Chiến Thiên

Chương 968: Thập đại cấm địa chi chủ (Hạ)




"Ầm ầm...."

Tốc độ điện mãng nhanh tới cực điểm, gần như ngay trong một khắc xuất hiện đã hung hăng đánh trúng đỉnh lô trên bầu trời.

Nhưng bên ngoài đỉnh lộ cũng đột ngột bùng phát quang mang. Một gợn sóng nước đột nhiên xuất hiện, nhẹ nhàng dẫn đạo lôi điện chỉ quang này đi chệch hướng.

Tấm lụa thần kỳ của Bắc Đẩu chân nhân chẳng biết đã bao phủ đỉnh lô từ lúc nào rồi.

"Lôi điện cự nhân, hắn cũng tới rồi." Túy chân nhân khẽ nói.

Trịnh Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mênh mông. Bên trong khoảng không gian ngập tràn cát bụi, chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một cự nhân thân cao mấy trượng.

Toàn thân cự nhân này sáng ngời. Từng đạo từng đạo điện quang khủng bố không ngừng vờn quanh thân thể hắn, giống như có vô số con bạch mãng khổng lồ quấn quanh người hắn vậy. Thật khiến người ta nhìn mà rét run.

Dưới sự khống chế của hắn, những con điện mãng này bắt đầu tỏa ra tứ phía, khiến toàn bộ không trung đều trở nên sáng ngời.

Xa xa, tiếng nổ ầm ầm càng lúc càng tới gần rồi.

Được hai vị chi chủ này chặn đường, các cường giả phía sau cũng lục tục đuổi tới rồi.

Bất luận kẻ nào cũng biết, nếu để cho đám tồn tại cường đại này tụ hợp lại với nhau, thì mọi người sẽ phải đối diện với một cỗ lực lượng cực kỳ đáng sợ.

"Mộng Long, trận pháp của ngươi bố trí đâu? Có thể dùng tới rồi chứ." Hoang Man chân nhân trầm giọng nói.

Tuy tính tình hắn nóng nảy, bản tính ngay thẳng, nhưng tới thời khắc mấu chốt chân chính, hắn vẫn bình tĩnh đến mức khiến người ta kinh thán.

Mộng Long chân nhân khẽ cười một tiếng, nói: "Đã có tám vị chi chủ xuất hiện. Hắc hắc, tuy còn hai vị chi chủ thần bí khó lường nhất chưa tới, nhưng cũng có thể vận dụng một chút rồi."

Cổ tay hắn vừa lật, không ngờ kéo từ người ra một cái bóng đen.

"Tiểu hắc, phát động Thiên Ma trận pháp đi."

"Hừ, ta biết ngươi kéo ta ra nhất định chẳng có chuyện gì tốt mà."

Con Mộng Yểm tên Tiểu Hắc này lẩm bẩm một câu, nhưng vẫn vỗ tay một cái. Lập tức, toàn bộ không gian tựa hồ khẽ rung lên một chút.

Tuy loại biến hóa này có biên độ không lớn, nhưng ở nơi này đều là nhân vật cỡ nào chứ, làm sao lại không cảm nhận ra được.

Mộng Yểm quát khẽ một tiếng, trên người đột nhiên tràn ra vô số hắc điểm. Đám hắc điểm này phiêu đãng đi trong hư không. Sau khi khuếch trương tới một phạm vi nhất định, toàn bộ hắc điểm lập tức nổ tung.

Tiếp đó, không gian xung quanh hắc điểm lần lượt nứt ra, vô số bóng đen từ bên trong chui ra.

Thiên ma, những bóng đen đó đều là Thiên ma. Từ Thiên ma cấp thấp bình thường nhất cho tới Thiên ma thập giai đỉnh phong, loại nào cũng có. Trong một khắc khi đám Thiên ma này xuất hiện, Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn tưởng rằng Mộng Yểm Tiểu Hắc đã đả thông không gian với Thiên ma giới rồi, cho nên mới có thể triệu hoán ra nhiều Thiên ma như vậy.

Nhưng ngay một tích tắc sau đó, hắn đã nhận ra chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.

Bên trong hoàn cảnh đặc thù thế này, Thất Xảo chân nhân có thể dựa vào phượng hoàng y bào để thuấn di trong một khoảng cách ngắn cũng là cực hạn rồi. Nếu như muốn đả thông hai giới thì cho dù tất cả mọi người ở đây liên thủ lại cũng tuyệt đối chỉ có thất bại mà thôi.

"Đám Thiên ma này đâu ra vậy?" Trịnh Hạo Thiên chậm rãi hỏi.

"Đương nhiên là bắt tới." Tiểu Hắc quay đầu lại, tặng Trịnh Hạo Thiên một nụ cười thật tươi, nói: "Chỉ cần người đi Thiên ma giới một hai trăm năm, nhất định có thể bắt được nhiều Thiên ma như vậy."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người. Vì hôm nay, Mộng Long chân nhân đã cố gắng mấy trăm năm, đến một giây lát nghỉ ngơi cũng không có.

