Chiến Thiên

Chương 306: Trang Mạt Mạt vô địch




Trước mắt đột nhiên lóe lên một tia quang mang, lập tức tiểu muội muội Trang Mạt Mạt xuất hiện trước mặt Trịnh Hạo Thiên.

Ước Sắt hoảng hốt, dựa vào nhãn lực của mình, hắn cũng không nhìn ra được thực lực người này đến mức nào.

Nhiều năm chinh chiến trong võ đạo làm cho hắn trong nháy mắt làm ra một lựa chọn chính xác, tất cả thủ đoạn công kích đều ngừng lại, mà tấm chắn trên tay hắn cũng đại phóng kinh quang, hóa thành một tầng quang bích dầy đặc bao phủ toàn thân hắn.

Sau đó, tinh thần khí của hắn cũng vận khởi đến mức cực hạn, tập trung tất cả lực chú ý vào trên người nữ hài tử đột nhiên xuất hiện này.

Cũng không phải là do hắn quá mức cẩn thận, mà bất luận kẻ nào đột nhiên trước mắt xuất hiện thêm một người cũng có phản ứng bình thường như vậy.

Huống chi, vào thời khắc này Trịnh Hạo Thiên mới gọi người này ra, có ngốc cũng biết nữ tử này khẳng định có quan hệ cùng hắn.

Nhưng mà, ngay lúc Ước Sắt nhìn thấy rõ được Trang Mạt Mạt, thì thân thể của hắn cũng đột nhiên run lên, động tác trên người đình trệ lại.

Ngay sau đó, khí tức trên người hắn yếu dần, ngay cả tấm chắn kim quang vờn quanh người hắn cũng tán đi sạch sẽ.

Tiếp theo, chiến giáp kim quang trên người, còn có lân phiến bao bọc trên chiến giáp cũng lặng lẽ biến mất.

Lúc này, trong lòng của Ước Sắt xuất hiện một ý niệm.

Tiểu cô nương này là nữ tử ôn nhu xinh đẹp nhất mà hắn nhìn thấy được trong đời mình, hắn muốn liều lĩnh tiếp cận nàng. Mà sát khí tràn ngập cùng ánh sáng thần binh có trên người mình sẽ là bất kính với nàng, nên không thể tồn tại.

Đây là ý nghĩ dựa theo bản năng của hắn, hơn nữa ở trong nháy mắt đã được hắn hoàn thành.

Lúc trước, Trịnh Hạo Thiên và Cừu Hinh Dư gặp được Trang Mạt Mạt, cảm giác cũng gần giống như thế.

Thân thể mị hoặc trời sinh của nàng đã vượt xa sự khống chế của mọi cấp bậc, cho dù là tu luyện giả tam giai tứ giai, hay là cường giả ngư nhân thất giai cũng không có gì khác nhau.

Sau khi Trịnh Hạo Thiên gọi Trang Mạt Mạt ra, ánh mắt của hắn căn bản không dám nhìn về phía nàng, mà chỉ nhìn chằm chằm vào Ước Sắt.

Đúng như hắn đoán, biểu hiện của Ước Sắt không khác gì hắn ngày trước, thậm chí còn ghê tởm hơn nhiều.

Khi hào quang tấm chắn tiêu tán đi, Trịnh Hạo Thiên chợt há hốc miệng ra, từ trong miệng hắn bỗng nhiên phún ra bốn ngàn điểm quang mang.

Những điểm ánh sáng này rời khỏi miệng Trịnh Hạo Thiên, liền lập tức biến thành bốn ngàn con tiểu long.

Bọn chúng không hẹn mà cùng đánh tới Ước Sắt đang lâm vào say mê, hơn nữa giữa quá trình này, bốn ngàn còn tiểu long lại không ngừng dung hợp….

Nếu để cho những trưởng lão cường đại ẩn cư trong Vạn Kiếm Tông nhìn thấy được màn này, nhất định sẽ kinh ngạc muốn xỉu.

Bởi vì bốn ngàn con tiểu long này cũng không phải dung hợp từng con, mà toàn bộ chúng nó đều dung hợp vào một chỗ.

Không đầy một chớp mắt thời gian, đã có ba trăm con tiểu long chân chính dung hợp.

Mặc dù Trịnh Hạo Thiên rất muốn dung hợp toàn bộ bốn ngàn con tiểu long này. Nhưng hắn biết rõ, lấy năng lực hắn hiện tại, tuyệt đối không làm được.

Ba trăm con tiểu long dung hợp vào nhau, đã làm chậm đi một nhịp, dù không cách nào dung hợp được tất cả nhưng ba ngàn bảy trăm con tiểu long vẫn hung hăng phóng tới, công kích lên thân thể của Ước Sắt.

Những tiểu long này đều là do Trịnh Hạo Thiên cố ý bồi dưỡng, dùng để làm nền tảng cho kiếm quang hạch tâm.

Nếu không phải lúc này tính mạng nguy cấp, hắn tuyệt đối không muốn phóng thích ra những con tiểu long mà mình bồi dưỡng chưa tới nửa tháng này. Nhưng vấn đề là lúc này đã tới tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, hắn cũng không thể nào bảo lưu lại.

