Nhìn bộ dạng như vậy, trong giây lát một lượng máu lớn được tập hợp lại, giống như một khe suối nhỏ vậy.
Mọi người xung quanh nhìn thấy một màn này, đều thấy kinh hồn bạt vía, đồng thời cũng cảm thấy hết sức kinh hãi.
Anh em nhà họ Hồ tự làm mình bị thương như vậy, rốt cuộc là bọn họ đang làm cái gì? Cứ thế này máu cũng chảy hết luôn rồi, chưa đợi Tân Trạm ra tay, không phải đã tự hại chết mình rồi sao.
Trận pháp huyết sắc hấp thu máu của anh em nhà họ Hồ, ánh sáng ngày càng trở nên dày đặc, mùi máu tanh xông lên tận không trung, hơn một nửa nhà họ Diệp, đều bị bao phủ trong mùi nồng nặc này.
Trong đám người, chỉ có nụ cười của Trần Nghinh Dương là ngày càng đậm hơn.
Anh em nhà họ Hồ đúng là không phụ sự mong đợi của mình, sử dụng Cổ Ma Công, Tân Trạm thua là điêu không còn nghi ngờ.
Lúc này khi nhìn thấy anh em nhà họ Hồ vừa bắt đầu, Tân Trạm liền cảm thấy hơi thở của hai người này có chút khác thường.
Mà lúc này, cùng với vết thương mà mình gây ra cho bọn họ, hai tên này bắt đầu điên cuồng tự phá hủy bản thân mình, loại cảm giác đó lại càng rõ ràng hơn.
Hai anh em này, che giấu một thủ đoạn cực kỳ nguy hiểm.
“A a, mày đúng là cẩn thận thật đấy, không dám tùy tiện ra tay với bọn tao lần nữa, nhưng nếu như mày nghĩ rằng, những gì đã thể hiện trước đó, chính là thực lực thật sự của hai bọn †ao, vậy thì mày quá ngu ngốc rồ “Tao chỉ là không ngờ rằng, vì để giết mày, mà tao lại phải dùng đến thủ đoạn này”
Khắp người toàn máu tươi, Hồ Minh cả người tiều tụy gây gò, tàn tạ, nhìn Tân Trạm không chủ động ra tay, đột nhiên cười lên vài tiếng.
Người anh ta ở trong trận pháp bị lưỡi răng cưa cắt chém, đột nhiên nổ tung ra, một luồng khí đen kỳ dị từ trong cơ thể tỏa ra.
Cùng lúc đó, Hồ Trung im lặng đứng ở một bên cơ thể cũng nổ tung, mùi khí đen giống như thế cũng lan ra bên ngoài.
Sau khi hai người bị nổ khí đen được tạo ra tụ lại thành một nhóm, khiến trận pháp huyết sắc rơi vào trong tấm màn đen dày đặc.
Sức mạnh của ánh sáng màu đỏ và khói màu đen không ngừng va chạm vào nhau, không gian tĩnh lặng trở nên rung lắc.
Mà điều kỳ lạ là, sau khi hai người có cơ hội loại trừ lẫn nhau, vậy mà lại bắt đầu liên kết lại, hòa vào cùng một thể.
Hơi thở của hai anh em nhà họ Hồ, cùng với sự dày đặc của luồng khí đen, dần dần biến thành vô hình, giống như tan vào trong khí đen vậy, tất cả đều trở thành một màn sương đen kịt.
Tân Trạm hơi nhíu mày.
Trong trận pháp huyết sắc này, anh cảm nhận được một loại sức mạnh, đang không ngừng trở nên lớn mạnh.
Anh em nhà họ Hồ, dường như đang dùng phương thức nào đó, hấp thu sức mạnh của trận pháp, không ngừng tăng cao tu vi.
Không tiếp tục nhìn nữa, Tân Trạm lại lần nữa hất tay ra nắm lấy kiếm Thanh Đồng, linh khí truyền vào bên trong, hàng ngàn thanh kiếm giống như cơn mưa xối xả rơi xuống.
Ào ào ào!
Nhưng lần này, khi lưỡi kiếm mạnh mẽ tiếp xúc với trận pháp khí đen, giống như không thể nào chạm vào trận pháp kia được vậy, đột nhiên trong chớp mắt, tất cả đều bị bắn ra ngoài.
“Tình huống gì vậy?”
Trong lòng Tân Trạm có chút thay đổi, lúc đang muốn thử thăm dò lần nữa.
Thì màn sương mù đen kịt kia lại có sự thay đổi.
Ở giữa khí đen kịt, dường như có một vòng xoáy xuất hiện, ánh sáng đỏ trong bán kính một nghìn mét, bị nước biển nuốt chứng, bị hấp thụ hết..