Chiến Thiên

Chương 196: Lựa chọn




Trên quảng trường rộng lớn bằng phẳng, hơn một vạn đôi mắt đồng thời nhìn về phía mười lăm người đang đứng ở trung tâm.

Lúc này, còn lại ở đây, đều là luyện yêu võ giả cùng linh khí sư đến từ tiểu Linh giới, hơn nửa lựa chọn gia nhập lựa chọn gia nhập nha nhập Phiêu Miễu đại lục bát đại siêu cấp môn phái.

Sau khi các đại môn phái phô diễn thần thông, không thể nghi ngờ. Vạn Kiếm tông. Thất Nguyên môn cùng Kim Quang động là được nhiều người ủng hộ nhất, nhân số tụ tập dưới ba lá đại kỳ của bọn họ đã vượt qua sáu thành.

Bất quá, tám vị cao thủ đang phiêu phù trên bầu trời không hề đặt tâm tư lên người bọn họ.

Đối với bọn hắn mà nói, chỉ mười lăm người hiện còn đứng ở trung tâm, mười lăm người có thiên phú tối cường, mới là mục tiêu chân chính của bọn họ.

Siêu cấp môn phái, vĩnh viễn không thiếu đệ tử bình thường nguyện ý gia nhập.

Cho dù là thượng phẩm luyện yêu võ giả hay là trung phẩm linh khí sư. Ở trong các siêu cấp môn phái đều không phải là người được chú ý nhất. Có thế được môn phái coi trọng vài phần, thì chỉ có cực phẩm luyện yêu võ giả cùng thượng phẩm linh khí sư mà thôi.

Bởi vì, mấy chục năm sau, bọn họ mới là người có cơ hội đột phá cực hạn, thành công ngưng tụ linh thể.

Có thế tuyển một gã đệ tử như vậy, đông thời tiếp tục bồi dưỡng, xác xuất thành công còn cao hơn cả bồi dưỡng một trăm thượng phẩm luyện yêu võ giả.

Mười lăm người trong quảng trường đưa mắt nhìn nhau, cho tới giờ khắc này, không có ai muốn làm người tiên phong cả.

Tuy rằng rất nhiều người khi bị hơn vạn đôi mắt nhìn chằm chằm, cảm thấy cả người khó chịu, nhưng bọn họ lại giống như đang tỷ thí kiên nhẫn, không một ai hành động thiếu suy nghĩ.

Ngọc Châu Tử đột nhiên than nhẹ một tiếng, nói: "Đan Đan, người lại đây trước đi."

Tất cả mọi người ngần ra, chỉ thấy Cốc Đan Đan nhẹ thở phào một hơi, giống như vừa thoát khỏi một gánh nặng, vội vã hướng về phía tấm đại kỳ Thiên Tinh môn mà bước tới.

Sắc mặt Văn Nhân Băng Oánh có chút động. Nàng quay đầu lại, nhìn về phía đám người Cao Thăng đang đứng dưới đại kỳ Vạn Kiếm tông.

Lúc này, sắc mặt đám người Cao Thăng. Vương Nhất Nguyên cùng Vương Thiết Thao đều trở nên hết sức khó coi.

Cốc Đan Đan là một trong ba vị thượng phẩm linh khí sư ít ỏi, hơn nửa còn được bọn họ phụ trách tiếp dẫn tới Anh Tài chi thành.

Sau khi có bàn đạp như vậy, bọn họ cũng khá chú ý tới Cốc Đan Đan, đồng thời bảo trì liên hệ với nàng khá chặt chẽ.

Tuy rằng loại liên hệ này không thể so sánh với mấy người Trịnh Hạo Thiên, nhưng tuyệt đối có thể nói là tận tâm tận lực rồi.

Nhưng không ngờ. Ngọc Châu Tử chỉ cần nói một càu, liền lập tức khiến cho Cốc Đan Đan về dưới đại kỳ Thiên Tinh môn. Điều này khiến cho bọn hắn chấn động khó có thể hình dung được.

Bọn họ căn bản không thể nghĩ ra, rốt cuộc Thiên Tinh môn liên hệ với Cốc Đan Đan từ khi nào, đồng thời còn âm thầm đạt thành hiệp nghị.

