Chiến Thiên

Chương 405: Ngũ giai




"Ầm!"

Sắc mặt hai người Trịnh Hạo Thiên và Cừu Hinh Dư dường như trắng bệch, trong não vực của họ, điểm hỗn độn trung tâm lại một lần nữa nổ tung, dần dần bên trong não vực của họ hình thành một hệ thống lực lượng mới.

Khí xoáy, từng cái từng cái một chợt hình thành, hơn nữa uy năng của chúng có sự biến đổi khác hẳn.

Trong vòng của khí xoáy, dường như đã có thêm một thứ không tầm thường nào đó nữa, đây là một loại lực lượng kỳ dị, là lực lượng đến từ tàn phách ma nhân lưu lại.

Trải qua sự luyện hóa của Trang Mạt Mạt, cỗ lực lượng này trong nháy mắt phân giải, đồng thời tiến vào bên trong khí xoáy của bọn họ.

Trang Mạt Mạt kích nổ tàn phách ma nhân, lực lượng khổng lồ phá hủy toàn bộ khí xoáy của hai người, sau đó một lần nữa ngưng tụ, loại biến hóa này tựa như vô cùng vô tận, mạo hiểm vạn phần, nhưng trong nháy mắt đã hoàn thành toàn bộ.

Thân thể Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư trên không trung hơi run rẩy một chút, ngay cả Độn Thiên Châu tựa hồ cũng nhẹ nhàng lay động vậy, nhưng mà ngay sau đó bọn họ đã tỉnh táo lại.

Thời gian nháy mắt kia tựa hồ dài vạn năm, khiến cho họ có cảm giác chấn động cực lớn.

Nhưng mà, còn chưa đợi bọn họ xem xét cẩn thận trên người đã xảy ra chuyện gì thì đã cảm nhận được cỗ lực lượng khổng lồ ập vào mặt.

Trước mắt họ là một kim sắc quyền đầu như ánh chớp lao tới, lực lượng ẩn chứa bên trong nó dường như có thể hủy thiên diệt địa.

Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư không chút nghĩ ngợi, linh lực lập tức giao hòa cùng một chỗ, đồng thời đưa Hải Vương thuẫn chắn trước mặt.

Lúc này, bởi vì khí xoáy ban đầu nổ tung cho nên toàn bộ số tiểu long trên trời cũng tan biến theo, mà trong lúc nguy cấp này bảo khí có thể điều khiển chỉ có Hải Vương thuẫn và Độn Thiên châu.

"Ầm....."

Tiếng nổ thật lớn vang lên trên mặt thuẫn, nhất thời một cỗ lực lượng mạnh mẽ không ngừng trùng kích vào Hải Vương Thuẫn, khiến quang mang trên mặt thuẫn dần ảm đạm xuống.

Nhưng mà, ngay khi Hải Vương Thuẫn tựa hồ không còn kiên trì được thì một tiếng long ngâm đột ngột gầm vang.

Một con Thương Long thật lớn từ mặt thuẫn mọc ra, nó lắc lư cái đuôi lớn hung hăng giằng co với kim sắc quyền đầu còn chưa tiêu tán trên Hải Vương Thuẫn.

"Bang..."

Một tiếng nổ mạnh khô khốc vang lên, dưới công kích của cự đại Thương Long, một kim sắc quyền đầu dường như không gì cản nổi dần dần biến mất.

Thương Long thiền trượng...

Dưới tính huống mất đi kiếm quang, Trịnh Hạo Thiên rút cuộc phóng thích Thương Long thiền trượng từ bên trong Ôn Dưỡng hồ lô ra.

Sau khi hấp thu năng lượng khổng lồ từ ma thạch, Thương Long thiền trượng đã xảy ra biến dị cực lớn, nó vừa rời khỏi Ôn Dưỡng hồ lô đã phóng ra uy năng vô viên, chiếc long giác trên đầu vừa nhướng lên đã oanh kim sắc quyền đầu nát thành mảnh nhỏ.

Ánh mắt Hoàng đột ngột trở nên sắc bén, cho đến lúc này, hắn mới chính thức thấy rõ thực lực của hai người họ, mới chính thức coi họ là đối thủ chân chính của mình.

…….

Trong hư không, mấy nghìn con tiểu lòng đột ngột biến mất.

Chúng nó thành một cỗ lực lượng khổng lồ chợt bùng nổ, cỗ lực lượng cường đại ép xuống, ngay cả đám người trên mặt đất cũng có thể cảm nhận rõ ràng.

Đám người Cao Thăng hai mặt nhìn nhau, không biết hai người Trịnh Hạo Thiên làm cái trò gì, vì sao trong thời khắc quan trọng lại bỏ đi chỗ dựa lớn nhất là hai tuyệt kỹ Vạn Kiếm quyết.

