Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1233




Chương 1233: Thiên tài bất khả chiến bai

Giang Cung Tuấn chỉ nghe đối phương nói sơ qua về tam thiên đạo thuật.

Chỉ là tam thiên đạo thuật cuối cùng là cái gì, Giang Cung Tuấn cũng không biết.

Tổ Quỳnh cười nói: “Tam thiên đạo thuật chính là bí thuật thần thông đáng sợ nhất của thời đại cổ thiên đình, đây chính là bí thuật đứng đầu mà cổ thiên đình nằm giữ.

Giang Cung Tuấn tán thưởng nói: “Thật là không nghĩ đến, chị còn nắm giữ thần thông như vậy! “Được rồi, bớt nịnh hót đi.”

Tổ Quỳnh vừa nói thì chợt mượn cơ thể của Giang

Cung Tuấn, tiện tay vẫy, một kiếm khí màu trắng sâu trong lồng đất bay lên. Giang Cung Tuấn còn chưa nhìn rõ kiếm khí này thì nó đã tiến vào trong Tiên phủ.

Trong Tiên phủ truyền đến âm thanh của Tổ Quỳnh: “Kiếm khí này quá cuồng bạo, chưa qua sử dụng, hiện tại cậu không có cách nào tương kỳ luyện hóa nó, tôi tiến hành xử lý trước, chờ qua một thời gian rồi cậu luyện hóa

Nói xong, cô ta không lên tiếng nữa.

Còn Giang Cung Tuấn cũng lựa chọn rời khỏi khu vực này.

Giờ phút này, Ma giới, sinh giới.

Tộc Địa Minh.

Vọng Xuyên đã trở về. “Tộc trưởng, tình hình thế nào rồi?”

“Không lấy được sao?”

Không ít cường giả của tộc Địa Minh hỏi.

Vọng Xuyên ngồi ở vị trí chủ vị trên đại điện, ông ta nhíu mày, nói: “Bỗng nhiên xuất hiện một cường giả rất lợi hại, thi triển tam thiên đạo thuật thời cổ thiên đình. “Cái gì?”

“Tam thiên đạo thuật thời cổ đại đình?”

“Người đó là ai?” Cường giả tộc Địa Minh khiếp sợ. “Cậu ta tự xưng là Giang Cung Tuấn, danh xưng này lại giống với một tên nhóc ở địa cầu” Vọng Xuyên nhẹ giọng nói.

Ông ta là ba của Mạch Doanh, đương nhiên biết một vài chuyện trên địa cầu, cũng biết Giang Cung Tuấn.

Ông ta biết Giang Cung Tuấn là ma thể, là đại để bán mệnh nguyên thần của Ma tộc.

Nhưng thực lực Giang Cung Tuấn ở địa cầu rất thấp hèn, còn Giang Cung Tuấn ở phàm giới lại là một cường giả cái thế, ngay cả ông ta cũng không phải là đối thủ.

Ông ta giơ tay lên, trong lòng bàn tay biến hóa ra một minh văn thần kỳ, những minh văn này hợp thành một trận pháp thôi toán lớn mạnh.

Ông ta muốn tính thử xem Giang Cung Tuấn rốt cuộc là người nào.

Nhưng mà chỉ mới vừa tỉnh. Phụt

Ông ta đã phun một ngụm máu tươi. “Tộc trưởng.

Trong giây lát những cường giả của tộc Địa Minh đi tới, đỡ Vọng Xuyên đứng lên. “Không có cách nào tính ra, sao lại không có cách nào tính ra..

Vẻ mặt Vọng Xuyên nghiêm trọng.

Ông ta tỉnh Giang Cung Tuấn nhưng lại không có cách nào tính ra. Điều này nói rõ thực lực của Giang Cung Tuấn đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, ngay cả quy tắc vận hành trong thiên đạo cũng không tồn tại anh.

“Đúng rồi, Giang Vô Song thế nào rồi?” Vọng Xuyên hít sâu một hơi, cũng không suy nghĩ nhiều nữa mà đổi chủ đề.

“Cô ấy rất tốt, vẫn còn đang bế quan ở bên trong thánh địa, cơ thể sắp hoàn thành trọng tổ, một khi hoàn thành, cô ấy sẽ là người có thể chất đáng sợ nhất tộc ta từ trước đến nay! Một cường giả tộc Địa Minh nói.

Vọng Xuyên thở dài nói: “Phàm giới xuất hiện kiếm khí, lúc đầu tôi hạ phàm là vì muốn đoạt được kiểm khí này, để tộc ta đào tạo ra một thiên tài tuyệt thế. Đáng tiếc, bây giờ tộc Địa Minh xuất hiện Ma Lặc, cậu ta vốn là đời sau của đại đế, hiện tại giới ta có rất nhiều thế lực đều đang tiếp cận tộc Địa Minh, không lâu nữa, tộc Địa Minh có thể sẽ thống trị Ma giới.

Phàm giới.

Tổ Quỳnh mượn tay Giang Cung Tuấn đánh bại ba cường giả cái thể, đoạt được kiếm khí vô địch.

Chỉ là bây giờ cô ta vẫn không thể để cho Giang Cung Tuấn đi luyện hóa kiếm khí này.

Giờ phút này, Giang Cung Tuấn đang đi trong đống hoang tàn.

Đây là do trận chiến của ba cường giả cái thế phá nát, anh đi liên tục nửa năm nhưng vẫn chưa đi ra khỏi đống hoang tàn này. Còn Tổ Quỳnh cũng không nói gì anh, để mặc cho Giang Cung Tuấn tiến về trước trong đống hoang tàn.

