*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Xiao Mei
Thật khó để nhìn thấy một trận mưa lớn ở thành phố A. Mưa rơi tí tách tí tách, như là muốn nhấn chìm toàn bộ thành phố A.
Tô Tinh Thần đứng bên cửa sổ mắt nhìn hướng ra ngoài, bị cơn mưa lớn ngoài cửa sổ dọa cho sợ hãi, mưa to cùng với bóng đêm mông lung hỗn tạp ở bên nhau, tràn ngập trong không trung, làm người ta không thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Duỗi tay sờ sờ gò má nóng bỏng, sau khi cô đổi quần áo và trang điểm, liền đi tới nơi thường xuyên hoạt động.
Phòng bếp nhà Tô Tinh Thần là kiểu mở, càng thuận lợi cho cô phát sóng trực tiếp mỹ thực. Mỗi ngày 6 giờ buổi chiều, trừ bỏ thời gian còn lại của mỗi ngày, trên cơ bản cô đều sẽ ở chỗ này cấp fans phát sóng trực tiếp làm mỹ thực.
Có đôi khi không có thời gian để nói, cô sẽ ghi âm. Tuy nhiên tương đối mà nói, thời gian cô phát sóng trực tiếp nhiều hơn một chút.
Đứng ở trong bếp mở, Tô Tinh Thần duỗi tay ra điều chỉnh iPad của mình để chuẩn bị phát sóng trực tiếp.
Vừa mới đăng nhập, liền đã có không ít fans tiến vào trong phòng.
Cô còn chưa kịp nói chuyện, làn đạn đã vui sướng xoát lên.
【 Tinh Thần hôm nay thật đẹp a, hôm nay chuẩn bị làm món gì vậy? 】
【Tôi chỉ muốn nói Tinh Thần hôm nay trang điểm cũng đẹp, cầu đề cử phấn nền dùng tốt có được không? 】
【 Mặt Tinh Thần như thế nào lại hồng như vậy......】
【 Đã chuẩn bị sẵn cơm hộp để xem Tinh Thần làm mỹ thực rồi. 】
.......
Tô Tinh Thần mỉm cười cong môi, ho nhẹ hai tiếng, thanh âm có chút khàn khàn, cô giải thích với mọi người: "Hôm nay bị cảm một chút, đợi lát nữa có thể phải đi bệnh viện một chuyến, cho nên buổi sáng tôi không đi ra ngoài mua đồ ăn, chúng ta liền làm một chút đơn giản là được rồi."
Cô mở tủ lạnh ra, bên trong xác thật trống rỗng, không còn được lấp đầy như trước đây.
"Vẫn còn một ít thịt bò, lúc trước muốn làm cho mọi người món thịt bò tăm, như vậy liền hôm nay đi, vừa lúc cảm mạo không thèm ăn, muốn ăn chút cay kích thích một chút." Tô Tinh Thần mỉm cười tinh nghịch, hướng trên màn hình chớp chớp mắt.
Dưới sự phát sóng trực tiếp của iPad, Tô Tinh Thần lấy thịt bò ra và thái nó thành những lát mỏng.
Một bên thái một bên giảng cho mọi người.
"Thịt bò, nếu muốn ngon hơn một chút, chúng ta cần phải thái thịt bò, cho dù là thái lát hay là thái nhỏ, cần phải chú ý đến đường vân của thịt bò, đồng thời còn phải chú ý, khi thái ra lát thịt sẽ có gân màng, chúng ta phải chú ý đem gân màng lọc bỏ sạch sẽ."
Cô vừa nói, động tác trên tay cũng chưa dừng lại, kỹ thuật cắt rau của Tô Tinh Thần thực không tồi, mỗi lát thịt thái ra cực kỳ đều nhau, một đôi tay thon dài trắng nõn, móng tay sạch sẽ, không có thứ gì như sơn móng tay trên đó. Chỉ cần bàn tay này, cô đã thu hút rất nhiều fans.
Sau khi thát thịt xong, cô ngẩng đầu mỉm cười, nhìn làn đạn chọn lựa mấy câu hỏi quan trọng trả lời.
