Chiến Thiên

Chương 799: Biết chết liền




Kiếm quang đầy trời hòa quyện vào nhau, ngưng tụ thành những con sóng ngập trời, thi nhau đổ ập về phía ba gã linh giả yêu tộc.

Ba gã vường giả yêu tộc này thân là linh giả, đương nhiên cũng là hạng người kiến thức rộng rãi. Bọn họ cùng ngẩn ra, kinh hãi thốt lên: "Nhân tộc khí sư linh giả...."

Khí sư linh giả của nhân tộc có danh khí khá lớn trong các tộc, hơn nữa cường giả trong các tộc cũng biết, đám khí sư linh giả này tên nào cũng am hiểu một phụ tu chi đạo nào đó. Có thể nói, mỗi một tên khí sư linh giả đều là một bảo khố di động. Nếu như cường giả dị tộc nào mà bắt giữ được một khí sư linh giả của nhân tộc, đồng thời nô dịch hắn, thì sẽ thu được một lượng tài phú không tưởng tượng nổi.

Chỉ là, khí sư linh giả luôn luôn được nhân tộc bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặt, hơn nữa, rất hiếm khi có khí sư linh giả nào lại nguyện ý tiến vào chiến trường linh giả mạo hiểm.

Cho nên, hãn hữu lắm mới có một cường giả dị tộc nào đó bắt được một tên khí sư linh giả của nhân tộc.

Mà lúc này, trước mắt bọn hắn, lại có một vị khí sư linh giả nhân tộc. Và càng quan trọng hơn, tên khí sư linh giả này chỉ có một sao mà thôi...

Trong lúc nhất thời, tròng mắt trư yêu bắt đầu đỏ lừ.

Nếu như có thể bắt được tên linh giả nhân tộc này, đồng thời thi triển thủ đoạn hàng phục, thì sau này, hắn sẽ thu được vô tận tài phú rồi.

"Bắt hắn, bắt sống hắn."

Trư yêu rống lớn một tiếng rồi xông thẳng vào trong kiếm hải.

Hai tên linh giả yêu tộc còn lại đương nhiên cũng biết giá trị của khí sư linh giả nhân tộc. Bọn hắn chỉ thoáng do dự một chút rồi lập tức bám sát theo trư yêu, xông vào trong kiếm hải.

Ba người bọn hắn rất tin tưởng, nhất định có thể bắt sống tên khí sư linh giả nhân tộc này.

Còn an nguy của dị thú kim lân lại bị bọn hắn tạm thời quên lãng.

Thậm chí trong lòng bọn hắn còn ẩn ước có chút mong đợi, nếu như hắn cùng với tên cường giả nhân loại ba sao kia đồng vu quy tận thì hay quá…

Sau khi xông vào vào trong kiếm hải, ba tên linh giả yêu tộc, lại đột nhiên ngẩn ra.

Bởi vì bên trong một vùng kiếm hải này, không chỉ có riêng một mình Trịnh Hạo Thiên, mà ở bên cạnh hắn chẳng biết từ lúc nào đã có thêm ba con linh thú.

Trên người ba con linh thú này đều tràn ngập một loại khí tức khủng bố.

Ngay cả là đám linh giả yêu tộc đã lặn lộn mấy năm trên chiến trường linh giả như bọn hắn cũng phải cảm thấy trái tim thoáng đập thình thịch.

"Đi đi....."

Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng vung tay lên, linh thể đại bàng, linh thể kim cương cùng linh thể cuồng bạo hùng vương lập tức đồng loạt xông lên. Vừa lao đi, chúng vừa phát ra những tiếng rống đinh tai nhức óc, cự chửơng, lợi trảo trong nháy mắt đã ầm ầm đánh tới.

Trư yêu hú lên một tiếng quái dị. Trong một khắc khi cảm nhận được khí tức trên người ba linh thể, hắn đã biết không ổn rồi.

