Chiến Thiên

Chương 238: Thí luyện




Rời khỏi phòng. Trịnh Hạo Thiên lại một lần nữa quay lại chỗ mấy người Dư Uy Hoa.

Tuy hắn mơ hồ đoán được đây là ưu thế lớn nhất của cực phẩm yêu hóa biến thân hoàn toàn, nhưng trước khi chắc chắn được, hắn vẫn khôngmuốn nói cho người khác biết, về điểm này. cho dù là Dư Uy Hoa và Lâm Đình cũng khôngngoại lệ.

Bất quá, là bằng hữu tốt nhất. Trịnh Hạo Thiên vẫn muốn chia sẽ niềm vui sướng của mình cho bọn họ.

Hắn phải báo cho bọn họ biết, mình đã tấnthăng đến luyện yêu võ giả tam giai rồi.

Bởi vì hắn rất hiểu hai người bạn cùng lớn lên từ nhỏ. Sau khi bọn họ biết được tin này. nhất định sẽ bị kích thích, do đó sẽ càng cố gắng tu luyện hơn.

Nhưng khiến cho Trịnh Hạo Thiên cảm thấy bất ngờ chính là, khi hắn đi đến chỗ bọn họ, hắn lại không hề tìm thấy Lâm Đình và Dư Uy Hoa. Không chỉ như vậy. thậm chí ngay cả tung tích mấy người Dư Kiến Thăng, Lâm Bảo Hoa và Nhạc Mãnh cũng không hề thấy đâu.

Kinh ngạc, Trịnh Hạo Thiên lập tức trở về Bạch Thảo phong cầu kiến Truyện Phàn Cao.

Hiện giờ trong Bạch Thảo phong, tuy Truyện Cảnh Thụy vẫn mang danh là phong chủ. nhưng trên thực tế, người phụ trách mọi sự vụ lớn nhỏ trong phong đã là Truyện Phàn Cao rồi.

Bất kể Truyện Phàn Cao có bận bịu thế nào, nhưng khi hắn vừa nghe Trịnh Hạo Thiên muốn cầu kiến, liền lập tức bỏ hết mọi việc sang một bên, đồng thời dẫn hắn vào trong đại sảnh.

Gặp Truyện Phàn Cao? Trịnh Hạo Thiên đi thẳng vào vấn để, nói: "Sư thúc, tiểu chất vừa mới đi tìm mấy người Dư Uy Hoa, nhưng không gặp được ai cả. Khôngbiết bọn họ đi đâu rồi?"

Nếu chỉ không gặp Dư Uy Hoa và Lâm Đình. Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không lo lắng đến mức đó. Nhưng hiện giờ. ngay cả người lão luyện như Dư Kiến Thăng cũng không thấy đâu. hắn làm sao còn giữ bình tĩnh được nữa.

Truyện Phàn Cao bật cười, lúc này mới yên tâm trở lại, nói: "Hiền chất không nên lo lắng, Mấy người bọn họ đã họp nhóm đi Luyện Yêu động rồi."

"Luyện Yêu động?"

Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc nói: "Bọn họ đi đến đó làm gì?"

Đương nhiên vào đó thí luyện rồi.Trịnh Hạo Thiên nghiêm mặt nói: "Luyện yêu võ giả chúng ta khác linh khí sư các ngươi. Linh khí sư các ngươi chỉ cần có khí xoáy, cho dù không am hiểuchiến đấu cũng có thể luyện đan chế khí, hoặc là luyện chế trận đồ ngọc thạch vân vân

Nhưngluyện yêu võ giả chúng ta phải không ngừng tăng cao lực chiến đấu của mình trong quá quá trình tu luyện, chỉ có không ngừng tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, mới có thể trở thành một gã vỏgiảcường đại chân chính."

Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu. nói: "Bọn họ tiến vào Luyện Yêu động để rèn luyện võ kỹ của bản thân, nhưng theo ta được biết, bên trong đó vẫn có nguy hiểm nhất định."