"Vì cái gì phải lọc sạch gân màng đâu, tất cả mọi người đều biết, rất nhiều người sau khi làm chín thịt bò rồi tới lúc sau sẽ phát hiện không thể cắn nổi, cho dù là khống chế lửa rất tốt, cũng xảy ra tình huống không cắn được, nguyên nhân của việc này đều là gân màng không có lọc bỏ, cho nên lần sau bất luận là làm thịt bò tăm, hay là bò cay rát, hoặc là đơn giản chỉ là xào thịt bò, đều cần phải đem gân màng thịt bò lọc bỏ sạch sẽ."
"Sau đó, chúng ta đem lát thịt cho vào nước trong, ngâm cho loãng máu, đem lọc bỏ nước vớt ra rồi thêm gia vị ướp trong 10 phút. Tỷ lệ của các gia vị sẽ được chia sẻ trên weibo sau cho mọi người nhé, sau đó dùng tăm đem thịt bò xiên vào, nước sốt thịt xông khói được rưới lên thịt."
Tô Tinh Thần ngẩng đầu cười, "Như vậy bước đầu của thịt bò tăm đã hoàn thành. Sau đó, chúng ta đem chảo điện làm nóng trước, cũng có thể dùng loại chảo khác hoặc tương tự, cũng không có vấn đề gì. Cho một lớp dầu mỏng, đem thịt bò vào chảo và đun nhỏ lửa. Bởi vì tôi thích cay, cho nên cuối cùng, rắc thêm một thìa bột ớt tiếp tục xào trong nửa phút."
Sau một thời gian, thịt bò tăm của Tô Tinh Thần liền hoàn thành.
Cô trang trí cũng có một sự theo đuổi nhất định, bởi vì toàn bộ thịt bò màu đỏ, cho nên ở dưới đĩa cô cố ý dùng màu xanh của rau làm lót nền, bên cạnh còn có một đóa hoa dùng rau xà lách gấp lại đặt ở một bên đĩa, nhìn qua đặc biệt đẹp.
Sau khi Tô Tinh Thần đem đồ ăn xong, fans của phòng phát sóng trực tiếp đã gửi rất nhiều quà cùng với một làn đạn tin nhắn lại.
【 Thật muốn ăn thật muốn ăn a, ta muốn đi đặt cơm hộp đây. 】
【 Cầu Tinh Thần mau mau chia sẻ cách trộn gia vị kia a, ngày mai tôi muốn làm thử một lần, nhìn thôi đã cảm thấy ăn ngon rồi. 】
【" Fans trung thực nhà Tinh Thần đưa lên du thuyền xa hoa "】
【 Sau khi xem xong phát sóng trực tiếp, nháy mắt cảm thấy chính mình lúc trước ăn canh Mala-Tang không có gì hấp dẫn tôi bằng nơi này. 】
......
Tô Tinh Thần mỉm cười và nói: "Được rồi, cách làm thịt bò tăm cùng với cách trộn gia vị sẽ chia sẻ trên Weibo cho mọi người sau, chúc mọi người bữa tối vui vẻ, phát sóng trực tiếp hôm nay đến đây là kết thúc."
Sau khi nói chuyện với fans, cô liền tắt đi phần mềm phát sóng trực tiếp.
Nhưng mà một nhóm fans lớn xem qua chương trình phát sóng trực tiếp của cô sẽ bị món thịt bò tăm của cô làm cho bụng đói kêu vang.
Thịt bò có màu sắc rực rỡ, dưới ánh đèn đặc biệt đẹp, làm người ta chỉ là nhìn liền muốn ăn.
*
Trời càng ngày càng tối, Tô Tinh Thần phát sóng trực tiếp không dài không ngắn, vừa vặn ba mươi phút.
Khi cô dọn dẹp xong và chuẩn bị đi ra ngoài, đã là 7 giờ tối.
Trận mưa to đã dần dần chuyển thành nhỏ, cô ngước mắt nhìn thời tiết sương mù vùng mưa, khẽ thở dài, người bị cảm lạnh vào mùa đông nhiều lần, sợ là cũng chỉ có mình cô mà thôi.
Trên đường cần gạt nước cơ bản giống như là vật trang trí, lắc lư qua lại trên kính nhiều lần, cố gắng lau sạch một tầng lại một tầng nước.
Tô Tinh Thần híp nửa mắt, nỗ lực muốn nhìn rõ đường phía trước.
