Chiến Thiên

Chương 677: Thiên lôi




"Thôi, chạy không thoát rồi."

Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, nói: "Trong tích tắc khi con đại ma vương kia tự bạo, nó đã sử dụng tinh thần ý thức khóa chặt chúng ta lại. Thiên lôi này là vì chúng ta mà tới, cho dù có chạy trốn tới chân trời góc bể, nó cũng theo sát không tha."

Dư Uy Hoa gãi đầu gãi tai, nói: "Chúng ta sẽ bị thiên lôi oanh kích hả?"

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên trở nên hơi cổ quái, nói: "Không phải là thiên lôi oanh kích, mà là khảo nghiệm tấn chức linh thể."

Dư Uy Hoa sửng sốt, cảm thụ được khí tức quanh người thay đổi, cùng với tiếng sấm đang ầm ầm nổ trên đầu, hai mắt lập tức sáng lên.

"Chúng ta, thật sự dẫn động thiên lôi trùng kích cảnh giới linh thể?"

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Hẳn là như thế. Chỉ là thiên lôi này không phải do chúng ta tự mình dẫn phát, cho nên bên trong tất có huyền ảo."

Dư Uy Hoa cười lớn, nói: "Bất kể huyền ảo ra sao, chúng ta đều phải cảm tạ con đại ma vương kia rồi."

Lâm Đình mỉm cười, nói: "Con đại ma vương này muốn mượn cơ hội này lấy mạng chúng ta, hắc hắc, đáng tiếc là nó sẽ phải thất vọng mất rồi."

Tu luyện giả nhân loại sau khi tấn chức thập giai, phải cần có một quá trình tích súc lực lượng không ngừng. Một khi đạt tới thập giai đỉnh phong, là có thể tự chọn thời cơ trùng kích cảnh giới linh thể.

Nếu tu vi bản thân chưa đạt tới thập giai đỉnh phong, cho dù có muốn gọi thiên lôi tới cũng chẳng được.

Thời gian mấy người Trịnh Hạo Thiên tấn chức thập giai cũng không dài, còn xa mới đạt tới cảnh giới thập giai đỉnh phong, cho nên bọn họ không hề chuẩn bị chút gì cho chuyện này.

Nếu đổi lại là người khác, bị vây khốn dưới loại tình huống này, tám chín phần mười sẽ bị thiên lôi đánh chết.

Nhưng bốn người Trịnh Hạo Thiên đều có tư chất siêu phẩm, hơn nữa đã lĩnh ngộ được ý chí kiên định trong thiên địa. Có thể nói, hai đại chướng ngại trùng kích cảnh giới linh thể đối với bọn hắn mà nói, thực sự là thùng rỗng kêu to. Vô luận là thiên lôi oanh kích, lĩnh ngộ lực lượng thiên địa, hay là thiên ma xâm thể, bọn họ đều không để trong lòng.

Tuy bởi vì lực lượng tích lũy không đủ, có lẽ sẽ gặp chút khó khăn, nhưng bọn hắn đều có niềm tin kiên định, nhất định có thể vượt qua cửa ải này.

Lúc này đây, khi nhìn về phía thiên lôi hàng lâm, nếu như tất cả các cường giả thập giai đều phải giật mình sợ hãi, thì bọn họ ngược lại còn khao khát mãnh liệt.

"Ầm ầm...."

Tiếng nổ lớn chợt vang lên, ma khí ở phụ cận bắt đầu dao động kịch liệt.

Nhưng khiến mấy người Trịnh Hạo Thiên cảm thấy bất ngờ chính là, ma khí nơi này ở trong tiếng nổ của thiên lôi chẳng những không tiêu tán chú nào, mà ngược lại còn nồng đậm hơn vài phần.

Trong lòng mấy người không hẹn mà cũng thoáng có chút lo lắng.

