữa, có thể rất tàn nhẫn, còn Thẩm Giáng Niên có thể tàn nhẫn đến mức nào, bản thân Thẩm Giáng Niên cũng không thể ước tính được.

Điều quan trọng nhất là dù cô có tự tin đến đâu thì sự việc cuối cùng cũng nhất định không phân được trắng đen, lỡ đâu trong đó có ẩn tình, cô cũng khó mà giải thích với Tưởng Duy Nhĩ, mắc công lại cho rằng cô có động cơ thầm kín, đặc biệt là bây giờ cô đã gia nhập Lãng Phù Ni, việc này sẽ được xử lý khiêm tốn, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ được công bố ra ngoài... An toàn nhất là cô có thể tìm người trung gian và gián tiếp nói cho Thẩm Thanh Hoà.

Hiện tại Thẩm Giáng Niên chỉ nghĩ đến một người có thể liên lạc với Thẩm Thanh Hoà, là người trung gian thích hợp hơn, đó là Lục Chi Dao.

Đối với Lục Chi Dao, nếu không có mối quan hệ với Thẩm Thanh Hoà, thì có khi đâu đó tình cờ gặp nhau, biết đâu sẽ trở thành bạn tốt. Nhưng ở trên đời này không có nếu như, đối với Lục Chi Dao, Thẩm Giáng Niên không có cách nào thích được.

Dù không thích như cũng phải tiếp xúc, cũng phải đi nói chuyện, ngoài trẻ con ra, còn ai có thể làm những việc chỉ dựa trên sở thích của mình?

Bộ phim này kéo dài ba tiếng, khi rời rạp thì trời đã tối.

"Cô muốn ăn gì?" Thẩm Giáng Niên hỏi Tân Vĩ Đồng.

Tân Vĩ Đồng vẫn im lặng, đi cạnh cô, Thẩm Giáng Niên quay đầu nhìn, tưởng cô ấy không nghe thấy nên muốn hỏi lại, Tân Vĩ Đồng đột nhiên gọi cô: "Giáng Niên."

"Hả."

"Xin lỗi."

"?" Thẩm Giáng Niên không hiểu vì sao đột nhiên xin lỗi.

"Bởi vì sự ngây thơ của tôi hồi đó."

"..."

"Tôi biết hành vi năm đó của tôi làm cho em khó chịu, em ghét tôi cũng phải." Bước chân Tân Vĩ Đồng chậm lại, Thẩm Giáng Niên cũng dần dần chậm lại, Tân Vĩ Đồng hơi cúi đầu nói: "Nhưng mà, cũng đã qua lâu rồi, tôi cũng biết lỗi, em có thể tha thứ cho tôi được không?"

"Sao đột nhiên nói cái này?" Thẩm Giáng Niên khó chịu quay mặt đi, nhìn những chiếc đèn đủ màu sắc trong đêm khiến cô lóa mắt, "Tất cả đã là chuyện quá khứ, sao lại nhắc đến?"

"Phải, chuyện cũng đã qua rồi, nhưng tôi biết, trong lòng em không bỏ qua."

"....." Biểu hiện nhỏ mọn của cô rõ ràng lắm hả?

"Em luôn nghiêm khắc với người mình quan tâm, càng quan tâm nhiều thì càng như vậy." Tân Vĩ Đồng chậm rãi đi về phía trước, "Nói thật, lúc đầu em còn tính toán với tôi, thật ra tôi cũng vui lắm, đặc biệt là lúc mới về nước, nhìn thấy em lúng túng khó chịu, này đủ để tôi thấy, ở trong lòng em tôi vẫn còn một vị trí."

".... Rốt cuộc là cô muốn nói gì?" Thẩm Giáng Niên không thích nói vòng vo.

"Không có gì, tôi chỉ muốn nói cho em biết..." Tân Vĩ Đồng trầm ngâm hồi lâu mới nói: "Tôi thực sự biết lỗi rồi, xin lỗi em."

"Cái đó không cần thiết, tôi không nhớ nữa." Thẩm Giáng Niên khẩu thị tâm phi nói, "Trước kia tôi cũng trẻ con, sau này thì vẫn như vậy, là bạn tốt." Cô nhấn mạnh chữ "bạn tốt".

Tân Vĩ Đồng nghe rõ ràng, nhưng cũng không phản bác: "Được rồi, chúng ta bắt đầu từ bạn bè nhé." Cô thở phào nhẹ nhõm nói: "Tôi vẫn luôn muốn nói xin lỗi với em, đừng suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy bản thân khi đó quá ngây thơ."

"Được rồi được rồi, bàn đến chuyện ăn gì đi, tôi đói rồi." Thẩm Giáng Niên đổi chủ đề.

"Tôi muốn uống rượu, được chứ?" Tân Vĩ Đồng ngồi vào bàn ăn hỏi.

