Chiến Thiên

Chương 408: Ta muốn làm hoàng trong nhân tộc!




Linh lực trong cơ thể chậm rãi lưu động, dường như trăm suối đổ về Trường giang, tạo thành một hệ thống vô cùng vô tận.

Ở chỗ này, mỗi dòng nước hình thành đều đại biểu cho kiếm quang của họ lại thêm một đạo, mà uy năng của Vạn Kiếm quyết cũng theo đó mà tăng lên.

Tuy rằng uy lực của một đạo kiếm quang không tính là cái gì, thế nhưng khi số lượng chúng đạt được trên vạn, thậm chí là mười vạn, cho dù không sử dụng Ngưng Kiếm thuật cùng Tiểu Kiếm Hải, chỉ bằng số lượng kiếm quang vô cùng vô tận công kích, cũng có thể khiến đối thủ không thể khinh thường.

Siêu phẩm ngũ giai linh khí sư, nếu muốn tu luyện kiếm quang đến mức tận cùng, vậy số lượng phải đạt tới con số mười vạn.

Nếu lúc bình thường, hai người Trịnh Hạo Thiên muốn câu thông với toàn bộ kiếm quang, đồng thời thuận lợi kích phát kiếm quang mà nói, không có một năm rưỡi khổ tu thì đừng mơ tưởng đến.

Thế nhưng hôm nay bọn họ đem quá trình này áp súc trên diện rộng.

Hỗn Độn Âm Dương bí quyết quả nhiên là môn mật kỹ bác đại tinh thâm.

Tuy rằng vợ chồng Doãn Quân tặng cho khẩu quyết cũng không hoàn chỉnh, gần như là cách điều hòa âm dương, làm sao để phối hợp câu thông, làm sao để hình thành sơ bộ hỗn độn cảnh giới.

Nhưng cho dù là thế, sự giúp đỡ của khẩu quyết đối với họ đã lớn tới mức khó có thể hình dung.

Thở thật dài một hơi, hai người Trịnh Hạo Thiên không hẹn mà cùng mở mắt ra.

Hai mươi ngày khổ tu, bọn họ đã có tiến bộ nhảy vọt.

Nhưng mà, có thể bởi thể chất sai biệt vì vậy bọn họ tuy rằng đồng thời tu luyện Âm Dương bí quyết, đồng thời nếm trải cảm giác hỗn độn, nhưng thành tựu tu luyện của hai bên hiện ra chênh lệch rõ ràng.

Lúc này Cừu Hinh Dư tu luyện ra gần sáu vạn đạo kiếm quang, mà Trịnh Hạo Thiên đã câu thông với toàn bộ khí xoáy, đồng thời thành công kích phát ra mười vạn kiếm quang.

Nếu thành tựu này để vợ chồng Doãn Quân biết được, bọn họ nhất định cảm nhận sâu sắc nỗi hoảng sợ hơn bất kỳ ai.

Hỗn Độn Âm Dương bí quyết tuy rằng cường đại nhưng cũng không phải vạn năng.

Vợ chồng họ còn cho rằng Trịnh Hạo Thiên và Cừu Hinh Dư đều là cực phẩm linh khí sư, cho nên mới tặng khẩu quyết, vốn trông vào việc bọn họ đồng tu âm dương có thể trong một tháng kích phát ra cực hạn kiếm quang của cực phẩm linh khí sư đã là không tưởng rồi, nhưng mới hơn hai mươi ngày, Trịnh Hạo Thiên có thể kích phát ra toàn bộ mười vạn kiếm quang của siêu phẩm linh khí sư...

Thành tựu bực này căn bản không thể tưởng tượng.

Đôi mắt đẹp của Cừu Hinh Dư lặng lẽ nhìn Trịnh Hạo Thiên, đột nhiên than: "Hạo Thiên, ta liên lụy ngươi rồi."

Trịnh Hạo Thiên bật cười: "Hinh Dư tỷ, ngươi lẽ nào quên ta là quang ám đồng tu a."

Hỗn Độn Âm Dương bí quyết mang lại cho hắn ích lợi đã ngoài sự suy đoán của chính hắn, sau khi tu luyện công pháp này, quang minh thánh linh pháp quyết và hắc ám tà linh pháp quyết không ngờ có xu thế tương hỗ dung hợp cùng một chỗ.

Mà hạch tâm quang ám trong khí xoáy đang có xu hướng hòa hợp thành một thể.

Hai chủng lực lượng đồng căn đồng nguyên dưới sự tương hỗ lẫn nhau, phương diện chuyển hóa, cắn nuốt và tinh lọc đều có tiến bộ lớn, linh lực không lồ cuồn cuộn sinh sôi, dường như viễn vĩnh không dừng lại.

Dựa theo hình dung của hắn về công pháp này, khí xoáy đã sơ bộ hình thành hỗn độn.

