Chiến Thần Xuất Kích

Chương 95




Chương 95: Ông chủ tài chính

Hà Nhược Loan hóa đá, nhất thời đầu óc trống rỗng, không tự chủ được tinh thần.Giang Cung Tuấn cau mày, nhìn Bạch Tâm.Một cái nhìn này, khiến toàn thân Bạch Tâm run rẩy, lập tức quỳ xuống đất, thân thể run lấy bẩy.

Cảnh này, khiến hơn hai mười giám đốc điều hành cốp cán mới của Thời Đại đều ngẩn ra Đây, đây là người phụ trách của Thời Đại, Tổng giám đốc Bạch đấy.

Bây giờ sao lại quỳ xuống vậy?

Nhất thời, bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì.

Giang Cung Tuấn trầm giọng nói: “Cô đang làm cái gì vậy? Còn không mau đứng dậy”

“Vâng, vâng”

Bạch Tâm lập tức đứng lên, run rẩy đứng sang một bên.

Giang Cung Tuấn nói: “Dẫn nhiều người như vậy đến đây làm gì, còn không mau tản đị”

Bạch Tâm kịp thời nói: “Còn không mau đi làm việc đi.”

“Vâng”

Hơn hai mươi người nhanh chóng rời khỏi Rất nhanh, bên ngoài tòa nhà Thời Đại chỉ còn lại Giang Cung Tuấn, Bạch Tâm và Hà Nhược Loan.

“Anh, anh Giang, tôi Bạch Tâm do dự, cô ta muốn chào đón Giang Cung Tuấn một chút, không ngờ khiến Giang Cung Tuấn không vui, sớm như vậy, cô ta đã đến một mình rồi.

Giang Cung Tuấn xua tay, nói: “Được rồi, tôi cũng không trách tội cô, sau này ít làm.

những chuyện như thế này thôi. Đúng rồi, đây là Hà Nhược Loan, là em họ tôi, đến Tử Đằng tìm việc, cô xem mà sắp xếp đi”

“Vâng”

Bạch Tâm vừa nghe thấy là em họ của Giang Cung Tuấn, nhất thời gật đầu, đi đến iết nhận lấy hành lý trong tay Giang Cung Tuấn: “Anh Giang, để tôi.”

Giang Cung Tuấn gật đầu lại nói: “Có năng lực thế nào thì giao cho công việc như.

thế đấy, tôi không muốn trong tập đoàn có nhóm người ăn không ngồi rồi, cũng không muốn tồn tại quan hệ người nhà”

Hửm?

Bạch Tâm có chút ngẩn ra.

Lời này của Giang Cung Tuấn có ý gì?

“Làm sao, không hiểu à?”

Giang Cung Tuấn nhìn Bạch Tâm ngẩn ra, Ý của tôi chính là, đừng bởi vì là người tôi đưa đến, mà để cho cô ấy ở công ty chơi, cô ấy có thể làm được gì thì cho làm cái đấy”

Hiểu rồi” Lúc này Bạch Tâm mới hiểu.

Hà Nhược Loan vẫn còn trong trạng thái mê man, đến bây giờ còn chưa hồi thần lại.

Tòa nhà Thời Đại, một trung tâm tài chính và thương mại hoàn toàn mới, đây vậy mà lại là của Giang Cung Tuấn sao?

Cô ấy cảm thấy không thể tin nổi.

Rốt cuộc Giang Cung Tuấn có lai lịch thế nào, rốt cuộc có bao nhiêu tiền chứ?

Người đàn ông có thể mua được một thành phố mới Thời Đại này, sao lại ở rể nhà họ Đường chứ?

“Hà Nhược Loan.”

“Hả?”

Hà Nhược Loan phản ứng lại, nhìn Giang Cung Tuấn, trên mặt vẫn còn kinh ngạc, hỏi: “Anh, anh rể, anh nói đĩ?”

Giang Cung Tuấn nói: “Đến công ty thì phải làm việc nghiêm túc, không hiểu gì thì hỏi, không biết thì học. Nếu như em thật sự có năng lực, chắc sẽ leo lên rất nhanh, sẽ có tiền đồ tốt ở công ty”

Hà Nhược Loan mê man gật đầu.

“Nhớ kỹ, những chuyện hôm nay nhìn thấy, gặp được, đừng có truyền ra ngoài.”

“A, em biết rồi, em biết rồi” Hà Nhược: Loan gật đầu.

