“Ít nhất tôi có thể cho anh đan dược giải độc.
Mà Khương Thời Miễn, anh dám chắc đến cuối cùng anh ta sẽ không giết chết cả anh à”
“Vậy được rồi, Khương Thời Miễn này tin tưởng nhất vẫn là Ám Ảnh Minh kia.
Tôi không chắc tôi biết hết tất cả các bí mật của anh ta, chỉ có thể nói những thứ mà tôi biết thôi.”
Long Thần hít sâu một hơi, nói một vài chuyện có liên quan đến Khương Thời Miễn.
Có điều trong lòng anh ta cũng cười lạnh một tiếng, không hề thấy Tân Trạm có khả năng thắng được.
“Cái tên này còn không thành thật nói ra”
Tân Trạm từ từ nheo mắt lại, trong đôi mắt anh xẹt qua một tia sáng.
Trong lời Long Thần nói cũng có chỗ sơ hở giấu giếm, bản thân anh cũng có thể nghe ra được.
Có điều Tân Trạm cũng không vạch trần anh ta, chỉ nhìn chằm chằm Long Thần.
Long Thần càng nói càng hăng say, càng nói càng hưng phấn.
Dù sao kéo dài thời gian của đám người Tân Trạm, đồng thời nói Khương Thời Miễn càng yếu càng tốt.
Đợi đến khi thực lực của Khương Thời Miễn mạnh lên từng bước, ngoài bản thân anh ta ra, đám người trên thuyền đều phải chết.
“Tóm lại, đạo hữu Tân, Khương Thời Miễn có thể khôi phục thực lực, nhất định phải nhờ sự giúp đỡ của các tu sĩ chết đi mới có thể làm được.
Cho nên chỉ cần các người không bị giết, Sát Lục Hắc Điển kia sẽ không thể phát huy tác dụng được” Long Thần cười nói.
“Ồ? Vậy mà tôi lại nghe nói Sát Lục Hắc Điển còn có thể thi triển phương pháp bảo toàn mạng sống, thế có chuyện đó hay không.”
“Có chuyện này sao?” Trái tim Long Thần đập mạnh một nhịp, theo bản năng muốn phủ nhận.
Nhưng chú ý tới ánh mắt của Tân Trạm giống như một vòng xoáy nước xoáy tròn, Long Thần ngẩn ngơ, tâm thần rơi vào trong đó, không tự giác mở miệng nói.
“Quả thực có năng lực này.
Sát Lục Hắc Điển kia mỗi khoảng thời gian đốt một nén hương đều có thể bảo vệ Khương Thời Miễn một lần.
Lúc trước tôi nhìn thấy Khương Thời Miễn và cường giả đánh nhau, anh ta sử dụng Hắc Điển kia một lần.
Nhưng đến cuối cùng anh ta lại rơi vào nguy hiểm một lần nữa vậy mà không hề thi triển nó ra.
Tôi tính toán một chút, hẳn là thời gian đốt một nén hương”
“Còn nữa, đạo hữu Tân, Khương Thời Miễn kia khôi phục năng lực cũng không đơn giản như vậy, dường như là có liên quan đến khí Sát Lục.
Khí tức Sát Lục của Hắc Điển kia càng ngưng tụ nhiều, anh ta lại càng khôi phục nhanh hơn”
“Cho nên nếu muốn giết anh ta phải một nhát giết chết luôn, không được để cho anh ta có cơ hội khôi phục.” Long Thần nói chắc như đỉnh đóng cột.
Nghe từng câu từng câu Long Thần nói ra bí mật của Khương Thời Miễn, tất cả mọi người trong tiên thuyền đều thấy giật mình.
Long Thần này cũng không khỏi thành thật quá mức, không chỉ trả lời thành thật những câu Tân Trạm hỏi anh ta, mà còn chủ động nói hết cả những điều không được hỏi.
Qua một hồi, Long Thần đã nói hết sạch không hề giấu giếm tất cả những gì mà bản thân anh ta biết có liên quan đến toàn bộ bí mật của Khương Thời Miễn.
“Được rồi, tôi đã biết rồi, vất vả cho anh rồi”
Tân Trạm bước qua vỗ vai Long Thần.
Soạt một tiếng, Long Thần nhất thời khôi phục lại trạng thái bình thường.
Đầu tiên anh ta vẫn ngơ ngác, sau đó mới phản ứng lại được chính mình vừa mới nói ra những gì, đôi mắt anh ta giống như một ngọn lửa đang bốc cháy.
“Tân Trạm, thăng chó dám bấy tôi.”
Tuy rằng lúc trước anh ta bị rơi vào ảo giác nhưng không mất trí nhớ.
Nhưng bây giờ nhớ lại, Long Thần đã phát điên.
Vốn dĩ anh ta định lừa Tân Trạm, nhưng cuối cùng anh ta lại nói thật..