Chiến Tranh Vị Diện

Chương 14: Phương Lão Khiếp Sợ




Sau đó nó hóa thành đạo lưu quang bắn tới vị trí của hắn, và bắt đầu từ từ hòa nhập vào đoàn sương mù này, và sương mù từ màu trắng bắt đầu hóa thành màu vàng nhạt.

Sau đó theo thời gian màu vàng càng lúc càng đậm, kinh quang bắt đầu nở rộ chiêu sáng khu vực xung quanh, kèm theo đó Phương Thần trong óc bị quán thâu rất nhiều chữ.

Hắn chỉ hiểu được vài chữ đầu nói cho hắn đây là một thiên công pháp, sau đó thì hắn hoàn toàn lâm vào trong hắc ám.

Phương Thần hoàn toàn không hề thấy được tại vị trí lúc nãy khi tiểu Chân Long thành hình.

Lúc này đang có một chiếc thanh đồng nhẫn cổ, nó trôi lơ lửng và bắt đầu từ từ phát ra nhè nhẹ hào quang màu trắng.

Khi sương mù đại diện cho Phương Thần, lúc này hoàn toàn hóa thành màu vàng đậm, thì chiếc nhẫn cổ đại phát bạch quang sau đó bao trùm hoàn toàn đoàn sương mù lại.

[ Kiểm tra đến ký ức của chủ nhân, thâm nhập dữ liệu địa cầu thành công, tự động thành lập chương trình theo thói quen của chủ nhân, chế tạo bảng hệ thống....cần thêm thời gian điều tra thông tin của thế giới mới.....dự tính thời gian......một năm.......phát hiện năng lượng ngoại lai......khởi động quy trình tự điều chỉnh......điều chỉnh hoàn tất......tự động kích phát phương án hấp thu năng lượng ngoại lai.......bắt đầu hấp thu.......hấp thu thành công..... ]

Thanh âm cơ giới vang lên, nếu Lâm còn thanh tỉnh hắn chắc chắn sẽ cực kỳ giật mình, nhưng hiện tại hắn đã hoàn toàn hôn mê không còn tri giác gì nữa.

Bên ngoài cơ thể Phương Thần lúc này, tự động có một sóng năng lượng thần bí, trợ giúp hắn vận dụng tầng thứ nhất công pháp hắn vừa đạt được.

Tuần hoàn liên tục qua các đường kinh mạch, sau đó trải rộng toàn thân từ da thịt xương cốt cho đến nội tạng.

Nó du tẩu mọi ngóc ngách của cơ thể Phương Thần, cuối cùng còn từ từ thẩm thấu vào các tế bào của Phương Thần, dù chưa thể đả thông bất cứ cái kinh mạch nào, nhưng từ từ cường hóa càng cứng cáp cùng khơi thông cho chúng mở rộng thêm.

Và theo thời gian trôi qua sóng năng lượng thần bí đã từ từ biến mất, nhưng vào lúc này công pháp lại hoàn toàn không hề có dấu hiệu dừng lại chút nào, nó đã bắt đầu tự động vận chuyễn lấy.

Nhưng tốc độ thì cực kỳ chậm rãi, thời gian để thiên công pháp chuyển động một vòng quanh các kinh mạch, có lẽ phải một tuần trở lên thời gian.

Mà cũng cùng lúc này, vùng đan điền của Phương Thần, từ từ cụ hiện một cái hư ảnh tiểu Chân Long, mỗi phút trôi qua hư ảnh càng ngày càng chân thật cùng sống động.

Nó như có sự sống vậy, bắt đầu từ từ du tẩu vòng quanh vùng đan điền của hắn, như đang tuần tra lãnh địa của mình vậy, nó cất tiếng long ngâm như đang rất vui sướng khi được xuất hiện nơi này, vùng đan điền là một vùng không gian rất kỳ dị và huyền ảo.

Nếu có khả năng thì một người có thể mở rộng nó đến vô hạn, những đại năng thần thông quảng đại thì hoàn toàn có thể sáng tạo một thế giới thu nhỏ trong này.

Nếu như Phương lão nguyên soái nhìn thấy, hắn sẽ biết điều này đại biểu cho điều gì, đây là tầng thứ nhất công pháp nhập môn.

Mỗi đột phá một tầng sẽ gia tăng một con Chân Long hư ảnh, hiện tại trong đan điền của Phương lão có ba con Chân Long đang thi nhau xoay chuyển.

Lúc này lão nguyên soái đứng ngoài quan sát thì trợn mắt há mồm, lão không thể tin được, Phương Thần tự động vận chuyển tầng thứ nhất công pháp.

Dù chỉ vừa nhập môn tầng thứ nhất thôi, kinh mạch chưa được đả thông vậy mà công pháp vẫn có thể vận chuyển được, thật sự là lật đổ Phương lão đối với tu luyện hiểu biết mấy chục năm.

Nhưng phải biết Phương Thần lúc này đang ngủ a, với lại một trẻ sơ sinh làm sao có thể suy nghĩ được, làm sao có thể đọc hiểu chữ trong công pháp được.

Mà không đọc hiểu thì không thể thành công vẫn chuyển công pháp, đây hoàn toàn là điều không thể xảy ra a, mà bây giờ điều không thể xảy ra nó lại xuất hiện trước mặt lão.

Nhưng hiện tại làm cho lão hoàn toàn ngu người, kiến thức bị oanh thành cặn bã, điều này như một kỳ tích, lão lúc này nhìn cháu mình như một quái vật.

Trong lúc lão nguyên soái trăm mối mà vẫn không có cách giải thì lúc này bên ngoài đã có chút loạn lên.

Tiếng long ngâm này vang rộng đến cả toàn kinh thành, làm cho các người cầm lái của từng thế lực lớn lập tức biến sắc mặt, cùng nhìn về phía hướng phủ đệ của Phương lão nguyên soái.

Trong hoàng cung, thượng thư phòng lão hoàng đế đang phê duyệt tấu chương, bỗng nhiên nghe được tiếng long ngâm này chân mày nhíu lại.

Sau đó lại thở dài dừng lại việc phê duyệt tấu chương, dựa vào ghế sau lưng suất thần, trong lòng thì lại than thở!

“ hi vọng lão Phương thất bại, nếu không hoàng thất có chút khó làm rồi, ta không muốn phải quyết liệt với lão chút nào, ai chỉ tiếc mấy đứa con bất tranh khí của ta, không có một đứa đủ sức chống lại một trong năm vị nguyên soái này, nếu chỉ có một người thế lực đủ ngang hàng với một trong năm nguyên soái thì ta có thể yên tâm nhường ngôi rồi”: lão hoàng đế có chút uể oải lẩm bẩm.

Dù trước đây cũng có chút nghi ngờ Phương lão nguyên soái đã thành công đột phá môn công pháp kia rồi, nhưng vẫn chưa có gì là chắc chắn.

Nhưng khi nghe thấy được tiếng long ngâm này thì lão biết chắc lão Phương đã đột phá thành công.

Và với hiện tại thì thế cân bằng của năm vị nguyên soái sẽ suất hiện mất cân bằng, Phương gia có thể lên dẫn đầu rồi, chỉ cần một mình Phương lão nguyên soái là đủ.