"...."

Đám Thiên ma này vừa hiện thân một cái liền trở nên cuồng bạo vô cùng.

Bọn chúng không hề bị uy áp của đám tông sư chân nhân và cấm địa chi chủ hù ngã, mà ngược lại còn càng trở nên điên cuồng hơn.

Bọn chúng nhằm thẳng lên không trung, nhằm về phía thụ nhân, đồng thời nhằm cả về phía sơn phong cự nhân, đại hải cự nhân phía sau mà nhào tới.

Bọn chúng giống như đàn Mẫu Chỉ ngư hung hãn không sợ chết, định dùng số lượng mà nhấn chìm tất cả.

Trịnh Hạo Thiên nhìn mà trong lòng thất kinh. Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Mộng Long chân nhân làm thế nào mà khống chế được đàn Thiên ma này, hơn nữa còn khiến cho bọn chúng quên đi áp lực chênh lệch đẳng giai mà trở nên cuồng bạo như vậy. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

Phảng phất như nhìn thấu tâm tư của Trịnh Hạo Thiên, Mộng Long chân nhân nói nhanh: "Để Mộng Yểm khống chế thần trí bọn chúng, sau đó cho bọn chúng tu luyện công pháp có thể kích thích sinh mệnh lực." Dừng lại một chút, hắn nói tiếp: "Đây là vật hi sinh cường đại nhất. Chỉ đáng tiếc là chỉ dùng được một lần. Sau khi sử dụng, cho dù bọn chúng có may mắn sống sót thì cũng hao hết sinh mệnh lực mà chết."

Thiên ma vô cùng vô tận từ trong hư không tràn ra, dùng một quyết tâm liều mạng mà lao về phía các vị cấm địa chi chủ.

Tuy chênh lệch thực lực giữa song phương cực lớn, cho dù thập đại cấm địa chi chủ có đứng yên cho đám Thiên ma công kích thì chỉ sợ cũng chẳng thể gây ra thương tổn chân chính cho bọn hắn.

Nhưng số lượng khổng lồ cũng có chỗ tốt của nó.

Đám Thiên ma này không ngờ có thể mạnh mẽ níu chân tám vị chi chủ lại.

Vô luận là lôi đình trên bầu trời, dây đằng trên mặt đất hay là truy binh cường đại ở phía sau, vào giờ khắc này đều không thể mang tới phiền toái cho bọn Trịnh Hạo Thiên nữa.

Quang ảnh chợt lóe lên, ngũ thải quang mang lại lao vụt về phía trước nhanh như một tia chớp.

Trịnh Hạo Thiên cười lớn một tiếng, nhưng trong mắt Mộng Long chân nhân lại toát lên một vẻ tiếc nuối không nỡ.

Thành quả mà hắn khổ cực thu thập mấy trăm năm đã tiêu tan trong nháy mắt. Bất quá, hắn cũng biết chuyện có nặng có nhẹ, chỉ trong nửa khắc đã khôi phục lại như bình thường.

"Trịnh sư đệ, còn hai vị chi chủ chưa hiện thân." Túy chân nhân trầm giọng nói: "Hai vị chi chủ này này là thần bí nhất, và cũng là cường đại nhất, ngươi phải thật cẩn thận."

Trịnh Hạo Thiên liên tục gật đầu, nói: "Sư huynh, tiểu đệ hiểu, hư không cự nhân và thời gian cự nhân mới là khó dây vào nhất."

Ở trên chiến trường linh giả, có hai nơi nguy hiểm cực độ.

Một nơi được gọi là Thánh địa không gian. Ở đó có vô số khe nứt không gian, lốc xoáy không gian cùng thông đạo không gian. Hơn nữa những khe nứt, lốc xoáy và thông đạo đó cũng không có vị trí cố định mà liên tục biến hóa không ngừng. Cho tới tận bây giờ vẫn không có một ai nhìn thấy được quy luật bên trong.

Nếu như cóngười tiến vào bên trong thì có tới tám chín phần sẽ bị những khe nứt và lốc xoáy không gian xé tan thành từng mảnh nhỏ.

Cho dù có may mắn tiến vào thông đạo không gian thì tình cảnh sau đó cũng chẳng khá hơn chút nào.

Cho nên, trừ một số chủng tộc cá biệt cực kỳ tinh thông không gian chi đạo ra, hầu hết các chủng tộc trong Đại Linh giới một khi đối diện với nó đều đường vòng mà đi, chẳng dại gì mà tiến vào cho mất mạng.

Bất quá, thánh địa không gian tuy nguy hiểm, nhưng cũng không phải là đáng sợ nhất.

Vùng đất thần bí khó lường nhất trong thập đại cấm địa được gọi là thánh địa thời gian.

Đó là một vùng đất thần kỳ trài dài mấy ngàn dặm. Chỉ cần bước vào khu vực cấm địa là có thể cảm nhận được sự tồn tại của thời gian.