Đại ma vương tự bạo thật sự chỉ dẫn động thiên lôi hàng lâm sao? Hắn có thể còn chuẩn bị hậu chiêu gì ở phía sau, chưa thi triển hay không...

Chỉ là, dưới tình huống thế này, bọn họ đã không còn đường lui nữa rồi, chỉ có nước liều mạng tiếp đón thôi.

"Ba ba...."

Sau một tiếng nổ lớn, bên trong ma khí đen kịt chợt nứt ra vô số khe nứt, có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Bên trong những cái khe này, lại lộ ra từng con từng con Thiên ma cường đại, hình thái khác nhau, không hề có thật thể.

"Ngao ngao...."

Đám Thiên ma vừa thò đầu ra ngoài liền lập tức phát hiện, hoàn cảnh nơi đây so với tưởng tượng của bọn chúng khác nhau một trời một vực.

Ở nơi này, lại có ma khí càng thêm mãnh liệt không gì so sánh nổi, so với Thiên ma giới mà bọn chúng sinh tồn tựa hồ còn thoải mái hơn nhiều.

Bọn chúng lần lượt từ trong khe nứt không gian nhảy ra, phát ra những tiếng gào rít chói tai bén nhọn, rình rập bốn người Trịnh Hạo Thiên phía dưới như hổ rình mồi, tựa hồ có thể ập xuống bất cứ lúc nào, đem linh hồn, tinh thần và trí nhớ của bọn hắn thôn phệ sạch sẽ.

Trịnh Hạo Thiên lấy ra một tập phù triện, nói: "Thiên ma sợ nhất là lực lượng quang minh, mọi người không cần tiết kiệm nữa, chỉ cần là quang minh phù triện thì cứ dùng thoải mái."

Dư Uy Hoa cươi ha hả, nói: "Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không tiết kiệm cho ngươi đâu."

Hắn vừa thò cánh tay to lớn ra một cái, lập tức lấy về ba tấm quang minh phù triện, cũng chẳng buồn xem đó là phù triện gì, cứ trực tiếp xé tan thành hai mảnh.

Lập tức, trên người hắn đã bùng lên một vầng lực lượng quang minh mãnh liệt, ở bên trong khu vực bị ma khí bảo phủ này, lại càng có vẻ chướng mắt và rực rỡ vô cùng.

Cừu Hinh Dư và Lâm Đình hai người cũng lần lượt xé rách hai tấm quang minh phù triện, đem bản thân chìm vào trong một vầng quang mang chói mắt.

Ở phía trên người bọn họ, có lẽ không có thiên tài địa bảo gì, nhưng quang minh phù triện thì có rất nhiều.

Tuy không phải mỗi một tấm phù triện đều đạt tới tiêu chuẩn thập giai, nhưng cho dù là một số quang minh phù triện tam, tứ giai cũng đủ khiến đám Thiên ma cường đại phải nhượng bộ lui binh rồi.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Các ngươi cứ yên tâm lĩnh ngộ lực lượng, chuyện phù triện cứ giao cho ta."

Ba người Cừu Hinh Dư ừ một tiếng, không có một ai nghi ngờ hứa hẹn của Trịnh Hạo Thiên cả.

Trong bốn người bọn họ, Trịnh Hạo Thiên là người duy nhất chưa từng sử dụng phù triện, bất quá, hắn cũng là người duy nhất không hề e ngại đám thiên ma.

Trong một khắc khi tiếng sấm vang lên, hắn đã thu ma vương biến dị vào trong Hắc Ám Tỏa Liên.

Mà ở trong khí xoáy của hắn, chẳng những có Mộng Yểm và ma vương, mà còn có hai đại ngụy pháp khí Huyết Quang kích và Hắc Ám Tỏa Liên phụ trợ. Nếu như vậy mà còn bị mấy con Thiên ma thập giai phụ thể thành công, thì hắn đâm đầu vào gối chết cho rồi.

Tâm thần bốn người bọn họ chợt thu liễm lại, đồng thời phóng thích thần niệm ra bên ngoài.