"Muốn uống thì uống đi, nhưng giờ tôi không muốn uống." Thẩm Giáng Niên tuyệt đối không phải loại người sẽ để bản thân chịu ấm ức. "Cô uống đi, lát nữa tôi gọi tài xế lái thay cho cô." Tài xế lái thay... Ừ, Tân Vĩ Đồng không nói gì, "Tôi uống chút ít à."

Những người hay nói uống ít, một khi đã uống thì không ngừng lại được, mà nói chuyện thì cũng thế.

"Em không biết tôi vui mừng biết bao nhiêu khi gặp lại em."

"Ngày nào tôi cũng quanh quẩn ở khu em ở, chỉ để tìm cơ hội được gặp em."

"Em và Thẩm Thanh Hoà không hợp nhau, quá khứ của cô ấy quá dơ bẩn."

"Nếu một ngày nào đó Thẩm Thanh Hoà xảy ra chuyện gì, em sẽ bị liên lụy. em biết không, cô gái ngốc?"

"Có thể cô ấy đang lợi dụng em đó..."

......

"Đừng uống nữa, cô đã uống nhiều rồi." Thẩm Giáng Niên giật lấy ly rượu từ tay Tân Vĩ Đồng, Tân Vĩ Đồng muốn lấy lại. Thẩm Giáng Niên cao giọng với vẻ nghiêm trọng, "Tân Vĩ Đồng, tôi nói đủ rồi!" Tân Vĩ Đồng sửng sốt, giật mình, sau đó cười nói: "Được, tôi nghe em."

"Tôi đưa cô về nhà." Thẩm Giáng Niên đứng dậy, đi giúp Tân Vĩ Đồng.

"Không sao đâu, gọi tài xế lái thay cho tôi đi."

"Có thể ngoan ngoãn nghe lời được không?" Thẩm Giáng Niên bất đắc dĩ, bữa tiệc cảm ơn tốt đẹp rốt cuộc biến thành gì thế này? Tại sao lại nhắc Thẩm Thanh Hoà với cô? Tại sao lại nói điều gì đó không tốt về Thẩm Thanh Hoà? Người tôi không thích, cũng không đến lượt cô nói bậy, biết chưa hả? Nếu không phải Thẩm Giáng Niên thấy Tân Vĩ Đồng uống nhiều, thì chắc chắn cô đã tức giận.

"Đừng tức giận, tôi sẽ nghe lời em ~" Tân Vĩ Đồng say rượu rất mềm, "Em không biết, hồi đại học tôi sợ nhìn thấy em tức giận, sợ em bực tức sẽ hung dữ, làm tôi không biết phải làm sao."

"Tôi hung dữ với cô lúc nào."

"Có mà, có mà." Tân Vĩ Đồng ấm ức, "Lần trước vì gặp Lục Chi Dao cũng thế, hung dữ làm tôi không biết phải nên làm gì."

"..." Mặc dù lần này không trực tiếp nhắc tên Thẩm Thanh Hoà, nhưng lại nhắc Lục Chi Dao, Thẩm Giáng Niên thở dài.

Thẩm Giáng Niên căn bản không biết Tân Vĩ Đồng ở nơi nào, chỉ có thể trước tiên đưa người này trở lại CBD, ném người lên giường, Thẩm Giáng Niên đi tắm trước. Đứng dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm lại chảy xuống, có lẽ đã là đêm khuya, con người càng trở nên mong manh và nhạy cảm hơn, Thẩm Giáng Niên rất nhớ Thẩm Thanh Hoà.

Càng nhớ, lại càng oán giận.

Nỗi khao khát quá sâu sắc và sự oán giận trở thành không thuần tuý.

Không thể phủ nhận, cô vẫn muốn Thẩm Thanh Hoà, nói chính xác là muốn chiếm hữu người này, khiến người này đầu hàng chính mình, nghe theo mệnh lệnh của cô, tốt nhất là nên ép buộc, như vậy có thể giảm bớt các loại u sầu trong nàng lúc này.

Sáng hôm sau, Tân Vĩ Đồng thức dậy, phải mất một lúc lâu mới nhớ lại chuyện gì đang xảy ra.

Trong phòng khách có một hộp cơm được đặt giao hàng đến, đi kèm lại một tờ giấy ghi chú của Thẩm Giáng Niên: [Đặt một phần cháo cho cô, ăn xong rồi hãy đi, sau này bớt uống rượu lại.]

Tân Vĩ Đồng xoa xoa lông mày, tối qua sau khi xem phim, cô thật sự muốn tỏ tình... nhưng cuối cùng lại không đủ dũng khí để nói ra, nhất là khi Thẩm Giáng Niên nhấn mạnh từ "bạn tốt", xem ra thời cơ chưa thích hợp.

