Chiến Thiên

Chương 602: Thạch ma nhân




"Gừ..."

"Gào..."

"Giết..."

Mười hai thạch ma nhân to lớn đang đi trên đường, bên tai chợt nghe thấy những tiếng gào thét điếc tai và tiếng rít do thần binh giao phong.

Mười hai thạch ma nhân này sau khi do dự một lát, cuối cùng cũng sai người đi dò xét thử một phen. Có điều, sau khi tên dò đường cửu giai quay lại báo cáo tin tức, lại khiến cho tất cả thạch ma nhân đều động lòng.

Ở phương hướng đó, gã nhìn thấy ba phe đang đại chiến, ba phe này không chỉ là thế lực ngang nhau, mà chủ yếu nhất là bọn họ đã tiếp cận tình trạng kiệt sức rất gần rồi.

Đúng như Lâm Đình sở liệu, khi nhìn thấy một kim cương, một đại bằng điểu và một nhân loại chém giết đã lâu, hơn nữa còn tựa hồ như ở dưới tình huống lưỡng bại câu thương, không có dị tộc nào có thể áp chế được lòng tham của mình.

Ba thạch ma nhân thập giai vội vàng thương nghị một chút, lập tức thay đổi hành trình, đi về phía đó.

Thạch ma nhân tuy lợi hại, nhưng lại không phải là một trong yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh, mà bài danh của kim cương nhất tộc và đại bằng điểu nhất tộc chắc chắn là hơn xa bọn chúng, càng huống chi, cao thủ nhân loại có thể giao phong ngang ngửa với chủng tộc kia khẳng định cũng không phải hạng tầm thường.

Nhân loại, trước giờ đều lấy vận dụng thần binh để nổi danh, chỉ cần bắt được ba người họ, đối với thạch ma nhân mà nói, tuyệt đối là một khoản tài phú to lớn.

Đương nhiên, đó cũng là thạch ma nhân biết rằng, ba tên gia hỏa đang chém giết đẳng cấp không quá cao, chỉ là cửu giai mà thôi. Nếu đẳng cấp của bọn Cừu Hinh Dư đạt tới thập giai, vậy thì những thạch ma nhân này chưa chắc đã có gan tiến tới.

Thạch ma nhân không giỏi che giấu hành tung, bọn chúng vừa thấy ba người Cừu Hinh Dư chém giết, lập tức hô to gọi nhỏ lao lên, mà bên ngoài thân hình to béo đó, kỳ thực càng giống như là được từng viên đá cuội khảm lên trên.

Lúc này, hơn mười thạch ma nhân co rút thân thể, lăn về phía trước.

Tốc độ kiểu này cực nhanh, vô số khối đá trên người chúng giống như là điểm chống vậy, khiến cho chúng lăn được nhanh hơn.

Ba người bọn Dư Uy Hoa đang giả vờ giả vịt ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ bố trí phục kích nhiều lần như vậy, nhưng đây là lần đầu tiêu gặp phải loại tình huống này.

Các cường giả dị tộc khác sau khi thấy bọn họ chém giết nhau, không ai là không lén lút tiếp cận, chỉ sợ để họ phát giác trước mà dừng tay, nhưng hơn mười thạch ma nhân này lại lăn tới rầm rập, một chút ý định ẩn nấp cũng không có.

Có điều, như vậy càng trúng ý mọi người.

Lâm Đình hú dài một tiếng, ba người lập tức tách ra, nhưng không xuất hiện tình huống bỏ chạy như bọn thạch ma nhân lo lắng, ngược lại còn xông về phía chúng.

Thạch ma nhân vừa hưng phấn gào lên một tiếng thì một mảng ánh sáng chói mắt hiện lên trước mặt.

Mấy ức kiếm quang của Cừu Hinh Dư cơ hồ đồng thời thích phóng ra, hơn nữa còn bao bọc tất cả thạch ma nhân vào trong.

Vào lúc đối chiến với đám người Dư Uy Hoa, mọi người đều tương đối khắc chế, nhưng đã giao thủ rồi, vậy thì tất nhiên là phải toàn lực ứng phó.

