Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 73: Lãnh Chúa Chồn Đêm




Quái vật cấp Quỷ đột nhiên lao ra, một móng vuốt bị Giang Hiểu Nguyệt chặn lại, nhưng là không ham chiến đấu, theo bước chân lui về phía sau, thân thể co rụt lại chui vào xuống dưới mặt đất nhão.

Tô Diệu theo sát lập tức nhận thấy đất dưới chân mình xới lỏng ra, không chút suy nghĩ liền nhảy lùi lại, quả nhiên bóng quỷ lao ra ngay lập tức, vồ tới như có lò xo dưới thân.

Tô Diệu đã từng có hai lần kinh nghiệm chiến đấu với sinh vật cấp Quỷ ở khoảng cách bằng không, hắn ta biết rất rõ rằng sức mạnh của sinh vật cấp độ áp chế này chắc chắn vượt xa Dị Năng Giả cấp F thông thường.

Bây giờ không phải là lúc nghĩ tới giữ làm của riêng, lúc này mà còn cố gắng hết sức giữ lại mà nói nếu một phút mất tập trung không cẩn thận thì cái mạng nhỏ này sẽ phải bàn giao rồi.

Suy nghĩ lóe lên, giao diện hệ thống trước mặt hắn ta được kích hoạt, đồng thời vô số mảnh áo giáp xuất hiện dọc theo cánh tay phải của hắn, việc lắp ráp hoàn thành ngay lập tức dưới sự dẫn dắt của hoa văn màu đỏ sẫm.

Động lực giáp tay kích hoạt, Tô Diệu giơ lên cánh tay phải che ở trước người, móng vuốt sắc bén hung hăng chộp vào trên đó.

Móng vuốt của sinh vật cấp Quỷ cọ xát với kim loại và tạo ra âm thanh va chạm rõ ràng, lực đệm từ bộ khung vỏ ngoài tác động lên Tô Diệu, khiến hắn ta phải trượt về phía sau.

Một kích bị cản lại, con sinh vật kia lại không còn truy kích nữa, lập tức bứt ra lui về phía sau, chui xuống lòng đất một lần nữa.

Giang Hiểu Nguyệt nhìn thấy áo giáp đột nhiên đeo trên tay, không khỏi kinh ngạc, "Bạn đó là?"

"Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này." Tô Diệu nghiêm nghị cắt ngang, "Cẩn thận một chút, rất nhanh lại sắp tới rồi."

Giang Hiểu Nguyệt biết là hắn nói đúng, thế là im miệng không nói, cũng đề cao cảnh giác không chớp mắt nhìn bốn phía xung quanh.

Tô Diệu cũng xốc lại mười hai phần cảnh giác, đồng thời cũng không ngừng phân tích.

Rất rõ ràng, sinh vật này có thể tự do ra vào mặt đất, nó không chỉ đơn giản là "Độn thổ mà chui lên". Nếu nhìn kỹ thì đất mà nó chui vào và phóng lên vẫn đều là hoàn hảo không chút tổn hại, cũng không để lại kẽ hở.

Đây phải là một loại năng lực của Thổ hệ.

Đúng vậy, không chỉ những Dị Năng Giả con người có thể sử dụng nhiều dị năng khác nhau, một số quái vật cấp cao trong không gian Thứ Nguyên cũng có những năng lực đặc biệt.

Năng lực của con quái vật trước mặt này là di chuyển ra vào mặt đất một cách tự do, đối với đất thì giống như nước, nó có thể khoan vào và chui ra, hoặc bơi dưới đất và di chuyển rất nhanh.

Nhưng bởi vì vừa mới ngăn cản nó một kích cho nên Tô Diệu biết, khí lực của nó không lớn.

Mặc dù nó cũng khá mạnh, nhưng nó vẫn thua kém một chút so với những con Dạ Hành Quỷ và Goblin Vương mà Tô Diệu đã gặp trước đây, nó có lẽ là một sinh vật cấp Quỷ không giỏi trong chiến đấu trực diện.

Đó là lý do tại sao nó hoàn toàn không muốn đối chiến chính diện, mà lại chọn sử dụng Siêu Năng Lực tự do độn thổ của mình để tung ra các cuộc tấn công bất ngờ.