Giang Cung Tuấn nhìn Bạch Tâm, nói: lói cho cấp dưới biết, đừng nói lung tung, nếu không có hậu quả gì, cô biết rồi đấy”

“Vâng” Bạch Tâm vâng vâng dạ dạ gật “Vậy tôi đi trước đây”

Giang Cung Tuấn sắp xếp ổn thỏa xong, lúc này mới quay người rời đi, gọi xe đến phòng khám Trần Tục.

Tối nay, lại phải đến chỗ Ngô Huy chen chúc rồi.

Sau khi Giang Cung Tuấn rời đi, Hà Nhược Loan mới phản ứng lại.

Cô ấy nhìn Bạch Tâm ăn mặc chuyên nghiệp, khí chất xuất trân trước mặt, nói “Chào chị, em là Hà Nhược Loan”

Bạch Tâm cũng cười nói: “Cô Hà, hoan nghênh cô đến Thời Đại, tôi là Tổng giám đốc của tập đoàn Thời Đại Bạch Tâm, cô có thể gọi tôi là chị Bạch”

*A, Tổng giám đốc, chào chị, chào chị”

Sau khi nghe thấy là Tổng giám đốc của Thời Đại, Hà Nhược Loan lại chấn động Đến cả Tổng giám đốc của Thời Đại gặp Giang Cung Tuấn, cũng đều sợ đến nỗi quỳ xuống, vậy rốt cuộc Giang Cung Tuấn có lai lịch thế nào chứ?

“Cô Hà, mời.”

Bạch Tâm làm động tác mời, đích thân đưa Hà Nhược Loan vào công ty.

“Tổng giám đốc, để em, để em tự cầm”

Hà Nhược Loan lập tức cầm lấy vali trong tay.

Bạch Tâm.

Bạch Tâm cười, quay người đi vào tòa cao ốc, đi vào thang máy lên tầng cao nhất của tòa nhà.

“Cô Hà, bây giờ các quy tắc và chế độ của công ty vẫn chưa hoàn thiện, vẫn chưa hoàn toàn chiêu thương bên ngoài, cũng chưa tiếp xúc với các sản nghiệp mô hình lớn, sau đó sẽ tiếp tục cải thiện hệ thống công ty, thành lập các bộ phận. Anh Giang cũng đã nói rồi, có năng lực bao nhiêu thì làm chuyện bấy nhiêu. Tôi thấy chắc mới tốt nghiệp chưa bao lâu đúng không? Thế này.

đi, trước tiên tôi sẽ sắp xếp cho cô làm ở bộ phân kinh doanh, phụ trách chiêu thương của khu vực ẩm thực, cô thấy thế nào?”

Giang Cung Tuấn đã nói rồi, đừng cho Hà Nhược Loan chức vị quá cao.

Bạch Tâm cũng không dám xếp quá thấp.

Đây dù sao cũng là em hộ của Giang Cung Tuấn.

Theo như cô ta thấy, Hà Nhược Loan đến công ty chính là lấy tiếng, học hỏi kinh nghiệm, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành các giám đốc điều hành của tập đoàn thôi.

”A, sắp xếp cho em phụ trách mảng phố ẩm thực sao?” Hà Nhược Loan có chút ngạc nhiên.

Đây là chuyện mà mị mới có thể làm được đấy.

Theo dựa định của cô ấy, đến Tử Đăng tìm việc, có thể tìm được công việc, là một chức vụ nhỏ bé là được rồi.

Bây giờ trực tiếp sắp xếp cho cô ấy chịu trách nhiệm một mảng.

nghe nói, tiêu chuẩn chiêu thương của phố ẩm thực là rất cao.

Phải là một nhà hàng ẩm thực thật sự mới có tư cách để gia nhập, hơn nữa mức phí gia nhập mỗi lần là mấy tỷ, cái này còn chưa gồm những vấn đề tiền thuê sau này nữa.

Lúc này, cô ấy có chút nhát gan.

Cô ấy có thể đảm nghiệm được công việc này không?

Nhưng, cô ấy càng quan tâm về thân phận của Giang Cung Tuấn hơn: “Tổng, Tổng giám đốc, anh rể… cũng chính là anh Giang, rốt cuộc là người thế nào vậy? Tòa nhà Thời Đại này, nơi sắp trở thành trung tâm tài chính †ầm cỡ thế giới, đã được anh Giang mua rồi sao?”

