Chiến Thiên

Chương 272: Tâm đầu chi hoạn




Trịnh Hạo Thiên ngưng trọng nói :" Tại Vạn Bảo Hiên này mua bán cái gì, hẳn không cần phải tự báo mua bán gì."

Sắc mặt tráng hán hơi trầm xuống nói :" Lỗ đại sư đã nói rồi, vật này chỉ có Vạn Kiếm tông có thể mua được. Ngươi liệu có tư cách hay không?"

Lời này vừa dứt, trong đại sảnh đã có mấy người không tự nhiên.

Mặc dù hầu hết ở đây đều là người của Vạn Kiếm tông nhưng vẫn có người đến từ các môn phái khác. Nghe lời này tất nhiên là tâm sinh oán giận rồi.

Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm. Ở trước mặt nhiều thất giai lại cả cửu giai cường giả tự báo danh tính khoe khoang tài phú tựa hồ không phải là chuyện gì tốt. Nhưng muốn cho hắn buông tha Ôn Dưỡng hồ lô khó có được này thực sự không cam lòng.

Đúng vào lúc này, một giọng nói ôn nhu truyền đến :" Ta có thể bảo đảm, vị huynh đài này đích thực là người của Vạn Kiếm tông."

Trịnh Hạo Thiên lập tức nhẹ nhõm thở phào một hơi. Hắn nghe rất rõ ràng, đây chính là giọng nói của Vân Thải Điệp.

Quả nhiên, Vân Thải Điệp uyển chuyển đi đến, đong đưa cái eo nhỏ như loài rắn nước.

Trung niên quản sự vội vàng khom người xuống nói:" Vân quản sự."

Vân quản sự khẽ vung tay lên, trung niên quản sự liền vội vàng lui lại.

Nhìn thấy phong thái của nàng, mặc dù nhiều người trong lòng còn đầy nghi vấn cũng không dám tiếp tục vặn hỏi.

"Lỗ đại sư, tài liệu bản hiên chuẩn bị cho ngài ngài có hài lòng không ?" Vân Thải Điệp cười tủm tỉm hỏi.

Lỗ đại sư không lộ chút biểu tình nào nói :" Lão phu đã đích thân nghiệm thu tất nhiên là rất hài lòng." Nói xong, hắn quay đầu, nói với Trịnh Hạo Thiên :" Tiểu tử, lão phu vẫn chưa có nói hết. Thần binh được Ôn Dưỡng hồ lô bồi dưỡng ra, chỉ có thể do đích thân chủ nhân hồ lô sử dụng mới có thể phát huy uy năng lớn nhất của nó. Không cách nào giống như Tạo Hóa hồ lô vậy đâu, có thể cho những người khác sử dụng được."

Câu nói này vừa nói ra, vốn dĩ có mấy người còn chút ít ý định thì giờ hoàn toàn bị dập tắt.

Ôn Dưỡng hồ lô tuy tốt nhưng lại có nhiều điều kiện hà khắc như vậy, bọn họ tất nhiên là không muốn đâm đầu vào rồi.

Trịnh Hạo Thiên cúi sâu người xuống về phía lão nói :" Tiểu tử hiểu rõ, đa tạ Lỗ đại cơ, ..dày công ban thưởng..."

Nghe xong những lời này của Lỗ đại sư, hắn càng khẳng định cái thứ vị lão nhân này lấy ra chính là để bán cho hắn.

Tuy không biết trong lão nhân này đang có tính toán gì nhưng Trịnh Hạo Thiên sẽ không vì việc nhỏ mà bỏ việc lớn, buông tha cho Ôn Dưỡng hồ lô.

Lỗ đại sư không nhịn được cười to, tiếp nhận ngọc bài trong tay hắn, chuyển ra ba vạn tám ngàn, rồi trả lại ngọc bài cho hắn xoay người rời đi. Mà hồ lô này thu hút bao nhiêu người tự nhiên rơi vào tay Trịnh Hạo Thiên.

Vân Thải Điệp nói khẽ :" Công tử mời theo ta...'

Nàng cũng là người cơ trí, vừa nhìn thấy phục trang bên ngoài Trịnh Hạo Thiên biết ngay hắn không muốn tiết lộ thân phận, liền bỏ qua phần xưng hô tên họ với hắn.

Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu, theo nàng ta xuyên qua đại sảnh, tiến vào hậu viện.

Sau khi cả hai rời đi, trong đại sảnh không còn yên tĩnh nữa. Mọi người bắt đầu bàn luận đoán thử xem lai lịch của Trịnh Hạo Thiên ra sao.

Một kẻ tam giai tu luyện giả, không những dễ dàng xuất ra mấy vạn linh thạch mà còn có tư cách để nhân vật chủ chốt của Vạn Bảo Hiên đón tiếp đưa vào hậu viện. Mức đãi ngộ này dù là các trung phong trưởng lão cũng đều chưa từng có.

Trịnh Hạo Thiên tất nhiên không để ý đến bên ngoài ra sao. Hắn theo sau Vân Thải Điệp đến một gian yên tĩnh.