Tuy vậy, biến hóa tiếp theo khiến bọn họ cảm giác quả thực không thể tin nổi.

Từ trên người Trịnh Hạo Thiên và Cừu Hinh Dư toát ra một đạo khí tức hỗn loạn, cỗ hơi thở này nguy hiểm vạn phần, quả thực như là tình trạng tẩu hỏa nhập ma.

Trong lòng bọn họ lo lắng không ngớt, chẳng lẽ dưới áp bức của Hoàng, bọn họ không thể chống đỡ nổi mà tẩu hỏa nhập ma?

Chỉ là, còn không đợi bọn họ có hành động gì, khí tức nguy hiểm từ trên người Trịnh Hạo Thiên và Cừu Hinh Dư đột nhiên biến mất không thấy.

Sau đó một cỗ lực lượng càng thêm khổng lồ, gần như khí tức kinh khủng lúc nãy toát ra từ người họ.

Đây là một cỗ lực lượng bùng nổ, trong nháy mắt nó đã lan ra khắp chiến trường.

Tại giờ khắc này, vô luận là tu luyện giả nhân tộc hay kim cương viên nhân đều rõ ràng cảm ứng được, trong cỗ hơi thở nguy hiểm này ẩn chứa lực lượng cực kì to lớn.

Cỗ lực lượng ngày tràn ngập áp bức, dường như một tòa núi cao ép xuống khiến kẻ khác không thở nổi.

Lúc này, bọn họ không ngờ sinh ra một loại cảm giác như lúc ban đầu vừa thấy Hoàng, bởi vì cỗ lực lượng này cũng mang tới áp lực không thể hình dung như Hoàng ban đầu đã mang tới cho bọn họ.

Lực lượng ý chí, hai người Trịnh Hạo Thiên không ngờ cũng có loại năng lực khó tin này.

Cuối cùng, hai người Trịnh Hạo Thiên dùng Hải Vương Thuẫn phòng ngự, Thương Long bạo phát tuy cũng làm người khác chấn động, nhưng so với lúc này, quả thực không đáng nói đến.

Quyền kình ầm ầm tiêu tán hóa thành vài tia kim quang biến mất trong hư không.

Hai người Trịnh Hạo Thiên cưỡi trên Độn Thiên Châu, Thương Long thiền trượng hóa thành một đạo trắng noãn như ngọc, kiếm quang vờn quanh thân thể họ.

Hiện tại, chính là hai bảo khí chi quang, uy thế chúng bày ra triệt để siêu việt hơn sáu nghìn con tiểu long lúc trước.

"Ngũ giai!"

"Ngũ giai!"

"Ngũ giai!"

Không biết là ai đột nhiên cả kinh kêu lên.

Sau đó vô số tiếng hô nổ ra trên toàn bộ chiến trường, ánh mắt mọi người nhìn về phía hai người Trịnh Hạo Thiên đều mang theo vẻ không thể tin nổi.

Lúc này, trên người họ không ngờ tỏa ra năm vòng quang mang.

Nhưng mà chính là bởi thế cho nên bọn họ mới cảm thấy không thể tin nổi, hai người kia không ngờ dưới tình huống này tấn cấp.

Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư là linh khí sư, mà linh khí sư tiến giai từ trước đến nay đều là thời khắc quan trọng.

Trong cả quá trình này chỉ cần hơi vô ý một chút là có thể tụt hạ phẩm cấp, là sai lầm khiến cả đời hối hận. Đối với một linh khí sư, trước khi bọn họ tiến giai đều phải chuẩn bị kỹ lưỡng, chỉ cần một vị đan được mà bọn họ lựa chọn đã khiến kẻ khác vô cùng đau đầu rồi.

Huống chi, tất cả mọi người đều biết linh khí sư tiến giai là một quá trình chậm rãi dung hợp khí xoáy, sau đó một lần nữa phân liệt, lựa chọn quỹ đạo thích hợp nhất trong não vực để chuyển động, mỗi giai đoạn đều cần một thời gian khá lâu để hoàn thành.

Trung giai linh khí sư tấn chức cho dù là tài năng siêu phàm cũng phải nửa tháng mới hoàn thành toàn bộ.

Thế mà, ngay trong thời khắc căng thẳng này hai người bọn họ lại tiến giai, nhưng khiến người khác khó tin nhất chính là trong khoảng khắc đã hoàn thành toàn bộ quá trình.

Lúc này, hai người bọn họ không còn là tứ giai linh khí sư mà là ngũ giai linh khí sư hàng thật giá thật.

Đám Cao Thăng trừng mắt há hốc miệng nhìn hai người kia, tuy rằng đã tận mắt thấy nhưng bọn họ vẫn tự hỏi, liệu có phải mình hoa mắt?

