Chiến Thần Xuất Kích

Chương 131




Chương 131: Sính lễ xa hoa

Trương Phúc Nguyên, con của ông ta – Trương Tử Sâm và bảy, tám tên côn đồ bị đưa đi.

“Anh… Anh Giang.

Một người cảnh sát vẫn chưa rời đi, người này nhìn Giang Cung Tuấn với vẻ mặt tôn kính hỏi: “Xin… Xin hỏi điều tra người nhà họ Đường thế nào?”

Người cảnh sát này là Cục trưởng phòng điêu tra tội phạm nghề nghiệp, tên là Kim Lương Vũ.

Trước khi tới, ông ta đã biết thân phận của Giang Cung Tuấn – là người ở rể nhà họ Đường. Về phân thân phận khác thì Kim Lương Vũ không biết.

Nhưng người có thể khiến Tướng Quân dưới trướng của Tiêu Dao Vương gọi là anh, nhất định không phải người bình thường. Giang Cung Tuấn bảo điều tra nhà họ Đường, trong lòng ông ta cũng không chắc nên mới lên tiếng hỏi.

Anh đáp lại: “Sau khi điêu tra xong, người nên giam thì cứ giam, cần phạt tiền thì cứ phạt”

“Vâng” Kim Lương Vũ gật đầu.

“Tướng Quân Hoắc, lần này cậu đã phải vất vả rôi. Hôm khác tôi sẽ mời cậu ăn cơm” Giang Cung Tuấn phất phất tay rồi xoay người rời đi.

Cùng lúc đó, một vài chiếc xe dừng trước cửa biệt thự lớn nhà họ Đường. Ngoài ra còn có một chiếc xe vận tải nhỏ và một chiếc xe Ferrari bản giới hạn mới tỉnh. Đường Lăng nhìn thấy những chiếc xe này thông qua camera giám sát ở cổng.

Anh ta hơi sững sờ, sau đó đi ra ngoài.

Sau khi ra ngoài cửa, Đường Lăng nhìn thây rất nhiêu người đang dỡ rất nhiều rương đồ từ trên chiếc xe vận tải nhỏ kia xuống. Anh ta đi tới nghỉ ngờ hỏi: “Các người là ai?”

Một người đàn ông trung niên mặc âu phục, đeo cà vạt trông giống như một người thành đạt bước lên trước hỏi: “Đây là nhà họ Đường phải không?”

“Đúng… đúng thế. Sao vậy?” Đường Lăng nghi hoặc, không biết những người này định làm gì.

“Cậu Đường, chúng tôi tới để đưa sính lễ”

“Sính lễ?” Anh ta sợ ngây người.

Khi kịp phản ứng lại mới vội mời những người này vào nhà: “Mời… mời vào.”

Sau khi vào nhà, Đường Lăng vội hét to: “Ông nội ơi, có người đưa sính lễ tới nhà”

Đường Thành Lâm chống gậy batoong đi từ tâng hai xuống, Đường Mỹ Oanh và Đường Thảo Nhi cũng đi theo ông ta xuống.

“Hửm?”

Đường Thành Lâm cũng tỏ ra vô cùng nghi hoặc. Người đàn ông trung niên dẫn đầu lại lên tiếng: “Là cậu Giang bảo chúng tôi đưa tới”

Nói xong, người đàn ông trung niên lấy danh sách ra đọc: “Hai trăm sáu mươi sáu tỷ đồng, một xe Ferrari bản giới hạn giá tám mươi tư tỷ đồng, một căn biệt thự 2200 mét vuông trong khu biệt thự Cẩm Tú trị giá một nghìn một trăm bốn mươi tỷ đồng, một bộ trang sức trị giá một trăm bảy mươi tư tỷ đồng, trang phục trị giá hai mươi sáu phẩy sáu tỷ đồng”

Sau khi đọc xong, rất nhiều người khiêng rương vào. Người đàn ông trung niên đi tới trước mặt Đường Thành Lâm vẫn đang kinh ngạc, đưa danh sách sính lễ trong tay cho ông ta và nói: “Cụ Đường, ông hãy kiểm tra lại danh mục sính lễ một lần nữa xem, xem có vấn đề gì hay không. Nếu không có vấn đề thì ký tên trên danh sách này đi”

Nói xong, người đàn ông trung niên bảo người mở rương ra. Trong rương là tiền mặt màu đỏ mới tinh, cộng thêm đồ trang sức và một số trang phục hàng hiệu. Đường Thành Lâm trợn tròn mắt.