Tô Diệu nhớ rằng hắn đã xem qua cái tên này trong các tài liệu ôn tập mà anh họ của hắn đã để lại cho mình.

Sinh vật cấp Quỷ, Lãnh Chúa Chồn Đêm!

Sau vài giây, vùng đất trước mặt hai người chuyển động, một bóng đen từ dưới đất bay lên nhanh chóng, như thể có thứ gì đó sắp lao ra ngay lập tức.

Giang Hiểu Nguyệt giơ tay không lên, dòng nước lập tức hóa thành mũi tên sắc bén lao thẳng tới bóng đen, nhưng bóng người chỉ giả thoáng qua một chút, rồi lại lập tức chui vào mặt đất.

Không đến nửa giây, mặt đất cách đó mấy mét lại rung chuyển, bóng đen lại hiện ra.

Giang Hiểu Nguyệt biến đổi thủ thế, lại một đường dòng nước cao áp kích bắn phun ra. Nhưng cái bóng kia lại chỉ là giả thoáng qua, trong phút chốc đột nhiên chui về lòng đất để cho cô lại bắn hụt một phát.

Sau đó con Lãnh Chúa Chồn Đêm đó không ngừng bốn phía thò ra thụt vào, lại trước khi bị Giang Hiểu Nguyệt đánh trúng trong nháy mắt nhanh chóng chui xuống.

Ánh mắt Giang Hiểu Nguyệt không ngừng thay đổi, thủ thế không ngừng biến ảo, từng cột nước liên tiếp bắn ra một tia giễu cợt xuyên thủng vào không trung. Những tàn ảnh mơ hồ lần lượt xuất hiện xung quanh hai người họ, xuất hiện ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh, căn bản tóm không được nó.

Hiển nhiên là một phiên bản thực tế của trò đập chuột chũi.

Các thao tác với tần suất cao như vậy là một bài kiểm tra sức mạnh thể chất và tinh thần của Dị Năng Giả, Giang Hiểu Nguyệt không thể luôn duy trì được trạng thái tốt nhất.

Cô một phút thất thần, sơ hở tức thời đó ngay lập tức bị Lãnh Chúa Chồn Đêm bắt được. Bóng đen từ đằng sau bay ra từ phía sau cô và nhào vào giữa lưng cô với một tiếng hú rõ nét!

Giang Hiểu Nguyệt tốc độ chậm hơn, rõ ràng là đã quá muộn để gọi ra dòng nước như tròng mắt tạo phòng ngự.

Đôi mắt đen của cô phản chiếu rõ ràng thân hình hung dữ của Lãnh Chúa Chồn Đêm, sắc bén như một móng vuốt sắp xé rách không khí.. Và thiếu niên nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt cô.

Coong!

Đó lại là một âm thanh giòn vang khác của hợp kim vô danh và móng vuốt của Lãnh Chúa Chồn Đêm.

Tô Diệu dùng lòng bàn tay phải đẩy móng vuốt của nó ra, đồng thời áo giáp đã bao trùm cánh tay trái. Hắn trở tay một đấm, thi triển ra chiêu thức Trường Quyền phản kích.

Nhưng con Lãnh Chúa Chồn Đêm ranh mãnh này lại không ham chiến với hắn, tiếp hắn một quyền lập tức lại rút lui người ra, một lần nữa ẩn núp trở về lòng đất.

Tô Diệu hừ một tiếng.

Có vẻ như đây vẫn là một lưu chủ hèn mọn.

Lãnh Chúa Chồn Đêm thoạt nhìn có vẻ là một tên cực kỳ thận trọng, nó rõ ràng có sức mạnh cấp Quỷ nhưng lại có trái tim của một con Thủy Quỷ.

Nó phải có cơ hội nhất kích tất sát mới có thèm chui ra ngoài động thủ, và nó thậm chí không muốn có khả năng xảy ra bất trắc dù là nhỏ nhất, ngay cả khi đối mặt với kẻ thù về lý thuyết là yếu hơn chính nó.

Nó vốn dĩ là một Lãnh Chúa cấp Quỷ mạnh mẽ, cứ như vậy nếu muốn đánh giết nó thì càng là hiện lên bao nhiêu kiểu độ khó tăng vọt, bởi vì nó thậm chí sẽ không cho bạn cơ hội để ra tay dù chỉ là một chiêu.

