Sau khi nghe những lời của Khương Vũ Đồng, Tô Cẩm Nghị nghiêm túc nghĩ về nó một lúc, "Không, ở trong phòng của cậu có lẽ không tiện lắm.."
Tô Diệu thở phào nhẹ nhõm, xem ra ông anh vẫn là còn có giới hạn nha, thế mà còn biết không hợp thích lắm.
".. Rất dễ bị cha mẹ cậu hiểu lầm." Tô Cẩm Nghị nói xong nửa câu sau.
Hóa ra chỉ là vì lo lắng bị hiểu lầm thôi à?
Khương Vũ Đồng mỉm cười "Không, không, đừng lo lắng về điều đó. Cha mẹ tớ vẫn đang đi công tác, và họ sẽ không trở về trong tuần này."
"Hóa ra là thế." Tô Cẩm Nghị biểu thị ra đã hiểu, "Thế thì không sao."
Tô Diệu ở bên cạnh yên lặng suy nghĩ.
Không sao.. Mới là lạ ấy!
Anh chị có thực sự là tốt không khi đứng bên cạnh em và thảo luận một cách ngẫu nhiên? Ít nhất ngoài phép lịch sự, anh chị cũng nên hỏi ý kiến của người đó một cách tượng trưng chứ?
"Nhân tiện, mặc dù đó chỉ là phỏng đoán của riêng tớ, nhưng chúng ta hãy xác nhận nó trong thời gian này," Khương Vũ Đồng nói, "Em trai của cậu.. cậu có muốn em ấy tham gia vào giải liên đấu cấp ba vào đầu năm sau không?"
Tô Diệu mắt nhìn ông anh.
Mặc dù ban đầu hắn định làm điều này, nhưng vốn dĩ ông anh họ cũng mong đợi điều đó?
"Ừ." Tô Cẩm Nghị không giấu giếm. "Có được một thứ hạng trong giải liên đấu quốc gia cũng tốt cho kỳ thi. Nếu em ấy có thể giành được chức vô địch, thì sẽ có cơ hội được tiến cử đi.."
Khương Vũ Đồng giống như cười mà không phải cười "Cậu sẽ không cảm thấy em ấy có thể đoạt được chức vô địch chứ?"
Tô Cẩm Nghị mặt vô cảm "Tớ nghĩ vẫn còn có hy vọng. Nhưng nếu em ấy giành chức vô địch, thì nó thậm chí còn có cơ hội được gửi đến Học viện Siêu Năng thủ đô.. trường của chúng ta."
Sau khi dừng lại, anh ấy nói đầy ẩn ý, "Em ấy sẽ là một tay tấn công cực kỳ ưu tú."
"Chờ một chút, dừng lại một chút."
Khương Vũ Đồng đột nhiên hiểu được cái gì đó, vội vàng khoát tay, nhíu mày.
"Cậu không phải là đang nghĩ là.."
Tô Cẩm Nghị khẳng định suy đoán của cô ấy "Chúng ta đang cần một tay công kích."
Cũng chính là thẳng đến lúc này Tô Diệu mới phản ứng lại.
Tham gia giải liên đấu cấp ba, vào học viện Siêu Năng thủ đô.. Tô Diệu vốn tưởng rằng mục tiêu này đã đủ cao, nhưng không ngờ rằng anh họ lại kỳ vọng vào hắn còn cao hơn.
Hóa ra Tô Cẩm Nghị đã chỉ định hắn ta làm chiến hữu trong trường đại học trong tương lai.
"Giờ chắc cậu đang đùa tớ đấy à." Khương Vũ Đồng cau mày nói, "Ngay cả khi em ấy có thể thành công, em ấy có thể giành chức vô địch một cách thần kỳ, hoặc được nhận vào trường của chúng ta - đối với một người bây giờ mới bước đầu chuẩn bị, thì điều đó căn bản đã là không thể rồi.