Người nhà họ Đường cũng trợn mắt há hốc mồm.

Sính lễ?

Ai lại coi trọng nhà họ Đường như vậy? cậu Giang nào đưa tới?

“Cái này?”

Đường Thành Lâm nhìn người đàn ông trung niên.

Người kia lại nói tiếp: “Mỗi cái rương là hai mươi sáu phẩy sáu tỷ, hết thảy có mười cái rương.

Đồ trang sức, quần áo, chìa khóa biệt thự, chìa khóa xe đều ở đây”

Đường Thành Lâm hỏi: “Xin hỏi, cô gái nào nhà họ Đường được lọt vào mắt người kia? cậu Giang là ai?”

Người đàn ông trung niên đáp: “Tôi cũng không biết, tôi chỉ phụ trách chuyển đồ tới thôi”

Đường Thành Lâm cầm bút lên, ký tên vào danh sách sính lễ. Lúc này, người đàn ông trung niên mới gọi người rời đi.

Sau khi đám người này rời đi, Đường Lăng mới đi tới một cái rương chứa tiên, cầm một xấp lên rồi rút vài tờ ra nhìn một cách tỉ mỉ, sau đó hét toáng lên: “Ông nội, tiền này là tiền thật đấy”

Đến bây giờ, Đường Thành Lâm vẫn không phản ứng kịp. cậu Giang bí ẩn này là ai? Sao lại bỏ ra một số tiền lớn như vậy?

Đường Lăng bỏ tiền xuống, sau đó đi về phía ông ta rồi nói: “Ông nội, trước mắt chỉ có Mỹ Oanh và Minh Nguyệt nhà chú hai là chưa lấy chông thôi. Mỹ Oanh và Minh Nguyệt đều có bạn trai rồi.

Hơn nữa, bạn trai của bọn họ đều không phải họ Giang”

“Đúng vậy” Đường Thành Lâm gật đầu.

“Người đưa sính lễ này cũng không nói cậu Giang bí ẩn kia là ai, cũng chẳng nói muốn cưới ai.

Thế đem sính lễ tới đây làm gì?”

“Chắc chắn là đưa cho cháu” Đường Mỹ Oanh cũng kịp phản ứng lại.

Cô ta kích động kêu lên: “Nếu bàn về diện mạo thì Minh Nguyệt thua cháu xa. Chắc chăn người mà cậu Giang bí ẩn này coi trọng là cháu chứ không phải Đường Minh Nguyệt.”

“ừ”

Đường Thành Lâm suy nghĩ một lúc. Trong nhà họ Đường, người chưa lấy chồng thì chỉ có Đường Mỹ Oanh là xuất sắc nhất. Ông ta cũng cảm thấy sính lễ này được đưa tới cho cô ta.

Chỉ có điều cậu Giang bí ẩn kia là ai?

Ông ta nhìn về phía Đường Mỹ Oanh hỏi: “Mỹ Oanh, cháu quen ai họ Giang lại giàu có à? Trong nước, người họ Giang mà có tiền thì chỉ có nhà họ Giang của mười năm trước. Trừ nhà đó ra, ông cũng không biết nhà họ Giang nào có thể đưa ra sính lễ nặng như vậy”

“Không… Không có.” Đường Mỹ Oanh rơi vào trầm tư.

Cô ta quả thực không biết người nào họ Giang lại có tiền. Người nhà họ Đường đều đang suy đoán xem sính lễ này gửi cho ai, cậu Giang thần bí kia là ai?

Cùng lúc đó, Giang Cung Tuấn cũng nhận được điện thoại của Bạch Tâm: “Anh Giang, sính lễ đã được đưa tới nhà họ Đường rồi. Đích thân Đường Thành Lâm nhân.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn nhíu mày hỏi: “Cô đưa tới biệt thự lớn nhà họ Đường rồi?”

“Vâng… Vâng. Sao vậy?”