Nhưng mà, Trịnh Hạo Thiên không cho rằng hắn thực sự có thể cô đọng ra hỗn độn lực, đừng nói là khẩu quyết hắn đang luyện không hoàn chỉnh, cho dù chiếm được bản hoàn chỉnh thì hỗn độn lực cũng không phải thứ dễ dàng nắm giữ như vậy.

Có người nói trong Hỗn Độn sơn, chỉ có người đột phá tới cảnh giới linh thể mới thực sự nắm được loại lực lượng cao nhất này.

Vì thế, hắn một ngũ giai linh khí sư trên cơ bản không cần trông mong.

Nhưng cho dù là thế, lợi ích hắn thu được cũng vô cùng lớn, có thể trong hai mươi ngày cô đọng ra mười vạn đạo kiếm quang, chính là thành quả đủ thỏa mãn.

Trong lòng dần bình tĩnh lại, Trịnh Hạo Thiên hoãn thành nói: "Hinh Dư tỷ, lúc này một mình ta cũng có thể tiếp được quyền thứ tư của Hoàng a."

Cừu Hinh Dư sắc mặt khẽ biến, không chút nghĩ ngợi nói: "Không thể."

Hoàng đáng sợ thế nào nàng hoàn toàn trải nghiệm qua, hơn nữa thiên tài vạn năm có một của kim cương tộc cho họ thoải mái một tháng thời gian, cũng cho thấy hắn tự tin với quyền thứ tư đến mức độ nào.

Vì thế Cừu Hinh Dư tuyệt không cho phép Trịnh Hạo Thiên một mình đối mặt với một quyền kia.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười nói: "Hinh Dư tỷ, lẽ nào ngươi quên ta còn có thể yêu hóa biến thân sao?" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Cừu Hinh Dư hai mắt sáng lên một chút, Trịnh Hạo Thiên có thể yêu hóa thất giai biến thân không chút kiêng kỵ thực sự không cần e sợ một quyền kia.

Trịnh Hạo Thiên thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm nghị nói: "Khi ta còn bé, rất sùng bái trưởng thôn thúc thúc, bởi vì hắn nhất ngôn cửu đỉnh, mỗi khi hắn từ núi trở về đều nhận được sự hoan hô của mọi người, mà lúc nhìn thấy Hoàng, ta đã nghĩ ra mục tiêu phấn đấu của kiếp này... Đôi mắt hắn bắn ra tinh quang vô hạn, thần thái toát ra vài tia kỳ dị nói: "Ta, muốn là Hoàng của nhân tộc!"

Cừu Hinh Dư hai mắt chăm chú nhìn vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên, trong lòng nàng rung động không ngớt.

Hoàng xuất hiện có được sự hoan nghênh của kim cương viên nhân, dường như toàn bộ kim cương viên nhân đều thuần phục dưới chân người này.

Mà hôm nay, Trịnh Hạo Thiên muốn làm Hoàng của nhân tộc.

Cừu Hinh Dư nhẹ thở dài, nàng rút cuộc hiểu ra, hiện tại Trịnh Hạo Thiên không còn là sơn thôn thiếu niên lúc trước nữa, quỹ tích cuộc đời hắn đã có chuyển biến lớn, mà có lẽ một ngày nào đó, hắn thực sự làm được câu thệ ngôn ngày hôm nay, trở thành Hoàng của nhân tộc.

.......

Từng sợi linh lực từ khí xoáy phóng thích ra, đồng thời chui vào bên trong Thương Long thiền trượng.

Sau đó, một con từng con tiểu long từ bên trong thiền trượng náo động lên.

Những con tiểu lòng này không chỉ số lương tăng gấp mười mà từng con cũng có biến hóa riêng, sau khi Trịnh Hạo Thiên tấn chức ngũ giai, đồng thời tu luyện Hỗn Độn Âm Dương bí quyết, những con tiểu long này đều lớn hơn một chút, hơn nữa bên trong còn mơ hồ ẩn chứa âm dương cương nhu lực.

Bên trong não vực của Trịnh Hạo Thiên, quang minh cùng hắc ám lực đang dần hòa hợp, cho nên mới có thể đồng loại lưu lại ấn ký bên trong mỗi con tiểu long.

Dần dần, số lượng tiểu long trong doanh trướng ngày càng nhiều, đồng thời đạt tới con số tròn một vạn.

Đây là số tiểu long cực hạn mà Trịnh Hạo Thiên sau khi đạt tới tứ giai có thể thả ra, hắn chần chờ một lát, rút cuộc làm ra quyết định.

Hít sâu một hơi, Trịnh Hạo Thiên vung tay, những con tiểu long lập tức từ phía sau chui vào thân thể hắn.

Bên trong não vực, năm mươi khí xoáy hiện ra sắp thành một hình lập thể, đồng thời theo một trình tự không ngừng xoay tròn.

Trên vạn con tiểu long dũng mãnh tiến vào bên trong năm mươi khí xoáy, chỉ nháy mắt toàn bộ tiểu long đã chui vào trong năm mươi khí xoáy.

Trịnh Hạo Thiên hai mắt khép hờ, mí mắt giật giật vài cái, trong lòng hắn mừng rỡ như điên.