Cũng may giờ này xe cũng không nhiều, Tô Tinh Thần chậm rãi lái xe.
Khi chuẩn bị ngoặt, liền nhận được điện thoại của Trần Phái Nhĩ.
"Tinh Thần, cậu bị cảm hả?" Cô ấy cũng vừa mới xem phát sóng trực tiếp của Tô Tinh Thần, cho nên trước tiên liền đem điện thoại gọi đến luôn.
Trần Phái Nhĩ là bạn học đại học kiêm bạn tốt của Tô Tinh Thần, mối quan hệ giữa hai người vẫn luôn rất tốt.
"Ừm." Tô Tinh Thần nói: "Mình không chịu nổi nữa rồi, mùa đông còn chưa qua, mà mình đã lần thứ ba phải đi bệnh viện."
Cô đi đi lại lại cứ cách nửa tháng phải đi bệnh viện một chuyến.
Trần Phái Nhĩ bật cười: "Thân thể cậu quá yếu, bảo cậu ra ngoài vận động nhiều một chút cậu còn lười, về sau vẫn là phải vận động nhiều vào, thân thể mới có thể tốt lên được."
Tô Tinh Thần: "Kia vẫn là thôi đi." Cô thuộc loại người lười biếng, một chút cũng không muốn ra ngoài vận động.
"Mình không nói chuyện với cậu nữa, trời mưa nên đường không dễ đi."
"Được rồi được rồi, cậu tới bệnh viện rồi thì nói một tiếng với mình, chú ý an toàn."
"Ừm."
Sở dĩ Tô Tinh Thần không đi bệnh viện vào ban ngày, là bởi vì ban ngày bệnh viện quá nhiều người, chỉ riêng xếp hàng chờ đợi, đã tốn rất nhiều thời gian. Vậy nên cô chọn thời gian vào buổi tối.
Bệnh viện Nhân Dân số 1, cách nơi Tô Tinh Thần ở không xa, lái xe ba mươi phút là đến.
Sau khi đỗ xe, cô đi vào trong, bởi vì là buổi tối nên đèn trong bệnh viện toàn bộ đều được bật sáng, cho nên nhìn vào cũng không cảm thấy kinh khủng.
Trước khi đến cô đã hẹn bác sĩ, nghe nói là bạn của Tô Mục giới thiệu anh ta cho cô ấy, bảo Tô Tinh Thần đi kiểm tra một chút, không thể chỉ là cảm mạo bình thường được.
Tô Tinh Thần không có cách khác, chỉ có thể đáp ứng lại đây kiểm tra một chút.
*
Trước cửa phòng trực ban của bác sĩ, Tô Tinh Thần được cô y tá mang đến. Cô y tá duỗi tay nhẹ nhàng gõ cửa, sau khi nghe thấy âm thanh bên trong, mới đẩy cửa đi vào.
Sau khi nhìn vào bên trong, y tá hỏi: "Bác sĩ Lục, bác sĩ Chu đi đâu rồi?"
Lục Hành Chỉ nhàn nhạt liếc mắt lại đây nhìn: "Có việc đi trước, làm sao vậy?"
Y tá chỉ chỉ phía sau nói: "Bác sĩ Chu còn có một người bệnh nữa, nói là đã hẹn trước rồi."
Nghe vậy Lục Hành Chỉ nhướng mày, nghĩ đến việc Chu Thâm trước khi đi đã dặn, anh gật gật đầu, thấp giọng nói: "Vào đi."
Y tá quay người nhìn Tô Tinh Thần đằng sau nói: "Tô tiểu thư, vào đi thôi."
Tô Tinh Thần ho nhẹ: "Cảm ơn."
Y tá cười tủm tỉm nói: "Không có gì." Cô ấy dừng một chút, hướng Tô Tinh Thần ái muội chớp chớp mắt: "Tôi là fans của cô a, tôi rất thích tiết mục phát sóng trực tiếp của cô."
Nghe vậy, Tô Tinh Thần khó được cong cong môi, không nghĩ tới ở bệnh viện còn có thể gặp được tiểu fans.
Thật là may mắn.
*
Đèn trong phòng sánh rực, Tô Tinh Thần đứng ở cửa, vừa mới chuẩn bị nhìn lên, thứ đầu tiên rơi vào mắt cô chính là một đôi tay.