Thực lực ba cái linh thể này quá cường đại, tuyệt đối không dưới bọn hắn. Hơn nữa còn có một tên khí sư linhgiả nhân tộc rình rập như hổ rình mồi bên cạnh. Dưới tình huống như vậy, không cần đánh cũng biết, bọn hắn đã hoàn toàn rơi xuống hạ phong

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ba tên linh giả yêu tộc lập tức xoay người bỏ chạy không chút do dự. Thậm chí tốc độ bỏ chạy so với khi lao vào trong kiếm hải còn nhanh hơn một bậc.

Nhưng, chỉ trong chốc lát, bọn hắn đã tuyệt vọng.

Những con sóng vô cùng vô tận trong kiếm hải liên tục đánh tới, mỗi một con sóng đều ẩn chứa một lực lượng khổng lồ vô cùng. Tuy lực lượng này còn chưa thể phá tan hộ thân tráo và khải giáp trên người bọn hắn, nhưng cũng đủ để giữ chân bọn hắn lại rồi.

Tiếp đó, ba linh thể cường đại mãnh liệt nhào tới, quấn chặt lấy bọn hắn.

Linh thể Chim đại bàng, kim cương cùng cuồng bạo hùng vương ngay cả linh giả bốn sao cũng từng giết chết.

Tuy khi đó là lấy nhiều hiếp ít, có thắng nhưng không oai. Nhưng khi đối diện với ba tên yêu thú này, chúng vẫn đại phát thần uy, chỉ trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi đã chiếm cứ thượng phong tuyệt đối.

Hơn nữa xung quanh còn có kiếm hải phụ trợ, càng khiến cho ba tên linh giả yêu thú không ngừng kêu khổ.

Đột nhiên trư yêu ngửa cổ, phát ra một tiếng rít cao bất tận. Thanh âm đó phảng phất như xuyên thấu tận trời, khuếch tán ra phương xa.

Sau khi nghe thấy riếng rít này, tinh thần hai tên linh giả yêu tộc còn lại đều lập tức rung lên.

Trư yêu hét lớn: "Nhân loại, doanh địa yêu tôc chúng ta ở ngay gần đây, sau khi nghe được tiếng cầu cứu của ta sẽ lập tức tới. Nếu ngươi còn dây dưa, chờ đến khi đồng tộc của ta đến, ta nhất định sẽ khiến người chết không có chỗ chôn."

Trịnh Hạo Thiên cười lạnh một tiếng, nói: "Viện quân.... Hắc hắc, đừng nói là phòng hộ tráo của doanh địa yêu tộc các ngươi đã bị người ta lấy đi. Mà cho dù là cái phòng hộ tráo đó còn ở đây, thanh âm của ngươi cũng đừng mơ tưởng có thể truyền ra khỏi kiếm hải đại trận của ta."

Hắn vừa dứt lời, kiếm hải lập tức vang lên từng tiếng từng tiếng rít bén nhọn, đúng là tiếng rít vừa rồi của trư yêu.

Sắc mặt ba tên cường giả yêu tộc trong nháy mắt đều đại biến. Lúc này bọn hắn mới biết, thì ra tên nhân loại giảo hoạt trước mắt đã sớm có chuẩn bị rồi.

Hơn nữa, càng khiến bọn hắn cảm thấy kinh hãi chính là, doanh địa yêu tộc quả nhiên đã xảy ra biến hóa nào đó, mà ngay cả chỗ dựa lớn nhất của doanh địa - phòng hộ tráo cũng bị người ta lấy đi mất rồi.

Liên tưởng tới cảm ứng vừa rồi, bọn họ lập tức không thể nghi ngờ lời này nữa rồi.

"Đi." Trư yêu đột nhiên quát lạnh một tiếng, bất chấp đại bàng đang công kích mà quay người vội vàng bỏ chậy về phương xa. Mặc cho lợi trảo của đại bàng phá nát khôi giáp trên người hắn, để lại trên người hắn từng vô số vết thương sâu hoắm, hắn cũng không quay đầu nhìn lại một cái.