Anh măng: “Cô đưa tới biệt thự lớn nhà họ Đường làm cái gì. Tôi bảo cô đưa tới nhà Sở Vi cơ mà’“

“A?” Bạch Tâm lập tức hoảng hồn, vội vàng nói: “Anh Giang, anh đừng nóng giận. Tôi lập tức bảo người đòi về, đưa đi một lần nữa”

“Được rồi” Giang Cung Tuấn nghĩ một chút rồi nói: “Tôi dẫn Sở Vi tới nhà họ Đường để lấy”

Anh cúp điện thoại. Đưa sính lễ tới biệt thự của nhà họ Đường rồi thì thôi. Giờ dẫn cả nhà Sở Vi tới nhà họ Đường đòi, thế cũng có thể tăng thể diện cho cô.

Hơn nữa, phòng điều tra tội phạm nghề nghiệp đã tham dự vào chuyên của Đường Sở Vi.

Chẳng mấy chốc sẽ tới nhà họ Đường để bắt đám người Đường Hiện. Dãn cô tới đó cũng có thể rửa sạch nỗi oan cho Sở Vi.

Nghĩ tới bộ dáng cảm động của Đường Sở Vị, nghĩ tới cảnh tượng buổi đêm cùng cô khiến Giang Cung Tuấn vô cùng kích động.

Tại nhà Đường Sở Vi.

“Ba mẹ à, có người đưa sính lễ tới biệt thự lớn nhà họ Đường.” Đường Tấn đang nghịch điện thoại đột nhiên kêu lên.

Cậu ta đang nói chuyện với mấy người trong dòng họ. Đường Lăng vừa gửi giá trị của sính lễ kia.

“Ba mẹ, hai người mau xem nhóm chat của dòng họ đi. Đường Lăng gửi danh sách sính lễ kìa, tiền mặt những hai trăm sáu mươi sáu tỷ đồng, xe Ferrari bản giới hạn trị giá tám mươi tư tỷ đồng, biệt thự lớn trị giá một nghìn một trăm bốn mươi tỷ đồng. Hơn nữa còn có rất nhiều trang sức và quần áo”

“Cái gì?”

Hà Diệp Mai lập tức cầm điện thoại lên, mở nhóm chat Zalo ra. Cùng lúc đó, Đường Bình và Ngô Mịch cũng mở nhóm chat ra xem.

Trong nhóm chat truyền tới giọng nói đắc ý của Đường Lăng: “Thấy không? Đây là sính lễ của Mỹ Oanh, em gái tôi đấy. Người có tài sản nhiều tới đâu mới đưa tới sính lễ lớn như thế này chứ?

Bản thân không có hàng trăm nghìn tỷ thì sao có thể đưa tới sính lễ xa hoa như vậy được? Sao nào, hâm mộ không?”

Nhìn thấy những sính lễ này, lại nghe được giọng nói đắc ý của anh ta, Hà Diệp Mai nhíu mày lẩm bẩm: “Từ khi nào, Đường Mỹ Oanh quen người có tiền như vậy? Sính lễ này đúng là xa hoa, sắp bằng một nửa tài sản nhà họ Đường rồi.”

“Mẹ, không đúng.”

Đường Tấn cảm thấy không thích hợp nói: “Đường Mỹ Oanh sao có thể quen biết người có tiền được? Con cảm thấy sính lễ này là của chị Sở Vi. Đây là do cậu Ngụy đưa. Chẳng phải giữa trưa anh ta bảo sính lễ của bản thân ít nhất là ba nghìn tỷ sao? Giữa trưa vừa nói mà chiều đã cho người đưa sính lễ tới rồi”

Hà Diệp Mai đột nhiên võ đùi: “Đúng vậy, sao mẹ lại không nghĩ tới nhỉ. Đây nhất định là sính lễ mà cậu Ngụy đưa cho Sở Vi. Cái gì mà đưa cho Đường Mỹ Oanh chứ. Rõ ràng là bọn họ nói mò. Đi thôi, chúng ta tới biệt thự lớn, lấy lại đồ của nhà mình”

“Mẹ, đi thôi” Đương Tấn đứng lên.

Hà Diệp Mai nhìn Đường Bình vẫn không nhúc nhích kêu: “Đường Bình, ông còn đứng ngây ra đó làm gì, đi thôi”

“AI”

Lúc này, ông ta mới phản ứng kịp. Cả nhà bừng bừng khí thế xuất phát tới biệt thự lớn nhà họ Đường.