Có điều chúng ta giả thiết coi như là em ấy có thể làm được, nhưng khi đó em ấy cũng sẽ chỉ là cái con gà mờ năm nhất mà thôi. Chúng ta đến lúc đó đều đã năm thứ ba đại học rồi!
Tớ không cần phải nhắc cậu, cậu cũng nên biết khoảng cách sức mạnh trung bình giữa hai hạng đã được phóng đại như thế nào?"
"Tớ biết." Tô Cẩm Nghị gật đầu, mắt nhìn Tô Diệu, "Nhưng nó có thể làm được, hoặc là chí ít đáng giá thử một lần."
Tô Diệu "..."
Dù là một thân phận người chuyển kiếp dựa dẫm vào ngón tay vàng, hắn cũng cảm giác được áp lực rồi.
Về nguyên tắc, người anh họ thậm chí còn không biết rằng anh ấy là đang muốn ép buộc hắn mới đúng, Tô Diệu thực sự không thể tưởng tượng được sự tin tưởng của anh họ đối với mình đến từ đâu.
Chẳng lẽ là giữa hai anh em có thần giao cách cảm?
".. Được rồi."
Khương Vũ Đồng đã bị đánh bại sau khi nhìn chằm chằm vào anh ấy một lúc.
Cô biết Tô Cẩm Nghị thực ra là một chàng trai rất cứng đầu, nhìn bề ngoài có thể không nhận ra được nhưng thực ra anh ấy là người có tính cách không đụng vào bức tường phía nam thì sẽ không ngoảnh lại.
Một khi anh đã nhận định chuyện gì thì ai cũng đừng hòng khuyên anh ấy thay đổi chủ ý.
"Tớ sẽ cố gắng hết khả năng." Cô nói, lại lẩm bẩm một câu, "Xem ra tớ cũng phải làm thế này, chứ nếu không sau này đồng đội sẽ coi tớ như con ghẻ và người chịu thiệt cũng sẽ lại là mình..
Cô quay sang Tô Diệu, vẻ mặt và giọng điệu của cô lập tức trở nên nghiêm trọng.
" Em cũng nghe thấy rồi đấy? Vì em có thể là đồng đội của chị trong tương lai, nên chị sẽ không hề khách sáo đâu. Bảy ngày huấn luyện sắp tới có thể khiến em cảm thấy ở sâu trong địa ngục, tuyệt đối đừng hận chị. "
Cô ấy cố gắng hết sức để làm cho đôi mắt của mình trở nên dữ tợn, và giọng điệu của cô ấy giống như một huấn luyện viên ma quỷ trong khóa huấn luyện quân sự.
Tuy nhiên, khi Tô Diệu nhìn xuống đầu cô, vẫn còn sao mà lại thấy khuôn mặt dịu dàng của cô, trong đầu hắn chỉ có một mô tả --- Sát thủ dễ thương (1).
Khụ khụ, dù gì thì đó cũng là một người chị nên vẫn phải cố gắng tôn trọng điều đó. Tô Diệu tự nhủ.
Có điều có thể thấy, tuy là đồng đội nhưng cô ấy có vẻ nghe theo lời của Tô Cẩm Nghị.
Ngay cả từ quan điểm của Tô Diệu, hắn cũng cảm thấy hành vi đưa bản thân mình, từ một con gà mờ lên xe của anh họ mình cũng có chút không hợp lý, công bằng mà nói, nếu là đồng đội cùng đội với Tô Cẩm Nghị, hắn nhất định cũng sẽ không đồng ý.
Tuy nhiên, Khương Vũ Đồng dường như chấp nhận quyết định của Tô Cẩm Nghị chỉ trong vòng vài từ và bày tỏ sự sẵn lòng giúp đỡ.
Dù là lần đầu gặp mặt nhưng Tô Diệu đã có chút biết ơn cô gái này, hắn cảm thấy mình mắc nợ cô ấy, sau cuộc thi liên đấu hay kỳ thi tuyển, hắn cũng sẽ không bao giờ quên cho dù là thành công hay thất bại.