Truyện Phàn Cao mỉm cười: "Trong quá trình tu luyện, làm sao tránh khỏi nguy hiềm? Bất quá ngươi cứ yêntâm. Mấy người bọn họ cùng nhau tiến vào Luyện Yêu động, chiếu cố được cho nhau thôi. Dù sao cũng là tổ đội năm cực phẩm luyện yêu võ giả . chắc không có nguy hiểm đến tính mạng đâu."

Luyện Yêu động được chia thành mười tầng, mồi một tầng ứng với một giai.

Mấy người Dư Uy Hoa đều là nhị giai luyện yêu võ giả. như vậy nhất định sẽ tiến vào tầng hai.

Những yêu thú sống trong tầng đó đại đa số đều là yêu thú cấp hai. một cực phẩm luyện yêu võ giả đơn độc tiến vào có lẽ còn có thể gặp chút nguy hiểm, nhưng nếu như có năm cực phẩm luyện yêu vỏ giả cùng tiến vào....

Trịnh Hạo Thiên khẽ nỡ một nụ cười hiểu ỷ.

Trách không được Truyện Phàn Cao lại trấn định như thế.

Năm người bọn họ đi với nhau, sợ là chỉ đi khi dễ người khác, chứ làm gì có phần cho người khác khi dễ chứ.

Tuy ở trong Luyện Yêu động đôi khi cũng có xuất hiện một ít yêu thú cao hơn một giai, nhưng năm người Dư Uy Hoa đều có cực phẩm yêu hóa biến Thân, năm người bọn họ liên thủ lại? đối phó một con yêu thú cao hơn một giai, chẳc chắn không có bất cứ vấn đề gì.

Cho dù đánh không lại cũng có thể bỏ chạy.

Đối với điều này, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối tin tưởng.

Bất quá. vừa nghĩ đến bọn họ được vào Luyện Yêu động thí luyện. Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm thấy ngứa ngáy chân tay.

Nhãn lực Truyện Phàn Cao sắc bén cỡ nào chứ. hắn lập tức đoán được ý nghĩ của Trịnh Hạo Thiên, nên vội vàng nói: "Hạo Thiên, người khác bọn họ. Luyện yêu võ giả muốn trưởng thành thì nhất định phải có kinh nghiệm thực chiến. Nhưng ngươi là linh khí sư, hơn nữa còn phải tu luyện chân truyền tâm pháp Vạn Kiếm quyết của bổn môn. Chỉ cần ngươi có thể nắm giữ thuần thục kiếm trận trong tay là đủ lắm rồi."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, hắn lập tức hiểu ra. đây là Truyện Phàn Cao sợ hắn một thân một mình tiến vào Luyện Yêu động.

Mấy người Dư Uy Hoa là luyện yêu võ giả. muốn tăng sức chiến đấu lên, ngoại trừ khổ tu còn phải tiến vào Luyện Yêu động, không ngừng thí luyện.

Cho nên khi năm người bọn họ liên thủ lại. Truyện Phàn Cao mới có thể không lo lắng quá nhiều.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác. Nếu hắn cùng mấy người Dư Uy Hoa tiến vào, Truyện Phàn Cao có lẽ sẽ không nói gì. nhưng nếu hắn đơn thương độc mã tiến vào. vậy thì hơi quá mạo hiểm rồi.

Hơn nữa Trịnh Hạo Thiên lại đại biểu cho tương lai của Bạch Thảo phong. Truyện Phàn Cao vô luận thế nào cũng không thể để hắn lao đầu vào nguy hiểm được.

Khẽ gật đầu. Trịnh Hạo Thiên nghiêm nghị nói: "Sư thúc nói đúng, là: tiểu chất lỗ mãng rồi."

Truyện Phàn Cao cười vui mừng. Mấy người Trịnh Hạo Thiên tuy có thiên phú cường đại. nhưng không ai có tính ngang ngược kiêu ngạo. Nếu cứ giữ được tâm tính bình hòa này. thì nó sẽ trở thành trợ lực lớn nhất, giúp bọn họ không ngừng tiến giai saunày.

