Chiến Thiên

Chương 750: Tự lực cánh sinh




"An An, mục tiêu thứ hai ngươi phải đối phó là ai?" Trịnh Hạo Thiên dịu giọng hỏi: "Không phải là cường giả nhân tộc chúng ta chứ?"

An An giật mình, nói: "Đúng vậy, hắn đúng là một vị linh giả nhân tộc. Có người nói, hắn mới tiến vào chiến trường linh giả không lâu, hơn nữa còn không có người tiếp dẫn bảo vệ, đều dựa vào thực lực bản thân, trong hai năm đã tấn chức linh giả ba sao."

Nếu linh giả có chỗ dựa là các môn phái hoặc các thế lực lớn, thì trong lần đầu tiến vào chiến trường linh giả, sẽ có một người đi theo chuyên môn bảo vệ. Những người này chính là tiền bối hoặc cao thủ cường đại đã tiến vào chiến trường linh giả thí luyện nhiều lần, lăn lộn có chút thanh danh.

Đám cao thủ này có một cái tên rất êm tai, đó chính là người tiếp dẫn.

Nói chung, người tiếp dẫn hầu như đều là linh giả trên dưới năm sao, cấp bậc này cũng coi là tồn tại tương đối cường hãn trong chiến trường linh giả, số lượng dị tộc linh giả chết trong tay họ ít nhất cũng phải có tới mấy chục, thủ hộ vài người mới tiến vào chiến trường linh giả đương nhiên không gặp bất cứ khó khăn gì.

Nhưng không phải linh giả nào mới tiến vào chiến trường cũng có đãi ngộ tốt như vậy.

Rất nhiều linh giả tán tu hoặc đám linh giả xuất thân từ những môn phái nhỏ, ở đây đều phải tự lực mà sinh tồn.

Nhưng mà, trong đám người này cũng có vài người nổi bật, nếu bọn họ có thể vượt qua cửa ải khó khăn ban đầu này, đồng thời trưởng thành lên, thì thành tựu đạt được sau này thường thường sẽ đạt tới độ cao mà các linh giả khác khó với tới được.

Mà lúc này, mục tiêu thứ hai của An An không nghi ngờ chính là một nhân vật như vậy.

Một người không có bối cảnh vững chắc phía sau, nhưng bằng vào thực lực bản thân sinh tồn trong chiến trường linh giả, đồng thời trở thành cường giả ba sao.

"An An." Trịnh Hạo Thiên do dự cả nửa ngày, rút cuộc mở miệng: "Ngươi nhất định phải lấy tính mạng của hắn sao?"

An An giật mình, hoài nghi hỏi: "Ngươi... biết hắn là ai?"

"Nếu như ta đoán không nhầm, người này hẳn là một linh giả thuộc đại lục chúng ta." Trịnh Hạo Thiên cười khổ, liên tục nói: "Tên hắn chắc là Hổ Bá Thiên ?"

Đôi mắt đẹp của An An nhất thời sáng lên, nhẹ gật đầu nói: "Không sai, ngươi là bạn cố tri của hắn?"

"Không phải bạn cố tri, mà là có ân." Trịnh Hạo Thiên không chút giấu diếm nói.

Kỳ thực giao tình giữa hắn và Hổ Bá Thiên có chút phức tạp, bọn họ không chỉ chung hoạn nạn ở trấn Hải Thành, mà khi Hổ Bá Thiên tấn chức linh giả, Trịnh Hạo Thiên cũng ra tay viện thủ. Thế nhưng khi Bạch Thảo Phong trùng kích Hạ Phong Vạn Kiếm tông, Hổ Bá Thiên cũng từng xuất thủ tương trợ.

Vì thế dưới bất luận tình huống nào, Trịnh Hạo Thiên đều không thể dễ dàng để kẻ khác ra tay với hắn.

Khóe miệng An An nhếch lên một đường cong xinh đẹp, nói: "Cũng được, chúng ta bỏ qua mục tiêu này."

"Thực sao?" Trịnh Hạo Thiên kinh hỉ nói: "Lẽ nào ngươi không sợ trưởng lão Thần điện trách phạt?"

Hắn thế nào cũng không ngờ, An An đáp ứng không chút do dự.

"Trách Phạt?" An An cười mà như không cười nói: "Thần điện giao cho ta ba nhiệm vụ, chỉ là muốn ta chọn một nhiệm vụ để hoàn thành mà thôi." Giọng điệu của nàng bỗng trở nên đố kỵ, nói: "Ngươi cho là ai cũng như ngươi, có thể dễ dàng giết chết một vị linh giả ba sao à?"

Trịnh Hạo Thiên này rõ ràng là mới tấn chức linh thể cường giả, thế nhưng thực lực có thể nói là đáng sợ, dễ dàng chém giết một linh giả ba sao, thế nhưng nhìn tiêu ký trên bàn tay hắn mới có một ngôi sao, quái thai như vậy, ngay cả nàng gặp được cũng có chút khó tin.

