Chiến Thiên

Chương 854: Thiên vị




Ở trong cái đoanh địa này, đương nhiên là phải lấy ma thần đại nhân làm đầu.

Bất quá, ma thần đại nhân là nhân vật bậc nào chứ, làm sao có thể đích thân quản lý mấy việc lặt vặt trong doanh địa được. Mà ở trong hàng ngũ những đệ tử của đại nhân, Gia Ma không thể nghi ngờ chính là người cường đại nhất.

Khi hắn phóng thích khí tức của bản thân ra, những người này lập tức biết được thân phận kẻ vừa tới.

Mà với thân phận và thực lực đại ma vương đỉnh phong của Gia Ma hiện giờ, cho dù là mấy vị đệ tử nhập thất còn lại của ma thần đại nhân, khi gặp hắn cũng phải thể hiện đầy đủ lễ tiết.

Đây chính là đãi ngộ đặc biệt mà chỉ cường giả mới có thể hưởng thụ được.

Ánh mắt Trịnh Hạo Thiên đảo qua, đám Địa ma linh giả thủ vệ này đương nhiên không được hắn đặt vào mắt. Chỉ có năm người khác biệt, rõ ràng là đệ tử nhập thất của ma thần đại nhân mới khiến hắn phải chú ý tới.

Chỉ là, khiến hắn cảm kinh ngạc là ở chỗ, trong năm tên ma tộc này, không ngờ chỉ có hai gã là hoàng tộc Địa ma mà thôi. Nguồn: http://truyenfull.vn

Ba gã còn lại có một vị là Địa ma bình thường, một vị nhân ma và một vị Thiên ma.

Bởi vậy có thể thấy được, vị ma thần đại nhân này quả nhiên đối xử rất bình đẳng với tất cả ma tộc, không hề có chút kỳ thị phân biệt nào.

Bất quá ngẫm lại cũng thấy đúng. Phù triện mà cường giả ma tộc có thể luyện chế đều là phù triện hắc ám cả, chỉ cần luyện chế ra rồi, thì trên cơ bản đều có thể lưu thông trong ma tộc.

Mà số lượng linh phù sư ma tộc càng nhiều, thì thực lực chỉnh thể của ma tộc lại càng cường đại.

Vị ma thần này có lẽ đã nhìn thấu điểm này, cho nên mới mở rộng cửa, đón nhận tất cả thiên tài phù đạo của ma tộc.

Nếu không phải như vậy, hai vị hoàng tộc Địa ma có lẽ có thể bái nhập làm môn hạ của hắn, chứ ba người còn lại vị tất đã có cơ hội này.

Ánh mắt Gia Ma thoáng đảo qua một lượt. Tất cả những người bị ánh mắt hắn chiếu tới đều cảm thấy có một tia hàn ý từ trong đáy lòng dâng lên mãnh liệt. Đây không phải là Gia Ma cố ý thị uy, mà là vì công pháp hắn tu luyện vốn đã như thế. Trước khi trở thành ma thần, hắn rất khó thu liễm hoàn toàn được.

"Không tệ, các ngươi tới đây đi." Gia Ma chậm rãi, nói: "Lão sư đã từng nói, phù triện gần thiên đạo, nếu các ngươi đã lựa chọn phù đạo, thì hãy toàn tâm toàn ý với nó."

"Vâng, cẩn tuân đại nhân chỉ bảo."

Gia Ma thao thao bất tuyệt không ngừng suốt nửa canh giờ, nhưng cuối cùng chốt lại thì chỉ có một ý, đó chính là mọi người phải cố gắng dụng tâm tu luyện, không được cô phụ kỳ vọng của ma thần đại nhân.

Trịnh Hạo Thiên đứng bên cạnh nghe mà cảm thấy buồn ngủ. Nhưng liếc mắt sang bên kia, đừng nói là mấy vị đệ tử nhập thất của ma thần đại nhân, cho dù là đám Địa ma bình thường cũng tập trung tinh thần lắng nghe, phảng phất như lời Gia Ma đang nói chính là bí tịch tu luyện võ đạo vậy.

Khóe miệng thoáng nhếch lên, Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm nghĩ, thì ra trong ma tộc cũng có kẻ tinh thông trò vuốt mông ngựa nha.