Giang Hiểu Nguyệt nhẹ thở dốc một hơi, bình phục lại hô hấp, hướng về phía Tô Diệu nói "Cảm ơn."

"Chờ chúng ta giải quyết xong nó thì cảm ơn sau cũng không muộn."

Dị năng độn thổ theo ý muốn, tốc độ di chuyển cực cao, có thể so sánh với trí tuệ não người, thể chất và sức mạnh của những sinh vật cấp Quỷ, hơn nữa còn giống gần như gặp phải con quỷ cẩn thận như thế này.. Những điều này đơn giản để muốn đánh bại cái con Lãnh Chúa Chồn Đêm này gần như là không có khả năng.

Có lẽ Phùng Kỳ Nham chính là cảm thấy rằng cục diện như vậy là không thể giải quyết được cho những Dị Năng Giả trong giai đoạn này, vì vậy anh ta đã nảy ra ý định sử dụng Lãnh Chúa Chồn Đêm này để loại bỏ các đối thủ cạnh tranh.

Nhưng..

"Tớ có chủ ý." Tô Diệu nói.

Ngắn ngủi hai ngày tổ đội đã khiến Giang Hiểu Nguyệt tin tưởng vào phán đoán của mình, trên thực tế, chỉ cần Tô Diệu nói cho cô biết phải làm gì, cho dù không cần lý do, cô rất có thể sẽ làm theo.

".. Hiểu chưa?" Tô Diệu mô tả kế hoạch càng ngắn gọn càng tốt.

"Ừm." Giang Hiểu Nguyệt gật đầu.

Lãnh Chúa Chồn Đêm lại một lần nữa phát động tiến công.

Tô Diệu lách mình chặn đường, động tác mau lẹ cùng nó qua lại hai chiêu.

Đúng như dự đoán, quả nhiên Lãnh Chúa Chồn Đêm vẫn rút lui ngay khi vừa dính vào, chui trở về lòng đất.

Giang Hiểu Nguyệt cúi xuống, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tay phải ấn xuống bùn đất mềm xốp ẩm ướt.

Cô mở hai mắt ra, đôi mắt trắng tinh, như thể cô đã nhìn thấy một thế giới băng tuyết trắng xóa.

Kỹ năng thức tỉnh · Mười Dặm Sông Băng!

Hàn khí được phóng thích, mặt đất nhanh chóng được bao phủ bởi một lớp tinh thể băng giá. Với cô ấy là trung tâm, các tinh thể băng lan rộng đến bán kính sáu hoặc bảy mét với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Bởi vì nguyên năng cấp bậc của cô và thời gian gấp rút, nên lớp băng này thực sự không quá dày, chỉ là một lớp mỏng bao phủ mặt đất.

Nhưng như vậy là đủ rồi.

Tô Diệu đảo mắt, khung khóa của giao diện phụ trợ trước mặt đã được kích hoạt, lưu ý nhìn bất cứ gió thổi cỏ lay gì ở bên trong khu vực này.

Rốt cuộc, hắn nghe được một tiếng "Răng rắc" rất nhỏ vang động.

Vị trí phải phía trước ba mét tầng băng vỡ vụn.

Thân hình Tô Diệu lóe lên, nắm tay phải bao phủ lôi điện, phóng thẳng về phía tầng băng nứt nẻ.

Cùng lúc đó, Lãnh Chúa Chồn Đêm xuyên thủng lớp băng và lao lên xen kẽ giữa vô số mảnh vỡ tinh thể băng bay ra.. Nhìn thấy đối diện một cái bóng bằng nắm đấm kim loại được bao bọc bởi dòng điện và kéo theo một làn sóng không khí quay cuồng, lao về phía nó với tốc độ tối đa.

Bành!

Nắm đấm và đầu của Lãnh Chúa Chồn Đêm va chạm như hai đoàn tàu cao tốc hướng về phía sau. Nó rên rỉ một cái thật mạnh, đầu ngửa mặt lên, cuối cùng toàn thân rời khỏi mặt đất, ngửa đầu bay lui ra ngoài.