" Vậy thì em ấy sẽ giao cho cậu đấy. "Tô Cẩm Nghị nói," Tớ bảy ngày sau sẽ quay trở lại. "
" Đi, đi đi, đừng lo lắng. "Khương Vũ Đồng tràn đầy tự tin vỗ vai Tô Diệu" Một tuần sau, tớ hứa rằng em ấy sẽ từ một cậu bé trở thành một người đàn ông thực thụ! "
Tô Diệu không khỏi lạnh sống lưng.
Khương Vũ Đồng cũng không phải là nói nhảm, sau khi Tô Cẩm Nghị rời đi, cô ấy sẽ ngay lập tức bắt đầu dạy từ hôm nay.
" Chị cũng đã vừa mới thăm dò ra được trình độ của em. "Khương Vũ Đồng nghiêm túc phân tích cho hắn." Em có thể học những điều cơ bản. Anh họ của em lẽ ra phải dạy qua cho em kỹ xảo rồi, để chúng ta đi thẳng vào chủ đề nhé.
Em có vẻ đã học được chiêu thức chị thực hiện vừa rồi, vì vậy chị sẽ dạy cho em bộ quyền này trước.
Đây là chiến pháp "Trường Quyền" được dạy bởi Học viện Siêu Năng thủ đô. Dù chỉ là chiến pháp cơ bản nhưng chắc chắn nó tốt hơn nhiều so với những chiến pháp cơ bản mà em có thể có được trong các lớp huấn luyện xã hội. "
Trường Quyền? Thế mà thật đúng là cái tên gọi thô bạo đơn giản như vậy?
Tô Diệu nhớ tới thanh kỹ năng bên trong hệ thống nội thị của hắn đối với môn chiến pháp này ghi chú cũng là" Trường Quyền ".
" Vậy có hay không Đoản Quyền? "Hắn thuận miệng ngắt lời.
" Đương nhiên là có. "Khương Vũ Đồng nghiêm túc gật đầu," Đoản Quyền xuất thủ thì ngắn, động tác võ thuật nhỏ bé nhanh nhẹn, nhưng không phải là con đường chị đi theo, chị chưa từng học qua. Cho nên chúng ta trước tạm thời không đề cập tới. "
Thế mà thật là có, hắn chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà thôi.
" Nhưng mà nói trước, đừng tự mãn chỉ vì em dễ dàng học được một chiêu thức. "Khương Vũ Đồng khịt mũi," Trường Quyền chỉ là quyền pháp sơ cấp, tương đối đơn giản. Chị lúc đầu khi học một chiêu đó, cũng là thầy cô hướng dẫn biểu diễn cho chị mấy lần chị cũng đại khái thông thuộc được.. "
Cô ấy nói dối, lúc đầu cô ấy đã suy nghĩ về chiêu thức này trong vài ngày, sau nửa tuần thực hành, thầy cô hướng dẫn miễn cưỡng nói rằng cô ấy đủ tư cách, thậm chí còn khen ngợi thiên phú của cô ấy vì học rất nhanh.
Khương Vũ Đồng tiếp tục," Chị nói với em điều này không phải để khoe khoang, mà là để nói rằng em không đủ tư cách để tự mãn. Tuy rằng em hiểu rất nhanh, nhưng chị cũng chưa thấy có gì mạnh hơn. Em vẫn phải đề phòng sự kiêu ngạo và hấp tấp, phải học đến nơi đến chốn.."
Cô ấy lại nói dối. Tô Diệu vừa gặp ba người họ thì đã bẻ khóa được chiêu thức của cô ấy. Khi đó làm cho cô ấy thực sự hơi sợ hãi.
Chú giải:(1) Là từ trong ngôn ngữ Internet, thường được dùng để mô tả vẻ ngoài của một số người trông trẻ con nhưng không là trẻ con. Thông thường những biểu hiện giận dữ và đe dọa như vậy nhưng không có tính răn đe. Ngược lại, nó sẽ khiến mọi người nghĩ rằng nó vẫn rất đáng yêu và dễ thương.