Trịnh Hạo Thiên cười ha ha, nhìn thấy biểu tình hiếm có trên mặt An An, nụ cười của hắn càng đậm: "An An, chúng ta đến chỗ Hổ đại ca nói chuyện một lát, sau đó đi kiếm mục tiêu thứ hai nha." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

An An hơi lắc đầu một chút nói: "Không cần, ngươi chờ ta ở đây, ta đi một chút rồi sẽ trở lại."

Trịnh Hạo Thiên sắc mặt khẽ biến nói: "Ngươi muốn đi một mình sao?"

Yêu hóa biến thân của An An chính là Ám Dạ tinh linh hiếm thấy, loại yêu hóa biến thân này am hiểu thuật ẩn nấp và một kích tất sát.

Nếu nàng ẩn nấp trong bóng tối, chờ thời cơ hành động, tìm kiếm một cơ hội nhất kiếm phong hầu, cho nên sẽ có xác xuất thành công rất cao.

Đừng nói là một cường giả ba sao, cho dù gặp phải linh giả bốn hoặc năm sao, đều có khả năng thành công rất lớn.

Thế nhưng nếu Ám Dạ tinh linh không phải âm thầm đánh lén, mà quang minh chính đại giao thủ với người ta, như vậy khả năng thắng lợi giảm xuống đến mức đáng thương.

An An nói đi một chút sẽ trở lại, nói rõ ràng là nàng định dùng thủ đoạn mạnh mẽ công kích, lựa chọn như vậy tự nhiên khiến Trịnh Hạo Thiên vạn phần lo lắng.

Khẽ mỉm cười, An An nói: "Ngươi yên tâm, trong ba mục tiêu, mục tiêu thứ nhất là cường đại nhất, mà mục tiêu thứ ba chính là một vị dị tộc linh giả vừa mới thu được cấp bậc ba sao." Nàng vỗ túi gấm cạnh thân nói: "Có thiên ma Ma Vương của ngươi trợ giúp, chẳng lẽ ngươi còn sợ ta không cách nào giết hắn sao?"

Trịnh Hạo Thiên bật cười, An An nói không sai, Thiên ma Ma Vương có thực lực tương đối cường hãn, nếu An An dùng ẩn nấp thuật âm thầm ra tay nữa, như vậy khả năng ám sát đối thủ sẽ tăng mạnh, ít nhất nếu như chấp nhận bỏ mặc Ma Vương mà chạy, Trịnh Hạo Thiên không nghĩ ra ai có thể giữ được nàng.

Suy nghĩ một chút, Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Cũng được, ta ở đây chờ ngươi, phải bình an trở về."

An An cười ngạo nghễ, nói: "Trước kia, ta đã tồn tại được ở chiến trường linh giả một năm rưỡi, đồng thời thành công tấn chức ba sao, chẳng lẽ những ngày sau này, ta lại không thể chiến thắng nữa sao?" Nàng phất tay một cái, thân hình khẽ động, trong nháy mắt đã bay đi xa.

Trịnh Hạo Thiên dõi theo thân ảnh của nàng, nhưng mà sau một lát, ánh mắt hắn hoa lên, khi định thần lại đã mất đi tung tích An An.

Trong lòng thầm rùng mình, hắn biết đây là An An biểu hiện thực lực cho hắn xem.

Ám Dạ tinh linh chính là thuộc tinh linh nhất mạch trong truyền thuyết, cũng là một trong thiên địa Nhị Thập Tứ thánh, mang trong mình lực lượng thần kỳ khó lường.

Nếu An An có lực lương tự bảo vệ mình, Trịnh Hạo Thiên cũng an tâm hơn nhiều.

Chần chờ một lát, cổ tay hắn nhoáng lên, một đạo hồng quang nhất thời từ trong Ôn Dưỡng Hồ Lô bắn ra ngoài.

"Theo sau, bảo vệ an toàn của nàng, đừng để nàng bị tổn thương." Trịnh Hạo Thiên trầm giọng phân phó: "Nhưng mà, trừ phi nàng gặp hiểm cảnh có nguy cơ mất mạng, bằng không không thể xuất thủ."

"Rõ."

Huyết Quang Kích linh thể đáp ứng một tiếng, thân thể nó trở nên mờ nhạt, đồng thời sau một lát biến mất không thấy.

Nếu là linh thể cường giả muốn xé rách không gian độn đi, như vậy nhất định phải xé rách không gian tạo ra một thông đạo, thế nhưng Huyết Quang kích linh thể hoàn toàn khác, chỉ cần nó muốn là có thể đơn giản dung nhập vào trong không gian, căn bản là không cần hành động xé rách không gian màu mè kia.