Ngay lúc kiếm quang hiện ra, Dư Uy Hoa và Lâm Đình đã thi triển khả năng của mình, Phiên giang đào hải công và Kim quang thần mục cơ hồ đồng thời tung ra, dưới sự che lấp của kiếm quang, liên tục kích sát bốn thạch ma nhân cửu giai.

Chỗ cường đại nhất của thạch ma nhân chính là năng lực phóng ngự của chúng, nhưng đối diện với quái lực khủng bố tới bất khả tư nghị của Dư Uy Hoa, cùng với Kim quang thần mục thần kỳ của Lâm Đình, căn bản không thể nào phát huy ra toàn bộ uy năng, không phải là bị đánh cho nát bấy thì cũng bị đánh nứt bộ vị quan trọng, triệt để tử vong.

Sự cường hãn của kim cương nhất tộc và đại bằng điểu nhất tộc, sau khi bọn họ tấn thăng cửu gia mới chân chính được thể hiện ra.

Sau khi thấy các đồng bạn vẫn lạc một cách dễ dàng, những thạch ma nhân đó vừa kính sợ vừa tức giận, tám dị tộc tụ lại với nhau, không dám tùy tiện tách ra nữa, cho dù là ba thạch ma nhân thập giai cường đại cũng vậy.

Sau khi trải qua sự tiếp xúc ngắn ngủi, bọn chúng đã thể hội được sự cường đại của ba tên gia hỏa này một cách sâu sắc, đặc biệt là kiếm quang vô cùng của Cừu Hinh Dư, càng khiến bọn chúng rơi vào trong một mảng hải dương kiếm quang, bất kể là chúng tả xung hữu đột như thế nào,tựa hồ như cũng không thể đột phá khỏi mong kiếm quang mênh mông này.

Đây chính là chỗ cường đại nhất của Vạn Kiếm quyết, một khi lọt vào trong mà muốn thoát thân, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Đúng vào lúc bọn Cừu Hinh Dư cho rằng kinh lịch mấy ngày trước lại diễn ra, những thạch ma nhân này cuối cùng sẽ bị bọn họ kích phá từng tên một thì một cỗ lực lượng ba động hỏa hệ cường đại đột ngột từ trên người những thạch ma nhân này thích phóng ra, hơn nữa dùng tốc độ bất khả tư nghị mà khoách tán, giống như là trong nháy mắt đã khuếch tán tới nơi cực hạn của kiếm quang.

Bọn Cừu Hinh Dư trong lòng cả kinh, bọn họ mơ hồ cảm ứng được, từ trên người thạch ma nhân truyền ra khí tức khủng bộ được cỗ lực lượng ba động này che giấu.

Sau đó, những thạch ma nhân này giống như là trong lúc mê man tìm được mục tiêu vậy, lao thẳng về phí Cừu Hinh Dư.

Uy năng của kiếm hải tuy vẫn như cũ, nhưng lại đã mất đi năng lực mê hoặc, khiến cho những thạch ma nhân này phân biệt được rõ phân biệt của người điều khiển.

Ba người bọn Cừu Hinh Dư càng lúc càng cả kinh, bọn họ cuối cùng cũng hiểu ra, địch nhân lần này gặp phải chỉ e rằng là khó vướng tay vướng chân đây.

Dư Uy Hoa đột nhiên gầm lên một tiếng, hắn sải bước lên trước, đã đi tới trước mặt Cừu Hinh Dư, thân hình khổng lồ của hắn lúc này tựa hồ như biến thành thô tráng hơn một vòng, hai mắt hắn lấp lánh sáng, khí tức trên người cũng biến thành khủng bố dị thường.

Lâm Đình hừ một tiếng, hai cánh khẽ thu lại, khí tức trên người cũng thu liễm lại, giống như là trong nháy mắt giấu mình đi, không lộ ra ngoài một chút nào.