Mà tốc độ thời gian lưu chuyển bên trong vùng đất này cũng không giống nhau. Có nơi thì nhanh gấp đôi, gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục, mấy trăm, mấy ngàn vạn lần. Nhưng cũng có một số địa phương thời gian lại trôi qua trậm hơn gấp đôi, gấp mấy lần, thậm chí là trăm ngàn vạn lần.

Không một ai biết tại sao thời gian lại có thể chênh lệch lớn đến như vậy, cũng không một ai biết những địa điểm thời gian hỗn loạn này có biến đổi hay không.

Nếu như nói thánh địa không gian còn có người dám tiến vào thăm dò thì thánh địa thời gian hoàn toàn là một vùng đất chết.

Trừ phi là cùng đường, nếu không chẳng có một kẻ nào nguyện ý tiến vào trong đó cả. Bởi vì bọn hắn không biết, khi bọn hắn sống sót ra khỏi khu vực nguy hiểm đó, thế giới này có còn quen thuộc như lúc trước hay không.

Sau Khi Mộng Long chân nhân phóng thích ra vô tận Thiên ma, lập tức vây khốn tám vị chi chủ, hai vị chi chỉ còn lại vẫn bặt tăm vô tích như trước.

Hơn nữa năng lực mà hai vị chi chủ này nắm giữ, so với tám vị kia cộng lại còn càng đáng sợ hơn.

Trái tim Trịnh Hạo Thiên đột nhiên nhảy lên kịch liệt. Hồng sắc quang mang của Huyết Quang kích bắt đầu bùng phát khó áp chế nổi. Một cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng có chợt dâng lên trong lòng hắn.

"Đến rồi, ở bên này." Trịnh Hạo Thiên quát lạnh một tiếng, chỉ về khoảng không bên trái xa xa.

Ánh mắt cùng thần niệm của mọi người không hẹn mà cùng chiếu về phía đó. Ở trong một vùng không gian trống rỗng, đột nhiên xuất hiện từng tia từng tia dao động lực lượng bất thường.

Đây là lực lượng không gian, là lực lượng khổng lồ do không gian biến hóa sinh ra.

Mộng Yểm Tiểu Hắc vừa rồi cũng sử dụng lực lượng cùng loại, nhưng lực lượng mà hắn sử dụng so với lực lượng không gian lúc này thì đúng là cách biệt như trời với đất.

Đây mới là lực lượng không gian chân chính.

Từng đạo từng đạo sóng không gian bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy bắt đầu sản sinh tầng tầng lớp lớp, đồng thời tràn về phía bọn họ.

Những con sóng không gian thoạt nhìn thì có vẻ đẹp đẽ và hùng vĩ, nhưng mấy người Trịnh Hạo Thiên lại biết, ở bên trong nó rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu nguy hiểm.

"Phá...."

Cơ hồ cùng một lúc, mấy người Túy chân nhân cùng nhau xuất thủ. Bọn họ kích phát lực lượng mà mình am hiểu nhất, chặn đánh những con sóng không gian cuồn cuộn, không biết điểm đầu và điểm cuối đang ập tới.

Cùng với những tiếng nổ đinh tai nhức óc, nhưng con sóng kia còn chưa kịp ập tới trước mặt mọi người thì đã bị đánh tan rồi.

Chỉ là, trên mặt mọi người vẫn không hề có vẻ vui sướng và đắc ý nào. Bởi vì bọn họ đã nhìn thấy, ở phía sau đã xuất hiện một con sóng không gian càng thêm bao la hùng vĩ.

"Hợp lực."

"Được."

Thân hình bảy vị tông sư cường đại nhất của Phiêu Miểu đại lục nhoáng lên một cái, mỗi người đã chiếm cứ một phương vị.

Từ trên người bọn họ tỏa ra dao động lực lượng mênh mông nhất.

Trịnh Hạo Thiên đang muốn gia nhập thì thanh âm của Túy chân nhân đã truyền tới: "Trịnh sư đệ, ngươi cùng Thông Thiên chân nhân lưu lại lực lượng, xem chúng ta xử lý bọn chúng."

Bảy cỗ lực lượng mênh mông tràn ra, trong nháy mắt đã ngưng kết thành một. Vô số quang mang nhan sắc bất đồng lấy bọn họ làm trung tâm bắt đầu bùng phát, đánh ra bốn phương tám hướng.

Chính vào lúc này, một cỗ lực lượng càng thêm kỳ lạ đột ngột xuất hiện.

Khi cỗ lực lượng này xuất hiện, tốc độ hào quang khuếch tán xung quanh thân thể mấy người Túy chân nhân lập tức chậm lại.

Giống như có một sợi dây vô hình đang trói chặt lấy thân thể bọn họ, khiến cho lực lượng của bọn họ không thể phát huy hoàn toàn.

Thời gian, đây là lực lượng thần kỳ có thể khống chế lưu tốc thời gian....