Chiến Thiên

Chương 233: Kết minh




Hai phụ tử Truyện CảnhThụy đưa mắt nhìn nhau, cùng mỉm cười. Truyện Cảnh Thụy nói: "Phàn Cao. Hạo Thiên, các ngươi thay lão phu đi nghênh đón một chút.'

Hắn tuổi tác đã cao, lão luyện lỏi đời. vừa nghe thấy người tới báo ra tên tuổi, liền lập tức biết ý đồ người này. Chỉ là hiện giờ Trịnh Hạo Thiên vừa mới gia nhập Bạch Thảo phong, hoàn toàn không biết chút nào tình huống trong phong, cho nên mới bảo con trai đi cùng."

Hai người ứng tiếng rồi lập tức hướng về phía chân núi mà bước đi.

Tuy Truyện Phàn Cao lớn hơn Trịnh Hạo Thiên một lứa. thực lực cũng mạnh mẽ hơn Trịnh Hạo Thiên rất nhiều, nhưng hắn vẫn rất khách khí với vị tiểu sư điệt này. căn bản chưa từng làm ra dáng trưởng bối bao giờ.

Rất nhanh, bọn họ đã đi tới chân núi.

Mỗi một ngọn núi trong Vạn Kiếm tông đều là một vương quốc độc lập. ngay cả dưới chân núi Bạch Thảo phong cũng có người phụ trách tiếp đón khách khứa.

Lúc này tên đệ tử kia đang dè đặt nói chuyện với Cao Thăng, tuy Cao Thăng có vẻ lạnh nhạt thờ ơ nhưng bọn họ vẫn không thèm để ý chút nào.

Phượng sồ phong chính là một trong mười một tòa trung phong của Vạn Kiếm tông, còn Bạch Thảo phong lại là một ngọn núi vô danh tiểu tốt. chênh lệch giữa hai bên giống như chênh lệch giữa một siêu cấp đại môn phái và một tiểu môn phái vô danh vậy. căn bản khôngthể so sánh được.

Đám đệ tử phụ trách tiếp đón khách khứa này bình thường chỉ được tiếp đón khách có địa vị. thân phận thấp, giống như Trường Thọ phong, có bao giờ được nhìn thấy cường giả Phượng sồ phong chứ. Cho nên biểu hiện lúc này có hơi quá một chút cũng không có gì kỳ lạ.

Sắc mặt Truyện Phàn Cao hơi đỏ lên. hắn vội vàng ôm quyền.nói: "Cao sư đệ đại giá quang lâm, thật khiến Bạch Thảo phong vinh dự a. Mời vào, mời vào"

"Truyện sư huynh quá khách khí rồi...." Cao Thăng hơi ôm quyền, gật đầu với đối phương một cái rồi lập tức quay về phía Trịnh Hạo Thiên. nói: "Trịnh sư đệ. ngươi dấu chúng ta thật khổ a."

Đệ tử trong Vạn Kiếm tông rất đông, nếu là ở trong cùng một phong thì còn có thể sắp xếp xưng hô theo bối phận, nhưng nếu là gặp đồng môn ở phong khác thì phải dựa theo tuổi tác và tu vi cảnh giới để quyết định.

Truyện Phàn Cao. Cao Thăng và Trịnh Hạo Thiên đều là luyện yêu võ giả và linh khí sư.

Ở trong Bạch Thảo phong thì Phàn Cao và Trịnh Hạo Thiên có quan hệ chú cháu, nhưng nếu có thêm Cao Thăng nữa thì phải theo lệ chung mà quyết định rồi.

Truyện Phàn Cao và Cao Thăng tu vi không hơn kém nhau bao nhiêu, nhưng tuổi tác lại chênh lệch rất nhiều, cho nên mới xưng là sư huynh. Mà Cao Thăng vừa gọi sư huynh. quay đầu lại đã gọi Trịnh Hạo Thiên là sư đệ.

Loại xưng hô này nhìn thì có vẻ lung tung, nhưng Vạn Kiếm tông lớn như vậy nên cũng có chút bắt đắc dĩ. không có cách nào hữu hiệu hơn.