Sau khi cao từ biệt Truyện Phàn Cao? Trịnh Hạo Thiên quay trở lại phòng của mình. Nhưng hắn không hề thành thật tiếp tục tu luyện trong phòng như Truyện Phàn Cao dự liệu, mà chỉ ở lại một lát rồi lên lút xuốngnúi.

Trên Bạch Thảo phong tuy cũng có một ít phòng vệ. nhưng phòng vệ sắp đặt là nhằm vào người từ ngoài tới? mà người trong núi muốn ra ngoài lại không có chút cản trở nào.

Sau khi chân khí tăng lên. thính lực của hắn cũng được đề cao không ít. Hai cánh tai không ngừng nhúc nhích, thật cẩn thận né tránh những người đi lại trên núi. lén lút đi xuống chân núi.

Trong thập vạn dặm đại sơn* thỉnh thoảng có thể nhìn thấy từng đạo từng đạo quang mang rực rỡ, lúc ẩn lúc hiện lóe lên.

Đây là dấu vết khi có cường giả sử dụng linh khí phi hành để lộ ra. Trịnh Hạo Thiên nhìn mà hâm mộ không thôi, nhưng hắn cũng biết, với thực lực của mình hiện giờ thì chỉ có thể nhìn mà thôi.

Trừ khi là cường giả có linh khí hoặc chân khí đạt đến ngũ giai trở lên. Nếu không sẽ không thể sử dụng linh khí phi hành đường dài. Dù sao làm như vậy cũng khiến chân khí và linh khí tiêu hao rất lớn. không phải môn hạ đệ tử bình thường có thể thừa nhận được. Bất quá diện tích Vạn Kiếm tông quá rộng lớn. nếu như chỉ dựa vào hai chân., căn bản là nửa bước khó đi.

Cho nên, dưới chân các phongđều nuôi dưỡng rất nhiều phi cầm ( chim có thể bay) cỡ lớn.

Những loại phi cầm này không phải là yêu thú, mà là những con nhạn khổng lồ. trời sinh có thể bay lượn và tính rất hiền.

Khi mấy người Trịnh Hạo Thiên từ Phi Thiên phong trở ra cũng là được những con nhạn khổng lồ này chở đi. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Dựa theo lộ tuyến trong trí nhớ, hắn đã đi xuống tới chân núi.

Nơi này là trạm trung chuỵển giữa năm phong gần đây. Tất cả những đệ tử cấp thấp muốn tiến vào năm phong này hoặc là muốn ra ngoài đều rất quen thuộc nơi này.

Trịnh Hạo Thiên đội trên đầu một cái nón. để che đi khuôn mặt của mình.

Ngoại trừ đệ tử của Bạch Thảo phong ra. người của năm phong còn lại vị tất đã nhận ra hắn là ai. Nhưng cứ cẩn thận một chút cũng không thừa.

May mắn là. người giả bộ thần thần bí bí như Trịnh Hạo Thiên tuy không nhiều lắm. nhưng tuyệt đối không chỉ có một.

Rất hiển nhiên. có một số người cũng giống hắn. không muốn để lộ điện mạo thật trước mặt người khác.

Đi tới trạm trung chuyển. Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: "Ta muốn tới Luyện Yêu động."

Trong trạm trung chuyển, một gã luyện yêu võ giả tam giai lười biếng nói: "Đi Luyện Yêu động thí luyện đúng không, ừm. trong tất cả trung phong và hạ phong đều có trận đồ thông với Luyện Yêu động, đồng thời mở cho đệ tử trong môn, ngươi muốn đi phong nào?"

Trịnh Hạo Thiên do dự một chút rồi nói: "Ta muốn đi Phượng sồ phong."

Tuy nơi hắn muốn đi nhất lúc này là Khô Vinh phong, nhưng hắn cũng biết, sau khi được Văn Nhân Băng Oánh tặng ngọc bài. Cừu Hinh Dư hiện giờ nhất định là đang bế quan tu luyện.

