Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 55: Đánh Bại Bởi Một Chiêu




Hậu Tinh Đào sau khi nghe xong lời nói của cô gái này, sắc mặt nhăn lại rồi giãn ra thoáng chốc kích động muốn thanh minh, nhưng sau đó nghĩ lại vì cảm thấy kiến thức thông thường của một người bình thường sẽ làm hỏng hình ảnh một chuyên gia của mình, nên anh ta khịt mũi một cách nặng nề và không lên tiếng.

Dù sao chỉ cần trong chốc lát động thủ anh ta có thể chiến thắng một cách đẹp đẽ, thì đối phương cũng không có gì để nói.

Nói tóm lại thì giữa nhưng Dị Năng Giả đều vẫn là có thực lực để nhìn ra sự thật.

Giang Hiểu Nguyệt vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề có ý định làm động tác nào, làn gió đặc trưng của đường đô thị thổi dọc qua cầu vượt đi bộ, chạm nhẹ vào tóc mái, bóng tóc đung đưa phản chiếu trên làn da trắng như tuyết của cô.

Hậu Tinh Đào nheo mắt, cảm thấy mình đang bị khinh thường.

Tất cả các đối thủ đã đối đầu với anh ấy cho đến nay đều cố gắng bằng mọi cách để chiếm được thế thượng phong.

Xét cho cùng, năng lực tốc độ của anh ta thực sự rất lắt léo, một khi quyền chủ động rơi vào tay anh ta, đối thủ có thể khó có thêm một cơ hội ra tay sau cả trận đấu.

Nhưng Giang Hiểu Nguyệt trông khác với hầu hết mọi người, cô đứng đó không vội vàng, đôi mắt đen như đủ sức xuyên thủng rào cản, lột bỏ lớp ngụy trang để nhìn thấu bản chất của đối phương.

Điều này khiến Hậu Tinh Đào cảm thấy rất khó chịu, anh coi đây như một hành động khiêu khích đối với bản thân mình.

Là người bị khiêu khích, anh ta phải làm sao làm cho đối phương hối hận.

Trong vòng không phẩy một giây trước khi mắt thường có thể kịp phản ứng, Hậu Tinh Đào đã di chuyển.

Anh hạ thấp trọng tâm như một vận động viên chuyên nghiệp, đá mũi chân xuống đất, cơ thể anh ngay lập tức đạt được tốc độ như mũi tên.

Anh ta phóng nước rút, nhưng thay vì chạy theo đường thẳng, anh ta đi vòng cung, song song với mặt đất giống như một cao thủ thân hình nhẹ nhàng trong phim võ thuật, bước lên một bên lan can đạp vài bước, nhẹ nhàng từ phía trước uốn lượn vòng đến sau Giang Hiểu Nguyệt.

Hậu Tinh Đào dừng lại, xoay người, siết chặt nắm đấm, toàn bộ động tác hoàn thành trong một lần, đấm thẳng vào phía sau lưng Giang Hiểu Nguyệt, người mà căn bản đã không kịp quay đầu lại.

Đắc thủ rồi!

Quả nhiên, đúng như Giang Hiểu Nguyệt đã nói trước đây, cuộc tỉ thí này đã sớm kết thúc.

Là một người thách đấu, Hậu Tinh Đào đã thua.

Hai mắt anh ta mở to, không thể tin được dừng lại, nắm đấm của anh ta dừng lại trước mặt Giang Hiểu Nguyệt chưa đầy một cm, giống như một chiếc xe đang phóng nhanh bị phanh lại.

Là băng.

Đôi chân của anh ấy đã bị đóng băng tại chỗ bởi những tinh thể băng trong như pha lê, cơ thể anh ấy bị buộc phải dừng lại.

Cũng trong nháy mắt, khối băng xanh lam sắc nhọn đã kề lên cổ họng anh, hơi thở lạnh lẽo gần như cắt đứt hơi thở của anh.

Giang Hiểu Nguyệt đã quay lại, tay trắng nõn đang cầm chiếc gai nhọn hoắt ngưng tụ từ băng, đầu nhọn đó gõ nhẹ mang tính tượng trưng vào cổ họng Hậu Tinh Đào.

Hậu Tinh Đào trợn to hai mắt, cả người như bị khí lạnh đông cứng lại, khí thế không dám bộc phát ra, như thể chỉ cần nuốt một ngụm nước vào cổ họng sẽ bị băng gai nhọn xuyên thủng.

Tuy rằng vẫn là không thấy rõ động tác của Hậu Tinh Đào, nhưng trận tỷ thí này chỉ có một hiệp, Tô Diệu quả thật đã nhìn ra được.

Ngay từ đầu Giang Hiểu Nguyệt có vẻ đánh giá thấp đối phương đứng yên tại chỗ, nhưng thật ra không phải như vậy, từ lúc cô cởi ba lô ra, trận chiến đã thực sự bắt đầu.

Mặc dù không di chuyển nhưng cô ấy vẫn lặng lẽ kích hoạt "Thuật khống chế Thủy hệ" trong khi Hậu Tinh Đào vẫn đang nói nhảm nhí. Dùng đế giày làm điểm xuất phát, cô ấy đã tạo ra một vũng nước nhỏ trên mặt đất.

Do góc nhìn nghiêng nên phần nước đó hoàn toàn bị chặn lại bởi cơ thể của cô ấy, sau đó Hậu Tinh Đào hăng hái tấn công và không quan sát kỹ nên anh ấy đã đi vòng ra đằng sau tung ra một cuộc tấn công. Trong nháy mắt bước chân vào vũng nước kia, chân đã bị kỹ năng thức tỉnh Băng hệ nào đó đóng băng lại.

