Chính Là Nó

Chương 48: Chương 49






Ngày đầu tiên diễn ra suôn sẻ và trong mắt mọi người nó :một kẻ rất bình thường, mang tiếng là từ Anh về nhưng nó cũng dần bị tách riêng khỏi lớp, chỉ còn cô bạn cùng bàn chung cảnh ngộ.
Việc này khiến nó càng vui hơn khi chả ai để ý mình, kể cả Mai.Sẽ chẳng ai nghi ngờ một cô gái xấu xí , yếu đuối này cả.
-Hà này , giờ ai là hội trưởng hội học sinh?-Nguyên
-Từ khi hội trưởng cũ lên khối Đại học thì vẫn chưa quyết định ai lên thay.Có lẽ mấy tuần nữa sẽ có một cuộc bầu.-Hà
-Vậy ai có cơ hội ngồi vào đó nhiều nhất?
-Là Duy lớp mình , mà sao cậu quan tâm vậy?
-Vậy à.-Nguyên cười thầm trong bụng.
-Mùi gì tanh thế nhỉ?-Nguyên bịt miệng lại muốn ói, còn Hà lấy tay khều nó.
-Cô vừa nói gì vậy?-Mai đứng ngay sau nó.
-À..ưm…tớ buột miệng nói linh tinh-Nguyên cười nhăn nhó.
-Này người mới, đừng chọc ổ kiến nhá-Tuyết dằn mặt nó.
-Ổ kiến, bộ các cậu không phải là người?-Nguyên tròn mắt liếc 2 đứa bàn trên.
-Muốn sống yên ổn thì cẩn thận cái mồm-Hiên vừa dứt lời thì nó vội lấy tay che miệng lại.Nhưng vẫn cố nói nốt:-Cảm ơn tớ sẽ sống tốt.Rồi nó cười nhe nhởn.
Ngồi mơ màng trong lớp, những kiến thức quay vòng vòng trong đầu nó, chợt một mảnh giấy được phi tới chỗ nó.Như sau:
“ Đối tượng trừng trị : Hà ( bên cạnh nó).
Địa điểm: Nhà kho cũ.
Bộ ba công chúa. “
-Cái gì mà bộ ba công chúa-Nguyên ngó quanh

Liếc sang Hà cô nàng đang chăm chú nghe giảng không biết điều gì đang chờ đợt mình.Ngoảnh mặt sang bên Mai cô nàng đang nhìn nó chằm chằm..
-Nếu không muốn chết thì đừng nói gì với nó-Mai nhép môi.
-Ôi cô bạn mới quen của tôi-Nguyên thở dài.
Sau khi ra chơi nó ngó quanh chẳng thấy Hà đâu, cứ ngỡ là cô nàng đi mua đồ ăn nhưng nghĩ đến mảnh giấy lúc nãy thì nó đang…đứng ngồi không yên.
-Đi thì lộ, không đi lại thành ra mình sợ bọn chúng.Nhưng mình đang thế này thì làm sao…..
-Đúng rồi.-Nguyên trấn tĩnh rồi chạy đi tìm ai đó.
Căng-tin không, trong lớp không, sân trường cũng không nốt.
-Chỉ còn cách này thôi.Không dưng bọn họ trốn đi đâu mất rồi-Nguyên bực cả người.
-Không lẽ..ở..hồ bơi-Nguyên cắm cổ mà chạy.
Phù …phù…ở đây thật-nguyên thở dài khi thấy 4 người Tiểu My đang ngồi ăn ở hồ bơi.
Nguyên bước lại gần, lấy hơi.
-Tôi có chuyện muốn nhờ.
Chỉ có My quay lại nhìn nó, còn 3 tên kia quay mặt ra các hướng khác nhau, coi như nó không tồn tại.
-Cậu là học sinh mới, có chuyện gì không?-My
-Tớ muốn các cậu cứu bạn tớ-Nói rồi nó đưa cho My xem tờ giấy.
Cả 4 tên nhìn nhau nhưng chẳng ai có tý cảm xúc nào cả.
-Xin lỗi những việc này chúng tôi không giải quyết được-Khánh.
-Tại sao? Mấy người biết chúng là ai nên mới…?
-Cô về lớp đi và đừng quan tâm mấy việc này nữa-Luân
-Còn anh, hội trưởng học sinh tương lại có giúp được không vậy?-Nguyên không nghĩ Duy lại từ chối
-Tôi không là gì cả-Duy lạnh băng nói.
-Xin lỗi phá vỡ giờ ăn trưa của mấy người, tôi thật không ngờ các người trở nên như thế này, thật đau lòng cho người quá cố-Nguyên nói rồi chạy đi.
-Người quá cố, cô ta bị làm sao vậy?-Luân.
-Đi nào-Khánh bất ngờ đứng dậy.
-Đi đâu?-Duy.
-Chúng ta đã bỏ qua cho cô ta quá nhiều lần rồi, thật uổng công ông Thái chăm sóc cho cô ta.-Khánh bước đi.
-Hết chịu nổi-My nhún vai đứng dậy
Tại nhà kho.
Nguyên đứng lấp ló ngoài cửa dòm vào, chẳng thấy gì bởi ở đây được ngăn lại thành hai bên.
-Chắc tụi nó ở bên kia, haizzz, ta chết sớm mất thôi-Nguyên bước rón rén luồn ra sau ngăn bên kia.
Hà đang bị bọn chúng trói vào ghế, mấy chục đứa con gái vây quanh, văng tục bừa bãi , còn hất nước vào mặt cô nàng nữa.
-Một con mồi chịu đựng đau đớn giỏi.-Mai cười phá lên tay lăm le con dao nhọn.
-Các cậu..định….định làm gì vậy?-Hà run lên.