Hai tên linh giả yêu tộc khác cũng lập tức phá vây, chạy về hai phương hướng khác. Bọn hắn tin tưởng, với thực lực của tên linh giả nhan tộc một sao này, nhiều nhất cũng chỉ có thể đuổi theo một phương hướng. Cho nên, trong ba người bọn hắn, nhất định sẽ có hai tến thoát thân thành công.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, kiếm trận dưới sự khống chế của hắn đã xảy ra biến hóa cực kỳ vi diệu. Kiếm hải lớp lớp tản mát ra, để lộ ra những con đường nhìn như thẳng tắp, nhưng thực chất lại cực kỳ ngoắt ngoéo.

Ba tên linh gỉa yêu tộc dốc hết toàn lực, vừa chống đỡ linh thú công kích, vừa đấu đá loạn xạ trong kiếm hải. Nhưng sau khi cố gắng vật lộn nửa canh giờ, bọn hắn lại đột nhiên phát hiện, ba người bọn hắn không ngờ lại gặp mặt nhau.

Hơn nữa, càng khiến bọn hắn cảm thấy bi ai chính là, bọn hắn đã đi một vòng tròn, mất bao nhiêu thời gian cuối cùng lại trở về chỗ cũ.

Đến tận lúc này, sắc mặt ba người bọn hắn đã tái nhợt vô cùng, không còn chút huyết sắc nào nữa.

Trên mặt Trịnh Hạo Thiên nở một nụ cười lạnh. Sở dĩ hắn lưu lại tính mang ba tên linh giả yêu tộc này, chính là muốn dùng bọn hắn để luyện tập năng lực khống chế kiếm trận của mình.

Tuy cảm ngộ của hắn trên phương diện kiếm trận không bằng Cừu Hinh Dư, nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần mình cố gắng không ngừng tu luyện, nhất định cũng sẽ có một ngày đại thành.

Chỉ là, trong lòng hắn đột nhiên vừa động, chuyển mắt nhìn lại, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười.

"Ba vị, đồng bọn của các ngươi đã đi trước một bước rồi. Vậy các ngươi cũng lên đường được rồi."

Đám linh giả trư yêu kinh hãi phát hiện, kiếm quang xung quanh đột nhiên biến đổi.

Nếu như nói, kiếm quang ban đầu không quá mãnh liệt, chỉ có tác dụng mê hoặc và ngăn trở, thì vào giờ phút này, kiếm quang đã trở nên lăng lệ vô song, kiếm khí không ngừng xuất nhập kia còn khiến người ta có cảm giác rợn tóc gáy.

"Sưu sưu sưu...."

Kiếm quang cường đại phô thiên cái địa đánh xuống, trong nháy mắt đã xuyên thủng thân thể bọn hắn.

Mỗi một tên linh giả yêu tộc đều là loại da dày thịt béo, trên người lại mang theo chiến giáp cường hãn.

Nhưng sau khi bị đám linh thể quần thảo, những chiến giáp này tuy không đến mức vỡ nát, nhưng cũng bị thương tổn khắp nơi, thủng lỗ chỗ mất rồi.

Lúc này lại bị kiếm quang đâm tới, khải giáp lập tức ầm ầm nổ tung, để mặc đám kiếm quang cường đại trực tiếp đâm vào thân thể đám linh giả yêu tộc.

Ba tên linh giả yêu tộc cùng phát ra những tiếng kêu thê lương thảm thiết. Đến bây giờ bọn hắn mới biết, thì ra uy lực đám kiếm quang này lại cường đại như thế, có thể xuyên thủng thân thể, để lại trên cơ thể bọn hắn những vết thương khủng bố.

Ba con linh thú phát ra những tiếng gầm rú hưng phấn. Nhận được mệnh lệnh của Trịnh Hạo Thiên, tuy chúng nhìn như đã xuất toàn lực công kích, nhưng thực chất vẫn lưu lại đường sống, chỉ đuổi ba tên linh giả yêu tộc bỏ chạy trong kiếm hải, để Trịnh Hạo Thiên thoải mái tu luyện bí pháp kiếm trận mà thôi.