Kỹ năng thức tỉnh Băng hệ và dị năng Thủy hệ có thể tương tác với nhau, từ video của trần đấu lần trước, Giang Hiểu Nguyệt, người cách đây một năm trước không hề có chiêu đóng băng này. Xem ra trong một năm này quả nhiên cô ấy cũng không nhàn rỗi.

Mặt khác điều mà Tô Diệu có thể nhận thấy từ cuộc tỉ thí này là môn học của cô ấy cũng được học rất tốt.

Một điều kiện tiên quyết để chiêu này có thể diễn ra thuận lợi như thế, chính là cô ấy có thể nắm chắc dự đoán được Hậu Tinh Đào sẽ dùng bộ pháp này để lượn vòng ra đằng sau tiến hành công kích, vì vậy cô ấy đã áp dụng cách sắp đặt chiến thuật này một cách dự đoán.

Điều này đủ để chứng minh ra rằng cô ấy cũng là đã đặc biệt có nghiên cứu qua những trận đấu của những đối thủ tiềm tàng của chính mình, và đã thiết kế các chiến lược đối phó với những đối thủ có thể đe dọa mình như Hậu Tinh Đào.

Mặt khác mấy ngày nay Tô Diệu cũng đã từng xem qua trong tài liệu trợ giảng của bài thi Siêu năng, năng lực hệ Băng có thể ức chế chuyển động nhiệt của các phân tử ở một mức độ nhất định, giảm hoạt động năng lượng của cơ thể đối phương, đạt được hiệu quả làm giảm tốc độ của đối phương.

Vì vậy, theo một nghĩa nào đó, Giang Hiểu Nguyệt, người đã thành thạo dị năng Băng hệ, có thể nói không chừng được coi là thiên địch của Hậu Tinh Đào.

Trong vòng một chiêu, thắng bại đã định.

Giang Hiểu Nguyệt thả tay ra, khối băng màu xanh lam trong tay nhanh chóng biến thành nước, cô lùi lại, cục băng trên chân Hậu Tinh Đào lập tức tan dã, biến trở lại thành một vũng nước.

Cô gái tóc nâu hạt dẻ bên cạnh dẫn đầu vỗ tay, những người xem còn lại cũng có phản ứng, tất cả đều bắt đầu vỗ tay ầm ĩ, cầu vượt đi bộ lập tức giống như một màn hòa nhạc ồn ào.

Hậu Tinh Đào sắc mặt có chút khó coi. Dù sao thì cũng là do anh ta đến khiêu khích trước, trước đó cũng đã rất mạnh miệng, kết quả ngược lại là chính mình bị vả vào mặt.

Nếu anh ta chỉ đơn thuần là thua thôi thì không sao, nhưng rõ ràng anh lại thua chỉ với một chiêu, giống như chính bản thân anh đã giết một loạt con gà mờ cấp F trong một cuộc thi đấu ở địa phương.

Vào lúc này, cô gái tóc nâu hạt dẻ nghiêng người về phía trước với một nụ cười và trả lại cặp sách cho Giang Hiểu Nguyệt, cô nhận lấy nó, do dự và quay đầu trở lại phía Hậu Tinh Đào.

"Đừng quá để ở trong lòng, do may mắn mà thôi." Cô nói, "Hẹn gặp lại trong cuộc thi lần sau."

Hậu Tinh Đào bất ngờ ngẩng đầu lên và liếc nhìn cô, cô gái vô cảm nhưng trong đôi mắt đen không có gì là giả dối, từ trong tim cô dường như đã xem anh như một đối thủ ngang tầm.

Quả thật, cũng không sai khi cô ấy nói có một phần may mắn, điều quan trọng hơn là cô ấy có lợi thế về sự bất đối xứng trong trí thông minh.

Sau khi nghiên cứu trận đấu của Hậu Tinh Đào, cô ấy không chỉ hiểu khả năng của anh ta mà còn cả phong cách và thói quen của anh ấy, nhưng đối phương về cơ bản lại không biết gì về cô ấy. Vì vậy, coi như cái kết là miễu sát nhưng không có nghĩa là thực lực của đôi bên chênh lệch như vậy.

Hậu Tinh Đào thở dài ra một hơi và mỉm cười.

Anh ta biết những yếu tố nào ảnh hưởng đến kết quả của hiệp này, nhưng thua thì chính là thua. Tự hỏi bản thân, anh cảm thấy rằng chính bản thân mình cũng không thể đối xử bình đẳng với đối thủ bị đánh bại bởi một chiêu.

"Có một người mà tôi quen biết.. một người mà tôi rất tôn trọng, anh ấy có đánh giá rất cao với cô." Anh ta nói, "Cho nên tôi mới đặc biệt tới nơi này tìm bạn, muốn nghiệm chứng một chút. Kết quả quả nhiên là chuyến đi này không tệ."

Hậu Tinh Đào lùi lại một bước, gạt bỏ thái độ kiêu ngạo trước đây, nghiêm túc nói: "Bạn rất mạnh, cực kỳ mạnh. Bây giờ tôi không phải là đối thủ của bạn, nhưng tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn trước khi diễn ra trận đấu chính thức. Cho đến lúc đó, tôi nhất định sẽ thắng."

"Ừm."

Giang Hiểu Nguyệt không mặn không nhạt đáp lại, thật giống như kiểu nói nhiều thêm một lời cũng đều ngại lãng phí.

Đến lúc này, Tô Diệu cũng biết tiếp theo không có việc gì để xem nữa. Hắn xoay người lại, thắt chặt dây áo trên vai, cười nhẹ rồi mới rời đi.

Giải Liên đấu toàn quốc..

Cảm giác hẳn là sẽ tương đối hấp dẫn.