Trong đống hoang tàn, trên một tảng nham thạch.

Giang Cung Tuấn ngồi xếp bằng, hấp thụ năng lượng trời đất để nâng cấp thực lực của mình.

Mặt trời mọc ở đằng xa.

Mặt trời ở Ma giới rất lớn, cũng rất nhức mắt, nhiệt độ cao hơn nhiều so với địa cầu.

Giang Cung Tuấn dừng lại đã tu luyện, anh hít thở sâu rồi đứng lên hoạt động gân cốt một chút, tự lẩm bẩm: “Chân khí Ngũ Hành đã chuyển thành chân nguyên Ngũ Hành, một khi mình tăng lên chân nguyên Ngũ Hành, lần sau muốn xông phá phong ấn của thiên đạo cũng rất dễ dàng.

Giang Cung Tuấn muốn đột phá nhanh chóng.

Đạt tới giai đoạn nhập thánh thứ chín sớm một chút để đi luyện hóa kiếm khí vô địch kia. “Đúng rồi, chị Tố Quỳnh, chị có thể nói một chút với tôi về chuyện cường giả kiếm đạo ở thời cổ thiên đình không?”

Giang Cung Tuấn hỏi Tổ Quỳnh ở bên trong Tiên phủ. Rất nhanh, bên trong Tiên phủ đã truyền đến âm thanh của Tổ Quỳnh.

“Tôi cũng là nghe được vài chuyện của ông ta từ ba tôi, ông ta là nhân vật thời cổ, là một vị thần của tổ tiên, người đã tuyệt chủng từ thời xa xưa. Nhưng ông ta đã chôn giấu thần binh và học vấn thất truyền cả đời của mình bên trong kiếm mộ.”

“Mà năm đó, ba tôi đã từng đi qua kiếm mộ của người cường giả này, học được một ít kiếm thuật”

“Tôi nhớ ba tôi từng nói qua vào thời cổ cũng có bảy giới. Vị tiền bối này cầm kiếm trong tay đi một giới muốn một người nhưng lại thất bại. Từ đó trở đi thời cổ không còn bảy giới nữa mà biến thành sáu giới, ông ta chỉ cần một thanh trường kiếm đã diệt đi một giới.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn tặc lưỡi. “Mạnh như vậy sao?”

“Ài, đây thì có là gì chứ, Giang Cung Tuấn, tôi chỉ có thể nói cho cậu biết, tình huống hiện tại của cậu quá thấp, cậu cần phải thường xuyên tu luyện, tôi tin rằng cậu sẽ đạt tới cảnh giới này”

“Ừ, tôi nhất định sẽ cố gắng.”

Giang Cung Tuấn nắm chặt quả đấm, vẻ mặt ung dung và tự tin.

Tiếp theo đây, anh sẽ đi qua đống đổ nát này, vừa đi vừa tu luyện.

Anh triển khai quá trình khổ tu.

Chớp mắt cái, lại qua năm nữa.

Ba năm khổ tu, cảnh giới của anh đã đạt tới giai đoạn thứ sáu đỉnh phong. Chân nguyên Ngũ Hành của anh cũng đã đạt tới cảnh giới này.

Âm dương, Ngũ Hành.

Một chỗ nào đó trong đống hoang tàn.

Giang Cung Tuấn ngồi xếp bằng.

Anh dùng toàn lực đẩy nhanh chân khí, giờ phút này, phong ấn của thiên đạo xuất hiện, phong ấn kinh mạch và lực lượng toàn thân của anh. “Phá.”

Giang Cung Tuấn hét lớn.

Nổi lên gân xanh.

Âm dương, bảy loại chân nguyên Ngũ Hành nhanh chóng di động, không ngừng xông phá phong ấn bản thân mình.

Đột phá lần này không có bất kỳ bất ngờ gì, cũng không có hóa thân của thiên đạo xuất hiện, chỉ ba ngày anh đã chọc thủng phong ấn, bước vào nhập thánh giai đoạn thứ bảy.

Sau khi bước vào, chân juyên của anh lại biến đổi, cơ thể của anh cũng trở nên mạnh mẽ hơn.

Lúc lâu sau, Giang Cung Tuấn đứng lên từ trên đất.

Tâm chuyển động một cái, âm dương, Ngũ Hành, bảy loại chân nguyên ở trong người lưu động, hơi thở trên người ở đã mạnh đến trình độ cao nhất, trong nháy mắt xuất hiện ở không trung, đánh một quyền xuống phía dưới.

Quyền ảnh đáng sợ biến ra.

Đùng!

Ở phía dưới, đất rung núi chuyển giống như là ngày tận thế vậy.

Nhìn mình có thể thể phá hủy, Giang Cung Tuấn rất thỏa mãn.

Lúc này mới nhập thánh giai đoạn thứ bảy đã có sức mạnh như vậy. Nếu đạt tới pháp cảnh, tiên cảnh, còn có thể như thế nào. “Rất tốt.”

Bên trong Tiên phủ truyền đến âm thanh của Tổ Quỳnh: “Mới có mấy năm ngắn ngủi đã đột phá, tốc độ này đúng là ngàn năm khó gặp. “Cảm ơn đã khen ngợi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng”

Giang Cung Tuấn nở nụ cười trên mặt, có thể được cường giả như Tổ Quỳnh tán thưởng, anh rất thỏa mãn. “Tiếp theo, tiếp tục lang thang phàm giới của Ma giới đi, tranh thủ đạt tới tiên cảnh và đi tiên giới của Ma giới một chút trước khi trở về địa cầu. Tổ Quỳnh nói.