Lúc này, sau khi được Trịnh Hạo Thiên cho phép, chúng lập tức thi triển toàn bộ thủ đoạn của mình, không lưu lại chút nào nữa.

Linh thể cuồng bạo hùng vương hét lớn một tiếng, thân thể lập tức bành trướng lên gấp đôi, bàn tay to lớn như cái quạt hương bồ hung hăng vỗ xuống, lập tức đánh cho tên linh giả yêu tộc không sao ngã nhào xuống mặt đất.

Kim cương cùng đại bàng đều là một trong thiên địa nhị thập tứ thánh, đương nhiên không chịu cam lòng yếu thế. Chỉ sau chốc lát, ba tên linh giả yêu tộc đã bị đánh chết tươi,ngay cả linh thể cũng bị đánh nát như tương.

Vung tay lên, kiếm hải đầy trời lập tức hóa thành từng điểm từng điểm tinh mang, một lần nữa chui vào trong khí xoáy.

Thân hình Trịnh Hạo Thiên nhoáng lên một cái, đã đi tới bên người An An, nói: "An An, chúc mừng, thực lực của ngươi đã vượt qua ba sao rồi."

Trước mặt An An, tên dị thú kim lân ba sao đã nằm chết trên mặt đất.

Vết thương trên người bắn cũng không nhiều, chỉ có một vết thương trí mạng ở cổ họng hắn mà thôi.

So với thi thể đám trư yêu bị kiếm quang chém nát như tươm, thi thể tên dị thú kim lân này vẫn còn ngon lành chán.

Một kích tất sát, đây chính là thủ đoạn mà An An am hiểu nhất. Hơn nữa, lần này An An cũng không hề ẩn nấp, chờ đợi thời cơ để tiến hành ám sát, mà trực tiếp sử dụng bí pháp cường công, chỉ trong vòng nửa canh giờ đã giết chết thành công một tên linh giả yêu tộc ba sao.

Hơn nữa, trong cuộc chiến đấu lần này, nàng cũng không hề sử dụng tới lực lượng của Thiên ma vương, hoàn toàn sử dụng mật thuật và lực lượng của bản thân để giết chết đối phương

Chiến tích như vậy, đã đủ để chứng minh thực lực của nàng rồi.

Bổn sao, đây tuyệt đối là lực lượng cường đại của linh giả bốn sao.

An An thu hồi chiếc đoản nhần thần kỳ trong tay, nói: "Ta chẳng qua chỉ giết một tên, còn ngươi lại liên tục giết tới ba tên, vẫn là ngươi có chiến tích huy hoàng hơn ."

Trịnh Hạo Thiên cười dài một tiếng, nói: "Kẻ ngươi giết chính là linh giả ba sao, còn ta chỉ giết được không sao, một sao, với hai sao thôi."

An An khẽ mỉm cười, không thèm phản bác nữa. Nàng tiến tới bên người dị thú kim lân, lột lần da có ấn ký ba sao xuống, đặt lên mu bàn tay của mình.

Sau một lát, ấn ký ngôi sao của nàng lại càng có vẻ ngưng thực hơn. hai mắt nàng rạng rỡ sáng ngời, nói: "Còn hai tên nữa là ta có thể tấn chức bốn sao rồi."

Trịnh Hạo Thiên vẫy vẫy tay, ba con linh thú lập tức mang tới ấn ký ngôi sao của ba tên linh giả còn lại.

Sau khi sử dụng đám ấn ký này, Trịnh Hạo Thiên cười ha hả, nói: "Còn bốn tên nữa, là ta có thể tấn chức hai sao rồi."

Hai người bọn họ nhìn nhau cười, dọn dẹp mặt đất một chút, thân hình nhoáng lên một cái đã lập tức biến mất không thấy tăm hơi...

