Chiến Thần Tu La

Chương 2054




Chương 2054

Vừa nghe thấy thế, Hà Quốc Khiêm đã hiểu ngay.

“Cậu là con trai của bà già kia à?”

“Con rể”

“Ồ Hà Quốc Khiêm nhìn Giang Nghĩa, lại nhìn ra ngoài cửa hàng giây lát mới hỏi tiếp: “Cậu đến một mình à?”

“Một mình.

Hà Quốc Khiêm lập tức thở phào nhẹ nhõm, cả người lập tức thả lỏng, cũng kéo ghế ngôi xuống rồi đối mặt với Giang Nghĩa qua quầy hàng.

Chỉ có một mình Giang Nghĩa, Hà Quốc Khiêm không sợ.

Ông ta nói: “Thứ nhất, số hàng giả mẹ cậu mua không phải của cửa hàng chúng tôi, tôi không quan tâm; thứ hai, mẹ cậu ra tay trước, tôi đuổi bà ta ra ngoài cũng chỉ vì tự vệ, nên không cần chịu trách nhiệm.”

“Từ đó tổng kết lại, mẹ cậu bị vậy là đáng đời, không liên quan gì đến tôi. Tôi nói xong rồi, cậu có thể cút.”

Giang Nghĩa hơi ngẩng đầu nhìn Hà Quốc Khiêm, từng tia sáng lạnh lóe lên trong mắt khiến người ta nhìn thấy phải rùng mình.

“Cho ông thêm một cơ hội, nói chuyện cho đàng hoàng.

Giọng điệu Giang Nghĩa lạnh thấu xương.

Tựa như mỗi chữ đều có thể đâm vào người Hà Quốc Khiêm.

Hà Quốc Khiêm nuốt một ngụm nước bọt, vung tay lên, mười bảo an cầm gậy sắt xông đến, môi người đều tỏ vẻ hung hăng, ngang ngược.

“Oắt con, đây là địa bàn của tôi, cậu dám ngoan cố với tôi à?”

“Cho tôi một cơ hội nữa, nực cười!”

“Giờ ông sẽ nói cho cậu biết, mẹ cậu thật sự đáng đời! Nếu cậu còn không cút, tôi sẽ đánh cậu nhập viện luôn đấy, cho cậu nằm cùng phòng với mẹ cậu luôn!”

Phập phập!!!

Không đợi Hà Quốc Khiêm nói hết, Giang Nghĩa đã giơ tay rút con dao găm từ trong tay áo ra với tốc độ nhanh như chớp, rồi cắm mạnh xuống.

Đâm thẳng vào tay trái của Hà Quốc Khiêm khiến nó dính chặt vào quầy.

Lập tức, Hà Quốc Khiêm thét như heo bị chọc tiết.

Ông ta rít từng chữ qua kẽ răng: “Giết, giết chết thăng, thằng oắt con này!”

Ông chủ vừa ra lệnh, bảo an đã ra tay.

Bọn họ ỷ mình nhiều người nên ức hiếp người khác, cho rằng nhiều người đánh một người thì sẽ chắc cú, không có tí áp lực gì.

Nhưng mà nào ngờ…

Khi người đầu tiên vừa xông đến trước mặt Giang Nghĩa, chưa kịp giơ gậy sắt lên thì anh đã vung tay tóm đầu bảo an.

Đôi tay to lớn như gọng sắt, đã bắt rồi thì đừng hòng thoát ra.

Sau đó, Giang Nghĩa nhấn đầu bảo an, bất ngờ đập mạnh xuống quây hướng dẫn.

Một tiếng “bốp” vang lên, quầy hàng vỡ ra, đầu bảo an nở hoa, chảy máu không ngừng.

Lập tức, một bảo an nằm lăn ra đất, không đứng dậy nổi.