Ngay một khắc tiểu long công kích vào thân thể Ước Sắt, chiến tướng ngư nhân kia rốt cục cũng khôi phục lại một tia tỉnh táo.

Hắn dù sao cũng là cường giả thất giai, hơn nữa trong cơ thể còn chảy huyết mạch vương tộc. Dưới tình huống sống còn hắn cuối cùng cũng thức tỉnh một chút.

Mặc dù chỉ khôi phục lại một chút thần trí, nhưng cũng đã đủ rồi.

Thân thể hắn đột nhiên sáng lên, một tầng lân giáp rậm rạp bao trùm hắn.

Lân giáp này vốn đã tự động biến mất khi Ước Sắt nhìn thấy Trang Mạt Mạt, nhưng mà lúc này lại lần nữa xuất hiện.

Bất quá, hắn cũng chỉ có thể làm được như vậy.

Ba nghìn bảy trăm con tiểu long nặng nề oanh kích lên thân thể hắn, Ước Sắt rống lên một tiếng kinh sợ. Trên người hắn nhất thời có vô số vết máu, mặt ngoài thân thể mờ hồ đã nhày nhụa.

Tuy thân thể của ngư nhân vương tộc cực kỳ cường hãn, không kém yêu thú lục địa chút nào.

Nhưng lúc này công kích hắn cũng không phải ánh sáng linh khí, mà là lực lượng từ bảo khí Thương Long Thiện Trượng phóng ra.

Bảo khí và linh khí, uy năng chênh lệch khổng lồ là lẽ thường. Lân giáp trên người Ước Sắt có thể ngăn cản được hơn ngàn kiếm quang, nhưng không thể chịu được công kích của ba ngàn bảy trăm con tiểu long này.

Ngay sau đó, thân thể của Ước Sắt tán loạn huyết nhục, nhìn rợn cả người.

Bất quá, Trịnh Hạo Thiên chỉ bồi dưỡng những con tiểu long này trong thời gian ngắn, hơn nữa lực lượng mỗi con tiểu long đều có hạn, cho nên chúng chỉ bạo tạc mặt ngoài thân thể Ước Sắt, căn bản không có làm trọng thương tên ngư nhân này.

Ước Sắt cực kỳ kinh hãi, bất quá lần công kích này, cũng làm hắn hoàn toàn thức tỉnh.

Chiến giáp trên người hiện lên, đồng thời khí lực vận khởi mãnh liệt, hào quang trên tấm chắc dần dần xuất hiện, chỉ cần dùng tấm chắn ngăn cản công kích, thì Ước Sắt có lòng tin, hắn tuyệt đối có thể đạt đến cảnh giới bất bại.

Nhưng mà ngay lúc này, một cỗ cảm giác nguy hiểm mãnh liệt xông lên đầu. Hắn thậm chí còn không kịp phản ứng, đã bị một con tiểu long hơi lớn hung hăng đụng vào ngực.

Bị con tiểu long này đụng phải, hắn cũng có chút khinh thường, mặc dù lực lượng chúng nó rất mạnh, nhưng tối đa chỉ tạo thành vết thương bên ngoài thân thể mà thôi.

Nhưng mà, ngay lúc con tiểu long này đụng vào chiến giáp, sắc mặt hắn nhất thời thay đổi.

Bởi vì hắn cảm ứng được một cỗ ý chí trên người con tiểu long.

Không sai, đây không phải là lực lượng, mà là một cỗ ý chí, một cỗ tín niệm kiên cố bất khuất cường đại.

Con tiểu long này chủ động bạo liệt nổ ầm ầm.

Lực bạo liệt cường đại đến trình độ khó có thể tượng tưởng vượt xa lần công kích của ba nghìn bảy trăm con tiểu long lúc trước. Thân thể Ước Sắt bị cỗ lực lượng này trùng kích vào, căn bản không có chút năng lực chống đỡ.

"Đùng…."

Thân thể của hắn cư nhiên bị nổ thành hai khúc.

Nửa khúc trên của Ước Sắt bắn lên cao, tạo thành một đường cong rất lớn rồi rơi xuống đất. Nửa khúc thân thể dưới lại trực tiếp bắn gãy hai cây đại thụ rồi mới dừng lại.

Ngay khoảnh khắc trước khi chết, Ước Sắt cũng không thể nào tin được.

Hắn lại chết trong tay tên nhân loại có tu vi chừng tam, tứ giai này.

Hắn vốn là thợ săn, dùng cách mèo vờn chuột để đi săn, nhưng cuối cùng thì ngược lại trở thành con mồi….

Ý niệm cuối cùng trong đầu trước khi Ước Sắt chết đi, không phải là hối hận, mà là nhớ lại một vật phẩm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Thần Ky tiễn.

Ở khoảnh khắc Thần Ky tiễn công kích, tựa hồ hắn cũng cảm nhận được cỗ ý chí trên tiễn. Trong nháy mắt tiềm lực phóng thích ra toàn bộ, tạo thành một đoàn quang huy chói mắt……