Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1597: Chương 1597






Tuy nhiên vào lúc này, bóng dáng Liễu Mộng đột nhiên xuất hiện ở phía trước Hạ chấp sự, sau đó cô đánh ra một chưởng.

Hạ chấp sự không kịp đề phòng ăn trọn cú đánh.

Thân thể ông ta mất khống chế bay về phía sau, vừa vặn va phải móng vuốt của Thanh Long.

Phập một tiếng.

Thân thể Hạ chấp sự bị vuốt rồng đâm thủng, ông ta trọn †o hai mắt, hết sức khó tin nhìn vuốt rồng to lớn xuyên qua ngực mình.

“Một tu sĩ Cảnh giới Phân Thần cấp sáu như mình lại bị một tu sĩ cấp hai giết chết?”
Hạ chấp sự cảm thấy bản thân vô cùng oan ức, ông ta chết không rõ ràng, rất oan uổng.

Đến tận bây giờ ông ta vẫn không hiểu nổi lôi kiếp kia từ đâu tới và cả Thanh Long này đã xuất hiện như thế nào.

Nhưng mà Hạ chấp sự đã định trước không thể tìm ra câu trả lời cho những vấn đề này.


Thanh Long gào thét một tiếng, khép lại móng vuốt, giữa trời đất vang lên một tiếng nổ ầm ầm, toàn thân Hạ chấp sự nát bấy, tan thành một bãi máu.

“Mình sao thế nhỉ?”
Giống như cảm nhận được móng vuốt của Thanh Long có chỗ kỳ lạ, Tân Trạm nhướng mày một cái.

Trước kia lúc đối phó với Vương Tử, một chiêu càn khôn dịch chuyển của anh lại bị lệch mất mấy chục trượng.

Hiện tại chiêu thức vuốt của Thanh Long cũng giống như vậy bị lệch không ít.

Anh không cố ý như thế, mỗi một lần đều nhắm vào đối thủ để phóng chiêu thức nhưng lại không có cách nào khống chế.

“Hạ chấp sự chết”
Trong ánh sáng rực rỡ của viên ngọc, Thôi trưởng lão chứng kiến một màn này, hai con ngươi không ngừng co rút.

Trong lòng ông ta vô cùng lạnh lếo, nhất thời dâng lên một cảm giác môi hở răng lạnh.


Thôi trưởng lão bắt đầu liều mạng tấn công tấm chắn muốn chạy trốn ngay lập tức.

Liễu Mộng sâu sắc nhìn Tân Trạm một cái, cô cũng không hiểu nguyên nhân xuất hiện đạo sấm sét kia.

Chỉ là Tân Trạm không giải thích, sau khi giết chết Hạ chấp sự, anh lại lần nữa lấy một nắm thánh tuyền điên cuồng hấp thụ.

Nếu phối hợp với lôi kiếp có thể tiêu diệt được Hạ chấp sự thì lại một lân nữa cũng có thể diệt trừ Thôi trưởng lão.

Hơn nữa Tân Trạm cũng cảm giác được, sau khi anh đột phá đến Cảnh giới Phân Thần cấp hai thì không hề đạt đến hạn mức tối đa của tiềm lực cho nên cũng không thể xem như miễn cưỡng đột phá.

Dưới sự tấn công gần như điên cuồng của Thôi trưởng lão, lá chắn cuối cùng cũng bể tan rành, ông ta rốt cuộc cũng thoát ra khỏi trói buộc, ông ta liếc mắt nhìn bốn phía, lại nhìn về phía Tân Trạm đang hấp thu linh dịch.

Thôi trưởng lão híp mắt một cái, đột nhiên thay đổi suy nghĩ.

Công tử muốn ông ta bắt được Tân Trạm, coi như hiện tại bỏ chạy, sau này cũng có thể tìm cơ hội khác bắt Tân Trạm.

Nhưng nào có cơ hội tốt như bây giờ.

Tân Trạm cách ông ta chỉ có năm trượng, Liễu Mộng thì đang bị thương, huống chỉ một khi ông ta bắt được Tân Trạm, không ít linh dịch thánh tuyền trong tay Tân Trạm sẽ là của ông ta..