Trong doanh địa yêu tộc đã không còn những tiếng cười nói vui vẻ, ồn ào như lúc trước. Một không khí nặng nề, cổ quái không thể nào hình dung được đang bao phủ toàn bộ doanh địa.

Trong trung tâm doanh địa, hơn mười tên yêu tộc ba sao cường đại đang tụ hợp lại với nhau, thấp giọng thương lượng chuyện gì đó.

Trong cái doanh địa này, tỉ lệ cường giả ba sao cũng không ít, ước chừng được hơn một phần mười.

Mà trong dám yêu tộc ba sao này, lại có ba người danh tiếng vang dội nhất.

Tạp Trát Khắc của bát trảo địa long tộc, La Bàn của hổ tộc và Nhâm Khâu của xà tộc, không thể nghi ngờ, bọn hắn chính là nhân vật đầy não của toàn bộ doanh địa.

Kỳ thật, hơn một tháng trước, trong doanh địa còn có hai vị cường giả thanh danh không dưới bọn hắn. Thử yêu ba sao Qua Bỉ Lạc và thiên tài hùng yêu hai sao Nại Tư Nạp Đức.

Chỉ đáng tiếc, bọn họ đã cùng mất tích với Cáp Thập của lang tộc mất rồi.

Cho tới tận khi thúc phụ Cáp Thập, kẻ đã luyện chế trận pháp phòng ngự doanh địa nơi này - lang yêu bảy sao Kiệt Ca trở về, mọi người mới biết Cáp Thấp đã sớm mất mạng rồi.

Mà cũng chính vì việc này, cho nên Kiệt Ca mới lấy trận pháp phòng ngự rời đi. Tuy Kiệt Ca có từng nói, một khi hung thủ đền tội, nhất định sẽ trả lại trận pháp. Nhưng kể từ khi mất đi chỗ dựa lớn nhất này, phần lớn đám cường giả yêu tộc đều hơi lo lắng trong lòng.

Hiện giờ đã qua hơn một tháng, chuyện khiến đám linh giả yêu tộc lo lắng nhất cuối cùng đã xảy ra.

Đôi mắt hổ của La Bàn thoáng đảo xung quanh một vòng, trên người ẩn ước tỏa ra từng tia từng tia khí tức lăng lệ đặc hữu của hổ tộc.

"Các vị, trong một tháng vừa qua, doanh địa chúng ta đã có bốn tổ linh giả ra ngoài. Nhưng ta có một tin cực kỳ không tốt muốn nói cho mọi người, tất cả những linh giả rời khỏi doanh địa đều đã mất liên lạc."

Một tên linh giả hầu tộc dáng người loắt choắt đứng lên, phát ra thanh âm bén nhọn mà hữu lực: "La Bàn huynh, ngươi nói mất liên lạc nghĩa là sao?"

La Bàn trầm giọng nói: "Phàm là người từ trong doanh địa của chúng ta ra ngoài, trên người đều có mang theo phi kiếm liên lạc. Song khi chúng ta chủ động liên lạc với bọn hắn, lại phát hiện không có chút hồi âm nào."

Linh giả hầu tộc nhíu mày nói: "Có thể là vì bọn họ tiến vào Ám Dạ sâm lâm. Trước kia chẳng phải cũng từng phát sinh nhiều chuyện thế này rồi sao, vì sao lần này lại phải ngạc nhiên như thế?"

La Bàn than nhẹ một tiếng, nói: "Nếu như chỉ có một tổ linh giả mất liên lạc thì cũng có thể là đã xâm nhập Ám Dạ sâm lâm. Nhưng nếu cả bốn tổ linh giả cùng mất liên lạc thì thật sự không bình thường chút nào."

Đám linh giả lập tức rì rầm bàn luận, trên mặt còn thoáng biến sắc.

Ám Dạ sâm lâm chính là một đại bảo tàng, tuy bên trong có rất nhiều hiểm nguy, nhưng đồng thời cũng có rất nhiều kỳ ngộ. Đúng như lời La Bàn nói, một tổ tiến vào thì không có gì là lạ, nhưng nếu cả bốn tổ cùng xâm nhập vào đó thì đúng là hơi bất thường rồi.

