Chinh Phục Công Chúa

Chương 32: Giải quyết nỗi FA




Cả bọn đang ngồi dưới phòng khách đợi nó xuống:

-Sao con này sên thế ko pít!-Mi khó chịu lên tiếng

-Đúng đó! Ngủ trên đó chắc?-Trâm cũng hùa theo

-VK cũng z thui! Bắt nãy làm ck đợi mún chết!-Duy lẩm bẩm

-Ck nói j z hả-Trâm gằn

"Tai vk thính dữ"-Duy nghĩ nhưng ngoài mặt thì cười cười:

-Ko có j! Hjhj

-Thui mà đợi thêm chút nữa đi, con gái mà ai chẳng thế!-Phong lên tiếng

-Vậy thì có người ko phải là con gái òi!-Minh liếc Mi

-ÔNG...-Mi gắt

-Tui chưa bảo ai đâu nhá!-Minh cười

"Cứ đợi đấy"-Mi ngườm Minh rùi im luôn.

SAu 1 hồi cả bọn ngồi than thân trách phận thì cuối cùng nó cũng xuống. Nó mặc 1 chiếc áo ba lỗ trắng và quần bò đùi. Hết sức giản dị nhưng lại làm mọi người ngơ ngác. Nó đi qua từng người 1, sờ chán từng người một và:

-Ko sốt, ko sốt, đây cũng ko, ko, ko , ko nốt. Ủa, lạ nhỉ? Ê! Ê!-Nó dừng lại trc người "đơ" nhất khua khua tay trx mặt hắn:

-Em có j khác ajk? Mặt em dính j sao?

-Ak ko, ko! Sao h em mới xuống, làm mọi người đợi quá trời ak!-Hắn sực tỉnh. Mọi người cũng z. Mi lấy tay ngoái ngoái lỗ tai:

-Hum nay tai mình bị sao z nè! Anh em sao? Chắc ko đâu! Chết òi, tai lãng thật òi!Huuuuuuuuuuu-Mi tự đọc thoại rùi ôm mặt giả vờ khóc.

-Thôi chết! Vậy tao cugx bị rồi ak! Đời t vs m còn dài mà sao ông trời lại nỡ lòng nào cho lãng tai sớm thế ko pít!hhuuuu...-Trâm cũng hùa theo Mi

"Sax nếu như ko vì 1 chút sai làm thời trẻ thì t cũng ko bao h gọi hắn là anh đâu mà mơ"-Nó nghĩ (Trời ơi chị có cần dùng từ ngữ như z ko hả?)

-Vk ko bị z đâu. Ck cũng nghe thấy z mà.-Duy vuốt vuốt vai Trâm

Ngược lại hành động dịu dàng của Duy thì Minh lại cốc vào đầu Mi:

-Cô điên ak! Lãng tai lãng tiếc j ở đây? Có cần tôi cho cô đi kiểm tra ko hả?

Mi gật gật đầu. Khánh và Phong thì nãn h ko nói j. Phong đang nghĩ rằng "Chẳng nhẽ Linh đã thick Việt Anh rùi sao?" Khánh hiểu đc tâm trạng của Phong nên hỏi nó:

-Anh -em như z là sao? Chẳng lẽ...-Khánh chưa nói hết câu thì nó đã dẫy nảy:

-Ko có! chỉ lại pị ép buộc!-Nó nói chắc nịch làm Phong nhẹ nhõm hơn bao nhiu.

-Tin đc ko z?-Mi và Trâm đồng thanh

-Thế mọi người nghĩ thế nào?-Hắn tươi rói

-Thì nghĩ....-Duy đang định nói thì bị nó cắt lời:

-Nghĩ ngợi cái j? Thế h có định đi ko? Trể h rùi đó. Tui đi 1 xe còn đâu tùy mấy người

-Ko đc để anh/Phong trở em/Linh-Hắn và Phong đồng thanh

-Tôi đã bảo tôi đi 1 mk rùi mệ! Tôi ko pkai là con nít.

-Nhưng mẹ em đã bảo anh vs em đi đâu cũng phải có nhau rùi mệ!-Câu nói của hắn làm cả nhóm giật mk.

-Cái j cơ?

-Thôi thôi! Em đi cug anh đc chưa?-Nó nói 1 đằng nhưng nghĩ thì "Đồ điên, ko phải vì bức ảnh thì có chết tui cũng ko đi vs anh đâu."

-Z chúng ta sẽ đi xe riêng nha! V/anh vs Linh, Minh vs Mi, Phong vs Khánh và tất nhiên vk ck tôi vs nhau, Trâm nhỉ?-Duy nhìn Trâm âu yếm. Mi thấy thế thì ngồi thụp xuống khóc nức nở (Nói thế thui chớ chẳng có giọt nước mắt nào đâu nhé!)

-Mày sao z?-Trâm chạy lại hỏi

-Huuuuuuu... 2 chúng m ko pít ơ đây toàn những thánh FA chính cống hay sao mà suốt ngày vk vk ck ck thế hả? Huuu... Khánh Linh nhể!-Mi ngước lên nháy mắt vs nó rùi típ tục.

-Đúng rùi đó! 2 người quá đáng lắm nha! Tôi cũng muốn khóc lắm rùi đây này!-Nó sụt sịt (Trời 2 chị nà làm như đúng rùi ý. GATO đây mà!)

Duy thấy thế thì khoác vai trâm và nói giọng hí hửng:

-Đơn giản thui mà! Ko muốn FA thì ghép cặp vào. Việt Anh vs khánh Linh, Mi vs Minh. Làm j mà phải gato thế chứ vợ nhỉ?

Trâm vỗ tay:

-Ck em có khac, nói chỉ có chuẩn trở lên!

-Ko đc!!!!-Phong, nó, Mi, Minh đồng thanh ( Ko có hắn nè)

-Làm sao mà ko đc?-Trâm nói

-Ko đc là ko đc!-Mi phản kháng

-Vậy tui hỏi bà nhé! Mi, bà có ghét Minh ko?-Trâm tiếp tục

-Có có, có, quá ghét là đằng khác-Mi dãy nảy lên. Duy cười rùi vỗ vai Minh:

-Vậy ông có ghét Mi ko?

-Tất nhiên rồi!-Minh phản ứng ko kém chị Mi. Nghe xong 2 vk ck nhà kia cười lớn và đồng thanh:

-Ghét của nào trời trao của đấy! Haaaaaaaaa...

Kết quả là sau câu nói "Chí Phải" đó, 2 vk ck "đc" ăn mấy quả đấm từ 2 nạn nhân kia. Còn bọn kia đc trận cười bể bụng. Sau vụ đó, cả bọn chia cặp theo như đã xếp và lái xe đến trường.

CHUYẾN VUI CHƠI TẠI HẠ LONG CỦA TỤI NÓ CHUẨN BỊ BẮT ĐẦU!!!