Loại thủ đoạn thần không biết quỷ không hay này, thực làm người ta tâm kinh đảm chiến.

Không chỉ có đám người Vạn Kiếm tông cảm thấy như vậy, ngay cả là mấy người chẳng liên quan tới việc này như Tang Mục cùng Ngạo Thiên Cung không ngờ trong lòng cũng có cảm khái như vậy.

Thiên Tinh môn, có lẽ không phải là nhà mạnh mẽ nhất trong bát đại siêu cấp môn phái, nhưng tuyệt đối là thần bí, khó lường nhất.

Tang Mục hơi nhíu mày lại, khẽ quát một tiếng, năm tên luyện yêu võ giả đứng trên quảng trường cùng không nói một lời, lập tức đi về phía đại kỳ Kim Quang động.

Ngạo Thiên Cung hừ nhẹ một tiếng, tức giận khẽ gật đầu.

Nàng thậm chí ngay cả một từ cũng không nói ra, nhưng lập tức đã có một vị thượng phẩm linh khí sư cùng một vị cực phẩm luyện yêu võ giả cũng dắt tay nhau đi tới dưới đại kỳ của nàng.

Mấy siêu cấp môn phái còn lại cùng lần lượt lên tiếng, chỉ trong chốc lát đã có ba bị cực phẩm luyện yêu võ giả rời đi.

Đến lúc này, trên quảng trường chỉ còn lại đám người Trịnh Hạo Thiên cùng một vị thượng phẩm linh khí sư mà thôi.

Mà trong bát đại siêu cấp môn phái, chỉ còn lại Vạn Kiếm tông cùng Phong Thần nhai, hai đại siêu cấp môn phái chưa nhận được một đệ tử thiên phú đỉnh cấp nào.

Văn Nhân Băng Oánh vẫn như cũ tỏ ra như đã định liệu từ trước, nhưng trong lòng vẫn ẩn ước có chút lo lắng.

Mà sắc mặt mấy môn hạ đệ tử Phong Thần nhai kia lại càng khó coi tức cực điểm.

Phong Thần nhai bọn họ lần này xui xẻo đến cực độ, trong số những người đến từ tiểu Linh giới được bọn họ tiếp dẫn, căn bản không hề có một cực phẩm luyện yêu võ giả và thượng phẩm linh khí sư nào.

Tuy bọn họ cũng từng nghĩ tới một số biện pháp hớt tay trên của người ta, nhưng nhìn tinh hình, trước mắt, xem ra mấy cách này không được hiệu quả cho lắm

Vị thượng phẩm linh khí sư kia do dự, đảo mắt nhìn bốn phía. Trầm ngâm một lúc, cuối cùng cùng hạ quyểế tâm. Hắn xoay người, hướng về phía dưới đại kỳ Thiên Tinh môn mà bước đi.

Ngọc Châu Tử thi triển ra thần thông, có lẽ còn kém hơn một chút so với ba người còn lại, nhưng đối với linh khí sư mà nói, đó tuyệt đối là một dụ hoặc không thể cự tuyệt.

Bất cứ một vị linh khí sư nào đều mơ tường học được cái công pháp thần kỳ Đấu Chuyển Tinh Di kia, mà vị thượng phẩm linh khí sư này cũng không phải là ngoại lệ.

Cho nên, mặc dù trong bát đại siêu cấp môn phái, bao gồm cả Thiên Tinh môn, đã có ba nhà hứa hẹn một điều kiện khá hậu hĩnh với hắn, nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn gia nhập Thiên Tinh môn.

Đến lúc này, toàn bộ quảng trường một lần nửa yên tĩnh trở lại, chỉ còn lại bảy người Trịnh Hạo Thiên là chưa đưa ra lựa chọn cuối cùng.

Trong lòng mấy người Cao Thăng đều dâng lên một cảm giác rất kỳ diệu.

Bọn họ phảng phất như được về tới thời điểm khi mọi người mới đứng trước Anh Tài chi thành.

Khi đó, mấy người Trịnh Hạo Thiên cũng chờ tất cả mọi người báo danh xong, sau đó mới thế hiện ra thực lực chân chính của bọn họ.