Vị đồng bài quản sự của Vạn Bảo hiên này hé miệng mỉm cười nói :" Trịnh công tử, nô gia tính rồi, ngài nhất định là đến đây."

Trịnh Hạo Thiên cởi bỏ đấu lạp, trù trừ hỏi :" Ngươi biết ý định của ta..."

"Công tử hẳn là vì chuyện của Thiên Nhận uyên mà đến" Vân Thải Điệp không nhanh không chậm nói ra.

Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng nói :"Vạn Bảo hiên quả nhiên danh bất hư truyền."

Vân Thải Điệp liên tục xua tay, khiêm tốn nói :" Công tử vì đồng môn sư đệ, không tiếc đắc tội với thái thượng trưởng lão của Thiên Nhận uyên, giết chết môn hạ đệ tử của Thiên Nhận uyên. Việc này tuy gần qua được một ngày nhưng hầu hết các đại phong đầu và môn phái đều đã nắm được rồi."

Thần sắc Trịnh Hạo Thiên lập tức trở nên ngưng trọng, nói :" Vân quản sự nói quá lời. Đây chẳng qua chỉ là xung đột giữa thấp giai đệ tử. Chả lẽ có thể gây ra sự chú ý lớn đến vậy."

Vân Thải Điệp than nhẹ một tiêng nói :" Nếu như thấp giai đệ tử bình thường đánh nhau, tất nhiên không thể nào bị chú ý." Nàng vừa nói vừa nhìn ánh mắt Trịnh Hạo Thien đầy vẻ thâm ý rồi tiếp tục nói :" Nhưng phát sinh liên quan đến trên người công tử, thì lại khác rồi."

Trên mặt hắn không có nửa điểm dao động. Hắn chém giết Quý Kỳ quá lỗ mãng, thật ra cũng đã cảm thấy lo lắng nặng nề.

Quý Kỳ có quan hệ huyết thống với một vị đại lão của Thiên Nhận uyên. Đây đúng là tòa đại sơn không thể vững chắc kiên cố hơn nữa.

Nhưng sau lưng Trịnh Hạo Thiên cũng không phải là hư không.

Vạn Bảo hiên, Hề Ngữ Đình mới là nguyên nhân thực sự đem lại cho hắn cường đại tự tin.

Không có bất kì đạo lí nào, hắn vô cùng tin tưởng. Vạn Bảo Hiên mà Hề Ngữ Đình ở nhất định đủ sức vì hắn gánh cái ác quả sinh ra này.

Hit một hơi thật sâu, Trịnh Hạo Thiên bình tĩnh nói :" Vân quản sự, Trịnh mỗ thỉnh giáo một chút. Ta muốn nhờ quý Hiên ra tay xử lí công bằng việc này. Không biết cần phải trả một cái giá thế nào?"

Gương mặt Vân Thải Điệp còn đang vui vẻ liền chậm rãi thu liễm lại. Nàng chăm chú nhìn Trịnh Hạo Thiên hồi lâu rồi mới nói :" Trịnh công tử quá lo lắng rồi, ngài sẽ không bị uy hiếp bởi Quý Phong thái thượng trưởng lão đâu. Thiên Nhận uyên tuyệt đối sẽ không bởi vì việc này mà truy cứu Bạch Thảo phong."

Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc nói :"Ngươi...quý hiên đã ra tay rồi?"

Vân Thải Điệp khẽ lắc đầu nói :" Thực sự không phải bản hiên ra tay mà chính do chưởng giáo chân nhân quý phái đã hạ pháp chỉ. Quý Phong mặc dù không cam lòng thì cũng không dám chống lại chưởng giáo chân nhân của Vạn Kiếm tông."

Trịnh Hạo Thiên lúc này đây thực sự giật mình.

Hắn giật mình không phải bởi vì Vạn Bảo hiên có thể nghe được tin tức này mà là chưởng giáo chân nhân tại sao lại vì tiểu nhân vật như hắn ra mặt điều giải.

Trịnh Hạo Thiên tinh tường nhớ rõ lúc mới vào Vạn Kiếm tông, chưởng giáo chân nhân với giọng nói nghiêm khắc xử lí tất cả lộn xộn giữa các phong đầu.

Lúc đó hắn có một cảm giác, mấy vị cực phẩm tựa hồ cũng không bị chưởng giáo chân nhân để ở trong mắt.

Nhưng hôm nay nhìn lại, tất thảy không như thế rồi.

Vân Thải Điệp trầm mặc một lát đột nhiên hỏi :" Trịnh công tử, ngài biết Lỗ đại sư sao?"

"Không biết." Trịnh Hạo Thiên khẽ nhướng mày lên, không hề do dự nói.

Gương mặt thanh tú của Vân Thải Điệp nhăn lại, nói :" Lão ta không biết ngài, tại sao lão ta lại đưa Ôn Dưỡng hồ lô vật trân quý như vậy cho ngài?"

Hắn đành cười khổ. Vân Thải Điệp có thể nhìn ra, kẻ hữu tâm trong đại sảnh hẳn cũng sẽ hoài nghi.

Ôn Dưỡng hồ lô này đối với các tu luyện giả khác thì chỉ là cái gân gà, nuốt cũng chả làm gì được nhưng với hắn thì khác chính là vật báu vô giá.

