Chiến Thiên

Chương 517: Độc chiến thập giai




Ánh mắt lạnh như bằng nhìn Đan Ni Nhĩ sắc mặt đang tái nhợt, khóe miệng Trịnh Hạo Thiên khẽ nhếch lên, nói: "Nơi này là hải vực nào. khoảng cách từ đây tới Phiêu Miễu đại lục là bao nhiêu?"

Đan Ni Nhĩ hít một hơi thật sâu, trong mắt tràn đầy lửa giận và khổ sáp.

''Trịnh Hạo Thiên, hắc hắc. ngươi chính là Trịnh Hạo Thiên." Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi giết thuộc hạ của ta. chẳng lẽ còn muốn sống mà trở về nhân tộc ư?"

Trịnh Hạo Thiên lắc lắc đầu. cười nói: "Làm sao? chẳng lẽ ngươi cho rằng minh có thể chạy thoát sao?"

"Chạy?" Đan Ni Nhĩ cười lạnh, nói: "Nếu hiện giờ người là cường giả thập giai, ta đương nhiên muốn chạy. Nhưng hiện giờ ngươi chỉ là một tên nhân loại nho nhỏ. ta vì sao phải chạy?"

Hắn nói càng lúc càng chậm, khi vừa phun ra chữ cuối cùng, trên người hắn lập tức bộc phát ra một cổ khí tức mãnh liệt không thể tướng tượng được.

Khải giáp kim sắc trên người hắn hiện lên từng đường từng đường vân huyền ảo mà kỳ dị. Tiếp đó từng vòng từng vòng quang mang kim sắc bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, từ trong khải giáp trên người hắn tràn ra. Khi vẳng quang mang này bắt đẩụ khuếch tán ra ngoài, cho dù là Vô Tận Kiếm Hải do Trịnh Hạo Thiên khong chế cũng không thể kháng cự. Tất cả kiếm quang trong nháy mắt đã bị đầy lui ra khỏi mười trượng.

Đan Ni Nhĩ cười dữ tợn, nói: "Trịnh Hạo Thiên, ngươi đến tốt lắm. Trưởng lão trong tộc đã hạ lệnh. Nếu lấy được cái đầu trên cỗ người, sẽ nhận được phần thưởng tối cao của tộc. Hắc. ta đã thèm nhỏ dài cái phần thưởng này từ lâu rồi."

Hắn vung tay lên. trên tay đã có thêm một tấm khảo khí thuần bài và một chiếc nhuyễn tiên.

Phía trên chiếc nhuyễn tiên này đập đập từng vòng từng vòng gợn nước. Đây không ngờ chính là một kiện bảo khí siêu phẩm thủy hệ cường đại.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm than. Thật không hổ là cường giả thập phong đỉnh giai trong ngư nhân tộc. vô luận là khí tức cường đại của bản thán hắn. hay là trang bị trên người, đều không phải thứ như yêu thú thập giai trong Thí luyện chỉ động có thể so sánh được.

Ngư nhân, bản thân chính là một trong yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh.

Có thể tu luyện tới thập giai đỉnh phong, đương nhiên đều là người xuất sắc, nói bọn họ không có thực lực cường đại thì tuyệt đối chẳng có kẻ nào tin.

Trong lòng Trịnh Hạo Thiên bình tĩnh đến cực đoan. Nhiệt huyết trong cơ thể hắn cùng trở nên sôi trào mành liệt.

Khi hắn bị An An đuồi giết, trong lòng vốn không có tự tin có thể đối kháng chính diện với một vị cường giả thập giai đỉnh phong. Nhưng khi hẳn từ trong Thi luyện chỉ động đi ra, nỗi sợ hãi đối với cường giả thập giai đã gần như biến mắt.

Lúc này, hắn muốn dốc hết thực lực của bản thân, hắn muốn xem xem .minh có thể chân chính phân cao thấp với cường giả thập giai đỉnh phong hay không.