Thẩm Giáng Niên dậy sớm, thực ra đến thư viện xem qua thông tin người mới mà Lãng Phù Ni gửi cho cô. Công việc dịch thuật và phiên dịch nhiều năm đã giúp cô đọc nhanh hơn nhiều so với người bình thường, chỉ trong vòng chưa đầy một buổi sáng, cô đã đọc hết một chồng dày, bao gồm cả quy định.

Thu hoạch của buổi sáng nay là: Lãng Phù Ni dường như được tạo ra để cạnh tranh với Nhã Nại. Cả hai đều khởi nghiệp trong lĩnh vực bất động sản và hiện đang tham gia vào các ngành công nghiệp sản xuất giống nhau. Ngay cả định vị thị trường ở Bắc Kinh là ô tô và tài chính mới.

Thẩm Giáng Niên chưa tìm được tốt vị trí công việc của mình, Lãng Tư Duệ muốn tìm vị trí giúp cô, Thẩm Giáng Niên cũng không ngại, sẽ có người hướng dẫn cô từ góc độ chuyên môn, vốn dĩ cô đã để lại cơ hội này cho Thẩm Thanh Hoà, mong Thẩm Thanh Hoà sẽ dùng cả đời để hướng dẫn cô, nhưng giờ xem ra phải dựa vào bản thân rồi, dựa vào người khác cũng vô ích.

Vị trí tuy chưa xác định nhưng Thẩm Giáng Niên đã nghĩ tới phương hướng chính, cô vẫn muốn tham gia vào công việc liên quan đến tài chính. Vì vậy, trước khi rời thư viện, Thẩm Giáng Niên mượn hai cuốn sách, đều liên quan đến tài chính.

Khi đăng ký mượn sách, quản lý thư viện yêu cầu cô ký tên, Thẩm Giáng Niên đột nhiên hỏi: "Hôm nay là ngày mấy vậy?"

"Ngày 28."

Ngày 28 tháng 11? Trong vô thức, tháng 11 sắp kết thúc, Thẩm Giáng Niên trong lúc ngây người dưới sự thúc giục của người quản lý ký tên đại khi rời khỏi thư viện đã là chiều tối.

Tân Vĩ Đồng chắc đi khỏi nhà cô rồi nhỉ? Thẩm Giáng Niên nghĩ vậy, nhìn điện thoại, không có tin nhắn từ Tân Vĩ Đồng.

Đường về nhà kẹt xe, khi đến trước cửa nhà thì đèn nơi công cộng đều được bật lên. Thẩm Giáng Niên không muốn gọi đồ ăn giao đến nhà, nên giải quyết bữa tối ở ngoài. Trên đường đi, Thẩm Giáng Niên đang nghĩ cách nói cho Thẩm Thanh Hoà biết về khả năng tồn tại gián điệp của Nhã Nại. Mặc dù thông qua Lục Chi Dao cũng là một cách, nhưng cô vẫn không yên tâm, chi tiết về con người Lục Chi Dao, cô vẫn không hiểu biết hết.

Ngồi một mình gần cửa sổ tiệm mì thủ công, trong khi chờ mì bò kho mang lên, Thẩm Giáng Niên lấy máy tính bảng ra tìm kiếm thông tin của Lục Chỉ Dao.

Cô hơi bất ngờ trước chức vị đầu tiên của Lục Chi Dao, là Phó chủ tịch Lux.

.... Dựa theo lời của Tưởng Duy Nhĩ, Thẩm Giáng Niên nhớ rõ Nhã Nại sẽ hợp tác hơn nữa với Lux, và Thẩm Thanh Hoà vẫn chịu trách nhiệm về dự án này. Hay quá ha ~ Thẩm Thanh Hòa và Lục Chi Dao đang hợp tác, dự định hợp lực? Ha, Thẩm Giáng Niên cười lạnh một tiếng.

Thẩm Giáng Niên cẩn thận nhìn chằm chằm màn hình, đột nhiên, một cái bóng từ phía sau khúc xạ, rơi xuống trên máy tính bảng, cô quay người lại, không biết nên nói gì vào lúc này.

"Thông qua công cụ tìm kiếm, tìm kiếm thông tin của tôi, có khả năng không đúng đâu." Nụ cười của Lục Chi Dao, luôn dịu nhẹ và cạn, khiến người ta không có sức chống cự, thậm chí không có cách nào sinh ra ác ý, "Tôi có thể ngồi xuống được không?"

"Nếu cô có thể nói cho tôi biết Lục Chi Dao là người như thế nào, vậy mời ngồi xuống." Thẩm Giáng Niên đẩy máy tính bảng ra, ngồi thẳng dậy.

Lục Chi Dao ngồi xuống, "Có gì mà không thể, không có ai hiểu rõ cô ấy bằng tôi đâu."