Nếu không đông môn nhân đệ tử như vậy. không phải ai cũng có thể quen biết toàn bộ.

Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, nói: "Cao sư huynh thứ lỗi. tiểu đệ không phải có ý giấu diếm đâu."

Cao Thăng khẽ thở dài: "Nếu sớm biết ngươi có quan hệ với Bạch Thảo phong, lần đầu tiên gặp. Cao mỗ cũng chẳng buồn lo lắng cho người nhiều như vậy. sớm một cước đá ngươi vào trong tông môn rồi."

Mọi người đứng xung quanh đều buồn cười không thôi. Trịnh Hạo Thiên xấu hổ cười, nói: "Cao sư huynh. mời vào trong nói chuyện."

Hắn biết, trong lòng Cao Thăng nhất định có một chút oán giận.

Từ lúc quen biết tới nay, mấy người bọn họ đều tận hết sức lực lấy lòng mấy người mình, mục đích là gì thì tất cả mọi người đều hiểu rõ trong lòng.

Nhưng mấy người Trịnh Hạo Thiên cuối cùng lại không lựa chọn phong của hắn. nếu nói trong lòng không có khúc mắc thi đúng là lừa mình dối người.

Bất quá Nếu hắn có thể nói ra ngoài miệng như vậy cũng làm cho Trịnh Hạo Thiên an tâm hơn rất nhiều.

Nếu Cao Thăng không nói không rằng, coi việc này chưa bao giờ phát sinh thì Trịnh Hạo Thiên ngược lại còn càng cẩn thận, gia tăng đề phòng.

Được TruyệnPhàn Cao dẫn đường, chỉ trong chốc lát bọn họ đã đi tới một căn biệt viện lịch sự tao nhã trong núi.

Nơi này là phòng tiếp khách tốt nhất của Bạch Thảo phong, từ trước tới nay chỉ có phong chủ các phong tới mới được sử dụng. Nhưng khách nhân lần này là Cao Thăng, thân phận của hắn không nhỏ chút nào. cho nên Truyện Phàn Cao mới đưa hắn tới đây.

Sau khi hai người ngồi xuống. Phàn Cao mới tìm một cái cớ để rời đi. đề hai người bọn họ thoải mái nói chuyện.

Trịnh Hạo Thiên tủm tỉm cười, mở túi không gian, lấy ra một ít Sinh Mệnh phù và Linh Quang phù. nói: "Cao sư huynh, gần đây tiểu đệ mới luyện chế ra một ít phù triện, ngươi xem xem có hứng thú không?"

Cao cười ha hả. nói: "Sư đệ. chỉ cần là phù triện do ngươi luyện chế. ta đều có hứng thú."

Hai người bọn họ trong mấy lần giao dịch đầu tiên còn có chút cẩn thận, nhưng hiện giờ đã thiết lập được sự tín nhiệm lẫn nhau, xử sự tất nhiên phải có chút khác biệt.

Cao Thăng nhanh chóng thu hết chồng phù lục vào trong túi không gian của mình. Hắn trầm ngâm một lát. nói: "Sư đệ. ta biết ngươi có giao dịch với Vạn Bảo Hiên. Hắc hắc. Phượng sồ phong chúng ta trong Vạn Kiếm tông có thể có chút thực lực. nhưng nếu đem ra so sánh với Vạn Bảo Hiên thì thực sự như trời với đắt. Cho nên ngu huynh không lấy đan dược linh thạch ra bôi xấu nữa."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, hắn lập tức cười ha hả. nói: "Cao sư huynh. nghe khẩu khí của ngươi, lần này hẳn là mang đến cho ta đồ tốt rồi.." T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

Cao Thăng bất động thanh sắc lấy ra một tấm ngọc bài.. nói: "Trịnh sư đệ. ngươi xem qua một chút đi."

Trịnh Hạo Thiên nhận lấy. linh lực trong khí xoáy bắt đầu vận chuyền, trong nháy mắt đã tiến vào trong ngọc bài.