Đan Ni Nhĩ quát lạnh một tiếng, thân hỉnh đã hóa thành một đạo quang mang lăng lệ. bồ nhào về phía Trịnh Hạo Thiên.

Nếu như là linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết thông thường, nhất định sẽ cố gắng giữ khoảng cách thật xa. khống chế kiếm quang.

Dù sao mức độ cường hãn thân thể của linh khí sư và luyện yêu võ giả cũng chênh lệch cực lớn.

Đan Ni Nhĩ sở dĩ có tin tưởng như vậy, đương nhiên là bởi vì Trịnh Hạo Thiên hiện giờ đứng cách hắn không xa. Nếu không ngay cả hắn cũng không dám nói, có thể tìm được chân thân Trịnh Hạo Thiên trong kiếm trận cường đại đến khủng bố này.

Lúc này, một chiêu đột kích của hắn đã ngưng tụ lực lượng toàn thân. ít nhất cũng phải quấn lấy chân thân Trịnh Hạo Thiên, nếu không một khi đế đối phương thoát khỏi tầm mắt và phạm vi cảm ứng. thì muốn tìm được cơ hội thứ hai tốt như vậy, chỉ sợ cùng là ngàn nan vạn khó.

Nhưng đối điện với Đan Ni Nhĩ đang hùng hổ lao tới, Trịnh Hạo Thiên vẫn hoàn toàn bình tĩnh. hắn cười lạnh một tiếng, cơ thể lập tức bành trướng lên.

Bên trong thế giới kiếm quang này, ngay cả thần niệm của cường giả linh thể cũng bị ngàn cách, hắn đương nhiên không phải kiêng kỵ nhiều nữa.

Đan Ni Nhĩ vừa mới nhào tới bên người Trịnh Hạo Thiên thì hoảng sợ phát hiện, lúc này đứng trước mặt không ngờ không còn là linh khí sư nhân loại thân thể yếu đuối nữa, mà là một con viên hùng hình thể cao lớn.

Con viên hùng vung bàn tay lớn như quạt hương bồ. phách một chướng xuống dưới. Tiếng xé gió bén nhọn chói tai không ngờ khiến cho màng nhĩ của hắn ẩn ước đau đớn.

"Kim Cương cự chưởng?"

Đan Ni Nhĩ kinh hô một tiếng, thân hình vội vàng xoay tròn, tắm thuẫn bài trước người bành tnróng lên gấp đôi, chắn trước mặt. bảo vệ hắn nghiêm mật.

Kim Cương cự chưởng, đây chính là một môn tuyệt học cường đại mà chỉ có kim cương hoàng tộc mới có thể tu luyện.

Nếu tu luyện tới cực hạn. một chướng phách xuống, ngay cả một ngọn núi cũng có thể sanBằng dễ như trở bàn tay.

Một chướng của Trịnh Hạo Thiên đương nhiên không có uy lực đến như vậy, nhưng Đan Ni Nhĩ cùng chẳng phải một ngọn núi, tuyệt đối không dám dùng thân thể đón đỡ một chướng này.

Thù hận giữa ngư nhân bộ tộc và kim cương nhất tộc lớn xa thù hận với nhân loại. Hiểu biết của bọn họ đối với kim cương nhất tộc mới chân chính là thấu đáo. Lực lượng của kim cương nhất tộc tuyệt đối hơn xa ngư nhân, đặc biệt là sau khi rời khỏi biển cả, chênh lệch giữa song phương lại càng lớn hơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Cho nên Đan Ni Nhĩ mặc dù có tu vi thập giai đỉnh phong, nhưng cũng không muốn ngạnh kháng với một tên kim cương cao giai.

"Uỳnh...."

Tiếng gầm rú chói tai vang lên. Thân hỉnh Đan Ni Nhĩ bắn ngược về phía sau. Lực lượng ấn chứa trong một quyền của đối phương không ngờ lại lớn đến mức không tướng như vậy. Quyền lực khủng bố khiến hắn không thể ồn định lại thân hình tronghư không, phải bất đắc dĩ lui lại phía sau.