Nhâm Khâu chuyển động cái thân hình khổng lồ của mình, chậm rãi nói: "La Bàn, bốn tổ bọn hắn đều có linh giả ba sao dẫn đội, ở trong khu vực này, hẳn không đến mức gặp phải đối thủ không thể chống cự chứ?"

Giữa các tộc mặc dù không có hiệp ước rõ ràng, nhưng vẫn có một số quy tắc ngầm.

Phàm là linh gỉa bốn sao trở lên, trên cơ bản sẽ không xuất hiện trong khu vực của linh giả mới tấn chức như nơi này. Nếu không, đây chính là việc cực kỳ phạm húy, thậm chí còn có thể khiến cường giả cao cấp phải can thiệp và tiêu diệt.

La Bàn cười khổ một tiếng, nói: "La mỗ biết, nhưng việc các tổ mất đi liên lạc là sự thật. Hơn nữa... hắn hơi dừng lại một chút, trong mắt chợt lóe lên một tia hàn quang, nói: "Không biết các vị có để ý không, trong một tháng này, không hề có một đội ngũ nào trở về doanh địa. Điều này cũng cực kỳ bất thường."

Nhâm Khâu hé cái miệng đỏ lòm, không ngừng thè thụt cái lưỡi rắn của mình.

"La Bàn, ý ngươi là, có kẻ đang phục kích, tiêu diệt những linh giả yêu tộc đi lẻ của chúng ta ngoài doanh địa?"

Vô luận đám yêu tộc này có thiên phú trí lực ra sao, nhưng phàm có thể tấn thăng tới cảnh giới linh giả, đều không phải kẻ ngu ngốc. Sau khi nghe được lời này, bọn hắn lập tức đều biến sắc, minh bạch được nguy cơ trước mắt.

"Hừ, phục kích yêu tộc chúng ta, đúng là to gan lớn mất."

Một thanh âm ồm ồm, giống như sấm động chợt vang lên trong phòng.

Tạp Trát Khắc là một con bát trảo địa long hiếm thấy. Hắn có thân hình cực lớn, dài tới trên dưới mười trượng. Nếu đứng từ bên sườn nhìn sang, thì thật chẳng khác nào một con thằn lằn được phóng đại vô số lần. Mà ở dưới bụng của hắn, còn có tám chiếc cự trảo tráng kiện hữu lực, trên móng vuốt đen kịt như mức còn chớp động lên những tia hắc mang làm lòng người rét lạnh.

Mặc dù trong danh hào của hắn có hai chữ địa long, nhưng có trời mới biết, tên bát trảo cự long này có thật sự di truyền huyết mạch của long tộc hay không.

Chỉ là, thực lực của hắn vẫn đứng số một trong toàn bộ doanh địa yêu tộc, ngay cả mấy người La Bàn cũng kém hơn hắn một bậc.

La Bàn cười khổ một tiếng, nói: "Tạp Trát Khắc, yêu tộc chúng ta có thể liệp sát dị tộc khác, thì bọn hắn đương nhiên cũng có thể tới liệp sát chúng ta."

Tạp Trát Khắc lắc lư thân hình của mình, nói: "La Bàn, ngươi có biện pháp gì không?"

La Bàn lắc lắc đầu, nói: "Nếu như trận pháp phòng ngự của Kiệt Ca tiền bối còn ở đây, thì ta có thể lợi dụng lực lượng của trận pháp để tìm được tung tích đối phương. Nhưng hiện giờ... haiz, ta cũng bất lực rồi."

Đám yêu tộc ba sao còn lại đều nhíu mày, trong lòng thầm mắng Kiệt Ca.