-Xin tý máu để cúng tế cô ý mà-Tuyết cười , một tiếng của cầm thú.
-Chị 2 tiến hành đi.-Mai tiến lại gần Hà, lướt con dao trong tay lên mặt khiến Hà tái nhợt cả mặt.
Nguyên vẫn đứng dựa vào cột đằng sau theo dõi.
-Tôi không tin là các người không tới.
Rầm….cánh cửa nhà kho bung ra.Bóng dáng của 2 người đứng đó.
-Các người cắt máu ăn thề mà không gọi hai đứa ta sao?-Là Hạnh và Điệp.
-Mấy chú chim non đang tập đánh nhau hả?-Điệp phá lên cười.
-Hai đứa mày đến đây làm gì, đừng xía vào chuyện của tao.-Mai nói lớn.
-Haha.Tụi này chỉ muốn cô trả lại người của chúng tôi thôi.Thế nào thả cô ta ra đi-Hạnh vênh mặt.
-Các người không biết địa vị của mình hay sao mà dám lên giọng-Mai không vừa.
-Thích choảng nhau thì nhảy vô, dám động đến người của bọn này thì chỉ còn đường chết, đừng tưởng cô có quan hệ tốt mà lên mặt-Điệp gằn mặt.
-Này ông, toàn lũ con gái, ông đánh lại mang tiếng-Hạnh kéo tay Điệp lại.
-Cái lũ bọ chét này mà là con gái ư? Đụng độ suốt với mấy nhóm lưu manh bên ngoài đấy-Điệp hất mặt.
-Vậy thì ông đánh trước đi tôi phòng vệ đằng sau-Hạnh nhanh chân lùi lại mấy bước.
-Hai tên hèn nhát, không đánh nổi bọn tao thì nói thẳng ra, bày đặt-Hiên
Nguyên khoanh tay trước ngực mắt nhìn một lũ xông xáo chạy vào đánh Điệp.Nó cũng bất ngờ vì tự nhiên hai người này xuất hiện, chắc đã cải tà quy chính.
-Dừng lại hết đi-Lại có ai đó chen ngang.cả bọn ngưng đấm đá.
-Tôi biết các người đứng ngồi không yên mà.Xem ra cô ta có không ít kẻ địch-Nguyên hướng mắt ra cửa.
-Tôi đã nói là dừng ngay chuyện bắt nạt người khác đi rồi mà-Khánh quát vào mặt Mai.
-Anh Khánh, sao anh lại tới đây, mà em có làm gì đâu, tự nhiên hai người này nhảy vô đánh em đấy chứ-Mai nhõng nhẽo.
-Đây là gì?-My đưa tờ giấy nó cầm đến lúc nãy cho Mai xem.
-Là con ranh xấu xí đó đưa cậu phải không?-Mai đanh mặt lại.
Còn Nguyên thì :-Chết con rồi mama.
-Không cần biết.Mau thả Hà ra đi-Khánh.

-Anh, sao anh lại theo bọn họ bắt nạt em?-Mai sừng sổ.
-Tôi chỉ muốn cô làm việc tốt thôi.hãy sống nghiêm túc đi-Khánh nói rồi cả bọn đưa Hà ra khỏi đó.
-Dám đấu với ta à, như thế này vẫn còn nhẹ đấy-Mai cười ranh mãnh và cuối cùng còn một mình nó ở đó.
-Vỏ bọc đó, không cần mình ra tay rồi-Nguyên thở dài
Nó chạy thẳng tới căng-tin tính mua cho Hà 1 cái bánh sandwich , đang tung tăng trên đường về lớp thì nó bị lôi tuột vào phòng vệ sinh nam.
-Các anh làm gì vậy?-nó bất ngờ tự dưng bị mấy tên con trai kéo vào đây.
-Này con vịt xấu xí kia, cô thích dúng mũi vô chuyện người khác nhỉ?-một tên nói
-Tôi không hiểu các anh nói gì, tránh ra để tôi đi-Nguyên
-Bọn tôi được lệnh là băm vằm cô ra, cố mà chịu đựng-một tên khác chen vào.
-Cô ngăn cản kế hoạch của chị 2 nên chúng tôi mới xử lý việc này chứ ai thèm động vô thứ như cô.
-5 tên con trai bắt nạt một đứa yếu ớt như tôi sao?-Nguyên giả bộ run lên.
-Her..hỳ…5 anh đẹp trai, em biết lỗi rồi, tha cho em lần này đi mà-Nguyên chắp tay lại.
-Bọn này không phân biệt nam nữ đâu-một tên giựt lấy chiếc bánh trên tay nó, phi xuống sàn dẫm nát .
-Các cậu có biết đồ ăn rất quý giá không hả?- mặt nó lạnh băng.nhìn đống bánh nát tương
Một tên đẩy nó vào tường, toan đấm vào mặt nó thì xí hụt, nhanh chân mấy s nó cúi người xuống ngáng chân tên kia.
-Tôi đã xuống nước mà vẫn cố dồn ép .Các người tới số rồi.
Nguyên bẻ tay rồi nhảy vô bụp chúng một trận.Chỉ một đòn mà giờ chúng ép sàn.
-Lũ bọ như các người, đánh cũng bẩn tay-Nó phủi tay , chỉnh lại đầu tóc rồi bước ra ngoài.