Ngay lập tức hắn kinh hô lên một tiếng, ngẩng phắt đầu lên. nhìn chằm chằm Cao Thăng, tinh quang trong mắt chiếu ra tứ phía.

"Đây là... tâm đắc khi tu luyện Vạn Kiếm quyết.." Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói ra từng chữ từng chữ một.

"Không sai. Trịnh sư đệ thật biết hàng." Cao Thăng dơ ngón tay cái lên.cười nói: "Chỉ cần đảo linh lực qua một cái đã biết bí mật trong đó rồi."

Trịnh Hạo Thiên tức giận nói: "Cao sư huynh nói đùa. tiểu đệ tu luyện Vạn Kiếm quyết, Nếu ngay cả điểm này cùng không phân biệt được thì chẳng phải để mọi người cười thối mũi rồi à."

Cao Thăng khẽ cười, nói: "Trịnh sư đệ, ngươi lần này bái nhập Bạch Thảo phong, cũng coi như là chuyện vui trong ngày. Lần này ngu huynh tới đây chính là chúc mừng ngươi, mà tấm ngọc bài này chính là hạ lễ của Phượng sồ phong chủng ta."

"Cao sư huynh. tấm ngọc bài này rốt cuộc là tâm đắc tu luyện của người nào?"

Ánh mắt Cao Thăng chợt nhìn lên khôngtrung. hắn trầm giọng nói: "Đây là thứ Văn Nhân sư tỷ trước khi lên đường, giao cho ngu huynh và Vương sư muội."

"Văn Nhân sư tỷ." Thần sắc Trịnh Hạo Thiên khẽ động, nói: "Chẳng lẽ Cừu sư tỷ cũng có một phần."

Cao Thăng lúc này mới chân tâm thật ý nói một câu: "Sư đệ thật là tốt bụng. Văn Nhân sư tỷ đúng là giao cho chúng ta hai tấm ngọc bài. ngươi và Cừu sư muội mỗi người nhận được một tấm. tuy hai mà một. không có gì khác biệt."

Ánh mắt Trịnh Hạo Thiên khẽ dừng trên tấm ngọc bài một lát. cuối cùng nghiêm nghị nói: "Cao sư huynh. phần hậu lễ này. ta và Cừu sư tỷ xin nhận, ngươi hãy thay ta đa tạ Văn Nhân sư tỷ."

Vạn Kiếm quyết là đệ nhất bí truyền tâm pháp của Vạn Kiếm tông. Tuy thuật tu luyện kiếm quang truyền bá rất rộng, nhưng thuật khống chế kiếm quang lại là bí mật bất truyền. Mỗi một phong, mỗi một cường giả đều có tâm đắc của riêng mình.

Đương nhiên bởi vì khí xoáy mỗi người một khác, mà tính cách cũng không ai giống ai. thậm chí ngay cả lý giải về kiếm quang cũng khác nhau... cho nên độc môn tuyệt kỹ của bọn họ cũng khác nhau rất lớn.

Văn Nhân Băng Oánh có chín khí xoáy, mà Cừu Hinh Dư cũng có chín khí xoáy, hơn nữa hai người bọn ho đều tu luyện công pháp thiên hướng về âm nhu nhất mạch.

Cho nên. phần tâm đắc tu luyện này đối với Trịnh Hạo Thiên, có lẽ chỉ có giá trị tham khảo, nhưng đối với Cừu Hinh Dư mà nói. nó chính là vật báu vô giá.

Phần nhân tình này. tuy không trực tiếp tặng cho Trịnh Hạo Thiên nhưng cùng khiến cho hẳn cực kỳ cảm động.

Cao Thăng mỉm cười, hắn đã sớm biết kết quả sẽ như thế này. Trịnh Hạo Thiên vô luận thế nào cùng không thể cự tuyệt thứ này.

"Trịnh sư đệ. Văn Nhân sư tỷ nhờ ta chuyển cho ngươi một cái." Cao Thăng chậm rãi nói: "Phượng sồ phong muốn kết thành phong huynh đệ với Bạch Thảo phong, không biết Trịnh sư đệ thấy thế nào."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Cao sư huynh. ngươi tìm nhầm người rồi. Chuyện này phải là phong chủ quý phong đề cập với phong chủ tệ phong mới đúng."