Chỉ là, cái trận pháp phòng ngự này vốn là của người ta đem tới, sở dĩ bố trí ở chỗ này, đương nhiên cũng có một phần là muốn xuất lực vì yêu tộc, nhưng thực chất phần lớn là vì chất nhi Cáp Thập của hắn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hiện giờ Cáp Thập đã gặp phải độc thủ, cho dù hắn có mang trận pháp đi luôn cũng chẳng ai nói được gì.

Nhâm Khâu chớp chớp đôi mắt thật lớn của mình, nói: "Có lẽ, đám cường giả dị tộc kia đã biết doanh địa chúng ta mất đi trận pháp phòng hộ, cho nên mới dám hạ thủ không kiêng nể gì như vậy."

Tạp Trát Khắc tức giận hừ một tiếng, nói: "Đám dị tộc đó cũng chẳng có gì tài giỏi, chỉ dám ở bên ngoài lén lén lút lút giở trò, chẳng dám quang minh chính đại tiến vào, khiêu chiến doanh địa chúng ta."

Đám yêu tộc ba sao ngẩn ra, tiếp đó trên mặt đều lộ vẻ quái dị.

Số lượng linh giả nơi này rất đông, tổng cộng phải có tới hơn trăm vị. Nhiều linh giả như thế ở cùng với nhau, cho dù là tông sư đại nhân cũng phải ghé mắt.

Vô luận tên cường giả phục kích bên ngoài là của bộ tộc nào, chỉ cần đầu óc bọn hắn chưa biến thành ngu ngốc thì nhất định sẽ không làm chuyện tự sát như vậy.

Phảng phất như nhìn thấu suy nghĩ của mọi người, Tạp Trát Khắc tức giận nói: "Thật sự là xui xẻo, cứ tưởng chỉ cần dẫn đội thêm vài lần nữa là có thể giải trừ khế ước, được tự do dự tại. Thật không ngờ tới lại gặp phải chuyện thế này. Hừ, nếu để bổn tạo biết là thằng khốn nào đang giở trò quỷ, ta nhất định sẽ nghiền hắn thành bột, xương cốt không còn."

Phàm là linh giả từng tiến vào doanh địa yêu tộc này, trước khi tấn thăng thành ba sao, trên cơ bản sẽ có ít nhất một vị linh giả ba sao dẫn đội, hành tẩu trong khu vực này.

Mà nếu trong tiểu đội có cường giả ba sao tọa trấn, thì sức chiến đấu sẽ được đề cao lên rất nhiều.

Chỉ là, sau khi tấn chức ba sao, bọn hắn sẽ phải tiếp tục ở lại khu vực này, biến thành một vị linh giả ba sao dẫn đội mới.

Trên cơ bản, linh giả ba sao lăn lộn ở nơi này rất khó có cơ hội đề cao thực lực.

Cho nên, chỉ cần là kẻ có dã tâm lớn một chút, sau khi tấn chức ba sao sẽ trăm phương ngàn kế để rời khỏi khu vực này, đồng thời tìm kiếm võ đài rộng lớn hơn nữa để tạo thành uy danh cho mình.

Bất quá, chỉ cần là yêu tộc từng tiến vào doanh địa này, đồng thời nhận được ân huệ của cường giả ba sao khác, đều phải ký kết một bản khế ước.

Đó chính là, sau khi bọn hắn tấn cấp tới ba sao, nhất định phải bảo hộ những cường giả cấp thấp khác rời khỏi doanh địa, tiến hành thí luyện.

Nếu như bọn hắn có thể bồi dưỡng một linh giả ba sao mới, thì có thể giải trừ khế ước, đi tới khu vực nguy hiểm hơn, hoặc là rời khỏi chiến trường linh giả.

Chính bởi vì có loại khế ước truyền thừa liên tục không bao giờ đứt đoạn như vậy, cho nên mới khiến tòa doanh địa này phồn hoa đến thế, đồng thời còn có xu thế càng lúc càng phát triển.

Tạp Trát Khắc vừa mới trở về doanh địa không lâu, mà trong tiểu đội của hắn dẫn dắt cũng có một linh giả hai sao chuẩn bị tấn cấp ba sao. Điều này đại biểu cho việc hắn sắp có thể rời khỏi doanh địa rồi.