Sau nửa canh giờ, Gia Ma rốt cuộc cũng dừng lại, nói: "Lão sư được Thiên ma Thần Vương đại nhân mời tới Thiên ma giới. Trước khi lên đường, lão sư đã giao trọng trách tổ chức cuộc tỷ thí này cho bổn tọa. Bây giờ bổn tọa hỏi một câu, các ngươi có ai muốn thối lui không?"

Năm vị đệ tử nhập thất của ma thần đại nhân đều đứng nghiêm, căn bản không có người nào lên tiếng.

Người chiến thắng cuộc tỷ thí này sẽ có tư cách tiến vào bảo khố của ma thần đại nhân, lựa chọn một kiện bảo vật. Đây chính cơ duyên cực kỳ hiếm thấy, đương nhiên sẽ không có người nào chịu bỏ qua rồi.

Sắc mặt Gia Ma không chút thay đổi, nhìn mọi người nói: "Không tệ, có lòng tin vào bản thân là tốt. Điều này sẽ giúp ích các ngươi rất lớn trên con đường tu hành sau này." Vừa dứt lời, hắn liền vẫy vẫy tay, nói: "Để ta giới thiệu một chút, vị này chính là hoàng tộc Địa ma Thiên Hạo. Thực lực cùng tiềm lực trên phương diện phù đạo của hắn đã đạt tới tiêu chuẩn nhập môn, cho nên bổn tọa đặc biệt cho phép hắn gia nhập cuộc tỷ thí lần này. Các ngươi có ý kiến gì không?"

Đám người Đức Tái và Lâm Khắc liếc mắt nhìn nhau một cái. Tuy trong lòng bất mãn, nhưng chẳng có kẻ nào dám lên tiếng phản đối cả.

Trên mặt Gia Ma lộ một nụ cười vui vẻ, nói: "Sau này các ngươi đều là sư huynh đệ cả, bây giờ làm quen với nhau một chút đi."

Năm người kia vâng dạ một tiếng, vô luận trong lòng bọn hắn có khó chịu thế nào, nhưng vào lúc này vẫn phải tỏ vẻ nhiệt tình vô cùng, tiếp đón nồng nhiệt vị sư đệ tương lai này.

Sau một lát, Trịnh Hạo Thiên đã biết được tên của bọn hắn.

Hai vị hoàng tộc Địa ma lần lượt là Tát Ma và Lâm Khắc. Bọn hắn đều có xuất thân từ một số chi hoàng tộc cường đại trong Địa ma nhất tộc, từ nhỏ đã được phát hiện có thiên phú đặc biệt trên phù đạo.

Phải dựa vào sự cố gắng không ngừng và can thiệp của tối cường giả trong tộc, bọn họ mới có thể nhập làm môn hạ ma thần Trát Hách Đặc, tu luyện phù triện chi đạo.

Mà vị Thiên ma Đức Tái và Địa ma bình thường Tạp Phỉ Đặc lại là thân truyền đệ tử được ma thần đại nhân lựa chọn trong lần quảng thu môn đồ trăm năm một lần.

Bọn họ cũng không có chỗ dựa cường đại vững chắc nào, có thể bái nhập làm môn hạ đệ tử của ma thần đại nhân, chỉ có thể nói là vận khí rơi trúng đầu mà thôi.

Về phần vị nhân ma Áo Khắc cuối cùng thì lai lịch lại có chút thần bí khó lường. Nghe nói vị nhân ma này được ma thần đại nhân tự tay cứu từ trong chiến trường trở về, cho dù là Gia Ma cũng không biết được tình huống cụ thể thế nào. Nhưng thiên phú là thực lực của hắn trên phù triện chi đạo tuyệt đối là hạng nhất, ở trong năm người cũng tuyệt đối được xếp vào số một số hai.

Trước khi tới đây, Gia Ma đã đặc biệt dặn dò Trịnh Hạo Thiên, rằng trong cuộc tỷ thí này, Áo Khắc mới là đối thủ lớn nhất của hắn.

"Thiên Hạo, chiếc bàn kia là của ngươi." Gia Ma vung tay lên, cắt ngang cuộc làm quen của bọn hắn, nói: "Các ngươi chuẩn bị một chút đi, tỷ thí sẽ lập tức bắt đầu."