Cao Thăng bật cười, nói: "Trịnh sư đệ. ngươi cũng gặp Văn Nhân sư tỷ rồi. nói ngắn gọn thì sau này Văn Nhân sư tỷ nhất định sẽ tiếp quản Phượng sồ phong. Ngoài sư tỷ ra. còn người nào có thể làm được chứ."

Trịnh Hạo Thiên lập tức nhớ tới kiếm hải vô tận phảng phất như vô cùng vô tận. tràn ngập khắp cả không gian kia.

Với lực lượng cường đại mà nàng thể hiện, ngày sau kế thừa chức vị phong chủ Phượng sồ phong cũng chẳng có gì kỳ lạ.

"Văn Nhân sư tỷ tương lai nhất định có thể thừa kế chức vị phong chủ. còn Bạch Thảo phong sao. chức vị phong chủ chẳng lẽ còn tuột khỏi tay Trịnh sư đệ hay sao?*' Cao Thăng cười khẽ, nói: ''Đây là ước định giữa phong chủ tương lai của hai phong, không biết Trịnh sư đệ thấy thế nào."

Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, nói: "Có thể kết minh với Phượng sồ phong, tiểu đệ cầu còn không được. Nhưng hiện giờ thì khôngthể nào làm chủ. Xin Cao huynh thứ lỗi." Hắn hơi dừng lại. rồi nói: "Bất quá tiểu đệ tin tưởng, nếu Cao sư huynh đề nghị chuyện này với phong chủ. lão nhân gia ông ta nhất định sẽ không phản đối đâu."

Cao Thăng vui vẻ nói: "Một khi đã vậy, ngu hunh phải tới cầu kiến Truyện phong chủ một chuyến rồi."

Trịnh Hạo Thiên đứng dậy. tự mình đưa hắn tới chỗ Truyện Cảnh Thụy.

Lão phong chủ nghe xong đề nghị của Cao Thăng, quả nhiên mừng rỡ như điên.

Sinh thời có thể nhìn thấy Bạch Thảo phong và một phong cường đại như Phượng sồ phong kết thành phong huynh đệ? Điều này đối với hắn quả thực là chuyện không tưởng tượng nổi.

Sau khi tiễn Cao Thăng về. Trịnh Hạo Thiên lấy cớ phải bế quan, một mình đi vào trong một căn động phủ yên tĩnh.

Hắn lấy ra tấm ngọc bài Cao Thăng đưa cho lúc trước, đưa linh lực vào trong đó.

Trong nháy mắt. từng đạo linh quang tỏa sáng rực rỡ cuối cùng tổ hợp thành những hàng ký tự giữa hư không.

Những ký tự này không chỉ đơn thuần là văn tự, mà còn có kỳ cảnh do từng đạo từng đạo kiếm quang hư ảo mà thành. Sau khi Trịnh Hạo Thiên kích phát linh lực tới cực hạn. những đạo linh quang này bắt đầu biến hóa muôn vàn rồi.

Chín chín tám mươi mốt đạo kiếm quang, lóe sáng phi hành trong không trung, tỏa ra ánh sáng chói mắt. Quỹ tích phi hành của mỗi một đạo kiếm quang đều vượt ra khỏi dự đoán của người ta. khi chúng hình thành nên từng cái từng cái đồ án quỷ đị. không thể nắm bắt được. Trịnh Hạo Thiên mới chính thức nắm được tinh túy của kiếm quang biển hóa.

Trong mắt hắn bùng lên tinh quang, lộ ra một vẻ vừa mừng vừa kinh hãi đến điên cuồng.

Cuối cùng hắn cũng hiểu, vì sao Văn Nhân Băng Oánh lại có thể khống chế mảnh kiếm hải gần như vô cùng vô tận kia rồi.

Toàn bộ chỉ có hai chữ....

Kiếm trận..