Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1681: Chương 1681






Vừa nấy tên nhóc này suýt đã nuốt được mình, thực sự là vô cùng ghê tởm.

“Đừng giết tôi, tôi còn có tác dụng, tôi có thể giúp các người chạy ra khỏi đây” Tàn hồn co lại thành một nắm, vẻ mặt đầy kinh hãi mà hét lên.

“Ồ? Mày giúp bọn tao ra kiểu gì, nói xem nào.

Tân Trạm nói.

“Mặc dù giới này đã bị phong kín lại, chỉ có Ma Tôn mới có thể khống chế được, nhưng chỉ cần cậu đưa tôi trở về, tôi có thể lén lút tiếp cận ông ta, sau đó nhanh lúc ông ta không đề phòng, đoạt xá ông ta, như vậy thì tôi có thể thả các người đi rồi” Tàn hồn đảo mắt mấy vòng rồi nói.

“Đến nông nỗi thế này rồi, còn lừa người nữa”
Tân Trạm cười lại, tay khế dùng lực.

Tia sấm liền dũng mãnh mà đi vào trong nhà giam tên Tàn hồn đó, từng đợt sấm chớp chém cho tàn hồn liên tục kêu thảm thiết.


“Nhưng mà thực sự là tên này vẫn còn tác dụng, để mạng hắn lại đã”
Tân Trạm nắm lấy quả cầu sấm đó, nhìn về phía mọi người mà nói: “Chúng ta đi thôi.”
“Chúng ta đi đâu?” Trần công tử ngẩn người ra, cậu ta vẫn nhớ là Tân Trạm nói phải tìm được nơi kế thừa thật sự của Tiên Tôn, nhưng bọn họ phải đi đâu?
“Cậu sắp được biết rồi”
Tân Trạm bay lên, mang theo mọi người, đưa đến phía bên ngoài của hai lốc xoáy lúc trước họ đã vượt qua.

Lúc này giữa không trùng, hai lốc xoáy tối đen sâu thảm, vẫn xoay tròn không ngừng nghỉ như cũ.

Tân Trạm dừng lại, trôi nổi phía trước lốc xoáy.

Nhìn thấy Tân Trạm nhìn chăm chú vào hai lốc xoáy đó, tàn hồn bên trong quả cầu sấm đó liền trở nên căng thẳng mà tim nhảy một cái.

“Mọi người vẫn còn nhớ là chỗ này được Ma Tôn gọi là gì không?” Tân Thảnh hỏi.

“Chỗ này?” Trần công tử liền ngây người, sau đó nói: “Chỗ này, chắc hắn ta gọi là nơi cửa sinh tử”

Lúc đó Tố Thế Ma Tôn làm cái cửa sinh tử gì đó, bảo mọi người chọn, kết quả cho dù là chọn cái nào thì cũng là cửa chết.

Ở đây, cũng có rất nhiều tu sĩ phải bỏ mạng lại, vì vậy sau đó mới bị tàn hồn hấp thụ nguyên thần.

Cửa này rất quỷ dị và kinh khủng, cũng làm cho mọi người có ấn tượng rất mạnh.

“Tân công tử, anh đưa chúng tôi đi đến chỗ lốc xoáy mà Tố Thế Ma Tôn làm ra, vật này có tác dụng gì vậy?” Trần công tử hỏi.

“Không, lốc xoáy này không thuộc về Tố Thế Ma Tôn” Tân Trạm nhìn mọi người, lạnh lùng lắc đầu mà nói: “Lốc xoáy này, chính là điểm kết thúc của chúng ta, trước mắt chính là con đường ra tốt nhất của chúng ta.”
“Bởi vì tôi đã từng nói, chỉ có tìm được nơi của Tiên Tôn, chúng ta mới có thể có cơ hội sống, mà lốc xoáy này, chính là hướng về chỗ Tiên Tôn”
“Lốc xoáy này nối đến chỗ bên trong thế giới của Tiên Tôn, Tân công tử, anh đang nói đùa với tôi hả”
Vẻ mặt Trần công tử tràn đầy kinh ngạc, những người khác cũng không dám tin.

Cái lốc xoáy kinh khủng làm cho người khác không khác tiến gần vào này, lại là nơi gặp được kế thừa của Tiên Tôn sao?
Nếu không phải là Tân Trạm nói, thì bọn họ căn bản sẽ không nghĩ ngợi gì về hai lốc xoáy đó.

Nhưng Tân Trạm nói rất chắc chắn, lại làm cho bọn họ không thể không cẩn thận suy nghĩ.

“Nhưng mà cái này không thể vào được mà, mọi người còn nhớ không, không thể phá hư được cái này, nếu như mà xông vào, thì cả cảnh giới Phân Thần thấp phẩm, vừa đặt chân vào thì cả người đều vỡ nát rồi” Có người khó hiểu mà nói..