"Vâng."

Sáu người lập tức thu liễm tâm thần, tập trung tinh thần của mình lên mặt bàn trống trải trước mặt.

Giữa bọn họ vốn đã không có giao tình gì, sở dĩ có vẻ thân quen như vậy hoàn toàn là vì có Gia Ma ở đây. Đối diện với cuộc tỷ thí sắp bắt đầu, đương nhiên chẳng có người nào còn tâm trí nhàn hạ đi diễn trò nữa cả.

Đám Lâm Khắc hiển nhiên đều đã tham gia nhiều lần rồi. Sau khi bọn họ đứng vững, lập tức lấy linh bút từ trong người ra, nhẹ nhàng đặt lên mặt bàn.

Ánh mắt Trịnh Hạo Thiên vừa lướt qua một cái, sắc mặt lập tức hơi đổi.

Linh bút của năm kẻ này tuy không giống nhau, nhưng đếu có một điểm vô cùng giống nhau.

Đó chính là phẩm chất cực cao, gần như không hề thua kém gì linh bút của phù đạo đại sư Thần Thiên Duệ. Đem ra so sánh, linh bút của Trịnh Hạo Thiên lại có vẻ khó coi hơn rất nhiều, căn bản là không dám lấy ra trước mặt mọi người bêu xấu.

Tuy linh bút tốt xấu không phải là nguyên nhân trọng yếu nhất quyết định tới phẩm chất phù triện cao hay thấp. Nhưng nhìn những kiện bảo vật chớp động quang mang thần bí kia, nói không động tâm chút nào thì tuyệt đối là lừa mình dối người.

Trát Hách Đặc ma thần không hổ là phù đạo tông sư..... bảo vật linh bút ban tặng cho môn hạ đệ tử tuyệt đối đủ khiến tất cả phù đạo đại sư tán tu phải thèm nhỏ dãi.

Gia Ma vung tay lên, mấy vị Địa ma linh giả lập tức tiến lên, đặt lên mặt bàn của mọi người một tấm phù triện trắng cùng một chiếc linh bút.

Đám người Áo Khắc quay sang nhìn nhau. Phát phù triện trắng thì bọn hắn không thấy lạ, nhưng chiếc linh bút này là có ý gì?

Gia Ma phảng phất như không nhìn thấy biểu tình nghi hoặc của bọn hắn, mà cứ chậm rãi nói: "Lão sư từng nói, muốn kiến tạo lầu cao vạn trượng, thì nhất định phải có một nền móng vững chắc. Các ngươi đã bái làm môn hạ lão sư nhiều năm như vậy, chắc cũng biết điều lão sư coi trọng nhất chính là kiến thức cơ bản." Hắn hơi dừng lại một chút: "Cho nên bổn tọa quyết định, lần này các ngươi tỷ thí không được sử dụng linh bút của mình. Chỉ có như vậy mới có thể nhìn ra, xem kiến thức cơ bản của các ngươi có vững hay không."

Biểu tình trên mặt đám người Áo Khắc lập tức trở nên cực kỳ cổ quái, trước kia, số lần bọn hắn tham gia tỷ thí cũng không ít, nhưng cũng chưa bao giờ gặp chuyện cổ quái thế này.

Linh bút chính là bảo vật mà mỗi một linh phù sư coi trọng nhất. Đặc biệt là đối với bọn hắn mà nói, sử dụng linh bút có thuần thục hay không sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới phẩm cấp của phù triện.

Chỉ là, nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Gia Ma đại nhân, trong lòng bọn hắn cho dù có bất mãn thì cũng không dám nói ra.

Nếu Trát Hách Đặc ma thần đại nhân không có ở đây, thì toàn bộ mọi chuyện trong doanh địa đều do Gia Ma đại nhân quyết định. Mấy người bọn hắn tuy là đệ tử nhập thất của ma thần đại nhân, nhưng trong chuyện này cũng không có quyền lên tiếng.

Nhìn cả đám Áo Khắc phẫn nộ thu linh bút của mình lại, Trịnh Hạo Thiên không khỏi thầm than trong lòng.

