Không tiếp tục ở lại đây nữa, người đàn ông râu ngắn lại bay trở về.
Trên không trung, Tân Trạm càng lúc bay càng cao, dần dần đạt đến độ cao mà sương trắng cũng không thể với tới nữa.
Tân Trạm không thể không kinh ngạc, thực lực của Như Ý Tiên Tôn này quả là siêu phàm.
Chỉ là trong một tiểu giới trong cơ thể mà lại to lớn như vậy, bầu trời cao đến khó lường.
Đứng ở đây, anh đã không thể nhìn thấy được mọi thứ bên dưới nữa, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được chút hơi thở cực kỳ mờ ảo nào đó.
Hơn nữa cách mặt trời chói chang kia càng gần, Tân Trạm lại càng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Nhìn từ bên dưới, mặt trời này không khác gì bình thường, nhưng khi bay đủ cao là có thể nhận thấy hình dạng của thứ này có chút kỳ lạ.
Mặt trời này không phải là hình tròn mà là hình dẹt.
Ngôi sao thật cũng không phải hình dạng này.
Vả lại cho dù tu vi có mạnh mẽ hơn nữa, nếu không có năng lượng khai thiên lập địa cũng không thể tạo ra được một ngôi sao thật trong cơ thể.
“Phán đoán của mình hẳn là đúng, vấn đề tiếp theo chính là làm thế nào lấy được thứ này”
Sau khi đến một vị trí nhất định, Tân Trạm không tiếp tục đi lên nữa, mà bay về phía mặt trời kia.
Anh thật sự muốn xem xem, rốt cuộc hình dáng thứ đó là cái gì.
Nhưng mà bay một hồi, Tân Trạm cảm giác mình đã đi không dưới mấy trăm kilomet, ưng mặt trời kiaãn còn cách xa vô cùng, dường như không tới gần được chút nào.
“Không đúng, hình như mình đã quên mất gì đó.”
Tân Trạm dừng chân lại, lơ lửng trên không trung, hơi suy tư.
“Mặt trời này là giả, cho nên mình không thể thật sự bay ra khỏi thế giới này, vậy tại sao mình lại có cảm giác vẫn đang giậm chân tại chỗ nhỉ?”
“Nơi này là do Như Ý Tiên Tôn sắp xếp, Như Ý Tiên Tôn…”
Tân Trạm yên lặng suy nghĩ, đột nhiên ánh mắt lóe lên vẻ đã hiểu.
“Đúng vậy, Như Ý Tiên Tôn giỏi nhất là ảo giác.
Ông ta có thể biến thế giới này trông giống như thế giới thật, tất nhiên trong đó cũng ẩn chứa đạo pháp huyễn thuật.
Mình muốn bắt được mặt trời này bằng ánh mắt, dùng mắt thường nhìn sẽ rơi xuống”
Nghĩ đến đây, Tân Trạm trực tiếp nhắm hai mắt lại.
Thần thức lập tức thu lại, đồng thời vận chuyển hỏa chỉ bản nguyên trong thức hải, chỉ có thông qua bản nguyên cảm nhận được nhiệt độ.
“Ở bên này”
Mặc dù Tân Trạm đã đóng lại ngũ quan, nhưng trong suy nghĩ lại cảm nhận được một bên chứa ngọn lửa cực kỳ nóng, ánh sáng vô cùng chói mắt.
Anh lơ lửng trên không, bay về phía ánh sáng rực rỡ.
Vài phút sau, ánh sáng rực rỡ kia gần như bao phủ toàn thân Tân Trạm.
Nhiệt độ nóng cháy kia khiến cho Tân Trạm phóng ra hai luồng chí hỏa, ngăn nó lại bên ngoài cơ thể.
Đưa tay bắt lấy ánh sáng rực rỡ kia, Tân Trạm đột nhiên cảm nhận được một tiếng động như tiếng vỏ trứng vỡ, sau đó anh thì tay vào nắm lấy một viên tinh thạch to cỡ bằng lòng bàn tay.
“Quả nhiên đây mới là tinh túy”
Tân Trạm mở mắt ra, phát hiện thấy mình đang ở trong vầng ánh sáng chói mắt, trong tay cầm một viên tinh thạch màu đỏ thẫm đang toát ra nhiệt độ vô cùng nóng.
Sau đó anh lấy viên tinh thạch ra khỏi vầng ánh sáng rực rỡ này, trực tiếp đùng chí hỏa vây lấy rồi bỏ nó vào túi của mình.
Âm ầm!
Đúng vào lúc này, đột nhiên xảy ra dị thường..