Nhưng đúng vào lúc này lại phải chuyện khó giải quyết, đương nhiên đã khiến hắn cực kỳ căm tức.

Tròng mắt Nhâm Khâu đảo một vòng, nói: "La Bàn, ngươi triệu tập mợi người tới đây, chẳng lẽ là có kế hoạch gì?"

La Bàn gật mạnh đầu một cái, nói: "La mỗ vừa nghĩ ra một kế hoạch, các vị tham khảo một chút."

Tạp Trát Khắc thở phì phì nói: "La Bàn, trong doanh địa chúng ta, trừ con chuột kia ra, ngươi là người thông minh nhất rồi. Ngươi nói đi."

La Bàn mỉm cười, nói: "Kế hoạch của ta rất đơn giản. Nếu như ở ngoài doanh địa có dị tộc đánh lén tộc nhân chúng ta, vậy chúng ta sẽ đưa tới một con mồi. Chỉ cần hắn vồ phải con mồi này, thì... hắc hắc... đó chính là lúc chúng ta xuất trướng rồi."

Nhâm Khâu tiếp tục phu ra nuốt vào cái lưỡi ghê tởm, nói: "La Bàn, vậy ai làm mồi đây?"

Ánh mắt La Bàn khẽ lướt qua tất cả đám yêu tộc, nhưng tất cả yêu tộc đều vô tình hữu ý tránh ánh mắt của hắn.

Bất cứ ai cũng biết, nếu đám dị tộc ngoài doanh địa kia dám không ngừng phục kích đồng tộc của mình, hơn nữa còn liên tiếp đắc thủ, thì thực lực của bọn hắn cũng nhất định không tầm thường.

Cái kế hoạch mồi nhử này nhìn qua thì có vẻ được, nhưng nếu như mồi nhử là mình, thì đó lại là một chuyện khác.

Chỉ cần bất cẩn một cái, thì con mồi này sẽ chính thức biến thành thức ăn, bị đối phương một hơi chén sạch.

Mắt thất không có kẻ nào dám chủ động hiến thân, La Bàn không khỏi cười khổ một tiếng, bất quá loại tình huống này cúng sớm nằm trong dự liệu của hắn rồi.

Loại chuyện tốn công chẳng lợi ích gì thế này, mọi người đương nhiên sợ tránh còn không kịp.

Hắn khẽ lắc lắc đầu, nói: "Các vị, một khi đã vậy, mồi nhử sẽ do La mỗ, Nhâm Khâu huynh, Tạp Trát Khắc huynh phụ trách." Hắn dừng lại một chút, lại điểm tên hai tên linh giả yêu tộc ba sao nữa, nói: "Năm người chúng ta đồng hành, trừ Tạp Trát Khắc huynh ra, những người còn lại đều ngụy trang thành linh giả cấp thấp. Một khi đối phương cắn câu, lập tức truyền tin tức về doanh địa. Đến lúc, các người đồng loạt xông tới, nhất định phải một mẻ quét sạch đối phương."

Hai mắt tất cả đám linh giả đều sáng ngời. Năm người bọn hắn liên thủ, quả thật đã là đội hình cực mạnh trong doanh địa này rồi. Chỉ cần bọn hắn có thể dụ kẻ địch cắn câu, thì dựa vào thực lực bọn hắn, có lẽ còn trực tiếp tiêu diệt đối phương luôn ấy chứ.

Mà cho dù bọn hắn không đủ thực lực, thì với lực lượng của năm vị linh giả ba sao liên thủ, cũng có thể chống cự tới lúc cường giả yêu tộc tới tiếp viện.

Hơn trăm vị linh giả yêu tộc liên thủ, đủ để phá tan bất cứ đối thủ nào.

"Được...." Tạp Trát Khắc quát lớn một tiếng nói: "Để ta xem xem, rốt cuộc kẻ giấu đầu hở đuôi kia thuộc bộ tộc nào."