Biểu hiện hoàn toàn khác nhau của hai người này hình thành sự đối lập rõ ràng, nhưng lại vẫn khiến người ta kinh hãi.

Những thạch ma nhân đó do dự một lát, không tiếp tục tiến về phía Cừu Hinh Dư nữa, mà đột nhiên chuyển phương hướng. Từ trên người chúng bốc lên một màn sáng màu đỏ, dưới sự che đậy của màn sáng này, cho dù là kiếm quang ngập trời cũng không thể nào phá được. Mà chúng thi lại co người lại thành một khối, ầm ầm lăn ra đằng xa.

Tốc độ của chúng cực nhanh, hơn nữa đã nhìn thấu vị trí của kiếm quang, không ngờ lại men theo lộ tuyến ngắn nhất, mắt thấy sắp lăn ra khỏi phạm vi mà kiếm quang bao phủ rồi.

Lâm Đình biến sắc, lập tức hét lên: "Không thể để chúng thoát được, nếu không khẳng định sẽ để lộ phong thanh."

Chuyện mấy người bọn họ ở đây giả vờ đánh giết, từ đó dẫn dụ cường giả dị tộc mắc bẫy chưa từng bị lộ ra ngoài, mà bất kỳ người nào sau khi nhìn thấy đại bằng điểu nhất tộc và kim cương nhất tốc, tám chín phần mười là đều lựa chọn ra tay chiếm tiện nghi.

Mà lúc đó bọn họ đột nhiên ra tay, tất nhiên có thể thừa dịp đối thủ không phòng bị, nhất cử chém giết vài người.

Nhưng, nếu như tin tức này bị truyền bá ra, vậy thì thủ đoạn này của họ sẽ trở nên vô dụng.

Cho nên, bọn họ bất kể là như thế nào cũng không thể để những thạch ma nhân này đào thoát được.

Cừu Hinh Dư hừ khẽ một tiếng, trên kiếm quang mà nàng ta phóng thích ra lập tức hiện ra từng vòng lực lượng kỳ dị, những lực lương kỳ dị này tràn ngập một loại cảm giác khó có thể hình dung, cả khu vực này tựa hồ như đều phát sinh cải biến vi diệu.

Dư Uy Hoa và Lâm Đình đồng thời ngây người, bọn họ đột nhiên phát hiện, tâm cảnh của mình giống như là phát sinh một số biến hóa vi diệu, mà thứ dẫn tới những biến hóa này không ngờ lại chính là kiếm quang đầy trời kia.

Bọn họ lập tức minh bạch, trong kiếm quang này không ngờ có thêm một loại lực lượng có thể mê hoặc lòng người.

Đôi huynh đệ này nhìn nhau, đều không nhịn được mà kinh hãi trong lòng.

Ngược lại với Vạn Kiếm quyết uy mãnh tuyệt luân của Trịnh Hạo Thiên, Cừu Hinh Dư trước giờ đều có biểu hiện khá bình đạm. Nhưng không ngờ rằng, khi nàng ta dùng toàn lực lại ứng phó, không ngờ có thể thích phóng ra loại uy năng không thể tưởng tượng này.

Kỳ thực, đây là kết quả sau khi Cừu Hinh Dư vận dụng Cực âm nội mị thuyệt vào Vạn Kiếm quyết. Hơn nữa, đây không chỉ là sức của một mình nàng ta, mà còn mượn lực lượng khổng lồ của Trang Mạt Mạt. Nếu không phải là vậy, muốn làm tới bước này, ít nhất cũng cần sau khi tấn thăng linh thể thì mới miễn cưỡng làm được.

Động tác của thạch ma nhân lập tức chậm lại, thân thể của bọn chúng dần dần phục hồi như cũ, ngay cả mắt cũng biến thành có chút ngốc trệ.

Tuy đây không phải là sự mị hoặc trực tiếp của Cực âm nội mị thuật, nhưng thông qua thập ức kiếm hải, hình thành một thế giới muôn màu muôn vẻ, hiệu quả hình thành kỳ thực cũng không khác với Cừu Hinh Dư bỏ khăn che mặt là bao.