Cô ấy hỏi ra nghỉ vấn trong lòng cấp cao thật sự “Hửm?”

Bạch Tâm nhìn cô ấy: “Cô không biết sao?”

“Em, em biết cái gì?”

Hà Nhược Loan có chút ngẩn ra.

Cô ấy chắc chắn Giang Cung Tuấn đã mua nơi này rồi.

Nhưng cô ấy không dám tin, muốn xác nhận một chút.

Mà Bạch Tâm lại không nhiều lời.

Nếu như Giang Cung Tuấn đã không nói, thì cô ta cũng không dám nhiều lời.

Thấy Bạch Tâm không nói gì, Hà Nhược Loan thử thăm dò hỏi: “Lẽ, lẽ nào, anh Giang thật sự là Đại tướng Hắc Long sao?”

Bạch Tâm cười, không nói gì Rất nhanh, đã đến tầng cao nhất của công ty.

Tầng cao nhất, một phòng họp sang trọng Lúc này hơn hai mươi người đang tập trung ở đây, những người này đều là những người tài giỏi trong thương nghiệp mới được thêm vào tập đoàn Thời Đại.

Hà Nhược Loan cầm vali đi đến, nhìn thấy phòng họp xa hoa, cô ấy cũng bị chấn động.

Cô ấy đã từng làm thư ký cho Tổng giám đốc của một công ty, nhưng Tổng giám đốc.

của công ty đó cũng chỉ trị giá mấy chục tỷ mà thôi, cô ấy đã nhìn thấy cảnh tượng như.

thế này bao giờ đâu chứ.

“Giới thiệu cho mọi người một đồng nghiệp mới, cô Hà Nhược Loan, sau này sẽ phụ trách mảng ẩm thực.”

Mọi người đều nhìn thấy, Hà Nhược Loan đến đây cùng với ông chủ đứng phía sau Thời Đại.

Mọi người đều lần lượt tiến lên, chào hỏi.

“Chào cô Hà”

“Cô Hà, sau này xin chăm sóc nhiều”

“A, anh, anh không phải là anh Uông nổi tiếng trong giới tài chính sao?”

“A, tôi biết anh, một nhà đầu tư vàng nổi tiếng ở phố Wall”

Nhìn thấy những người này đến chào hỏi, Hà Nhược Loan kinh ngạc há miệng.

Những người này đều là nhân vật ưu tú trong giới kinh doanh, đều nắm giữ những địa vị không nhẹ, bây giờ vậy mà lại tụ tập ở tập đoàn Thời Đại “Khụ”

Bạch Tâm ho khan một tiếng Lúc này mọi người mới tìm vị trí ngồi xuống Bạch Tâm tùy ý chỉ vào một vị trí trống, nói: “Cô Hà, cô ngồi ở đây đi”

“Vâng”

Hà Nhược Loan hít sâu một hơi, cưỡng ép mình bình tĩnh lại.

Sau đó đi đến, ng Bạch Tâm lại nói: “Tối nay, những chuyện mà mọi người nhìn thấy, gặp được, nghe thấy, tôi hy vọng mọi người đều giữ lại trong lòng. Thân phận của Tổng giám đốc, là cơ mật tuyệt đối, không được để lộ ra ngoài.

Một khi ai để lộ ra ngoài sẽ kết thúc giống như người đứng đầu của tứ đại gia tộc ở Tử Đằng”

Nghe thấy vậy, mọi người trong phòng hội nghị đều run rẩy.

Hà Nhược Loan cũng lại ngạc nhiên há miệng.

Cô ấy vốn dĩ là một người cực thông xuống.

minh.

Bây giờ nghe thấy Bạch Tâm nói đến người đứng đầu của tứ đại gia tộc, cô ấy liên tưởng đến rất nhiều.

Giang Cung Tuấn chính là người mà Đường Sở Vi đã cứu khỏi vụ cháy nhà họ Giang mười năm trước, chính là người đàn ông đeo mặt nạ quỷ giết người đứng đầu của tứ đại gia tộc.

Bây giờ, cô ấy đã biết tại sao Giang Cung Tuấn lại đối xử với Đường Sở Vi tốt như vậy tồi Đó là bởi vì Đường Sở Vì là ân nhân cứu mạng của anh.

Chỉ là, rốt cuộc Giang Cung Tuấn có thân phận lai lịch thế nào?

Anh thật sự là Hắc Long ở Nam Cương sao?