Trịnh Hạo Thiên một chiêu chiếm thượng phong, thùa cơ lấn tới. Hẳn hét lên một tiếng, cứ như vậy đuồi sát theo Đan Ni Nhĩ. từng quyền từng quyền hung hăng oanh kích lên thuẫn bài của đối phương.

Đồng thời, ngàn vạn kiếm quang đang phiêu dàng trong hư không cùng không nhàn rồi. chúng bay lượn tứ phía, tìm kẻ hở để công kích.

''Oanh oanh oanh..."

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy hơi thở. Trịnh Hạo Thiên đã đánh ra hơn trăm quyền. Bên trong mỗi một quyền đều mang theo lực lượng mành liệt khủng bố.

Kim Cương Bạt Sơn quyết, Phiên Thiên Đảo Hải quyết, sau khi hắn yêu hóa biến thân, uy lực của hai đại pháp quyết này lập tức được phát huy tới mức tận cùng.

Sức lực cường hãn của kim cương nhất tộc vào lúc này cũng được thể hiện toàn bộ.

"Oanh..."

Lại một tiếng nổ lớn vang lên. Từ trên thuần bài trong tay Đan Ni Nhĩ vang lên một thanh âm trầm đục. khônangờ đã bị mạnh mẽ đục thủng một lỗ lớn.

Đan Ni Nhĩ gầm lên một tiếng tràn đầy phẫn nọ. Hẩn cầm bảo khí thuẫn bài đã tổn hại trong tay ném sang một bên. kim sắc quang mang trên người cũng đột nhiên ngưng tụ lại, cứ như vậy tạo thành một quang thuần võ hình trong hư không.

Trịnh Hạo Thiên cười lạnh một tiếng, lại tung ra một quyền, ầm ầm oanh kích xuống.

Nhưng sắc mặt hắn lập tức khẽ biển. Một quyền này tuy trầm trọng như núi. nhưng quang thuần võ hình của đối phương lại vừa trong cương có nhu. hơi co rụt lại một cái đã triệt tiêu tám chín phần mười một thân man lực của hắn.

Hai mắt Trịnh Hạo Thiên ẩn ước phát sáng. Hắn đã đoán được, kiện khải giáp kim sắc trên người Đan Ni Nhĩ tuyệt đối có lai lịch bất phàm, bên trong nhất định ẩn giấu bí mật không muốn kẻ khác biết.

Đan Ni Nhĩ liên tục cuồng hống. Thân là một cường giả thập giai mà bị một tên nhân loại nho nhỏ bức bách đến tỉnh cảnh này, cuối cùng hắn đã nổi cơn lời đỉnh rồi.

Trường tiên trong tay đột nhiên vung lên, từng đạo từng đạo thủy lưu bạch sắc từ trong trường tiên bắn ra, xông thẳng về phía trước.

Những thủy lưu này cực kỳ lợi hại, phảng phất như có thể đảm thủng tất cả, nghiên nát tất cả mọi thứ thành từng mảnh nhỏ.

Nếu như kim cương nhất tộc xưng hùng vì lực lượng thì chiến kỹ của ngư nhân bộ tộc lại dùng khả năng khống chế thủy lưu mà xưng vương.

Trịnh Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng, trên người đột nhiên xuất hiện một chiến giáp hắc sắc. đồng thời một tấn thuẫn bài nho nhỏ xuất hiện trước thân thể, không ngừng di chuyển xung quanh, phảng phất như chủ động chống đỡ lực lượng tử vong cường đại cho hắn.

Tiếp đó, hắn không nói hai lời, lập tức xông lên.

Kim cương nhất tộc ẩu đả với kẻ thù, tuyệt đối đều là áp sát cận chiến. Hơn nữa lực chiến đầu của bọn hắn cũng cực kỳ kinh người. Nếu dùng phương thức cận chiến, thì ngay cả tu luyện giả dị tộc có cao hơn bọn hắn nhiều giai thì cũng chưa chắc đã chiếm được tiện nghi.