"Giết..." Lâm Đình tinh thần phấn chấn, quát khẽ một tiếng.

Dư Uy Hoa gật đầu, hai người bay nhanh lên trước, Phiên giang đào hải côn và Kim quang thần mục lại một lần nữa đại phát thần uy, lại chém chết bốn năm thạch ma nhân cửu giai. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Ngay cả hai người đã lĩnh ngộ được một loại ý chí giữa thiên địa nào đó như họ cũng bị ảnh hưởng sâu sắc, cho nên những thạch ma nhân lần đầu tiếp xúc đó càng thảm hại hơn, nếu không cũng không thể bị hai người họ trảm sát một cách dễ dàng như vậy.

Dư Uy Hoa cười hắc hắc, côn chuyển hướng, đập về phía thạch ma nhân bát giai.

Chỉ cần có thể kích sát gã, vậy thì có thể từ từ vây giết ba tên thập giai cuối cùng, không đến nỗi xuất hiện cảnh cá lọt lưới.

Song, vào thời khắc côn của Dư Uy Hoa đập lên người tên bát giai đó, một thanh âm phẫn nộ và bất kham từ trong cơ thể hắn vang lên. Sau đó, thân hình của thạch ma nhân bát giai này đột nhiên nứt ra.

Sắc mặt Dư Uy Hoa khẽ biến, nhanh chóng lui ra sau, hắn cảm ứng được, một cỗ khí tức khổng lồ tới mức không thể hình dung từ trong thi thể của thạch ma nhân này chập chờn tỏa ra, sự cường đại của cỗ khí tức này vượt xa hiểu biết của hắn, không ngờ lại khiến hắn dâng lên cảm giác khi đối chọi với Trịnh Hạo Thiên.

Ba người bọn Cừu Hinh Dư lập tức hiểu ra, cỗ lực lượng hỏa hệ cường đại vừa rồi không ngờ là từ trên người tên thạch ma nhân bát giai cũng không hề bắt mắt này truyền ra.

Khẽ phất tay một cái, kiếm quang trên không trung bay xuống đất, bảo vệ sau người bọn Cừu Hinh Dư, mà ánh mắt của họ không hẹn mà cùng khóa chặt vào tên Thạch ma nhân bát giai đối diện.

Trong đống máu thịt và gạch vụn ở dưới đất, một bóng sáng màu đỏ chậm rãi hiện ra.

Nó giống như là một ảo ảnh giả tạo, nhẹ nhàng chập chờn thân thể, giống như là lay động theo gió. Nhưng, trên người nó lại bốc lên lực lượng mà động khiến ba người bọn Cừu Hinh Dư cũng phải sợ hãi.

Từ linh quang trong mắt có thể nhìn thấy, quanh người nó có vầng sáng mười tầng. Nhưng ba người Cừu Hinh Dư hiểu rằng, lần này mình gặp phải tuyệt đối không phải là cường giả thập giai bình thường.

Ba cường giả thập giai còn sống sót lập tức đi ra sau người người này, đứng rất trang nghiêm, giống như là nô tài nhìn thấy chủ, ngoan ngoãn nghe lời không có một chút khí thế và tôn nghiêm của cường giả cửu giai.

Ba người Cừu Hinh Dư nhìn nhau, không khỏi cười khổ không thôi.

Lên núi nhiều cũng có ngày gặp hổ, bọn họ phục kích nhiều lần như vậy, cuối cùng cũng gặp phải đối thủ chân chính.

Song, đúng vào lúc này, bên trong huyệt động ở phía sau họ đột ngột vang lên một tiếng nổ lớn. Sau đó một tiếng hú dài quen thuộc mà vang vọng từ nơi nào đó truyền ra.

Sau khi nghe thấy tiếng hú dài này, trên mặt ba người bọn Cừu Hinh Dư lập tức hiện ra vẻ vui mừng như điên, ngay cả tâm cảnh của Cừu Hinh Dư cũng thoáng dao động...