Tại nhà kho cũ kĩ đc đặt sâu trong khu rừng rậm rạp đc bảo vệ bởi 1 vòng vệ sĩ bao quanh.
............Ào...................
Một chậu nước tạt thẳng vào mặt nó làm nó lờ mờ tỉnh. Tố Uyên đứng trc mặt nó cười 1 cách khinh bỉ.
-Hé lu bn hiền!-Giọng chua chát của mụ phù thủy vang lên. Nó ko trả lời mà chỉ cười nhạt
-Bn thấy món quà của mk thế nào, Khánh Linh?-Vẫn cái giọng kinh tởm đó. Nó im lặng ko ai thèm nhìn vào mặt ả.
-Hử cũng lì quá nhỉ? Hay tai bn bị điếc đây? Hay mồm bị câm vậy?-Ả ta tỏ vẻ quan tâm lắm rồi lấy tay véo tai nó và bóp cằm nó thật mạnh. Tiếp theo là "Bốp"-một cái tát giáng xuống mặt nó
-Mày gan cũng to nhỉ. Trc mặt bổn tiểu thư đây chưa ai đc tỏ cái thái độ đó đâu!-Ả ta tiếp tục độc thoại. Nó vẫn im lặng lại còn nhắm mắt vờ như đã ngủ. Đến h ả ta đã tức điên lên trc thái độ của nó. Ả liên tiếp tát vào mặt nó 3 cái bạt tai đau điếng. Má của nó đỏ ửng lên, xưng tấy lên, in dấu 5 ngón tay của ả, máu đã rỉ trên khóe miệng. Nhưng nó vẫn ngồi đấy, ko có bất kì 1 lời than vãn nào.
-Mới có 3 cái nên mày vẫn chư mở mồm đc đúng ko, đồ con gái lẳng lơ?-Ả lại tiếp tục. Nó lại cười nhạt, ánh mắt sắc lạnh. Ả ta thật sự ko có đủ tư cách để nói chuyện vs nó.
-Mới đc có một bên. Vậy để bản cô nương cho nương thêm bên nữa cho cân nhỉ?-Nói rồi ả lại vung tay tát tiếp 3 cái nữa vào má còn lại của nó. 2 má của nó bây h ko khác j nhau: đỏ, xưng, rát. Rất đau, rất đau nhưng tại sao lại ko có 1 tiếng rên?
-Ak tao quên m là 1 con chó bám theo đuôi của Việt Anh nên mới thế chắc là chưa ảnh hưởng mấy.-Ả tiếp tục lăng mạ nó-Trò chơi vẫn còn rất dài. Đây mới là phần chào hỏi, mở màn thôi nên mày cần chuẩn bị tinh thần đi. Tao cho mày đến đây tạm dừng. Haaaaaaaaaaaaaaaaa...-Ả ta phủ tay cười lớn rồi quay bước ra ngoài. Nó nhếch mép "Cô nói tôi hay nói chính cô vậy?" đó là dòng suy nghĩ ngắn ngủi của nó. Nó biết rằng nó vẫ còn bị hành hạ rất nhiều nhưng biết thì làm đc j khi nó đã bị giam như 1 tù nhân, 2 tay bị khóa vào khóa sắt như chuẩn bị tra tấn. Đằng nào cũng chẳng thoát ra đc. Nó bất lực ngao ngán, chỉ cầu mong mọi người có thể tìm ra nó mà vác xác nó về. (Làm j mà bi quan z chị?).
10ph sau, mụ phù thủy lại đi vào, tay cầm 1 cái roi bằng da vs những chiếc gai sắc nhọn. CHắc nó đã đc chuẩn bị từ lâu và hum nay đc mang ra sử dụng. Những chiếc gai tua tủa như muốn xé da xé thịt người khác. Ả ta cầm roi quất manhj vào người nó. Vừa quấy ả vừa hét lên:
-Cho mày chết cái tội cướp bn trai của tao. Con chó chết, mày phải cút khỏi cuộc đời tao. Mày đã cướp VA của tao, Cướp cả danh hiệu hotgirl đệ nhất trường của tao. Mày đã cướp hết mọi thứ từ tay tao. Từ khi mày xuất hiện mọi thứ của tao đều tan biến. Mày phải chết, phải chết. Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaa...-Ả quất vào người nó cùng vs những tiếng nói tiếng cười man rợn. Cho đến khi ả đã mỏi nhừ cả tay thì mới dừng lại.
-Trò chơi 2 chuẩn bị kết thúc sau màn tạt muối lát nữa. Đến trò thứ ba sẽ là lúc mày đc đi gặp papa thân yêu của mày.-Ả nói xong rồi lại cười như 1 người điên và đi ra ngoài. Bây h nhìn nó ko thể thảm hơn. Toàn thân đã nhuốm đầy máu đỏ tươi, chân tay xước xát hết, đau nhói đến tận cann tim. Nhưng nào đã đc tha. Đến phần hạ màn của trò chơi 2, ả mang vào 1 chậu nước muối tạt vào người nó cái "ÀO" rồi lại lấy muối sát lên những viết sước vì những cái gai kia. Những viết thương đó bây h xót lắm. Toàn thân rã rời, tưởng trừng như đã xuống đến địa ngục và thìn thấy ánh mắt của tử thần. Nó ko chịu đc nữa rồi, nó làm sao có thể mạnh mẽ đc nữa đây? Nó khẽ rên lên một tiếng đau đớn thảm bại. Nó cảm thấy bất lực lắm rồi. Chỉ 1 tiếng rên của nó lọt vào tai Tố Uyên lấp tức cô ta sướng như điên. Ả cười vang 1 cách sung sướng:
-Haaaaaaaaaaaaaaaa.... cuối cùng con chó cũng đi đến giới hạn rồi sao? Ko chịu đc nữa ak? Tao tưởng mày ngoan cố lắm mà? Haaaaaaa... Mày hãy đợi màn ba của tao đi! Sẽ rất rất vui đó nha! Haaaaaaaaa...