Tu vi của họ cao hơn mọi người ở đây, hơn nữa lại xuất thân từ siêu cấp môn phái, kiến thức của họ càng hơn xa người thường. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng cũng bởi thế mà bọn họ phải chịu rung động càng lớn.

Chuyện này quả thực không có khả năng a!

"Ngũ giai, khá lắm!" Giọng nói của Hoàng đột nhiên vang lên, hắn cất tiếng cười lớn, nhưng mà, khiến người khác kinh dị chính là bên trong giọng cười của hắn ẩn chứa sự hài lòng cực kì.

"Các ngươi vừa tấn cấp, ta sẽ không lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn." Giọng nói của Hoàng ù ù vang lên: "Một tháng sau, ta chắc chắn một lần nữa tới đây, khi đó, các ngươi hãy tiếp quyền còn lại của ta."

Hắn ngẩng đầu, cứ như vậy giữa không trung xoay lưng.

Đồng thời, quang huy rực rỡ như vầng thái dương một lần nữa bao phủ thân thể hắn, sau khi lóe lên vài lần rút cuộc biến mất nơi chân trời.

"Hống!"

Phía dưới một kim cương hoàng tộc rống lên một tiếng hung lệ.

Vô số kim cương viên nhân vỗ ngực tạo nên một trận âm thanh như sấm nổ.

Nhân tộc tu luyện giả đều nâng cao cảnh giác, cẩn thận đề phòng đợt tấn công của kim cương viên nhân.

Thế nhưng, hành động của kim cương viên nhân một lần nữa ngoài dự liệu của mọi người, bọn chúng vừa vỗ ngực vừa ngâm nga gì đó, nhưng không tiếp tục công kích đại doanh nhân loại mà như thủy triều chầm chậm rút về.

Tuy rằng số lượng kim cương viên nhân nhiều lắm không có khả năng trong thời gian ngắn rút đi hết, nhưng thái độ của họ thể hiện ra thì ai cũng hiểu.

Trịnh Hạo Thiên liếc mắt nhìn Cừu Hinh Dư, trong mắt hai người đều ẩn chứa sự kinh nghi bất định.

Mọi người ở đây cũng thế, cho dù là ai thấy kim cương viên nhân đã triệt để lui binh nhưng vẫn có cảm giác như đang ở trong giấc mộng.

Lúc trước kim cương viên nhân xâm chiến đại quy mô, náo loạn một hồi đầu voi đuôi chuột, thậm chí còn chưa phá được đạo phòng tuyến thứ nhất của nhân tộc, kết cục như vậy hoàn toàn khác hẳn với dự liệu của mọi người.

Cao Thăng thân hình nhoáng lên, bay tới bên cạnh hai người Trịnh Hạo Thiên.

Ngay cả với định lực của hắn lúc này cũng khó tránh một tia khẩn trương: "Trịnh sư đệ, Cừu sư muội, các ngươi tiến giai?"

Trịnh Hạo Thiên cười khổ: "Hình như là thế."

Lúc này, ngay cả hắn cũng có chút ngơ ngẩn.

"Các ngươi hiện tại là phẩm cấp gì?" Cao Thăng run giọng hỏi.

Không trách hắn lo lắng như vậy, mà bởi vì phương thức tiến giai của hai người Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối là chưa từng có từ trước tới nay, vì thế trong lòng hắn thấp thỏm không yên.

Nếu như phẩm cấp của họ bị tụt xuống...

Kết quả này Cao Thăng quả thực không dám đối mặt.

Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư lúc này mới tỉnh mộng, tinh thần ý niệm của họ lập tức tiến vào bên trong não vực.

Nhưng mà, sau một khắc, bọn họ cùng kinh hô lên đồng thời trên mặt hiện ra vẻ mừng như điên.

Cao Thăng lập tức hòa hoãn lại: "Các ngươi vẫn giữ được phẩm cấp cũng đúng không?"

Trịnh Hạo Thiên cung Cừu Hinh Dư liếc mắt nhìn nhau, lúc này bọn họ tinh thần ý niệm tương liên cho nên mới có thể thấy rõ tình hình đối phương.

Trong não vực của Trịnh Hạo Thiên tự nhiên là năm mươi khí xoáy xoay tròn không ngớt.

Hành động có vẻ lỗ mãng của Trang Mạt Mạt cũng không mang đến cho hắn bất cứ tổn thương nào, trái lại khiến hắn tăng cấp đông thời vẫn giữ được phẩm cấp cũ.

Thế nhưng, trong não vực của Cừu Hinh Dư không phải là bốn lăm khí xoáy mà là đồng dạng lóe lên năm mươi cỗ khí xoáy đang chầm chậm xoay tròn.