Thì ra năm mươi khí xoáy có thể dung nạp hơn vạn tiểu long,

Có phát hiện này, Trịnh Hạo Thiên đích thật là mừng như điên.

Giống như linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm Quyết sau khi tấn chức tứ giai, khí xoáy của họ không thể dung nạp toàn bộ kiếm quang, vì thế bọn họ không thể điều khiển cực hạn hạch tâm kiếm quang, trên phương diện uy lực càng không thể đánh đồng với việc Trịnh Hạo Thiên sử dụng khí xoáy nuôi dưỡng đám tiểu long.

Mà đến đệ ngũ giai, linh khí sư lựa chọn kiếm quang hạch tâm tỉ lệ cũng ít đi.

Mà linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết có thể thả ra nhiều uy năng trong thực chiến không chỉ có kiếm kỹ cơ bản cùng kiếm trận mà còn liên quan đến cả số lượng kiếm quang hạch tâm.

Chỉ cần có một tia hi vọng, Vạn Kiếm tông linh khí sư đều tận lực đào tạo kiếm quang hạch tâm.

Nhưng mà, vô luận họ nỗ lực thế nào, đều không ai trước ngũ giai có thể đưa toàn bộ kiếm quang mình sở hữu vào khí xoáy để bồi dưỡng.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác, hắn bấm đốt tay liên tục, trong chốc lát Thương Long thiền trượng đã nổi lên chín vạn con tiểu long.

Hắn hít sâu một hơi, đem nuốt tất cả... đám tiểu long này vào bụng.

Chúng nó lưu chuyển trong cơ thể, đồng thời tiến vào khí toàn bên trong não vực, sau khi đám tiểu long liên tục tiến vào khí xoáy, mỗi khí xoáy đều chứa hai nghìn con tiểu long bên trong.

Hai nghìn... đây là con số khó tin cỡ nào?

Nếu tu luyện giả trong vạn kiếm tông biết Trịnh Hạo Thiên có thể chứa hai nghìn bảo khí chi quang trong mỗi khí xoáy, tuyệt đối là một chuyện oanh động toàn môn.

Phải biết rằng, Trịnh Hạo Thiên hôm nay không phải là thập giai tu luyện giả, mà là ngũ giai vừa tấn cấp mà thôi.

Trong cảnh giới này có thể mở rộng khí xoáy đến mức này, quả thực khiến kẻ khác rợn người.

Trên thực tế, ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng chưa từng nghĩ qua, mình có thể làm được điều này.

Tất cả những điều này là nhờ hắn tu luyện âm dương bí quyết, khiến quang minh cùng hắc ám dung hợp thêm một mức mới, mỗi khí xoáy ngũ giai của hắn đều cường đại hơn bình thường mười lần, thậm chí mấy chục lần.

Nếu không như vậy, hắn không thể làm ra được kết quả này.

Cảm ứng biến hóa bên trong mỗi khí xoáy, Trịnh Hạo Thiên do dự mãi rút cuộc phân ra năm mươi con tiểu long, đưa chúng vào bên trong ôn dưỡng hồ lô.

Lúc này bên trong Ôn Dưỡng hồ lô đã tràn ngập lực lượng của ma thạch, mà những con tiểu long một khi tiến nhập vào trong đó, nhất thời liều mạng điên cuồng thu nạp những lực lượng này, khiến chúng trở nên cường đại không gì sánh được.

Sau một khắc, chúng rời khỏi Ôn Dưỡng hồ lô đã biết thành một đám có thể so với Thương Long to lớn trong Thương Long Thiền trượng.

Trịnh Hạo Thiên cẩn thận thu chúng vào bên trong khí xoáy một lần nữa.

Như hắn dựa liệu, mỗi một khí xoáy có thể dung nạp thêm một con Thương Long, mà mỗi con Thương Long đều ẩn chứa uy năng tương đương với một nghìn chín trăm chín mươi chín con tiểu long.

Uy năng của Vạn Kiếm Quyết được đề thăng, khí xoáy mở rộng, mà uy năng của bảo khí chi quang có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Trịnh Hạo Thiên tâm tình loạn động, sắc mặt hắn mơ hộ hiện ra tia đỏ rực.

Cảm ứng khí xoáy lưu chuyển trong não vực, cùng với ba đại yêu phách trong đan điền rục rịch chiến ý, trong lòng hắn dâng lên một cỗ tự tin không cách nào hình dung.

Hắn đứng dậy, nhẹ vén màn che doanh trướng.

Phía xa, một tia ánh mặt trời chiếu vào mặt.

Trịnh Hạo Thiên ngẩng đầu, hắn huýt dài một tiếng, tiếng huýt như tiếng chim Đại Bằng điểu bay lên chín tầng trời.

Hoàng, chuẩn bị cho tốt đi.

Trong lòng hắn nhiệt huyết sôi trào, linh lực dưới chân cuồn cuộn, bỗng nhiên nhún chân, bay thẳng lên đến tầng mây.