Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 16: Ai là cô dâu?




Edit: Su_riNhiếp ảnh gia lập tức điều chỉnh ống kính, bắt đầu chụp cho hai người bọn họ.

Đường Chá trầm ổn đứng bên cạnh Lâm Khả Nhi, nhìn vào ống kính nở nụ cười nhàn nhạt. Đột nhiên, Lâm Khả Nhi kiễng chân lên, hướng về phía gò má Đường Chá hôn một cái, thật khéo, cái hôn này đúng vào tầm ngắm của máy ảnh.

Đường Chá hơi lúng túng nhìn Lệ Tây Á, thấy cô ta đang nhìn mình dịu dàng mỉm cười, liền yên lòng để mặc cho nhiếp ảnh gia tiếp tục chụp.

Thân thể Lâm Khả Nhi đột nhiên mất thăng bằng, ngã xuống trước mặt Đường Chá, anh vội vàng đưa tay đỡ hông Lâm Khả Nhi ôm chặt cô. Không biết là vô tình hay hữu ý mà khi anh định đứng dậy thì đôi môi Lâm Khả Nhi bỗng hướng tới phủ lên bờ môi anh.

Tách, tách, tách…… rất nhanh, nhiếp ảnh gia đã chụp thêm được mấy kiểu ảnh từ góc độ này.

Đường Chá kinh hãi buông tay ra, khiến cho thân thể Lâm Khả Nhi mất đi chỗ tựa ngã lăn xuống đất, cô xoa xoa mông khóc thét, vừa gào khóc vừa bất mãn kháng nghị: “Ai ui! Đau quá! Chá thúc thúc hư, làm Khả Nhi đau quá!”

Thấy bộ dáng đau đớn của Khả Nhi, Đường Chá đau lòng vội vàng đưa tay đến trước mặt cô, cô bèn vươn tay đặt vào tay anh. Anh hơi dùng sức một chút kéo cô lên, nhưng không ngờ Khả Nhi lại kéo mạnh lại, khiến anh té xuống. Lần này biến thành anh ngã ngửa trên sàn nhà, mà Khả Nhi lại ngã sấp vào lòng anh, chẳng hiểu thế nào mà môi Khả Nhi lại đụng vào môi anh.

Nhìn ánh đèn flash lóe lên không ngừng, Lâm Khả Nhi trong lòng thỏa mãn, xem ra mấy lần “cưỡng hôn” này cũng tương đối thành công, mỗi lần chụp đều là hình ảnh cô cùng Chá thúc thúc thân mật. Bọn họ bây giờ thật giống như đôi vợ chồng sắp cưới tình ý triền miên, trên thảm cỏ hôn nồng nhiệt, không nhịn được, cô hơi đưa lưỡi ra, rụt rè liếm cánh môi Đường Chá một cái, đến khi anh kinh hãi thở gấp liền lui ra.

Lệ Tây Á nhìn hai người trước ống kính, căm hận nắm chặt quả đấm, Lâm Khả Nhi dám cướp đi vị trí vốn thuộc về cô ta. Cô ta nóng lòng thúc giục thợ trang điểm nhanh lên một chút. Còn chưa tô xong son môi nhưng cô ta đã không đợi được nữa liền xông lên phía trước, chen vào giữa Lâm Khả Nhi và Đường Chá.

Kéo kéo cánh tay Đường Chá, Lệ Tây Á nói với Lâm Khả Nhi: “Khả Nhi, con nghỉ ngơi đi, đến lúc cô với Chá thúc thúc của con chụp hình rồi”.

Lâm Khả Nhi cười cười níu tay Lệ Tây Á, làm nũng nói: “Cô Lệ Tây Á, Khả Nhi rất yêu mến cô, cô có thể chụp hình cùng với Khả Nhi được không?”

Nhìn khuôn mặt tươi cười vô tội của Khả Nhi, Lệ Tây Á thật khó lòng cự tuyệt, có Đường Chá ở bên cạnh, cô ta phải tiếp tục giả làm con cừu nhỏ, nếu không thì chiếc ghế của phu nhân tổng giám đốc Đường thị đừng nghĩ tới.

Vì thế, ảnh cưới đáng lẽ là ảnh chụp của hai người thế nhưng lại thành ra nhiều hơn một người. Lâm Khả Nhi từ đầu đến cuối đều theo đuôi, không phải kéo tay Lệ Tây Á thì là đứng giữa hai người, lại còn ôm hông Đường Chá. Tóm lại, cô giống như kẹo cao su, không dứt ra được. Lệ Tây Á cắn răng cố nhẫn nại, cô ta phải luôn luôn tự nhủ ở trước mặt Đường Chá tuyệt đối không thể nổi giận, phải bình tĩnh, bình tĩnh.

Sau khi bọn họ đi khỏi, nhiếp ảnh gia bối rối nói với mọi người: “Mọi người có biết hôm nay ai mới là cô dâu không?”

Tất cả mọi người hoang mang lắc đầu: “Không biết, cái cô được trang điểm kia thật giống như là bị chồng ruồng bỏ, còn cô bé con kia ngược lại lại giống cô dâu hơn”.

Sau khi lấy ảnh về, Lệ Tây Á tức muốn bể phổi. Tất cả mấy tấm ảnh cô ta chụp cùng Đường Chá đều có bóng dáng của Lâm Khả Nhi. Mà hình của Đường Chá và Lâm Khả Nhi lại vô cùng mập mờ, rất nhiều ảnh chụp hai người bọn họ đang hôn môi hoặc tư thế ái muội. Cô ta tức giận muốn xé nát, nhưng Lâm Khả Nhi đã nhanh hơn một bước cướp lấy những tấm hình đó.

Đường Chá là của Lệ Tây Á cô, cô quyết không thể để Lâm Khả Nhi cướp đi! Lệ Tây Á nở nụ cười âm lãnh, chứa đầy mưu kế ác độc. Nhất định phải diệt trừ cô ta!