Ánh sáng của bóng đèn huỳnh quang vừa lúc dừng ở chỗ kia, đó là một bàn tay thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng, ngón tay so với làm da còn tráng hơn, đang cầm một cây bút đen, hơi hơi dùng sức.
Cô chớp chớp mắt, sau khi người đàn ông quay lại, Tô Tinh Thần nhìn đến ngây người vài giây, tuy rằng cô vẫn luôn biết chính mình lớn lên đẹp, ba mình lớn lên đẹp, mẹ cũng đẹp, xung quanh vài người anh trai cũng lớn lên đẹp, nhưng nhìn lâu rồi chung quy cũng có chút miễn dịch.
Cho tới bây giờ... cô đột nhiên cảm thấy, giữa lông mày của người này có một chút đạm bạc hững hờ, lại đẹp ngoài ý muốn. Đối diện tầm mắt của bác sĩ, Tô Tinh Thần phục hồi tinh thần lại: "Xin lỗi."
Lục Hành Chỉ chỉ liếc mắt nhìn cô một cái rồi thu hồi ánh mắt: "Tô tiểu thư?"
"Vâng." Tô Tinh Thần nhìn bác sĩ trước mắt, cười hỏi: "Anh là bác sĩ Chu?"
Nàng đột nhiên cảm thấy may mắn khi đến bệnh viện tối nay, bác sĩ soái như vậy, tới nhiều hơn vài lần cũng không có sao a.
Nghe vậy, Lục Hành Chỉ lắc lắc đầu: "Không phải, bác sĩ Chu có việc đi rồi, tôi thay anh ta trực ban."
Tô Tinh Thần nga một tiếng, còn chưa kịp phản ứng, Lục Hành Chỉ liền nói: "Nơi nào không thoải mái?"
"Sốt nhẹ, họng bị khô, ho khan."
Lục Hành Chỉ cầm đèn pin nhỏ ở một bên, từ trên ghế đứng lên, đến gần cô.
Sau khi cúi xuống, Lục Hành Chỉ lấy miếng bông ở một bên, bảo cô há mồm.
"Hé miệng nhìn xem."
Tô Tinh Thần nghẹn nghẹn, dưới cặp mắt thâm thúy đạm mạc, có chút xấu hổ hé miệng đang mím chặt ra.
Lục Hành Chỉ dùng bông đè nặng đầu lưỡi đang động loạn của cô, dùng đèn pin soi. Sau khi nhìn vào bên trong, đem miếng bông ném vào thùng rác, đạm thanh nói: "Yết hầu nhiễm trùng hơi nghiêm trọng, đo nhiệt độ cơ thể chưa?"
"Trước khi tới đã đo qua một lần."
Lục Hành Chỉ nhẹ ân, đem nhiệt kế ở bên đưa cho cô: "Lại đo một lần."
"À... Được."
Mười phút sau, Lục Hành Chỉ nhìn nhiệt độ hiện trên nhiệt kế nhíu mày: "Ba mươi chín độ?"
Nói xong, thanh âm Lục Hành Chỉ dương cao không ít, thấp giọng răn dạy người bệnh trước mắt: "Nếu không tới bệnh viện, cô muốn đem chính mình sốt đến ngốc sao?"
Tô Tinh Thần: "......"
Một lúc sau, Lục Hành Chỉ nhẹ nhàng nhìn nàng nói: "Phải truyền nước, ba ngày liên tiếp đều phải đến đây."
"Được." Tô Tinh Thần vui vẻ đáp ứng sau cô dừng một chút hỏi: "Ba ngày đều là anh truyền sao?"
Lục Hành Chỉ nhìn cô như là nhìn một kẻ ngốc: "Truyền nước là công việc của y tá."
Sự thất vọng trên khuôn mặt Tô Tinh Thần vô cùng rõ ràng, cô gật gật đầu, vô cùng tiếc hận nói: "Như vậy a."
Cô nghĩ nghĩ, đột nhiên sát lại chỗ Lục Hành Chỉ: "Bác sĩ, có thể hỏi anh một vấn đề sao?"
Lục Hành Chỉ hơi dừng lại, nhưng vẫn đáp lời: "Hỏi đi."
"Anh có bạn gái không?"
****
Thịt bò tăm:
Bò cay:
Canh Mala-Tang: