Chiến Thần Tu La

Chương 2004




Chương 2004

Thân là một bác sĩ xuất sắc, cho dù có gặp phải cảnh tượng buồn nôn, tàn khốc hơn nữa cũng phải giữ được tỉnh táo, không vì sự phân tâm mà đưa ra phán đoán sai lầm.

Người đốn gỗ mài dao không thể chặt nhầm gỗ.

Giang Nghĩa không vội làm thủ thuật gì mà trước đó, anh tỉ mỉ kiểm tra toàn thân Nguyễn Bình Phàm từng ly từng tí, xác định bộ phận nào có vấn đề.

Giang Nghĩa phát hiện, trong cơ thể Nguyễn Bình Phàm có một luồng khí.

Luông khí này di chuyển tán loạn khắp cơ thể ông ấy làm kỳ kinh bát mạch nằm trong trạng thái tê liệt.

Máu dịch toàn thân đều tắc nghến.

Suy tim, thoạt nhìn sắp chết đến nơi, rất khó chữa.

“Rất khó.”

Nghe xong, Tiết Mẫn càng khóc não nề, bà ấy hỏi: “Anh Giang, cầu xin anh nghĩ thêm biện pháp, dù chỉ sống thêm một ngày cũng được. Ông nhà tôi lương thiện đến vậy, tôi không muốn để ông ấy chết một cách thê thảm như thế”

Giang Nghĩa chỉ nói sáu chữ: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.

Đầu tiên, Giang Nghĩa dùng thần châm Biển Thước đâm vào cơ thể Nguyễn Bình Phàm, sau đó dùng khí của bản thân dãn khí trong người ông ấy vào một huyệt mạch, tiếp đó lấy châm bạc chặn lại, ngăn cho luồng khí đó di chuyển lung tung.

Đó chỉ là phương pháp tạm thời, không thể cứ nhốt luồng khí bệnh mãi được.

Nếu luồng khí đó bị giam cầm càng lâu thì nó sẽ càng xao động, cuối cùng xé toạc mạch máu, tình huống trở nên tệ hơn.

Do đó, Giang Nghĩa nhân lúc luồng khí chưa xé rách mạch máu để giải quyết vấn đề quan trọng hơn.

Sau khi tạm thời nhốt luồng khí bệnh, Giang Nghĩa bắt đầu chữa trị kỳ kinh bát mạch cho Nguyễn Bình Phàm, khôi phục tất cả các “con đường” về vị trí cũ.

Chỉ một thủ thuật đã kéo dài gần hai giờ.

Trong lúc đó, xương đùi Nguyên Bình Phàm ngày càng phồng lên, thoạt nhìn như một quả bóng căng hơi, dường như có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

Giang Nghĩa biết, nơi giam hãm khí bệnh sắp không chịu nổi.

Phàm những lúc như thế này càng phải giữ vững sự tập trung.

Sau khi khôi phục gân mạch, kế tiếp phải khơi thông mạch máu bị tắc nghến.

Giang Nghĩa dùng châm bạc dân cho máu dịch từng chút một tản ra, khôi phục các nhánh “đường đi” trong cơ thể, đảm bảo cung cấp đủ máu cho toàn bộ cơ thể.

Không còn nhiều thời gian nữa.

Giang Nghĩa ngay lập tức rút châm bạc trên đùi Nguyễn Bình Phàm ra, khí bệnh lập tức tản ra bốn phía, di chuyển toàn thân.

Chạy tán loạn khắp nơi.

Dẫn đến việc lúc thì trên đầu phình lên, khi thì ở bụng, rồi tới bắp chân, bàn chân.

Trông cứ như người giả.

Tiết Mấn vội hỏi: “Chuyện gì thế này? Cậu có chữa bệnh được không thế, đồ lang băm! Tôi nói cho cậu biết, nếu ông nhà tôi có mệnh hệ gì, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu, tôi sẽ khiến cậu ngồi tù!”

Đây là điển hình cho câu lấy oán trả ơn.

Giang Nghĩa giúp Tiết Mãn nhưng bà ấy đứng bên cạnh lại nói những câu mang ý nghĩa ăn cháo đá bát, lấy oán trả ơn.