Trong một khắc khi thiên lôi xuất hiện, toàn bộ linh lực trong không trung đã xảy ra biến hóa kịch liệt, cho dù là ma khí nơi đây cũng không ngoại lệ.

Bên trong vô tận ma khí này, tâm thần bốn người bọn họ đều thân bất do kỳ mà bắt đầu tràn ra.

Thập giai, chỉ có cường giả thập giai mới có đủ thực lực tiến hành thăm dò và cảm ngộ thiên địa như thế này.

Đương nhiên, khi ở thập giai đỉnh phong, bởi vì có được lực lượng sung mãnh nhất, cho nên thời gian thăm dò cảm ứng thiên địa sẽ kéo dài liên tục hơn, có cơ hội lớn hơn lĩnh ngộ được lực lượng ý chí phù hợp với tính cách, công pháp của mình, đồng thời dựa vào đó để tiến vào cảnh giới linh thể.

Tu luyện giả mới tiến vào thập giai, so với một cường giả thập giai đỉnh phong thì khả năng bền bỉ thua kém rất nhiều. Đó cũng là lý do mà tất cả các cường giả thập giai phải tu luyện tới đỉnh phong rồi mới dám cân nhắc chuyện trùng kích linh thể.

Nhưng mấy người Trịnh Hạo Thiên lại khác, bọn họ đã sớm lĩnh ngộ được lực lượng ý chí của thiên địa rồi.

Lúc này, đem tâm niệm và lực lượng phóng thích ra ngoài, chính là dựa theo một phương thức huyền diệu nào đó của thiên địa, tiến hành câu thông và trao đối với lực lượng ý chí cùng loại.

Ẩn ước, tinh thần của bọn họ đều chạm tới lực lượng căn bản nhất trong thiên địa.

Thân thể Dư Uy Hoa càng lúc càng to lớn. Hắn nhìn thấy một ngọn núi, một ngọn núi nguy nga hùng vĩ, trước nay chưa từng có. Hắn phảng phất như đã hóa thân thành ngọn núi khổng lồ này, có được lực lượng của nó. Hắn từ trên không đánh xuống, đem tất cả đè nát thành bột phấn. Nguồn: http://truyenfull.vn

Hắn nhìn thấy một vùng biển, một vùng biển vô biên vô tận, trên mặt biển đó lại có những con sóng khổng lồ cao tới trăm trượng ầm ầm đánh tới, đem tất cả mọi thứ nhấn chìm vào trong lòng nó...

Sức mạnh...

Đây chính là lĩnh ngộ của hắn, sức mạnh...

Chỉ cần hắn có đủ lực lượng, thì một quyền đánh ra, cũng giống như một ngọn núi đè xuống, cũng tương đương với một con sóng khổng lồ cao hơn trăm trượng đổ ập, vô luận đứng trước mặt hắn có là cái gì, cũng bị hắn đập nát.

Hắn cất tiếng cười dài, bên trong tiếng cười tràn ngập một niềm khoái cảm thỏa chí mê say, cả người bị một vầng kim quang bao phủ. Khí thế của hắn chợt đột tăng, dẫn những tiếng sấm đinh tai nhức óc phía chân trời, cùng hô ứng lẫn nhau.

Đôi cánh chim trên lưng Lâm Đình nhẹ nhàng phe phẩy. Ở quanh thân thể hắn, từng đạo từng đạo khí lưu cường đại không ngừng vờn quanh thân thể hắn.

Hắn nhìn thấy gió, những cơn gió sắc bén, những cơn cuồng phong mãnh liệt táo bạo. Bên trong không gian mưa to gió lớn, hắn nhìn thấy một tia chớp, một tia chớp mạnh mẽ không gì so sánh nỏi, thậm chí so với tiếng sấm còn nhanh hơn.

Vào giờ khắc này, hắn phảng phất như hóa thân thành tia chớp, hướng về phía không trung vô tận mà bay đi.