Gia Ma đã tận mắt nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên luyện chế phù triện, cho nên biết linh bút hắn sử dụng chẳng qua chỉ là loại bình thường mà thôi. Mà phẩm chất của chiếc linh bút đó lại không hơn kém những chiếc linh bút trên mặt bàn hiện giờ là bao.

Vị Thiên ma vương đai nhân này vì để hắn thuận lợi chiến thắng, có thể nói là hao tổn không ít tâm cơ rồi.

Bất quá, lời hắn nói cũng rất quang minh chính đại, không chê vào đâu được. Đám Áo Khắc tuy ẩn ước phát giác được điều gì đó không thích hợp, nhưng cũng thể xác định chính xác là cái gì.

Khẽ vung tay lên, trước mặt mỗi người đều xuất hiện một khối ngọc thạch.

"Nếu lần này đã tỷ thí kiến thức cơ bản, vậy bổn tọa sẽ bám theo điểm này." Gia Ma trầm giọng, nói: "Trong những Đại hắc ám phù triện, Đại hắc ám Hối Linh phù triện không thể nghi ngờ chính là cơ bản nhất, cũng là phù triện có phạm vi ứng dụng rộng lớn nhất. Cho nên, lần này các ngươi sẽ tỷ thí luyện chế Đại hắc ám Hối Linh phù triện."

Tất cả mọi người đều thoáng khom người. Bất kể trong lòng bọn hắn là đang mừng thầm, hay là chửi mắng, thì lúc này cũng phải thu hồi toàn bộ tâm thần, dồn toàn bộ tinh lực vào việc luyện chế tấm phù triện trước mắt.

Gia Ma hơi gật đầu một cái, mấy tên Địa ma linh giả thủ vệ xung quanh lập tức khởi động cơ quan nào đó.

Ngay sau đó, một cỗ linh lực khổng lồ không thể tưởng tượng nổi chợt tràn ngập trong sân. Cỗ linh lực này thuần hậu, mãnh liệt, nơi nào cũng có, phảng phất như vĩnh viễn không bao giờ cạn kiệt.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, giờ mới hiểu được, vì sao Gia Ma lại lựa chọn chỗ này để tiến hành tỷ thí luện chế phù triện.

Bởi vì mức độ nồng đậm của linh lực ở nơi đây quả thực đã đạt cực điểm, cho dù là thánh địa tu luyện của Cửu U chân nhân cũng phải kém hơn vài phần.

Tuy loại phương pháp hội tụ linh lực này chỉ có thể duy trì trong nhất thời, nhưng cũng là chuyện rất giỏi rồi.

Sáu người gần như cùng mở tấm phù triện trắng ra, đồng thời hạ linh bút xuống.

Trừ Trịnh Hạo Thiên ra, những người còn lại đều là đệ tử nhập thất của ma thần đại nhân, tạo nghệ mỗi người trên phù triện chi đạo đều không hề tầm thường.

Đại hắc ám Hối Linh phù triện đối với bọn hắn mà nói cũng chẳng lạ lẫm gì. Mà Trịnh Hạo Thiên lai càng không cần phải nói, có được thiên phú đặc thù quang ám đồng tu, khiến cho hắn có thể luyện chế dễ dàng loại phù triện cơ bản nhất này, phảng phất như hạ bút thành văn vậy.

Cho nên, sau khi Gia Ma tuyên bố bắt đầu trên bầu trời lập tức xuất hiện sáu cơn lốc xoáy linh lực lớn nhỏ bất đồng.

Linh lực khổng lồ thông qua những cơn lốc xoáy này dũng mãnh tiến vào trong phù triện. Trên phù trắng dần dần xuất hiện từng đạo từng đạo quang mang hắc sắc, chúng giống như tinh linh có được sinh mệnh, tận tình nhảy nhót trên phù triện.

Sau một hồi lâu, Trịnh Hạo Thiên thở ra một hơi thật dài.

Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười thỏa mãn, cổ tay thoáng rung lên, linh bút lập tức từ trên phù triện nhấc lên.

Tiếp đó, toàn bộ tấm phù triện đại phát hắc quang.

Đại hắc ám Hối Linh phù triện luyện chế thành công....