Nàng cùng giống Văn Nhân Băng Oánh. đều có chín khí xoáy.

Cho nên thu hoạch của nàng so với mình chẳng nhiều hơn một chút, thời gian bế quan tất nhiên cũng phải lâu hơn.

Hiện giờ, tốt nhất vẫn không nên quấy rầy nàng.

Người trong trạm trung chuyển nọ. nói: "Một trăm linh thạch, có thể cho ngươi thuê một con cự hình nhạn (nhạn khổng lồ - để nguyên hán việt nhé), hoặc là ngươi đi tìm hai người, cùng góp tiền thuê con cự hình nhạn này cùng được."

Trịnh Hạo Thiên không nói hai lời. lập tức lấy ra ngọc bài.

Người nọ hơi ngẩn ra. nhưng ánh mắt lập tức có thêm vài phần nghiêm túc.

Tuy trong tay đệ tử cấp thấp bình thường cũng có linh thạch, nhưng tuyệt đối không bao giờ chịu hoang phí một trăm linh thạch để thuê riêng một con cự hình nhạn cả.

Tên đệ tử đầu đội nón trước mặt này tuy chỉ có tu vi nhị giai, nhưng nếu có thể bỏ ra một trăm linh thạch không chút ngần ngại, thì chắc chắn là có chút lai lịch. Vì thế người nọ cũng không dám chậm trễ nữa.

Sau khi chụyển đi một trăm linh thạch trong ngọc bài. Trịnh Hạo Thiên liền nhận được một tấm đồng bài .

Cầm đồng bài. hắn đi tới phía sau trạm trung chuyển.

Nơi này là một mảnh đất rất rộng, ở trên mặt đất có hàng trăm con cự hình nhạn, con thì ngồi, con thi nằm. có con thì đi lại hoặc bay nhảy, một cảnh tượng rất yên bình thanh thản.

Trịnh Hạo Thiên giơ tấm đồng bài lên quá đầu. đưa một luồng linh khí vào trong đó. lập tức một tiếng vang thanh thúy vang lên.

Ngay lập tức. một con cự hình nhạn đang bay nhảy trên bầu trời chợt liệng một vòng, đáp xuống trước mặt Trịnh Hạo Thiên.

Cự hình nhạn và nhạn bình thường không khác nhau nhiều lắm. Thân thể bọn chúng cấu tạo rất giống một chiếc thuyền nhỏ, hai chân có màng giống như hai chiếc mái chèo, cái mỏ dài có răng cưa. Dễ dàng cắn đứt lá non. cây non và mỏ vớt các loại thực vật sống trong nước.

Bất quá. hình thể của chúng lại lớn hơn chim nhạn rất nhiều. Nhất là cái lưng rất rộng, cho dù là nhét ba mươi người ngồi lên cũng không thành vấn đề.

Khi con chim nhạn này chuẩn bị chạm vào mặt đất. nó liền giang rộng hai cánh vỗ phành phạch. cả người lập tức điều chỉnh góc độ. Vững vàng đáp xuống mặt đất.

Trừ bỏ một cơn cuồng phong mạnh mẽ ra. toàn bộ thân hình của nó đáp xuống mặt đất một cách nhẹ nhàng đến khó tin.

Trịnh Hạo Thiên tuy không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng trong lòng vẫn không nhịn được có chút phát run.

Thể hình lớn như vậy. cho dù không có nanh vuốt sắc nhọn thì cũng khó gặp được địch thủ trên bầu trời.

Hai chân khẽ phát lực, cả người hắn lập tức vọt lên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống lưng cự hình nhạn. Hắn khẽ nói: "Phượng sồ phong."

Cự hình nhạn giang rộng hai cánh, nhẹ nhàng vỗ một cái. thân hình to lớn lập tức bay thẳng lên trời, hướng về phía Phượng sồ phong mà lao đi, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một điểm đen trênbầu trời....