Chỉ là, khi đó mấy người Trịnh Hạo Thiên đã tặng cho Cao Thăng bọn họ một kinh hỉ bắt ngờ, nhưng lúc này, trước khi mấy người Trịnh Hạo Thiên đưa ra lựa chọn, đám người Cao Thăng cùng Vương Nhất Nguyên trong lòng lại hồi hộp không thôi.

Trịnh Hạo Thiên chắn chữ một chút, hắn quay đầu lại, khẽ nói: "Lâm Đình. Tang Mục nói với người những gì?" ^

Lâm Đình cười khổ một tiếng, nói: "Bọn họ hứa hẹn với ta, chỉ cần ta gia nhập vào Kim Quang động, bọn họ nhất định sẽ truyền thụ Kim Quang Thần Mục cho ta, đồng thời còn cam đoan ta có thể tu luyện thành công."

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi nói: "Ngươi có tin hắn không?"

Lâm Đình trầm ngâm một chút, khẽ thở dài: "Kim Quang động là siêu cấp đại môn phái số lương cực phẩm yêu hóa biến thân trong phái tuyệt đối có không ít. Chỉ là có thể tu luyện thành Kim Quang Thần Mục chỉ pháp lại ít ỏi không có mấy. Thiên phú của ta ta tự biết, muốn dễ dàng tu thành, hắc hắc, chỉ sợ tuyệt không có khả năng."

Lâm Đình đối với bản thân nhận thứ khá thấu triệt, hắn căn bản không phải là cái gì mà kỳ tài ngút trời trong truyền thuyết.

Nếu như không có Trịnh Hạo Thiên cung cấp yêu đan và siêu phẩm Tịnh Tẩy phù, thì chỉ sợ hắn lúc này đã là một hạ phẩm luyện yêu võ giả rồi.

Tang Mục chính là nghĩ, hắn dựa vào thiên phú tư chất của bản thân, lại ở trong tiểu Linh giới khó khăn chồng chất, mà có thể thành công tấn chức tới cực phẩm luyện yêu võ giả thiên cầm chi thân, cho nên mới không tiếc hết thảy cũng phải mời hắn gia nhập Kim Quang động.

Hết thảy những chuyện này đều là một hiểu lầm kỳ điệu.

Nếu như Lâm Đình thật sự gia nhập Kim Quang động, không được Trịnh Hạo Thiên chống đỡ sau lưng nửa, khả năng hắn có thể tu thành Kim Quang Thần Mục tuyệt đối cực kỳ bé nhỏ.

Cho nên Lâm Đình mặc dù rất động tâm, nhưng hắn lại biết rỗ trong lòng, lựa chọn của mình nhất định sẽ khiến cho Tang Mục thất vọng rồi.

Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng vỗ bả vai Lâm Đình, hai người nhìn nhau một cái thật sâu, một cái nhìn mà hơn thiên ngôn vạn ngữ.

Quay đầu lại, hắn tiếp tục nói: "Hinh Dư tỷ. Ngạo Thiên Cung nói gì với ngươi?"

Vẻ mặt Cừu Hinh Dư lập tức trở nên cực kỳ cổ quái, hơn nửa trong nét cổ quái đó còn mang theo một tia mở mịt không cách nào hình dung được.

Trịnh Hạo Thiên khẽ kinh ngạc, vẻ mặt hiện giờ của Cừu Hinh Dư, cực kỳ hiếm khi thấy xuất hiện.

Cừu Hinh Dư hít sâu một hơi, một luồng thanh âm cực kỳ nhỏ bé truyền vào trong tai hắn.

Đây chính là bí thuật gia truyền nhà nàng, xuất ngã chỉ khẩu, nhập nhĩ chỉ nhĩ (ra khỏi miệng ta, chui vào tai ngươi).

Khi sử dụng bí thuật này, người khác cho dù muốn nghe lên cũng tuyệt đối không thể nghe được gì.

Ít nhất theo Trịnh Hạo Thiên biết, sử dụng phương pháp này để truyền đạt tin tức, không thể nghi ngờ chính là an toàn nhất rồi.

"Hạo Thiên. Ngạo Thiên Cung hứa sẽ truyền thụ cho ta công pháp cực âm cường đại nhất của Thất Nguyên môn..." Nàng hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: "Môn công pháp này yêu cầu thân thể cực âm mới có thể tu luyện, ngươi biết công pháp này tên là gì không?"

Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc đầu, trong thiên hạ thần công mật nghệ đâu chỉ có ngàn vạn cái. Trịnh Hạo Thiên làm sao có thể biết hết được.

Nhưng lúc này hắn lập tức thấy được vẻ mặt quái dị hiện rõ trên khuôn mặt Cừu Hinh Dư, trong lòng đột nhiên vừa động, hắn dùng tay che tầm mắt, không cho người ở trên không nhìn thấy, môi khẽ mấp máy nhưng không ra âm thanh: "Cực Âm Nội Mị thuật?'

Cừu Hinh Dư nhẹ nhàng gật đầu, trong con người toát ra vẻ cực kỳ cổ quái.

Trịnh Hạo Thiên cùng kinh hãi không thôi. Không tường được công pháp bọn họ thu được trong Hàn Lâm Tiểu Linh giới lại là một trong bảy đỉnh giai công pháp của Thất Nguyên môn.

Hai người nhìn nhau, đều cảm thấy đầu to như cái đấu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Chuyện này nếu như để lộ ra ngoài, chỉ sợ ít nhiều sẽ gây ra phiền toái.

Cừu Hinh Dư nhẹ giọng hỏi: "Hạo Thiên, chúng ta làm sao bây giờ, Phải gia nhập Thất Nguyên môn sao?"

Nếu bây giờ nàng gia nhập Thất Nguyên môn, đồng thời học môn công pháp này, thì phiền toái hiện giờ tự nhiên chẳng còn là phiền toái nửa.

Chỉ là để Cừu Hinh Dư gia nhập Thất Nguyên môn?

Trịnh Hạo Thiên lập tức lắc đầu không chút do dự, lúc này hắn đã đem cái ý nghĩ này quẳng lên tận chín tầng mây rồi.

Trong khi Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư trao đổi, tất cả luyện yêu võ giả cùng linh khí sư đều đã đi tới dưới đại kỳ của môn phái mà mình muốn gia nhập rồi.

Vạn Kiếm tông. Thất Nguyên môn cùng Kim Quang động mỗi một nhà có sáu đến bảy ngàn người, dưới đại kỳ của Thiên Tinh môn cũng có trên dưới bốn năm ngàn, hơn nửa có một bộ phân nhỏ linh khí sư không ngờ không hẹn mà cùng lựa chọn Thiên Tinh môn.

Điểm này ngay cả mấy người Văn Nhân Băng Oánh cũng phải hâm mộ đến đỏ mắt.

Mà nhân số bốn môn phái còn lại thật sự có chút đơn bạc, đại khái khoảng chừng hai ngàn người.

Lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung lại đây, cùng chờ lựa chọn sau cùng của bảy người bọn họ.

Văn Nhân Băng Oánh liếc mắt nhìn về phía Ngọc Châu Tử, trong nội tâm tự tin kiên định của nàng vào giờ khắc này không ngờ xuất hiện dao động trong nháy mắt.

Nếu nàng có thể âm thầm đạt thành hiệp nghị với Cốc Đan Đan, thì chỉ sợ rằng, mấy người Trịnh Hạo Thiên cùng chưa chắc đã không thể.

Lúc này trong lòng nàng hối hận không thôi, nếu sớm biết như vậy, thà cùng Thiên Tinh môn trở mặt luôn cũng không cho bọn họ cơ hội nói chuyện với mấy người Trịnh Hạo Thiên.

Chỉ là, lúc này nàng hối hận cũng đã muộn.

Ánh mắt Trịnh Hạo Thiên chậm rãi lướt qua gương mặt của từng người một.

Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt hắn, mọi người đều kiên định gật đầu.

Bọn họ đều đã đem tương lai cùng vận mệnh của mình giao vào tay hắn.

Trịnh Hạo Thiên quyết tâm gật đầu một cái, hắn xoay người, ngẩng đầu, hước về phía một lá đại kỳ mà bước tới.'

Ở nơi đó, đại kỳ đón gió tung bay, trên mặt có ba chữ to, màu đỏ tươi như máu.

Vạn.... Kiếm... Tông..