Đồng thời, bên trong thế giới kiếm hải cùng trở nên sôi trào. Kiếm quang vô tận mà cường đại lần lượt đâm xuống kim sắc quang quyển. Mỗi một lần trùng kích mãnh liệt đều ít nhiều tiêu hao một chút lực lượng của quang quyển.

Bỗng nhiên, sáu ngàn đạo kiếm quang trong kiếm hải đột nhiên khựng lại. Toàn bộ bọn chúng nhanh chóng dung hợp với nhau, biến thành một ngàn đạo kiếm quang to lớn. đảm thẳng về phía trước.

Kim sẩc quang mang có thể mạnh mẽ ngăn trở ngăn cản cự chưởng của kim cương nhất tộc lúc này lại không thể nào ngăn cản tấn công sắc bén thể này, bị một ngàn kiểm quang xé tan một lỗi thủng cực lớn.

Một ngàn đạo kiếm quang cường đại ầm ầm đảm vào người Đan Ni Nhĩ.

Tên ngư nhân tướng lĩnh trong lòng hốt hoảng. Hắn vội vảng hú lên một tiếng quái dị, thân thể lại một lần nữa xoay tròn, từng đạo từng đạo quang mang bạch sắc, kim sẳc bắn ra. giống như con quay khổng lồ. lẳn lượt đánh bay tất cả kiếm quang.

Đồng thời khải giáp trên người hắn cùng tỏa ra quang mang mãnh liệt, nhanh chóng khôi phục lại lồ hống.

Trịnh Hạo Thiên cười dài một tiếng, từ quyền đầu lại bắn ra kiếm quang, luân phiên công kích, muốn mài chết Đan Ni Nhĩ.

Lúc này, khi song phương đã đấu thêm được một lúc, ý niệm ban đầu của Đan Ni Nhĩ đã sớm tan thành mây khỏi rồi.

Hấn phát hiện, khi đánh nhau với Trịnh Hạo Thiên, thật sự chẳng khác nào phải đồng thời đánh với hai địch nhân.

Hai tên linh khí sư và luyện yêu vô giả phối hợp khàng khít với nhau. Tên luyện yêu võ giả thì có lực lượng khủng bố chẳng gì so sánh nổi. mặc dù đẳng giai thì không Bằng minh, nhưng muốn giết chết một tên vô giả nhân loại yêu hóa hoàn toàn thì thật không phải chuyện dề dàng.

Hơn nữa. vô Tận Kiếm Hải đang vờn xung quanh người hắn cũng khiến hẳn chịu áp lực cực lớn, chỗ nào cũng có. mà ngay cả thần quang hộ thể trên khải giáp của hắn cũng không thể hoàn toàn chống đỡ kiếm quang, khiến trong lòng hắn sợ hãi không thời.

Loại kiếm quang cường đại bậc này, hẳn cũng sớm đoán trước được rồi.

Chỉ cần nhìn thi thể hai tên đồng bọn và yêu thú của bọn hắn cũng có thể dễ dàng đoán được.

Đắu thêm một lát. tròng mắt hắn vừa chuyển, đột nhiên quát lớn một tiếng, rồi xoay người, không ngờ lại liều lĩnh lao thẳng xuống phía dưới.

"Định, phong...."

Đúng lúc này, một cổ lực lượng chợt bắn vào thân thể hắn. Đan Ni Nhĩ hoảng sợ phát hiện, hắn đã không thể động đậy nữa rồi. Mà càng đáng sợ hơn. một thân yêu lực cường đại của hắn không ngờ cùng không thể sử dụng được.

Tiếp đó, một đạo quang mang hắc sắc từ trên trời giáng xuống, lập tức bao phủ lấy hắn.

Lực lượng quy dị đọc theo kinh mạch trong cơ thể hắn chạy khắp mọi nơi không chút kiêng kỵ. Tinh thần ý niệm của Đan Ni Nhĩ đần dẩn trở nên mơ hồ.

Chiên Tỉĩiên

Thương Thiên Bạch Hạc