Vô luận là bản thân Huyết Quang kích hay Bộ Xương đã dung nhập vào nội thể nó, đều mang bí pháp khó tưởng về lĩnh lực không gian.

Sau khi Trịnh Hạo Thiên luyện chế nó thành phân thân, nó có thể tự động kích phát ra đặc tính thần kỳ, ít nhất trên phương diện vận dụng không gian lực lượng, nó đã vượt xa bản thể Trịnh Hạo Thiên.

Mà chỉ có trình độ hiểu biết về không gian thâm sâu như vậy, nó mới có thể âm thầm truy tung An An, âm thầm bảo vệ an toàn cho nàng mà không để nàng phát hiện ra.

"Ngươi đã lo lắng cho nàng như vậy, sao không tự mình đuổi theo nàng." Trong khí xoáy, giọng nói hiếm hoi của Mộng Yểm vang lên.

Trịnh Hạo Thiên chần chờ một lát, nói: "Tính tình An An quật cường, nàng chỉ muốn tự mình rèn luyện bản thân, bằng vào lực lượng của chính mình hành tẩu thiên hạ, nếu ta theo nàng, cho dù miệng nàng không nói ra nhưng trong lòng sẽ mất hứng."

An An và Cừu Hinh Dư tuy rằng đều là nữ tử xinh đẹp hiếm thấy, hơn nữa nội tâm các nàng đều cao ngạo quật cường, nhưng lại có một điểm hoàn toàn khác biệt.

Cừu Hinh Dư tuyệt đối nguyện ý cùng hắn hành tẩu thiên hạ, ngay cả mượn chút lực lượng của hắn cũng không thèm để ý.

Nhưng An An lại khác, không biết nguyên nhân tại sao, nàng đối với việc đề thăng thực lực bản thân yêu cầu cao hơn Cừu Hinh Dư nhiều, dường như có một loại động lực luôn thôi thúc nàng, khiến nàng bước đi càng xa trên con đường võ đạo.

Trịnh Hạo Thiên có thực lực cao, nàng tuy rằng vui vẻ nhưng rõ ràng không muốn mượn lực hắn để hoàn thành nhiệm vụ của Thần điện.

Nhẹ thở ra một hơi, Trịnh Hạo Thiên âm thầm hạ quyết tâm.

Sau này nhất định phải đi Hoang Man thần điện một phen, xem đến tột cùng là nguyên nhân gì khiến An An mang tâm tư cổ quái như vậy.

Thân hình hắn nhoáng lên, bay về phía ngón núi cao.

An An am hiểu thuật ẩn thân, trên người có hai Ma Vương cường hãn giúp đỡ, hơn nữa còn có Huyết Quang kích linh thể âm thầm bảo vệ, ngay cả không địch lại cũng kiên quyết không thể mất mạng, vì thế hắn cũng an tâm.

Tốc độ của Trịnh Hạo Thiên cực nhanh, di chuyển trên vách núi không ngờ giống như đi trên đất bằng.

Hơn nữa, hắn không chút dự định ẩn nấp hành tung, mà sử dụng Phù Quang Lược Ảnh, cho một đạo kiếm quang vờn quanh thân, rực rỡ chói mắt.

Trên đỉnh núi lập tức vang lên một tiếng rống to hơn tiếng sấm nổ: "Người tới là người phương nào!"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, khóe miệng Trịnh Hạo Thiên nhếch lên, lộ ra một tia tiếu ý, hắn lớn tiếng đáp lại: "Hổ đại ca, đã lâu không gặp."

"Trịnh huynh đệ!" Tiếng cười vui vẻ của Hổ Bá Thiên vang lên: "Ha ha, tốt lắm, mau lên trên này đi."

"Tuân mệnh."

Phía sau lưng Trịnh Hạo Thiên đột nhiên mọc ra một đôi cánh chim lớn hai cánh khẽ rung, tốc độ của hắn lập tức đề thăng tới cực hạn, gần như dùng tốc độ của ánh chớp phóng lên đỉnh núi.

Linh thể cường giả muốn hành tẩu cự ly xa tự nhiên là xé rách không gian mà đi, nhưng nếu khoảng cách không phải quá xa, tốt nhất là dùng tốc độ phi hành của bản thân.

Mà tốc độ lúc này Trịnh Hạo Thiên thể hiện ra đã đạt tới mức không thể tin nổi.

Nếu lúc này, đối mặt với hắn không phải là Hổ Bá Thiên mà là một địch nhân, chắc chắn sẽ vì trở tay không kịp mà thất kinh.

Một lát sau, hắn đã bay lên trên vách núi, ngạo nghễ đối mặt với Hổ Bá Thiên, hắn cười to nói: "Hổ đại ca, tiểu đệ phụng mệnh đã lên tới nơi rồi."