Bầu không không khí ở hiện trường lắng đọng lại.
Tất cả mọi người đều chấn động không thôi.
Trần Trạm không những ngăn được một chiêu này của Nhạc Vấn Hào, hơn nữa còn phản kích lại, làm bị thương gương mặt của đối phương.
Hợp Thể Cảnh cấp ba đối mặt với điên đỉnh, không hề bị thu phục, mà còn chiếm được thắng lợi.
Cú phản đòn này quá tuyệt vời rồi.
Sư muội của Cung Doãn trừng to hai mắt, cho đến lúc này cô ta mới hoàn toàn tin rằng, vị đại sư màsư huynh tôn kính, thực lực quả là không hề tâm thường.
Tinh thần của Nhạc Vấn Hào đã hoàn toàn nặng nề u ám, ánh mắt hung ác nhìn Tân Trạm.
Đây cũng là lần đầu tiên anh ta nghiêm túc chú ý đến vẻ mặt của Tân Trạm.
“Thật là một người thâm hiểm, tôi dùng linh khí đánh gấy xương anh ta, anh ta liền muốn xuyên thủng đầu của tôi, tính cách có thù tất báo này hơn nữa thủ đoạn cũng rất cao minh.
Tên nhóc này thật sự chỉ là Hợp Thể Cảnh cấp ba sao?”
Linh khí lưu chuyển, vết thương trên trán của Nhạc Vấn Hào phục hồi lại, nhìn về phía sư phụ.
“Hừ Hừ, hóa ra là đồ đệ của tôi nhìn sai người rồi, Ngô Thành Thất, tôn nữ của ông đã kết được bạn tốt đó.”
Ngụy Ngạn Quân cau mày, Nhạc Vấn Hào ra tay thất bại, cũng có tác dụng với việc thăm dò Ngô Thành Thất.
“Điều này là đương nhiên, người như thế nào thì kết được bạn như thế đó, tôn nữ của tôi phẩm hạnh đoan chính, tài năng xuất chúng, đương nhiên sẽ gặp được người có phẩm hạnh và tu vi tương đương” Lão Ngô cười híp mắt nói.
Ông ta cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy Tần Trạm bị linh khí tấn công, bản thân đã điều động khí tức, chuẩn bị tốt việc ra tay đối phó.
Nhưng mà trong chốc lát Tân Trạm hóa giải được đòn công kích này, thật ra cũng khiến ông ta có chút kinh ngạc.
“Vãn bối này tôi cũng rất xem trọng, tài năng vô hạn.
Tốt nhất ông khuyên đồ đệ của ông đừng có khiêu khích anh ta, bằng không không chừng qua mấy ngày nữa, đồ đệ ông liền chết trong tay cậu ấy” Lão Ngô lạnh nhạt nói.
Sắc mặt Nhạc Vấn Hào thay đổi, phãn nộ cùng cực.
Ngô Thành Thất nói bản thân anh ta sẽ chết trong tay Tân Trạm, không phải là nói bản thân anh ta không bằng một tên Hợp Thể Cảnh cấp ba sao?
“Sư phụ, cho con thêm một cơ hội nữa, để con cùng với người này so tài” Nhạc Vấn Hào không cam lòng nói.
“Cậu cũng đã thua rồi, có gì mà so nữa” Lão Ngô lãnh đạm nói.
Sắc mặt Nhạc Vấn Hào đỏ lên.
Điểm quan trọng là, hai người động thủ một lần, bản thân chịu thiệt thòi còn không cho anh ta nói lời phản kích nữa.
“Hừ hừ, ông nghĩ nhiều rồi, đồ đệ tôi chỉ lo lắng Ngô Bình Nhi kết phải bạn bè vô dụng, muốn do thám cậu ấy một chút mà thôi, không ngờ anh bạn này lại đánh thật” Ngụy Ngạn Quân nói.
“Như vậy đi, đồ đệ.
Lúc nãy con đột nhiên ra tay, quả thật có hơi mất mặt, bây giờ sư phụ trừng phạt con phụ trách bảo vệ đám người Lão Ngô, con có chấp nhận không?”
“Sư phụ, đồ nhi biết tội” Nhạc Vấn Hào nhanh chóng chắp tay nói.
“Ngụy Ngạn Quân ông lại muốn giở trò gì nữa, tôi có thể tự đi đến Sơn Mạch Hoàng Tộc không cần người của ông giúp đỡ.” Lão Ngô cau mày.
“Lão Ngô đầu, nếu như đã đi Sơn Mạch Hoàng Tộc, đến địa bàn của tôi, vậy sau đó ông đi về phía Bác, tôi đương nhiên phải tận lực tiếp đón, sắp xếp cho đồ đệ tôi dẫn ông đi cũng là lẽ thường.”.