Hắn kiêu ngạo nghĩ, tren thế gian này, còn gì có thể nhanh hơn hắn?

Đột nhiên, hắn nhìn thấy, ở phía cuối tia chớp xuất hiện một cái khe, đó là một cái khe như có như không, và xuyên qua cái khe đó, hắn tựa hồ có thể nhìn thấy những biến hóa thần kỳ ở một nơi cách đây cực xa.

Hắn há hốc miệng, trong con ngươi thoáng lộ vẻ ngây dại.

Chim đại bàng xuyên qua cái khe này, hắn đột nhien phát hiện, chính mình so với ánh sáng, không ngờ còn nhanh hơn.

Không gian...

Lâm Đình tỉnh ngộ, thì ra thích hợp với hắn, lại chính là lực lượng không gian. Thứ hắn lĩnh ngộ, chính là lực lượng không gian vô cùng vô tận. Chỉ cần cho hắn đủ không gian, thì hắn có thể trở thành tồn tại vô địch.

Đồng dạng, trong mắt Cừu Hinh Dư cũng là gió và mưa.

Nhưng thứ nàng nhìn thấy lại là những cơn gió mềm mại và những hạt mưa phùn. Những cơn gió nhẹ nhàng mơn man gò má, phảng phất như bàn tay của tình nhân. Rồi những hạt mưa phùn nhỏ xíu lất phất rơi trên người, phảng phất có thể xua tan cảm giác khô nóng và phiền não đi.

Nàng nhìn thấy lửa, nhìn thấy đất, nhìn thấy đủ mọi thứ trên thế gian.

Nhưng khi tiến vào trong mắt nàng, trên người bọn chúng đều tràn ngập một loại lực lượng, đó chính là lực lượng ôn nhu.

Cho dù là biển rộng bao la hùng vĩ trong mắt nàng, cũng giống như một giếng nước yên tĩnh không một gợn sóng.

Khóe miệng nàng thoáng lộ ra một nụ cười.

Nàng cảm giác được rồi, thứ mình lĩnh ngộ được, chính là nhu lực.

Trên thế giới này, có cương tất có nhu, có dương tất có âm, có quang tất có ám. Mà lực lượng nàng nắm giữ trong tay, không ngờ chính là nhu lực - lực lượng chúa tể một nửa thế giới.

Chỉ cần nàng có thể phát huy nhu lực tới cực hạn, thì chẳng khác nào nàng đã nắm giữ trong tay một nửa lực lượng thế giới.

Đây là lực lượng cường đại ra sao chứ. Trong lần đầu lĩnh ngộ lực lượng ý chí thiên địa mà đã nắm giữ được loại lực lượng này, tuyệt đối có thể đếm được trên đầu ngón tay. Và nếu bọn họ không mất mạng giữa chừng, cuối cùng đều nhất định sẽ trở thành một trong những người mạnh nhất Đại Linh giới.

Trên thân thể ba người bọn họ đều phóng thích ra khí tức cường đại đến khác thường. Những đạo khí tức này dẫn động lực lượng thiên địa càng lúc càng mạnh mẽ. Ma khí và linh lực giống như gặp phải cơn bão cấp 12, điên đảo kịch liệt.

Mà ở bên cạnh ba người bọn họ, Trịnh Hạo Thiên lại nhíu chặt mày. ở trên người hắn, quang ám chi quang đan xen lẫn nhau, giống như hai quân đang giao chiến, bất cứ phe nào cũng không chiếm được thượng phong.

Đồng thời, khí tức trên người hắn cũng bắt đầu dần dần trở nên nguy hiểm.

Quang và ám, hai loại lực lượng đồng căn đồng nguyên, vốn đang hòa bình chung sống hòa bình, hỗ trợ lẫn nhau trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên không ngờ vào đúng giờ khắc này, lại trở mặt lẫn nhau.....