Vật như vậy, vậy mà Trịnh Hạo Thiên dùng ba vạn tám ngàn linh thạch mua được so với việc nhặt được cũng không quá mức khác nhau.

Mà phải nói với thân phận và địa vị như Lỗ đại sư lại có thể thiếu ba vạn tám ngàn linh thạch sao.

Những lời này nói ra phải có người tin mới được.

Nhưng mà, Vân Thải Điệp khác với những người khác. Nàng ta biết hắn là ám hệ ngọc phù sư, còn những người khác nhiều lắm thì cũng chỉ đoán qua thôi.

"Vân quản sự, Trịnh mỗ và vị Lỗ đại sư kia quả thực là lần đầu tiên gặp nhau. Về phần tại sao lão ta lại hào hiệp như thế, quả thực là tại hạ không thể biết được rồi." Trịnh Hạo Thiên ngừng lại một lát, rồi thở dài một tiếng cảm khái nói :" Xem ra chuyện tại hạ quang ám linh khí sư , tất cả mọi người biết rồi."

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng hắn có thể khẳng định chưởng giáo chân nhân sở dĩ vì hắn ra tay hay là Lỗ đại sư ngầm tặng đều là bởi vì được bí mật hắn quang ám đồng giai.

Nhưng may mắn chính là hắn vẫn còn một bí mật chưa bị ai biết cả.

Toàn thể yêu hóa biến thân, đây là vương bài lớn nhất hắn vẫn che giấu.

Vân Thải Điệp che miệng cười trộm nói :" Trịnh công tử nghĩ nhiều rồi. Chuyện này người đoán ra được không ít, nhưng tuyệt đối chưa đến mức tất cả mọi người đều biết."

Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc đầu, liền bỏ qua chuyện này chuyển sang đề tài khác :" Vân quản sự, Trịnh mỗ muốn mua ba vạn tam giai không bạch phù triện, ba nghìn nhất nhị giai phù triện trắng, cần có huyết mặc trấp loại đặc biệt. Ngươi hãy chuẩn bị một chút."

Nụ cười trên mặt nàng ta lập tức cứng đờ.

Sáu nghìn.

Số lượng này nếu là đối với một môn phái thì không tính làm gì nhưng đối với một người mà nói thì quả là khổng lồ.

"Trịnh công tử, số lượng ngài muốn không phải hơi quá nhiều sao."

Trịnh Hạo Thiên nhịn không được cười lên nói :" Vân quản sự, chẳng lẽ Vạn Bảo hiên thế này không có nổi những thứ này sao."

Vân Thải Điệp hờn dỗi liếc hắn một cái, thần thái này còn mang thêm một tia mị thần động lòng người.

"Công tử nói đùa, Vạn Bảo hiên tất nhiên sẽ không thiếu những thứ này. Nhưng, ngài cần nhiều không bạch phù triện đến thế, chẳng lẽ định mua luôn cho cả một năm sao?" Nguồn truyện: Truyện FULL

Ngọc phù sư tuy có thể luyện chế phù lâu, nhưng bọn họ cũng cần phải tu luyện cần học tập thậm chí là còn cần người kết giao. Sáu ngàn phù triện này không cần phải nói một năm ít nhất cũng cần nửa năm hoặc là nhiều thời gian hơn thế.

Trịnh Hạo Thiên cười ha hả nói :" Chuyện này Trịnh mỗ tất đã có ý định riêng. Vân quản sự hao tâm tổn trí rồi."

Vân Thải Điệp than nhẹ một tiếng, tự nhiên là hạ lệnh chuẩn bị cho hắn rồi.

Vạn Bảo hiên quả nhiên là dồi dào của cải tài liệu, bất quá một phút cũng đã chuẩn bị xong hết. Trịnh Hạo Thiên sử dụng linh lực kiểm tra sơ lược qua, rồi hài lòng thu hết những vật này lại. Sau đó liền cáo từ rời đi.

Vân Thải Điệp đưa mắt nhìn theo hắn, nụ cười trên mặt nàng dần biến mất. Trong lòng nàng đã có chút ít hoài nghi, bản thân đối với năng lực luyện chế phù triện của hắn phải chăng đã đánh giá quá thấp.

Trịnh Hạo Thiên trở về Phượng Sồ phong, gọi Truyện Phàn Cao ở Bạch Thảo phong và Cao Thăng tới mật đàm một đêm.

Hắn đưa ra một yêu cầu bất bình thường với Cao Thăng, với cái giá lớn hơn trăm sinh mệnh phù triện và linh quang phù, Cao Thăng cuối cùng đã đồng ý yêu cầu của hắn.

Hôm sau, Truyền Tống Trận từ Phượng Sồ phong thông đến Luyện Yêu động tinh mang chớp động. Trịnh Hạo Thiên đầu đội đấu lạp thu liễm khí tức cùng với Cừu Hinh Dư và bọn người Dư Uy Hoa một lần nữa tiến nhập Luyện Yêu động.

Hơn nữa lúc này đây bọn họ tiến vào vẫn là tầng thứ hai Luyện Yêu động.